Mục lục
Tôi, người thừa kế gia tộc tài phiệt - Trần Thiên Vị (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trọng lượng của cái búa này vượt quá sức tưởng tượng, làm cho thế tiến công của tôi bị rối loạn, lúc này khi sử dụng hết toàn lực, tuy rằng đã trúng mục tiêu, nhưng phản chấn của nguồn sức lực khổng lồ đó cũng làm tôi không dễ chịu, bàn chân không ngừng truyền đến một cảm giác đau đớn mơ hồ. 

Tôi hít sâu một hơi, chỉ có thể từ bỏ ý định tiếp tục truy kích, mà chỉ cầm cây búa trong tay và đứng yên tại chỗ, nhìn người thanh niên kia với sự cảnh giác cao độ. Tôi rất rõ cú đá vừa rồi của tôi có sức mạnh lớn có nào, thanh niên kia này tuy rằng không lên tiếng, nhưng tuyệt đối sẽ không dễ chịu. 

Quả nhiên, người thanh niên sau khi bị tôi đạp trúng liền liên tiếp lui về phía sau vài bước rồi mới dừng lại, trên mặt dâng lên vẻ ửng hồng mất tự nhiên, nhíu mày sờ sờ vị trí vùng ngực vừa bị đạp trúng của mình, ánh mắt hiện lên sự đau đớn. 

Chỉ thấy hắn ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía tôi, sắc mặt hung tợn như nước, khóe miệng bỗng nhiên nhẹ răng cười: "Thật sự là không nghĩ tới, một đại thiếu gia sống an nhàn và sung sướng như ngươi, thế mà thân thủ lại mạnh như vậy. Ngoài ra còn có tâm tính hơn người, đối mặt với sự truy sát của tôi mà không bị hoảng loạn, thậm 

ong rong me 

chí còn có thể tìm được cơ hội để phản kích, chậc chậc... xem ra lúc này thật đúng là đã xem thường ngươi." 

Tôi thở hổn hển, mặt không biến sắc, nhưng trong đầu lại nhanh chóng suy ngẫm. 

Đại thiếu gia sống an nhàn và sung sướng? 

Như vậy xem ra, đối phương hẳn là đã biết được thân phận của tôi, nhưng cũng không hoàn toàn rõ ràng, nếu không sẽ không thể nói ra chi tiết sống an và nhàn sung sướng này. 

Từ điểm này suy đoán, người phái hắn ta tới giết tôi hẳn là cũng chưa nắm rõ thân phận thật sự của tôi. 

Có thù với tôi, nhưng lại không biết thân phận thật sự của tôi, đồng thời lại có thể điều khiển một người lợi hại như vậy đi đối phó tôi... 

sau. 

Trong lòng tôi lần lượt loại trừ từng kẻ cầm đầu phía 

Thanh niên kia thấy tôi không có phản ứng gì, trên 

mặt nhe răng cười càng tươi, hướng tôi ngoặc ngoặc tay: "Vừa rồi là tôi quá khinh địch, không cẩn thận nên mới bị trúng đòn của ngươi. Nào, chúng ta tiếp tục thôi, trong vòng một phút tôi sẽ giết chết ngươi!” 

Tôi chau mày, nắm chặt cán búa trong tay. 

Sau khi suy nghĩ một chút, đột nhiên giơ cây búa lên, dùng hết sức lực của toàn thân ném nó xuống dòng sông ven đường. 

Cái búa to lớn này thật sự quá sức nặng nề, tôi căn bản không thể sử dụng được, nếu cứ miễn cưỡng sử dụng nó mà không có bất kì trợ lực nào, ngược lại sẽ làm hại đến tôi. Nhưng nếu không xử lý nó, bị hắn ta đoạt lại lần nữa thì sẽ trở thành sự uy hiếp rất lớn đối với tôi. 

Cho nên không bằng trực tiếp vứt bỏ đi, coi như giải quyết trước một phiền toái lớn! 

Gâm! 

Cái búa nặng nề rơi xuống nước sông, sự va đập tạo nên một mảng bọt nước, ngay sau đó liền chìm ngay xuống và không thấy đâu nữa. 

Thanh niên thấy thế lập tức sửng sốt, sau đó hướng về phía tôi và giơ một ngón tay cái lên: "Thật sự rất thông minh!” 

Tôi im lặng không nói gì, trong lòng cảnh giác đồng thời nắm chặt hai bàn tay, thân thể như con báo cúi thấp 

xuống, thủ thế để có thể ra tay bất cứ lúc nào. 

Cái búa này tôi vừa mới mua chưa được bao lâu, lại bị ngươi vứt bỏ như vậy, đúng là cũng có chút đau lòng đây 

Người thanh niên lúc này vận động tay chân và cổ của mình, tiếng xương cốt va chạm nhau phát ra những tiếng vang răng rắc, hai mắt của hắn ta nhìn chằm chằm vào tôi, lóe lên sát khí hung ác, "Vậy dùng mạng của ngươi để đền đi!" 

Vừa dứt lời, thanh niên đột nhiên lao nhanh tới, tốc độ nhanh đến mức giống như là trực tiếp biến mất tại chổ, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt tôi. 

Cũng may từ đầu đến cuối tôi cũng không buông lỏng cảnh giác, ngay khi hắn ta vừa có động tác liền nhanh chóng lui về phía sau vài bước. 

“Đi chết đi!” 

Người thanh niên có sắc mặt dữ tợn và hung ác, uy thế như mãnh hổ lao thẳng tới, nắm đấm tay phải lập tức xuất chiêu. 

Đồng tử của tôi hơi co lại, mắt thấy đã né tránh không kịp, liền hai tay giao nhau và đặt ngang trước mặt. 

Bùm! 

Nắm đấm của người thanh niên kia hung hăng nện lên cánh tay của tôi, tôi chỉ cảm thấy như bị một cái búa nặng nề đập trúng, xương hai tay đột nhiên truyền đến cơn đau 

невие 

nhức. 

“Xoẹt!” 

Tôi hít ngược một hơi lạnh, cố nén cơn đau đớn kịch liệt, hai chân lần lượt lui về phía sau thêm vài bước nữa, ngay sau đó liền xoay người, chân phải quất ra như một cây roi, hướng thẳng vào huyệt thái dương của hắn. 

sao?" 

“Ngươi cho rằng chiêu này còn có tác dụng với tôi 

Người thanh niên nhe răng cười to một tiếng, lập tức giơ cánh tay đỡ lấy thế công kích của tôi, thân hình không một chút lay động, giống như đòn công kích của tôi đối với hắn ta mà nói chỉ giống như một cơn gió nhẹ phất qua mặt, căn bản chẳng thèm quan tâm. 

Trong lòng tôi cảm thấy vô cùng căng thẳng, một kích không thành liền vội vàng lui về phía sau. 

Mà người thanh niên kia hoàn toàn không chịu buông tha, lập tức áp sát tôi, bàn tay to như tay gấu đột nhiên thò ra với ý đồ bắt lấy cổ họng của tôi. 

Ánh mắt tôi hơi ngưng đọng, lập tức nín thở và phát lực, một quyền thẳng tắp được nện ra. 

Bàn tay của hắn và nắm tay của tôi va chạm vào nhau, phát ra một tiếng vang nhỏ. 

Tôi chỉ cảm thấy nắm đấm của mình giống như vừa nện vào một vách tường cứng rắn, lực phản chấn khiến các khớp xương của nắm tay đều cảm thấy đau đớn vô 

шевце 

cùng. 

Ngón tay của thanh niên kia dần dần khép lại, muốn nắm chặt nắm đấm của tôi trong tay. 

Trong lòng tôi lập tức kinh hãi, vội vàng thu quyền lại, sau đó lui về phía sau. Tay phải của tôi không ngừng nhẹ nhàng run rẩy, cảm giác như đã bị thương đến tận xương cốt. 

Con mẹ nó, căn bản đánh không lại. 

 

Tên này không chỉ có sức lực khủng bố, mà ngay cá kỹ năng chiến đấu cũng vượt xa tôi, hơn nữa ra tay còn vô cùng hung tợn và độc ác, mỗi một chiêu đều nhằm vào chỗ chí mạng. 

Tôi và hắn ta hoàn toàn không cùng một cấp bậc! Nếu như đổi thành Lý Hổ thì còn có thể đối phó được. 

Nhưng đám người của Lý Hổ hiển nhiên đã bị giữ chân 

lại ở đâu đó, nếu bọn họ không nhanh chóng xuất hiện, chỉ sợ hôm nay tôi thật sự sẽ chết dưới tay tên này. 

Trong lòng tôi đã không nhịn được mà bắt đầu lo lắng. 

Thực lực mạnh như vậy thì không thể liều mạng được, vậy còn có biện pháp gì có thể kéo dài thời gian chờ Lý Hổ đến cứu viện không? Hoặc là có cách nào trực tiếp chuyến bại thành thắng không? 

Tôi cau mày, trong lòng không ngừng tính toán. 

“Haha, đừng lúc nào cũng trốn tránh như vậy, người vừa rồi không phải rất kiên cường sao, hai chúng ta dùng hết sức đánh với nhau một trận đi!" Người thanh niên điên cuồng cười to và tiếp tục tiến về phía tôi. 

Lúc này tôi chỉ còn cách chiếc xe đang nằm sau lưng tôi chưa đến hai mét. 

Mắt thấy người thanh niên kia đã lấn tới, tôi quyết đoán từ bỏ ý định chiến đấu trực tiếp với hắn ta, mà toàn lực nhanh chóng lui về phía sau, thẳng đến khi lưng của tôi đã dựa sát vào cửa xe, rốt cuộc cũng không còn bất kỳ không gian nào để có thể né tránh được nữa. 

“Chậc, thật sự đáng thương." 

Người thanh niên nhìn thấy tôi đã bị dồn vào góc chết, khuôn mặt dữ tợn kia nợ ra nụ cười nặng mùi châm biếm, "Đã như vậy rồi, ngươi cứ an tâm lên đường đi!” 

Hai tay người thanh niên lập tức giơ lên, đan vào nhau 

невие 

tạo thành một nắm đấm bự, đột nhiên đánh xuống. 

Hơi thở của tôi bắt đầu dồn dập, lúc nắm đấm vừa đập xuống thì lập tức nghiêng người tránh thoát, đồng thời hai tay chống ở cửa xe phía sau, lấy thế sét đánh mà đá ra phía sau, nhắm thẳng vào bụng dưới của hắn ta. 

"Con mẹ nó!" Bộ phận trọng yếu bị công kích, làm cho sắc mặt của người thanh niên đó lập tức trở nên trắng bệch, phát ra một tiếng kêu la đau đớn. 

Còn tôi thì nhân cơ hội này, nhanh chóng mở cửa xe, muốn nhảy vào ghế lái. 

Người thanh niên lập tức túm lấy cố áo sau của tôi, trực tiếp kéo một nửa thân thế đã chui vào trong thùng xe của tôi ra ngoài. 

Trong chớp mắt tôi đã bị kéo ra khỏi thùng xe, tôi đột nhiên xoay người lại, cánh tay từ bên hông đột nhiên vung lên, một chiêu mang theo hào quang lạnh lùng và sát khí nhắm thẳng vào mặt người thanh niên kia. 

Đây là chiếc dao găm tôi thường xuyên mang trên người, chính là để phòng ngừa tình huống nguy hiểm xảy ra, còn có thể dùng nó để phòng thân, lại không ngờ lần đầu tiên phải dùng đến nó, là ở trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc này. 

“Xoẹt!" 

Dao găm toát ra thứ ánh sáng màu trắng chết chóc trực tiếp xé rách quần áo trước ngực người thanh niên, 

cũng để lại một vết thương thật dài ở trước ngực hắn ta, 

làn da đã rách ra, trong chớp mắt tuôn ra một lượng máu tươi đỏ sẫm rất lớn. 

“Muốn chết!” 

Người thanh niên phẫn nộ rống lên một tiếng, không những không lùi mà còn tiến tới, như một con gấu lớn mang theo sự uy thế của thiên nhiên vậy, vô cùng hung hãn, sức lực vô cùng mạnh mẽ trực tiếp đập vào ngực của tôi. 

Thời khắc này, tôi thậm chí còn nghe được tiếng xương cốt bên trong của mình đang gãy răng tắc, vùng ngực truyền đến cơn đau nhức vô cùng mãnh liệt, làm tôi nhịn không được mà phát ra một tiếng kêu rên. 

Ánh mắt của tôi lạnh như băng, vô cùng hung ác, cây dao găm vừa thất bại trong việc lấy mạng hắn ta cũng chưa dừng lại, tôi lật tay một cái, nắm chặt chuôi dao với một tư thế khác, từ dưới lên trên nhằm thẳng vào cổ người thanh niên. 

“Phản ứng quả nhiên rất nhanh, nhưng chiêu này vẫn chưa đủ!” Người thanh niên nhe răng cười to," Nếu như ngươi chỉ có một chút bản lĩnh như vậy, tôi nghĩ người nên từ bỏ việc chống cự, ngoan ngoãn để tôi giết chết đi! 

Người thanh niên lại tung quyền ra, tôi thì lấy dao găm nghênh đón. 

Ai ngờ thanh niên kia không chỉ có động tác cực 

шевце 

ang tong me 

nhanh, cánh tay lại vô cùng linh hoạt giống như một con rắn nhỏ, trong chớp mắt đã tránh thoát dao găm của tôi, sau đó trực tiếp trở tay bắt lấy cổ tay của tôi. 

“Xoẹt!” 

Tôi cảm giác cổ tay của mình như đang bị kìm sắt kẹp chặt, sức mạnh cường đại của hắn ta dường như trong chớp mắt có thể bóp nát xương cốt của tôi, khiến ngón tay của tôi không tự chủ được mà phải buông ra, cây dao găm cũng vì thế mà rơi xuống mặt đất. 

Người thanh niên liền nhanh tay lẹ mắt, khi dao găm còn chưa rơi xuống đất liền một tay quơ lấy, sau đó không nói hai lời mà vung dao về phía tôi. 

Đồng tử của tôi chợt co rút lại, sau lưng là xe, đã không thể lui được nữa, nên chỉ còn cách trực tiếp đó đòn mà thôi. 

Xoẹt! 

Lưỡi dao sắc bén cắt qua không khí, đồng thời cũng cắt qua cánh tay của tôi, để lại trên cánh tay của tôi một vết thương hẹp dài. 

Vết thương này từ mu bàn tay kéo dài đến khuỷu tay, máu tươi đỏ sẫm trong chớp mắt từ miệng vết thương tuôn trào ra, làm cho cánh tay của tôi bị nhuộm thành màu đỏ như máu, nhìn vô cùng đáng sợ. 

Tôi kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng vẫn cắn chặt răng, sự hung ác và lửa giận trong lòng xông thẳng lên đầu, trong nháy mắt chợt dốc hết toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, đầu gối nặng nề nâng lên một cái, hung hăng đập vào người hắn. 

Đầu gối đập vào bụng người thanh niên, làm cơ thể của hắn không tự chủ được mà liên tục lui về phía sau mấy bước. 

Nhưng cùng lúc đó, hắn ta cũng bay lên tung một cước đá vào bụng tôi. 

Tôi chỉ cảm thấy mình như vừa bị một chiếc xe tải đâm vào, sức mạnh vô cùng khủng bố đó trực tiếp khiến hai chân của tôi rời khỏi mặt đất, lưng đập mạnh vào cửa xe phía sau. 

Gâm! 

Tiếng nổ vang vọng khắp bầu trời đêm. 

Cửa xe đã lõm xuống khi phải đó lấy cơ thể của tôi, ngay cả kính xe cũng không thể chịu được sức mạnh 

khổng lồ này, lập tức xuất hiện những vết nứt như mạng nhện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK