Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Để bay một cách bí mật hơn vào ban đêm, khinh khí cầu lúc trước mà tiêu cục Trấn Viễn sử dụng đều là màu đen.

Nhưng hiện tại khinh khí cầu đã hoàn tại bị lộ ra ngoài rồi, cách đây không lâu Kim Phi còn đặc biệt giao cho Lão Ưng, nhuộm lại một vài màu sắc khác nhau cho khinh khí cầu.

Trong số đó, đặc biệt nhuộm cho Hoàng đế hai màu vàng tươi đại diện cho hoàng thất, còn cho người vẽ thêm rồng vàng lên trên, tượng trưng cho thân phận của Hoàng đế.

“Vậy sao?”

Trần Cát bước nhanh sang phía bên kia, quả nhiên nhìn thấy một con rồng vàng được vẽ lên trên khinh khí cầu.

Con rồng vàng này là do Lạc Lan đã tìm năm sáu họa sĩ có trình độ cao nhất ở kinh thành cùng nhau hoàn thành, sống động chân thực, giống y như thật, cảm giác như nó sắp bay ra khỏi khinh khí cầu vậy.

Trần Cát vừa thấy đã vô cùng yêu thích, vỗ tay và liên tục khen ngợi: “Vẽ rất đẹp, vẽ rất đẹp, Quốc sư có lòng rồi!”

“Bệ hạ thích là được.”

Kim Phi cười đáp.

“Quốc sư, không ngờ mới tới kinh thành có vài ngày, mà ngài đã học được cách nịnh bợ rồi đấy.”

Cửu công chúa cười, nói đùa.

“Bệ hạ là cha vợ của ta, ông ấy đã giao con gái lại cho ta rồi, nịnh bợ một chút thì có làm sao?”

Kim Phi không để tâm đáp.

Tình hình như hiện tại, cũng được xem là điều mà Kim Phi mong muốn nhìn thấy nhất.

Trần Cát đã nghe theo đề nghị của y và Cửu công chúa, Kim Phi đã bỏ ra cái giá nhỏ nhất để làm được việc mà y muốn làm.

Còn về việc nịnh bợ Trần Cát, Kim Phi cũng thừa nhận.

Ai bảo đây là cha vợ của y cơ chứ. Hơn nữa từ trước đến nay, Trần Cát cũng chưa từng ra vẻ trước mặt Kim Phi.

Ông ta thích thơ ca hội họa, thích chơi đùa, cùng lắm về sau Kim Phi lại làm cho ông ta thêm vài món đồ chơi, để ông ta vui vẻ là được.

Cái giá này so với việc tạo phản, so với đất nước đánh nhau, dân chúng lầm than thì đã hơn rất nhiều rồi.

“Chuẩn bị cho phụ hoàng rồi, vậy đã chuẩn bị cho ta chưa?”

Cửu công chúa cũng rất vui mừng với sự thay đổi của Kim Phi, cười hỏi.

“Tất nhiên là đã chuẩn bị rồi.”

Kim Phi dứt lời, bèn ra hiệu cho Lão Ưng tiếp tục cho một chiếc khinh khí cầu mới bay lên.

Chiếc khinh khí cầu này có màu bảy sắc cầu vồng, bên trên vẽ một nhân vật hoạt hình mặc áo giáp của nhân viên hộ tống, trên tay cầm kiếm đứng thẳng.

Nhưng ai đã quen thuộc với Cửu công chúa đều có thể nhận ra, đây chính là Cửu công chúa.

“Tướng công, đây là cách vẽ gì vậy, trông hơi kỳ lạ!”

Cửu công chúa ngẩng đầu lên, tò mò hỏi.

“Đây là một cách vẽ hoàn toàn mới, có thích không?” Kim Phi hỏi.

Đại Khang chưa từng có ai vẽ nhân vật hoạt hình, để vẽ được cái này, Lạc Lan đã phải giải thích hết lời với mấy vị họa sĩ đó.

“Thích!”

Cửu công chúa tuy là người mưu cao kế sâu, nhưng bản thân vẫn chỉ là một cô gái mười chín tuổi.

Con gái ở độ tuổi này, có mấy ai có thể cưỡng lại được hình ảnh của các nhân vật hoạt hình cơ chứ.

Khuôn mặt Cửu công chúa tràn ngập hạnh phúc, liên tục gật đầu, còn có hành động không giống ngày thường, ở trước mặt mọi người, cô ấy ôm lấy cánh tay của Kim Phi, giống như đang làm nũng nói: “Cảm ơn tướng công!”

“Không gọi quốc sư nữa à?” Kim Phi liếc nhìn Cửu công chúa: “Thực sự muốn cảm ơn, vậy thì đừng chỉ nói suông thôi, thực hiện một số hành động thiết thực ra đi.”

Khoảng thời gian gần đây, Cửu công chúa hàng ngày đều có vô số công văn và tấu chương cần xử lí. Mỗi ngày từ Ngự Thư Phòng trở về đã là nửa đêm rồi. Cho dù Kim Phi có hứng thú, thấy cô ấy mệt mỏi, nên y cũng không nhẫn tâm đến quấy rầy cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK