Bỉ Đắc tâm tình kích động đến mức ở trong phòng làm việc kêu gào một hồi, mới khiến cho tâm tình của mình hơi hòa hoãn lại một chút, hắn ngữ khí hòa hoãn lại, hỏi tiếp: “La Tân bị người giết ở đâu? Mà bị ai giết?”
“Trung Quốc, một cái thành thị kêu là Đông Hồ.” Hải Lặc trầm mặt, trả lời phi thường ngắn gọn “Theo tình báo nội bộ của chúng ta, hắn bị một người mang mặt nạ bạc thần bí, dùng ưu thế tuyệt đối đánh bại.”
“Ưu thế tuyệt đối?” Bỉ Đắc trợn to đôi mắt, trên mặt lại tỏ ra chấn kinh cực độ “Lạy Chúa tôi, trên thế giới sao có thể tồn tại lực lượng khủng bố như vậy chứ? Đây đã vượt xa lắc phạm trù nhận biết của tôi rồi!”
Hải Lặc chậm chạp nói: “Ta đã có thể khẳng định, người mang mặt nạ bạc đó, là tu chân giả trong truyền thuyết!”
“Tu chân giả?” Bỉ Đắc đối với chuyện này không biết chút nào “Đó là vũ khí hình người do kĩ thuật sinh vật nào chế thành?”
Hải Lặc cười khổ lắc lắc đầu, cảm thấy muốn giải thích với Bỉ Đắc cái gì là tu chân giả quả thật có chút bế tắc.
“Đó là nhân loại dựa vào tự thân tu luyện, có được lực lượng cường đại. A, bọn họ có lẽ đã không thể gọi là nhân loại rồi.”
“Thông qua tự thân tu luyện? Ông nói, thông qua tự thân tu luyện, nắm vững dị năng hả? Trên thế giới quả thật có loại phương thức tu luyện thần kì vậy à?” Bỉ Đắc cau mày, rất hoài nghi hỏi.
Hải Lặc kì thật đối với cái gì tu chân giả, cũng không hiểu rõ lắm, hắn chỉ là trong lúc chuyện phiếm với một số người bạn đặc biệt, ngẫu nhiên nghe qua một ít, bất quá, Bỉ Đắc đã cho là vậy, hắn cũng không giải thích rõ hơn, liền gật gật đầu nói: “Đúng như ông nói.”
Năng lực tiếp thụ của Bỉ Đắc rất lớn, tuy vẫn bán tín bán nghi, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh tâm tình hỏi: “Thế chúng ta tiếp theo phải làm sao? Đã không còn vương bài nào mạnh hơn nữa rồi! Hay là… chúng ta bỏ qua khối Huyết Thủy Tinh đó?”
“Huyết thủy tinh nhất định phải lấy lại! Tuyệt đối không thể bỏ qua!” Hải Lặc đập bàn một cái, khẳng định nói.
“Thế chúng ta đấu đá kiểu gì? Lấy cái gì để đấu?”
Bỉ Đắc giơ hai tay ra, phi thường trực tiếp hỏi.
Hải Lặc nhẹ nhàng bóp trán, cảm thấy đầu đau muốn nứt ra.
Xác thật, hắn dựa vào cái gì để tranh đoạt Huyết Thủy Tinh?
Cái tên mang mặt nạ bạc không biết ở đâu chui ra đó, thực lực mạnh đến khiến người ta không lạnh mà run!
Hải Lặc hốt nhiên nhớ lại, một hồi trước, lúc ngân hàng đại kiếp án phát sinh, người mang mặt nạ bạc đó đã giết chết bốn cố dong binh hắn phái đi, thêm vào một lần này nữa, người mang mặt nạ bạc đó đã hai lần phá hỏng chuyện tốt của hắn!
“Không thể để cho loại sự tình này phát sinh thêm nữa!” Hắn nhắm mắt lại, khóe miệng lầm bầm nói.
Suy nghĩ rất lâu, hắn đột nhiên cắn răng, hạ định quyết tâm.
“Bỉ Đắc, trong tay chúng ta còn một lá vương bài cuối cùng!”
“Vương bài cuối cùng?” Bỉ Đắc đầu tiên ngẩn ra, sau đó liền tỉnh ngộ, sắc mặt lập tức đại biến “Hải Lặc! Ông không phải muốn phái thằng cha nguy hiểm đó ra đấy chứ?”
Hải Lặc chậm chạp gật đầu: “Không sai, tôi chính là muốn thằng cha đó dốc sức cho chúng ta.”
“Ông điên rồi! Hải Lặc! Ông đơn giản là tên điên!” Bỉ Đắc tâm tình kích động la lớn lên “Tên đó đúng là ẩn số cực độ nguy hiểm! Một khi thả hắn ra, thế thì sẽ không có biện pháp không chế! Làm không tốt, chúng ta có thể sẽ chết trên tay hắn cả! Chuyện này quá nguy hiểm! Tôi không đồng ý, tuyệt đối không đồng ý!”
Hải Lặc không nói một lời, chỉ lãnh tĩnh nhìn hắn. Cho đến khi nộ khí hắn phát tiết ra hết, tâm tình dần dần bình tĩnh lại, mới nói: “Tôi biết, nếu như thả thằng cha đó ra, ắt phải mạo hiểm rất lớn. Một canh bạc nguy hiểm này, nếu không đánh một lần, chúng ta sẽ không có cách nào đoạt Huyết Thủy Tinh về. Chắc ông hẳn phải rõ, một khi bí mật của Huyết Thủy Tinh bộc lộ ra, thế thì chúng ta lẫn Điện Thần công ti đều đi đứt hết cả! Bất quá, một khi chúng ta thắng cược, thế thì tất cả sẽ khôi phục bình tĩnh, chúng ta cũng có thể an nhiên vô sự ở tại vị trí mình, làm việc tiếp. Hơn nữa, tôi cảm giác, cơ hội thắng bạc của chúng ta lớn một chút.”
Bỉ Đắc liếc hai mắt, thập phần hoài nghi hỏi: “Há? Sao lại nói vậy?”
Hải Lặc mỉm cười nói: “Bỉ Đắc, ông đại khái không biết, bộ môn chế thuốc sinh vật trong công ti ta, chuyên môn vì thằng cha đó mà phát minh ra một loại thuốc độc huyết dịch, chỉ cần bơm vào huyết dịch thằng cha đó, không sợ hắn không ngoan ngoãn nghe lời chúng ta phân phó, nếu không thì độc tính của thuốc độc huyết dịch sẽ nhanh chóng lan tràn ra, phân bố toàn thân, lập tức lấy mạng hắn! Loại thuốc độc huyết dịch này, chỉ có một loại thuốc giải độc, mà loại thuốc giải độc này, nằm trong tay chúng ta!”
“Thật sao? Thuốc độc huyết dịch của ông không lẽ có hiệu quả?” Bỉ Đắc tròng mắt sáng lên, vội vàng hỏi.
Hải Lặc phi thường khẳng định gật đầu nói: “Xác thật là vậy, tôi không cần gạt ông, thuốc độc huyết dịch và thuốc giải độc, đều đã trải qua thí nghiệm, hiệu lực đều có xác nhận.”
Bỉ Đắc nặng nề thở ra một hơi, ngữ khí hòa hoãn lại, không còn phản đối kịch liệt như ban nãy nữa: “Nếu như thuốc độc huyết dịch quả thật có hiệu quả, có thể khống chế thằng cha đó, ván cược của ông, nguy hiểm có lẽ giảm thiểu rất nhiều.”
“Nói vậy, ông tán thành kế hoạch của tôi?” Hải Lặc mỉm cười hỏi.
“Tôi còn lựa chọn nào khác nữa?” Bỉ Đắc cười khổ một cái “Chỉ mong lần này có thể mang Huyết Thủy Tinh về mới tốt.”
“Yên tâm đi, nếu do hắn xuất mã, nhất định có thể.” Hải Lặc thập phần khẳng định nói, trên mặt đầy vẻ tự tin “Bỉ Đắc, nếu như ông có thời gian, bây giờ chúng ta đi kiểm tra tình huống thằng cha đó một lần, thế nào?”
Bỉ Đắc gật gật đầu: “Theo tôi đi.”
Nói xong, hai tay thọc vào trong áo dài trắng, dẫn đầu bước vào thang máy bí mật, Hải Lặc liền đi theo.
Thang máy bí mật rất nhanh đi xuống, từ đỉnh cao nhất tòa nhà Đế Quốc, đi thẳng xuống sâu trong lòng đất.
Thang máy bí mật lại một lần nữa mở ra hai bên, xuất hiện trước mặt là một thông đạo màu trắng dài ngoẵng, nhìn không thấy chỗ kết thúc, hai bên thông đạo, là từng gian phòng sắp xếp chỉnh tề, mỗi một phòng đều là một phòng thí nghiệm to lớn, những nhân viên kĩ thuật mặc đồ bảo vệ màu trắng, mang khẩu trang, ra ra vào vào trong các gian phòng.
Bỉ Đắc dẫn Hải Lặc tới phòng thay đồ thay đồ bảo vệ giống vậy, sau đó theo thông đạo, đi về chỗ sâu nhất.
Hai người đi một đoạn cự li rất xa, mới đến cuối thông đạo, một cánh cửa thép to lớn, đứng thẳng trước mắt hai người.
Hai bên cửa đứng bốn nhân viên bảo vệ công ti đeo khẩu trang, tay cầm súng trường tự động.
Sau cánh cửa này, chính là cơ mật cao nhất của Điện Thần công ti, là cấm địa tuyệt đối của Điện Thần công ti, công ti vũ khí quân sự cấp thế giới có hàng chục vạn công nhân viên này, trừ một số rất ít nhân viên nghiên cứu đỉnh cấp và cao tầng của công ti ra, bất cứ ai cũng không được tiến vào, thậm chí không cho phép đến gần.
Nếu không, giết không tha!
Bỉ Đắc đi đến cạnh cánh cửa, đem tròng mắt đối chuẩn với bộ phận nhận biết mống mắt, sau khi máy móc quét mống mắt của hắn xong, đem tín hiệu đưa về máy tính, trong chớp mắt xác định thân phận của hắn.
Chỉ nghe một tiếng “xẹt” nhẹ vang lên, cánh cửa bằng thép nặng vạn tấn chậm chạp mở ra, một trận vụ khí màu trắng, từ cánh cửa tuôn ra.
Bỉ Đắc gật gật đầu với Hải Lặc, sau đó đi vào.
Một không gian to lớn này, nhiệt độ phi thường thấp, lạnh đến có chút buốt xương, mặt đất lượn lờ đầy vụ khí. Chính giữa gian phòng, đặt một cái quan tài đá cổ lão mà tinh mĩ, nắp quan tài và bốn bức tường, đều có khắc hình thập tự giá to lớn, quang mang thánh khiết, từ trong thập tự giá thấu ra.
Hải Lặc và Bỉ Đắc tới trước quan tài, hít thật sâu một hơi, sau đó mở nắp quan tài đá ra, nhân vật khiến Hải Lặc và Bỉ Đắc sợ hãi sâu sắc đó, lộ ra bộ mặt thật.
Trong quan tài nằm một thanh niên nam tử phi thường tuấn mĩ, mái tóc dài màu vàng kim, ngũ quan tinh trí, da dẻ phi thường trắng bóc, bất quá trắng đến có chút bệnh hoạn, thậm chí gần như yêu dị.
Hai mắt nam tử anh tuấn nhắm chặt, thần thái an tường, tựa hồ đang trong giấc ngủ sâu, bất quá, trên thân hắn quấn chặt xích bạc, trên xích bạc có thập tự giá lấp lóe thánh quang, hắn tịnh không phải ngủ bình thường, mà bị người ta dùng thánh lực tầng tầng phong ấn!
Hải Lặc lấy ra một cái ống chích từ trong một cái hộp nhỏ, trong ống chích, có chất lỏng màu bạc nhẹ nhàng lưu động.
“Ông xác định thật sự phải đánh thức hắc ám sinh vật này từ trong giấc ngủ sâu dậy?” Bỉ Đắc xác nhận một lần sau cùng “Hắn đúng là Huyết tộc! Hơn nữa, còn là kẻ phản bội kiệt ngạo nhất, nguy hiểm nhất trong Huyết tộc! Cho dù là Huyết tộc trong hắc ám, cũng vì hắn mà hết sức đau đầu, vô khả nại hà a!”
Hải Lặc có chút miễn cưỡng cười cười: “Đúng rồi, cái này tôi biết. Bất quá, cái tôi càng xem trọng, chính là thực lực của hắn! Thằng cha này trước khi bị phong ấn, đã có lực lượng khủng bố ở cấp biệt Huyết tộc đại công tước! Mà cổ lực lượng này, chính là nhu cầu bức thiết của chúng ta hiện tại!”
Nói đến đây, hắn ngừng một chút, vẫy vẫy ống chích trong tay: “Đừng lo lắng quá, Bỉ Đắc, chất độc huyết dịch loại mới trong này, giống như một xiềng xích trí mạng, có thể giúp chúng ta khống chế chắc chắn hắn.”
Nói xong, hắn không chút chần chừ, đem ống chích cắm vào trong thân thể nam tử đang ngủ sâu ấy, đem chất độc huyết dịch ấy, tiêm vào bên trong.