Mục lục
[Dịch]Thần Ma Chi Mộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Kinh Nhạn thần sắc âm trầm nhìn Triệu Thụy chăm chăm, trong lòng đầy sự phẫn nộ khó áp chế.

Triệu Thụy đã quá khinh thường hắn, thật sự quá khinh thường hắn rồi! Không ngờ sau khi phá giải Thất Tinh Trục Nguyệt của hắn xong, còn dùng giọng khinh miệt đó nói với hắn! Đối với hắn, đây là sự sỉ nhục khó nhịn nổi! Hắn hận không thể lập tức xông lên đập Triệu Thụy ra thành từng mảnh vụn!

Bất quá, cuối cùng Lý Kinh Nhạn vẫn dùng hết sức áp chế sự xung động trong lòng. Bởi vì đồng thời với sự phẫn nộ, sự cố kị của hắn đối với Triệu Thụy cũng sâu thêm vài phần.

Triệu Thụy dễ dàng phá giải Thất Tinh Trục Nguyệt của hắn, chứng tỏ rằng Triệu Thụy là nhân vật cực kì nguy hiểm, thực lực tuyệt không dưới hắn! Nếu hắn hơi không chú ý một chút, nói không chừng sẽ thua dưới tay Triệu Thụy!

Lý Kinh Nhạn biết pháp thuật bình thường không thể đánh bại Triệu Thụy, hắn phải dùng tới pháp thuật mạnh nhất.

Hắn thay đổi thủ ấn, thu tay lại.

Bảy thanh phi kiếm phát ra tiếng kêu cao vút, giãy thoát khỏi sự trói buộc của Tử Điện Lôi Long, bay trở về bên cạnh Lý Kinh Nhạn.

Đồng thời còn có hai thanh phi kiếm từ trong Trữ vật giới chỉ của Lý Kinh Nhạn bay ra.

Chín thanh phi kiếm xoay chuyển gào rít trên không trung, giống như chín cái cầu vồng dài, khí thế kinh người!

Trên vạn tu chân giả đứng xem ở xa không khỏi cùng lúc phát ra một tiếng kinh hô nho nhỏ. Còn như đệ tử của Thục Sơn Kiếm Phái lại càng sắc mặt đại biến, đầy vẻ chấn kinh.

Cửu kiếm tề xuất!

Đây là tuyệt kĩ thành danh của chưởng giáo tiền nhiệm Thục Sơn Kiếm Phái Lý Lăng Phong, cũng là pháp quyết mạnh nhất của Thục Sơn Kiếm Phái!

Khi xưa, lúc Lý Lăng Phong vân du tứ hải, ông ta đã dựa vào pháp thuật này trảm yêu trừ ma, uy chấn tu chân giới!

Mãi tới sau này, Lý Lăng Phong tiến vào Đại Thừa kì, trở thành Đỉnh phong cường giả, phản phác quy chân, dùng kiếm vô hình đã đủ để quét sạch quần ma, cảnh tượng cửu kiếm tề xuất mới biến mất trên tu chân giới.

Bây giờ, pháp quyết mũi nhọn của Thục Sơn Kiếm Phái lại được tên phản đồ khi sư diệt tổ Lý Kinh Nhạn này thi triển ra!

Sắc mặt Triệu Thụy cũng từ từ trở nên ngưng trọng, chín thanh phi kiếm này vừa ra, hắn có thể cảm giác kiếm thế khác hẳn so với lúc nãy một cách rõ ràng! Có tính công kích và lăng lệ hơn vừa rồi tới mười lần!

Lúc này, trong miệng Lý Kinh Nhạn bắt đầu ngâm tụng chú văn, dưới chân bước theo hình bát quái, hai tay không ngừng thay đổi các loại thủ ấn.

Theo thủ ấn của Lý Kinh Nhạn, chín thanh phi kiếm bắt đầu phát ra tiếng kêu nho nhỏ.

Tiếng kêu đó từ thấp lên cao, càng lúc càng lớn, đồng thời luồng sáng do chín thanh phi kiếm tán phát ra cũng càng lúc càng sáng, kiếm thế càng lúc càng lăng lệ!

Trên vạn tu chân giả đứng xem chỉ cảm thấy kiếm thế cường đại tuyệt luân giống như một ngọn núi ép xuống bọn họ, bức bọn họ hết lui lại lui, lui ra tới mấy ngàn mét mới hết cảm thấy sức ép khủng bố đó!

Những tu chân giả này sợ hãi trong lòng, bọn họ chỉ là kẻ bàng quan, đã cảm thấy khi cửu kiếm tề xuất thì kiếm thế khủng bố cỡ nào.

Thế thì Triệu Thụy đứng ở trung tâm kiếm thế, đối mặt với công kích của chín thanh phi kiếm lại là tình hình gì?

Lúc này, kiếm thế đã ngưng tụ tới đỉnh điểm, chín thanh phi kiếm giống như chín ngôi sao bốc cháy, tán phát ra ánh sáng chói mắt với màu sắc khác nhau.

“Cửu Tinh Liên Châu!”

Lý Kinh Nhạn đột nhiên quát to một tiếng, ngàn loại chưởng ấn hòa thành một cái, chỉ thẳng vào Triệu Thụy!

Chín thanh phi kiếm đó chấn động kịch liệt một cái, sau đó mang theo tiếng động muốn điếc tai, hợp thành một đường thẳng, đập thẳng vào Triệu Thụy.

Phi kiếm bắn mau, kiếm khí cuồng mãnh từ trên phi kiếm tràn ra, cắt mặt đất thành một đường nứt sâu đến mấy chục mét! Quảng trường rộng lớn giống như bị dao bén cắt qua, chia ra làm hai!

Triệu Thụy từ rất xa đã cảm thấy áp lực to lớn.

Hắn tập trung tinh thần, chăm chú nhìn Cửu Tinh Liên Châu đang cấp tốc lại gần, không hề động đậy.

Chờ khi chín quầng sáng sắp lại gần hắn, Triệu Thụy đột nhiên phóng ra Đệ nhị nguyên thần.

Một yêu ma màu bạc thể hình to lớn, cơ bắp chằng chịt đột nhiên xuất hiện phía trước Cửu Tinh Liên Châu, che chắn kĩ lưỡng cho Triệu Thụy đằng sau!

Liền đó, yêu ma màu bạc phát ra một tiếng gầm rung trời, hai nắm tay to lớn đập về phía quầng sáng thứ nhất đang bắn tới!

“Ầm!”

Tiếng động to lớn vang lên trong nháy mắt, khiến trên vạn tu chân giả trong tai vang lên ong ong, cơ hồ không nghe được âm thanh nào khác.

Quầng sáng nứt ra, kiếm thế tán loạn, kiếm thứ nhất của Cửu Tinh Liên Châu đã bị Đệ nhị nguyên thần đánh nát.

Sóng khí mãnh liệt pha lẫn kiếm khí tán loạn khuếch tán loạn xạ ra xung quanh, đến những tu chân giả cách đó hàng ngàn mét cũng bị liên lụy, trong chốc lát, máu thịt tung bay, tiếng kêu thảm liên miên vang lên.

Những tu chân giả đứng tương đối gần không may bị kiếm khí vỡ nát đánh trúng, nhẹ thì cụt chân đứt cẳng, nặng thì toàn thân nổ tung!

Những kiếm khí bị đánh văng này tuy uy lực đã giảm nhiều nhưng không phải tu chân giả bình thường có thể chịu được.

Trên vạn tu chân giả đứng xem không ngờ phạm vi ảnh hưởng giữa hai người chiến đấu lại rộng như thế, nhất thời loạn thành một đống, nhao nhao bay ra phía sau, cách xa chiến trường.

Chốc lát, trên vạn tu chân giả trên quảng trường, hoặc cưỡi gió, hoặc cưỡi pháp bảo, nhếch nhác bay qua trên không, cảnh tượng khá là hoành tráng.

Trong khi đám tu chân giả thảm hại bỏ chạy, mặt đất lại chấn động một cái, tiếng động to lớn thứ hai lại vang lên.

Đệ nhị nguyên thần của Triệu Thụy đã đánh nát thanh phi kiếm thứ hai trong Cửu Tinh Liên Châu.

Sắc mặt Lý Kinh Nhạn càng thêm khó coi. Hắn không ngờ Triệu Thụy lại tu luyện thành Đệ nhị nguyên thần, mà lực lượng của Đệ nhị nguyên thần lại cuồng mãnh như vậy, dễ dàng đánh nát hai thanh phi kiếm trong Cửu Tinh Liên Châu của hắn!

Mỗi khi Đệ nhị nguyên thần đánh nát một thanh phi kiếm thì giống như quả chùy nặng đánh mạnh lên tim hắn, khiến trong lòng hắn sinh ra cảm giác sợ hãi.

Cửu Tinh Liên Châu đã là pháp thuật mạnh nhất mà hắn có thể thi triển ra, lỡ như Đệ nhị nguyên thần có thể đánh nát hết cả Cửu Tinh Liên Châu của hắn, vậy ngày tàn của hắn cũng thật sự đến rồi.

Bất quá, uy lực của Cửu Tinh Liên Châu cũng thật sự quá lớn, sau khi Đệ nhị nguyên thần đánh nát bốn thanh phi kiếm, cuối cùng cũng đuối sức, năm thanh phi kiếm còn lại đột phá được vòng phòng ngự thứ nhất của Đệ nhị nguyên thần, đập mạnh lên phần giáp màu vàng kim trước ngực Đệ nhị nguyên thần!

Trong tiếng động to lớn, trước ngực Đệ nhị nguyên thần bùng lên quang mang màu vàng kim chói mắt.

Thân thể to lớn của Đệ nhị nguyên thần lắc lư, lùi lại phía sau mấy trăm mét.

Thân hình còn chưa đứng vững, phi kiếm phía sau lại liên tục đập lên người Đệ nhị nguyên thần.

Đệ nhị nguyên thần không ngừng lui lại, lui ra tới mấy ngàn mét, cuối cùng ngã xuống cái ầm.

Trên mặt Lý Kinh Nhạn không khỏi nở ra một nụ cười, hắn cuối cùng cũng đánh bại kẻ địch lớn nhất trong đời!

Thế nhưng, nụ cười của hắn vừa lộ ra đã cứng lại trên mặt.

Đệ nhị nguyên thần ngã trên mặt đất lại bò dậy, dường như không hề thương tổn chút nào!

Sao lại như vậy!

Đệ nhị nguyên thần này bị Cửu Tinh Liên Châu oanh kích, sao có thể không bị thương chút nào?

Lý Kinh Nhạn chấn kinh tới mức cơ bắp trên mặt không nhịn được co quắp lại.

Hắn không biết bộ giáp màu vàng kim trên người Đệ nhị nguyên thần hoàn toàn không phải bộ giáp bình thường, mà là Triệu Thụy tu luyện viễn cổ yêu quyết Bát Hoang lục tiên quyết tới Phân Thể trung kì, từ yêu lực cực kì cường đại ngưng tụ mà thành!

Đến Đỉnh phong cường giả Lý Lăng Phong cũng phải tốn công phu to lớn mới đánh vỡ được bộ giáp vàng kim của Đệ nhị nguyên thần, Cửu Tinh Liên Châu của Lý Kinh Nhạn làm sao có thể đánh nát được?

Trong khi Lý Kinh Nhạn đang chấn kinh, đột nhiên nhớ tới một chuyện: Triệu Thụy nấp sau Đệ nhị nguyên thần đi đâu rồi?

Vừa rồi khi Đệ nhị nguyên thần bị Cửu Tinh Liên Châu đánh ngã, sao không thấy thân hình của Triệu Thụy?

Trong lòng Lý Kinh Nhạn nổi lên sự cảnh giác dày đặc, hắn đã ý thức được tình huống hình như hơi không hay.

Đúng lúc này, hắn cảm thấy không gian sau lưng hình như nổi lên gợn sóng nho nhỏ.

Hắn vô thức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Triệu Thụy lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện sau lưng hắn, đôi mắt lạnh lẽo đang chăm chăm nhìn hắn!

Thuấn di!

Lý Kinh Nhạn trong lòng phát lạnh, hắn cuối cùng cũng biết vì sao đến sư tôn cũng coi trọng Triệu Thụy.

Thần thông của Triệu Thụy đúng là vượt xa khả năng tưởng tượng của người bình thường!

Bất quá, Lý Kinh Nhạn hối hận cũng đã muộn.

Triệu Thụy quát lớn một tiếng, hai tay nắm Cửu Tiêu Lôi Đình thương đập mạnh xuống dưới, hung hăng đập lên đỉnh đầu Lý Kinh Nhạn!

Lý Kinh Nhạn chỉ cảm thấy mình như bị ngũ lôi oanh đỉnh, đầu ầm một tiếng, gần như vỡ ra!

Hắn kêu thảm một tiếng, điên cuồng phun máu tươi, cả người bị lực lượng to lớn đập lún vào bề mặt quảng trường!

Cát bụi tung bay, trên quảng trường lập tức xuất hiện một cái hố hình người thật sâu!

Lý Kinh Nhạn nằm trong hố, rơi vào trạng thái nửa hôn mê, toàn thân không cách nào dộng đậy.

Một cú vừa rồi của Triệu Thụy không chỉ đánh bị thương đầu hắn, chân khí cường đại trút vào kinh mạch hắn, làm kinh mạch hắn bị trọng thương!

Bây giờ hắn đã hoàn toàn mất sức chiến đấu!

Triệu Thụy lơ lửng trên không, dùng tư thế thắng lợi từ trên cao nhìn xuống Lý Kinh Nhạn, ánh mắt lạnh băng.

Lý Kinh Nhạn đã thành thủ hạ bại tướng của hắn, hắn muốn bóp nặn ra sao thì bóp nặn thế ấy.

Triệu Thụy không định bỏ qua cho Lý Kinh Nhạn, Lý Kinh Nhạn này ngoan độc dị thường, chết chưa hết tội.

Thằng cha này không chỉ thử xuống tay với Tôn Tiểu Lan, thậm chí đến sư tôn nuôi dưỡng dạy dỗ mình mấy trăm năm cũng không bỏ qua! Loại hung đồ khi sư diệt tổ, tàn độc vô cùng ấy, nếu dễ dàng bỏ qua chỉ tổ gây họa cho nhân gian!

Triệu Thụy xòe năm ngón tay ra, chân khí tứ đầu ngón tay hắn tuôn ra, rơi lên người Lý Kinh Nhạn.

Thân thể Lý Kinh Nhạn giống như bị sợi dây vô hình kéo, từ đáy hố sâu trăm mét từ từ bay lên.

Lý Kinh Nhạn lúc này đã gần như từ trạng thái nửa hôn mê tỉnh lại.

Hằn biết lần này mình không thể chạy thoát, vì vậy cũng không xin tha, chỉ oán độc nhìn Triệu Thụy chăm chăm: “Họ Triệu kia… ngươi muốn… ngươi muốn… làm gì ta?”

“Làm gì ngươi?” Triệu Thụy lạnh lùng cười một cái “Chờ chút ngươi biết ngay mà.”

Tiếng nói chưa dứt, hắn đã thi triển Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết.

Từng sợi khói xanh nhỏ như sợi tơ từ trong thân thể Triệu Thụy tuôn ra cắm vào thân thể Lý Kinh Nhạn, bắt đầu điên cuồng hút lấy chân khí còn lại trong cơ thể Lý Kinh Nhạn.

Lý Kinh Nhạn chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể mình tuôn ra như nước lũ vỡ đê, không cách gì ngăn lại.

“Đại Xích Huyết Ma Công?” Trên mặt Lý Kinh Nhạn không khỏi biến sắc.

“Loại công pháp cấp thấp đó sao có thể rơi vào mắt ta?” Triệu Thụy lạnh nhạt nói “Công pháp này tên là Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết, so với Đại Xích Huyết Ma Công không biết cao hơn bao nhiêu lần. Thiên lý tuần hoàn, báo ứng không sai. Ngươi hút chân khí của Lý Lăng Phong chưởng giáo, vậy ta hút hết chân khí của ngươi, sau đó giao ngươi cho Thục Sơn Kiếm Phái. Tin rằng bọn họ sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt.”

Sắc mặt Lý Kinh Nhạn trắng bệch, hắn thà chết cũng không chịu để chân khí mình bị Triệu Thụy hút sạch, càng không chịu rơi vào tay để tử Thục Sơn!

Chuyện ác hắn làm sớm đã khiến đệ tử Thục Sơn hận hắn tới xương!

Những đệ tử Thục Sơn đó chỉ sợ sẽ dùng hình phạt tàn khốc nhất trừng phạt hắn, khiến hắn sống không bằng chết!

Cho dù Thục Sơn Kiếm Phái là danh môn chính phái, những thủ đoạn như vậy cũng có rất nhiều!

Chưa tới một phút, chân khí trong cơ thể Lý Kinh Nhạn đã bị Triệu Thụy hút sạch sẽ, trở thành một phế nhân.

Triệu Thụy tương đối hài lòng đối với hiệu quả của Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết, tuyệt đại bộ phận chân khí trong cơ thể Lý Kinh Nhạn đã bị hắn hấp thu, chỉ tổn hao một bộ phận cực ít.

Điều này khiến hắn cảm thấy pháp quyết mình đoạt được trong di tích Long Cung này đúng là hết sức thực dụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK