Mục lục
[Dịch]Thần Ma Chi Mộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Thụy tăng hết tốc độ phi hành trên cao, tiếng gió thổi vù vù bên tai, cảnh vật bên dưới cũng nhanh chóng lùi lại phía sau. Rất nhanh, hắn đã rời khỏi khu trung tâm thành phố Thương Hải, đến vùng rừng núi phía bắc. Gần thành phố Thương Hải tịnh không có núi to sông lớn, chỉ có mấy ngọn đồi nhỏ không cao lắm so với mặt nước biển.

Bất quá, cây cỏ trên đồi tương đối rậm rạp, xung quanh cư dân thưa thớt, là một địa điểm quyết đấu tốt.

Triệu Thụy tùy tiện chọn một đỉnh núi, chầm chậm đáp xuống rồi yên lặng chờ Tạp Mã thần vu tới.

Vài giây sau, Tạp Mã thần vu đã đuổi tới, đáp xuống cách hắn chưa tới trăm mét, rồi trừng trừng nhìn Triệu Thụy, dường như sợ hắn lại chạy trốn lần nữa.

Triệu Thụy cũng không chút sợ hãi nhìn thẳng lại Tạp Mã thần vu, trải rộng cảm giác ra, theo dõi nghiêm ngặt nhất cử nhất động của Tạp Mã thần vu.

Hai người đứng đối mặt nhau cách khoảng trăm mét.

Không khí như đông cứng lại, chỉ có sát khí dày đặc từ trên thân hai người tán phát ra, không ngừng khuấy động trên không.

Chim chóc quanh đó sợ sát khí, sợ hãi vỗ cánh vội vàng bay lên.

Đến côn trùng xung quanh cũng đều ngừng kêu, im hơi lặng tiếng.

Cả quả đồi chìm vào lặng ngắt, không chút âm thanh, giống như quỷ vực.

Hai người đối mặt như vậy một lúc, đột nhiên, Tạp Mã thần vu ngửa đầu, phát ra tiếng ngâm tụng bén nhọn, phá tan sự im lặng.

Năm ngón tay lão vạch qua hư không một cái, đánh ra một phù chú bí hiểm.

Một tiếng “ầm” vang to lên, mưa lửa xanh lục đầy trời nổ ra khỏi phù chú, bao vây chặt chẽ trong vòng mấy trăm mét.

Bất luận sinh vật gì, chỉ cần bị mưa lửa dính vào, lập tức ngã xuống chết ngay.

“Ngươi không có thứ gì mới sao?”

Triệu Thụy lạnh nhạt chế giễu một câu, khởi động Không Gian Thần Trạc, một tia sáng màu kim nhạt chớp lên, hắn thi triển liền mấy lần Thuấn gian di động, hết sức dễ dàng vượt qua vòng vây của mưa lửa.

Lần trươc do không kịp phòng bị mà thua thiệt nặng, lần này hắn sẽ không sai lầm như vậy nữa.

“Thứ mới hả?” Tạp Mã thần vu lộ ra một nụ cười âm lãnh “Đương nhiên có.”

Tiếng nói chưa dứt, hai tay lão đã vạch lên không trung với tốc độ mắt thường khó thấy được.

Theo động tác của Tạp Mã thần vu, chín quang phù ngụy dị nhanh chóng hiện ra trên không.

Lão hừ lạnh một tiếng, hai tay đẩy ra ngoài một cái.

Chín quang phù đó bay nhanh về phía Triệu Thụy từ những phương hướng khác nhau.

Mắt thấy sắp bay tới gần Triệu Thụy, chín quang phù đồng loạt nổ tung, mỗi quang phù đều phân ra chín ngọn lửa xanh lục to tướng, tổng cộng 81 luồng.

Tám mươi mốt luồng lửa xanh lục như tám mươi mốt con rắn lửa, thè ra lưỡi lửa, từ bốn phương tám hướng lao tới Triệu Thụy bằng tốc độ kinh người, trước khi hắn kịp khởi động Không Gian Thần Trạc đã nuốt trọn hắn!

Thấy thân ảnh Triệu Thụy bị ngọn lửa phừng phừng nuốt trọn, trên mặt Tạp Mã thần vu lộ ra một nụ cười thoải mái.

Vừa rồi lão còn có chút lo lắng, người mang mặt nạ bạc này chủ động tìm tới khiêu chiến, có phải đã có trợ thủ gì không, hay là đã có đột phá to lớn về thực lực.

Nhưng hiện tại xem ra lão lo xa quá rồi.

Bị Luyện Hồn Độc Viêm đốt cháy như vậy, phóng mắt cả tu chân giới, trừ bốn cường giả đỉnh cao ra, ai cũng khó lòng chịu nổi, càng huống chi người mang mặt nạ bạc này tịnh không cường đại đến thế.

Tạp Mã thần vu thập phần tự tin cho rằng, lần này người mang mặt nạ bạc khẳng định khó tránh số kiếp!

Qua một lúc, một vầng trăng non xinh đẹp màu máu mang uy thế cường đại tuyệt luân đột nhiên bắn ra, chia độc viêm màu lục ra làm hai, nhanh nhẹn xẹt tới Tạp Mã thần vu như sao băng!

Tạp Mã thần vu giật nảy mình, Luyện Hồn Độc Viêm của lão, uy lực cường đại, cực kì ngụy bí, là một sát chiêu của lão!

Một tháng trước, khi lão thi triển ra Luyện Hồn Độc Viêm này, đã làm người mang mặt nạ bạc trọng thương.

Thế nhưng, chỉ sau ngắn ngủi một tháng, Luyện Hồn Độc Viêm này lại hoàn toàn mất hiệu dụng!

Đây rốt cuộc là chuyện gì!

Làm sao chỉ trong một tháng, người mang mặt nạ bạc này đã hoàn toàn chống được Luyện Hồn Độc Viêm rồi!

Tạp Mã thần vu lúc này cuối cùng cũng đã rõ, vì sao người mang mặt nạ bạc lại dám khiêu chiến với lão lần nữa, thì ra đã tìm được cách chống lại Luyện Hồn Độc Viêm.

Chỉ là, phương pháp này rốt cuộc là gì, lão suy nghĩ hoài vẫn chẳng được.

Thế nhưng, lúc này lão đã không kịp suy nghĩ tới cùng, bởi vì ma đao màu máu của người mang mặt nạ bạc đã mang theo tiếng rít phá không chẻ tới gần lão!

Lão thậm chí có thể cảm giác được sát cơ dày đặc tán phát từ trên đao!

Tạp Mã thần vu không kịp trở tay, có chút hoảng loạn vuốt lên Trữ vật giới chỉ một cái, một cây pháp trượng đầu rồng lấp lóe quang mang màu tím xuất hiện trong tay lão.

“Ầm!”

Thị Huyết ma đao của Triệu Thụy mang theo uy thế cuồng mãnh chém lên long đầu pháp trượng.

Đao mang màu máu và vu mang màu đen va chạm mãnh liệt, nổ ra sóng xung kích cường đại, khuếch tán ra xung quanh.

Cây cối xung quanh bị sóng xung kích chặt ngang, bay thật xa mới rơi xuống.

Tạp Mã thần vu rên rỉ một tiếng, bay ra sau mấy trăm mét mới ngừng lại được.

Sắc mặt lão thoạt xanh thoạt trắng, sau cùng ọe một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi trên mặt đất.

Đao thế cương mãnh vừa rồi của Triệu Thụy khiến lão chịu trọng thương!

Tạp Mã thần vu trừng trừng nhìn Triệu Thụy, oán độc trong mắt như sương mù dày đặc, không thể nào tan.

Từ khi lão bước lên ngôi vị giáo chủ Thần Vu giáo, chưa từng thảm hại như hôm nay!

Tạp Mã thần vu chỉ cảm thấy sự phẫn nộ trong lòng trào lên cuồn cuộn không dứt, kích thích lão cơ hồ mất lí trí.

Lão ngẩng đầu, phát ra một tiếng rít phẫn nộ, tay phải khô héo hợp lại, dùng móng tay bén nhọn cắt một cái lên cổ tay trái.

Máu tươi lập tức chảy ra, chảy lên long đầu pháp trượng.

Kì dị là, đầu rồng trên pháp trượng lại như sống dậy, há miệng, bắt đầu hút máu tươi của Tạp Mã thần vu chảy ra, rất nhanh đã hút sạch toàn bộ máu tươi.

Tạp Mã thần vu dường như đã quá quen, hoàn toàn không để ý, mà nhanh chóng ngâm tụng chú văn tối nghĩa khó hiểu, để mặc long đầu pháp trượng hút máu của mình.

Chờ chú văn ngâm tụng xong, cánh tay Tạp Mã thần vu rung lên một cái, đột nhiên quăng long đầu pháp trượng trong tay ra, đồng thời trong miệng rít lên một tiếng lớn: “Phá phong!”

Chỉ thấy long đầu pháp trượng đó đột nhiên toát ra quang mang màu tím ngụy dị chói mắt.

Liền đó pháp trượng trên không trung giống như dây leo, không ngừng vặn vẹo, biến hình, đồng thời nhanh chóng bành trướng.

Qua một lúc, long đầu pháp trượng đó lại ảo hóa thành một sinh vật cổ quái to như một ngọn núi nhỏ, xuất hiện trước mặt Triệu Thụy.

Sinh vật này cực kì to lớn cường tráng, trên người phủ một tầng vảy màu tím, giống như khôi giáp kiên cố, bốn vuốt bén nhọn, trên vuốt trước có nối với cánh thịt mỏng.

Cái đầu to lớn của sinh vật đó có vài phần tương tự với đầu rồng phương tây, cái miệng như chậu máu đầy răng nhọn.

Hai cái mũi to như chuông đồng, thỉnh thoảng có sương mù màu đen từ trong phun ra.

Mấy cái lá rơi xuống, vừa khéo bị sương mù đen đó phun trúng, lập tức mất đi sinh cơ, biến thành khô vàng yếu ớt.

Khí tức hắc ám mãnh liệt pha lẫn với uy thế cự đại mà kì đặc từ trên thân Hóa Cốt Vu Long tán phát ra, khiến người ta cơ hồ khó bề hô hấp!

Triệu Thụy đứng trước con vật khổng lồ này, ngẩng đầu nhìn nó, như con thỏ đứng trước con voi to, thể hình tỏ ra cực kì nhỏ bé.

Hóa Cốt Vu Long!

Sắc mặt Triệu Thụy hơi trầm xuống.

Hóa Cốt Vu Long này sinh ra trong vực sâu tối đen, tuy tịnh không phải rồng chân chính, nhưng có nhục thể cực kì cường hoành cùng với độc tính kịch liệt vô cùng, là một ma thú phi thường khủng bố!

Hóa Cốt Vu Long này thập phần hiếm có, tính tính độc ác, khó bề đối phó.

Hắn chỉ đọc được ghi chép liên quan tới nó trên tu liệu tu chân cổ trước đó, không ngờ Tạp Mã thần vu lại thuần phục được nó!

Trong mắt Triệu Thụy tinh mang chớp lên. Cảnh giác trong lòng nhanh chóng nâng cao.

Bất cứ ai đối với yêu vật khủng bố thế này đều không thể xem thường.

Tạp Mã thần vu hai mắt tỏa ra hồng mang, thân hình bay lên, bay lên sống lưng của Hóa Cốt Vu Long, ngón tay khô quắt chỉ thẳng vào Triệu Thụy, trong miệng phát ra thanh âm khàn khàn khó hiểu ý nghĩa.

Hóa Cốt Vu Long dường như nghe được mệnh lệnh nào đó, ngửa mạnh đầu rồng, phát ra một tiếng rống đinh tai nhức óc.

Tiếng rống pha lẫn khí tức hắc ám cường đại, truyền ra thật xa, khiến chim chóc trong rừng cây đều sợ hãi bay lên.

Tiếng rống to lớn còn chưa tan, Hóa Cốt Vu Long đã rung đôi cánh, thân hình to như trái núi lao lên không, mang theo một cổ cuồng phong, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh bổ tới Triệu Thụy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK