Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tang Hải thành, bờ biển nào đó có hai thân ảnh cự đại một trước một sau truy đuổi, chính là Bá đạo cơ quan của Công Thâu Gia Phá Thổ Tam Lang và Tứ Linh cơ quan thú Bạch Hổ



“ chuẩn bị gì cơ” Thiên Minh nhìn đầu Phá Thổ Tam Lang nhảy chồm lên hắn, quay sang hỏi Thiếu Vũ, thì thấy đôi tay hắn đem cơ quan điều khiển đẩy mạnh đến. Bạch Hổ nhảy lên chính là mấy trượng xa bay vọt vào thiên khung bên trên, đầu Phá Thổ Tam Lang vồ hụt mất đà sao đó loạn choạng các thạch trụ đổ vở rơi xuống mặt biển.



Chỉ thấy trên bầu trời số 0 Bạch Hổ tưởng chừng như sẻ táng thân biển lớn chung số phận như Phá Thổ Tam Lang, thì đột nhiên một đôi cánh nhanh chóng mọc ra đem nó bay lượn trên không trung, Thiên Minh Thiếu Vũ lẫn Thạch Lan ngắm nhìn cảnh đẹp bên dưới mà ngây người ra.



Số 0 Bạch Hổ, cứ như vậy chầm chậm bay lượn tại hải thiên ở giữa, ba người thiếu niên riêng phần mình có ý nghĩ của mình, riêng phần mình đắm chìm Thiên Minh quyết tâm, Thiếu Vũ Hạng thị nhất tộc vinh diệu, về phần Thạch Lan đã từng phong cảnh như họa Thục Sơn, lại thành nàng tâm vĩnh viễn đau nhức.



« Hê hê, đều nhờ khả năng cơ quan thuật thiên hạ vô song của Cự Tử ta đây, cuối cùng cũng khiến cho Bạch Hổ số 0 của tổ sư gia bay được. » Thiên Minh húc vai Thiếu Vũ lên tiếng.



Thiếu Vũ hiếm khi không phản bác hắn nói « Trong lúc chuyện phiếm với Đạo Chích, từng nghe trước Chu Tước Mặc Gia tổ sư gia từng muốn chế tạo một cổ biết bay Bạch Hổ, song cuối cùng đả thất bại »



« Thất bại rồi, sao có thể ? » Thiên Minh phản bác liền nói « nếu thất bại tại sao Bạch Hổ của chúng ta còn đang bay chứ »



Lời hắn dứt chưa lâu thì âm thanh « crac crac » đứt gãy thanh âm không ngừng vang lên, làm cho hai người ở trên sợ hãi ra.



"Chúng ta muốn rơi vở" Thiên Minh gần như tan vở bên trong gào thét



"Tiểu tử ngươi cho ta yên tĩnh... Ta đếm một hai ba sau đó mọi người liền nhảy!"Mắt thấy khoảng cách này Thận Lâu càng ngày càng gần, độ cao càng ngày càng thấp, Thiếu Vũ vẫn là cố tự trấn định tìm kiếm thoát hiểm biện pháp.



"Một... Hai... Ba —— nhảy"Mãnh liệt một tiếng hô quát, Thiếu Vũ Thiên Minh trong nháy mắt thoát ly sắp rơi vỡ Bạch Hổ, nhưng mà cũng chính là bởi vì dạng này hai người thiếu niên cũng bởi vậy bước vào long đàm hổ huyệt, đặt chân lên Thận Lâu của Âm Dương Gia.



Tang Hải rừng rậm, nơi mật đạo đám người Mặc Gia thoát ly không xa, lúc này xảy ra một tràng cảnh quỷ dị, khi mà Lưu Sa thế lực Mặc Gia, Nhân Tông Đạo Gia, Tung Hoành Gia và Âm Dương Gia đều hội tụ ở nơi này, đều ngưng mục quan sát một cuộc chiến.



Tóc dài phiêu dật lạnh lùng nhìn thiếu niên phía trước Âm Dương gia ngàn năm không gặp tuyệt thế thiên tài, lòng bàn tay phải chính cháy hừng hực ngọn lửa màu tím này, không cảm giác được một tia sát khí cùng uy áp, nhưng hắn lại biết, cùng hắn giao đấu thiếu niên này, tuyệt đối có lệnh bất kỳ một cái nào võ giả cẩn thận tư cách, một tay đối mặt thân là Kiếm Thánh chính mình, bằng vào lấy dạng này một phần tự tin cũng là thiên hạ rất nhiều võ giả không sở hữu- y là Tinh Hồn.



Nhưng hắn cũng sẽ không như vậy nhận thua, bởi vì hắn là Cái Niếp, Quỷ Cốc kiêu ngạo, Kiếm Thánh vinh dự, không cho phép hắn trước bất kỳ ai cúi đầu.Hắn, từ trước tới giờ không hội né tránh tâm lý hoảng sợ, mà hắn muốn làm là để đối thủ của hắn so với hắn càng thêm hoảng sợ, hiển nhiên mỗi một lần Cái Niếp đều làm đến, lần này cũng không ngoại lệ.



« keng keng keng » Âm thanh chói tai va chạm vang lên, hoa lửa không ngừng vang lên sau một lát thì nhanh chóng im lăng.Mộc kiếm vẫn như cũ hoàn hảo, nhưng tử sắc khí nhận biến thành ảm đạm.



"Ngươi tay phải đã bị chém đứt gân mạch, nếu như trễ trị liệu lời nói, khả năng vĩnh viễn cũng vô pháp huy động" Cái Nhiếp bình tĩnh lên tiếng, ánh mắt nhìn về Tinh Hồn lại nói « ngươi đi đi, nếu tiếp tục giao thủ ngươi có thể giết chết ta, song ngươi cũng trọng thương, ngươi cho rằng có thể rời đi được sao »



Tinh Hồn kìm lại phẩn nộ của mình nói « Thế không tốt sau,



« Sở dĩ Lưu Sa của Vệ Trang còn chưa ra tay là vì ngươi, một khi ngươi trọng thương ngươi cho rằng có thể rời đi được sao » Cái Nhiếp lạnh nhạt lên tiếng.



« Vệ Trang Cái Nhiếp tuy quan hệ tử địch nhưng bọn họ là sư huynh đệ của nhau, hiện giờ ta đả trọng thương nếu đánh tiếp ắt hắn giống như Cái Nhiếp nói » Tinh Hồn quay đầu qua Vệ Trang dò hỏi « Các hạ muốn đối địch với ta »



« Ngươi có thể thử xem » Vệ Trang tay chống Sa Sỉ lạnh nhạt lên tiếng, bên cạnh hắn Hắc Kỳ Lân, Ẩn Bức đứng ở phía sau.



Tinh Hồn trầm ngâm một lát sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này, đám người Mặc Gia khi thấy hắn rời đi thì thở ra một hơi, dù sao bớt đi một cường địch với bọn họ là một phần nào nhẹ nhõm.



Trong rừng đất trống, Mặc gia cùng Lưu Sa hai bầy người mỗi bên thủ hai bên giằng co.Cừu nhân gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt .Lưu Sa chẳng những chặn giết qua Mặc Gia Cự Tử, trước đây không lâu, càng là có thể dùng Mặc gia Cơ Quan Thành huỷ diệt, làm cho Mặc gia rất nhiều tiền bối trăm năm tâm huyết hủy hoại chỉ trong chốc lát, hai người thù, quả thực có thể nói là bất cộng đái thiên, hiện tại tấc đánh vào một chỗ, tất nhiên là một hồi giương cung bạt kiếm .



Tuy Vệ Trang chỉ có ba người thủ hạ nhưng hiện giờ hắn chính là full power, còn đám người Mặc Gia trúng phải Thi Thần Chú Cổ chưa giải được cổ độc nếu đại chiến chỉ có thảm bại mà thôi.



Lúc này một thân ảnh chậm rải từ cánh rừng bước ra đem bầu không khí phá tan bầu không khí nơi đây. Chính là Nho Gia Trương Tử Phòng, chỉ thấy hắn đi ra giữa hai bên đưa tay ra liền nói « Quyết định hôm nay của các vị sẻ ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn thiên hạ »



Tướng Quân Phủ.



"Bẩm đại nhân, sự tình đã làm thỏa đáng." Triệu Cao đứng sau hai tay hành lể cung kính đối Lý Tư báo cáo.



"Tốt, biết nên làm như thế nào rồi chứ" Lý Tư hai tay chắp sau lưng từ tốn nói.



Triệu Cao cung kính nói "Nô tài hiểu rõ, nô tài cáo lui."



"Quân tử tránh xa nhà bếp, quả nhiên không hổ là tiên hiền chí lý danh ngôn, nghĩ không ra đường đường Nho Gia an nguy, vậy mà gửi tại một cái đầu bếp trên thân." Triệu Cao rời đi về sau, Lý Tư đứng tại cửa ra vào, ngẩng đầu nhìn lên trời, thấp giọng nói ra.



Bởi vì vấn đề thân phận, tuy nhiên Tuân Tử đối Lý Tư rất không khách khí, thế nhưng Lý Tư lại không thể đối Tuân Tử, Nho Gia không khách khí, trừ phi có xác thực chứng cứ, mà Bào Đinh chính là một trong những thứ giúp hắn.



Tang Hải thành, một gian bí ẩn địa phương.



"Bào Đinh, nghe nói ngươi là không am hiểu làm đồ ăn, đồng thời vô luận món gì, chỉ cần ngươi ăn được một miệng liền có thể chiếu nguyên dạng làm được." một cái mang trên mặt mặt nạ màu đen người, tại Bào Đinh trước mặt, để lên mấy loại món ăn nổi tiếng.



"Sau khi ăn xong, cho ta chiếu vào nguyên dạng làm một phần, làm được lời nói, thì không cho ngươi nếm mùi đau khổ, nếu như làm không được, ngươi biết hậu quả." Người áo đen nói xong liền rời đi.



Sau đó mấy ngày, người áo đen này mỗi lần đều cho Bào Đinh mang đến khác biệt thực vật, để Bào Đinh một lần nữa làm một phần, Bào Đinh đều làm được, thẳng đến có một ngày, người áo đen này đầu tới một cái hộp gỗ lớn.



"Đây là." Bào Đinh mở ra xem, liền biết đây là cái gì, Bào Đinh đối món ăn này cũng là cửu ngưỡng đại danh, tuy nhiên hắn chưa từng ăn qua, bởi vì món ăn này quá đắt, mà lại chẳng những quý, còn phải xem thân phận, thân phận không đủ người là đặt trước không đến món ăn này.



Lạc Thần sơn trang, Tước Các bên trong.



“ Bào Đinh đả bị Triệu Cao bắt đi, xem ra Lý Tư sắp đem Nho Gia khai đao” Tử Nữ ánh mắt nhìn về một phương hướng xa, nơi đó có một tòa đài lâu cao lớn, chính là phương hướng của Tiểu Thánh Hiền Trang.



“ Soa Y Khách gởi tin về, Hung Nô đả nhập thành công chiếm cứ Thượng Đảng, đang cùng An Tây Trấn Quân giao phong” Mặc Nha ngừng một lát lại nói tiếp “ Ngoài ra Ảnh Mật Vệ đả nhập thành Tang Hải, La Võng phải một tên sát thủ cấp Càn hành thích Phù Tô”



“ Lý Tư muốn mượn Triệu Cao đổ oan cho Nho Gia, Triệu Cao thì muốn nhân cơ hội diệt luôn Phù Tô mở đường cho Hồ Hợi đồng thời còn muốn cho Lạc Thần sơn trang một chút rắc rối, thật ý tứ nha” Hồng Liên trên tay cầm một mảnh lê lên tiếng.



“ Đế quốc nội bộ lục đục với nhau tranh giành quyền lực, Triệu Cao chính là không muốn cho ta cùng với Phù Tô đi quá gần, một tiễn hạ bốn chim, những năm nay hắn tốn không ít công sức cài người vào đây” Lạc Thần chậm rải lên tiếng, có chút châm biếm xem thường trong đó.



“ Ngày thu cờ biểu hiện của bọn chúng chắc sẻ rất thú vị ” Lộng Ngọc một bên cất lời tham dự, hiển nhiên đối với kế hoạch này Lạc Thần cũng không có bất kỳ dấu diếm nào với đám nữ cả.



“hahaha” Hàn Phi cười lên một tiếng rồi nói “ Thật xui xẻo cho Doanh Chính, khắp nơi đều tính kế hắn, nhất là bị huynh tính kế hắn tuy đa nghi cảnh giác đi nửa, nhưng cũng không ngờ được người muốn diệt hắn nhất chính là huynh, hẳn không ngờ chí tôn Đại Việt Đế Hoàng của Đại Việt đều ở bên trong hắn sinh hoạt”



Lạc Thần môi có chút nhích lên độ cong, nhiều năm nay quyền lực lớn mạnh Doanh Chính tâm đa nghi cũng càng ngày càng nhiều. Lạc Thần sơn trang lớn mạnh hắn cũng nhìn ra cũng rất cảnh giác với Lạc Thần, nhưng hắn không ngờ Đại Việt chi chủ lại ở trong đế quốc hắn sinh sống, thậm chí Đại Việt đả xâm nhập vào triều chính khắp các mặt trong đó, dần dần nắm thóp Đại Tần.



“ Lưu Sa, Mặc Gia, Đạo Gia Nhân Tông, Tung Hoành Gia, Hạng Thị nhất tộc đả hợp tác với nhau trong công việc kháng Tần” Mặc Nha tiếp tục nói “ Người của ta trong La Võng gởi tin về, La Võng còn chuẩn bị đối phó với Nông Gia”



“ Hiệp Khôi mất tích nhiều năm như vậy hẳn là do Triệu Cao gây lên, hiện giờ Lục Đường tranh đấu không ngớt, một khi Thần Nông Lệnh hiện thế nhất định sẻ nội đấu không ngừng” Hàn Phi trên tay đậu phộng bóp vở ăn lấy, sau đó cười nói “ chiến tranh cũng tốt, hòa bình cũng tốt người được lợi vẫn là Đại Việt, ván cờ này cho dù thế nào đi nữa cũng có lợi, Phỉ Thúy Hổ càng ngày càng mập ra ta thấy hắn sắp đi không nổi rồi”



“ Hổ, tên đó có là con heo thì có” Hồng Liên nhớ đến gương mặt béo phệ to lớn của tên kia, miệng lên tiếng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK