Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Thần sơn trang ngày hôm sau.



"Phệ Nha Ngục chính là lúc trước Đại Chu vương triều quốc sư Khương Tử Nha chỗ tạo, nội hàm Kỳ Môn Độn Giáp biến hóa, chia làm bài cung pháp có 262144 biến hóa và Phi cung pháp 531441 biến hóa. Từ Thái Công tạ thế khó người có thể điều khiển, Tề quốc Điền thị nhất tộc tại vị nhiều năm như vậy cũng không dám bắt đầu dùng Phệ Nha Ngục, cũng là bởi vì bọn họ chưởng khống không ngục giam toàn cục » Tử Nữ nhìn ánh bình minh ló dạng vũ mị nhìn hắn lên tiếng.



Lời nàng vừa dứt thì một bên Diễm Linh Cơ âm thanh như chuông bạc lên tiếng « So với xuất thân hiển hách Mông Điềm, thì Chương Hàm lại thần bí tuy tuổi trẻ nhưng võ công không thấp được Doanh Chính hết sức tin tưởng, Phệ Nha Ngục tới tay hắn lập tức khởi động, không có chút nào sai sót »



« Hậu nhân của Khương Tử Nha cũng khó trách hắn có một thân tài năng xuất chúng võ công cùng không tầm thường binh pháp tạo nghệ. » Lạc Thần nhàn nhạt lên tiếng.



Chương Hàm xuất thân thần bí hiếm người biết được, nhưng đứng trước Lạc Thần thì bí mật nhỏ của hắn cũng không che dấu được, hắn chính là hậu nhân của Khương Tử Nha mà Phệ Nha Ngục tạo ra chính là để lại cho hậu nhân của mình.



Phệ Nha Ngục là một cái cứ điểm, là Khương Tử Nha vì hậu nhân kiến tạo sau cùng phòng ngự pháo đài, chỗ lấy tới gần bờ biển, cũng là vì dễ dàng cho chạy trốn.Năm đó Điền thị thay Tề thị thời điểm, Khương Tử Nha hậu nhân, cũng là thông qua cái này Phệ Nha Ngục, mới thoát ra Tề quốc.Về sau vì trốn tránh đã trở thành Tề quốc đại vương Điền thị truy sát, mới chạy trốn tới Tần Quốc.



« Cái Nhiếp và Vệ Trang đả đến Phệ Nha Ngục, Nho Gia thịnh yến đặc sắc như vậy sau lại bỏ qua được » Lạc Thần ôm lấy eo thân ảnh Diễm Linh Cơ cùng với Lộng Ngọc, thân ảnh đằng không lao ra nhanh chóng hòa vào không trung mà đi, phương hướng chính là Tiểu Thánh Hiền Trang.



Nho Gia Tiểu Thánh Hiền Trang địa phương.



Tiểu Thánh Hiền Trang cửa lớn, lấy Tuân Tử, Phục Niệm, Nhan Lộ, Trương Lương bốn người dẫn đầu, Nho Gia Đệ Tử thì là hiện lên sáu nhóm xông ngoài cửa lớn một mực xếp ở cửa lớn trên cầu thang.



Bình thường thường xuyên đóng chặt Tiểu Thánh Hiền Trang đại môn, giờ phút này mở rộng.Ngoài cửa lớn, trừ Nho Gia đệ tử bên ngoài, hai bên đứng thẳng Đại Tần cấm quân, theo Tiểu Thánh Hiền Trang đại môn, một mực xếp tới Tiểu Thánh Hiền Trang chân núi, cử năm bước một người.



Tiểu Thánh Hiền Trang bốn góc tường viện cũng đều đứng đầy Ảnh Mật Vệ, giờ khắc này, toàn bộ Tiểu Thánh Hiền Trang như ba ba trong rọ hoàn toàn vây chặt lấy.Vào thời khắc này, phía trước đại môn xuất hiện hai chiếc hào hoa xe ngựa, mà đi tại trước mặt xe ngựa mở đường là La Võng Lục Kiếm Nô.



Sau đó hai chiếc xe ngựa trên người đều đi xuống, cầm đầu xe ngựa, đi xuống thì là Lý Tư, sau chiếc thứ hai là Triệu Cao, thứ ba chiếc là Sở Nam Công cuối cùng Danh gia Công Tôn Linh Lung.



"Thưa thầy, thầy cũng tại đây." Lý Tư một chút xe ngựa, nhìn thấy tại phía trước cách đó không xa đứng thẳng Tuân Tử về sau, lập tức bước nhanh đi tiến bộ, chắp tay đối Tuân Tử hành lễ nói.



"Lần này công tử đến thăm, Lý đại nhân lại phải hao tâm rồi." Tuân Tử xem như không nghe thấy lời Lý Tư nhàn nhạt nói.



"Lý Tư ngoài quan trường cũng là đệ tử Nho Gia, các vị đều là đồng môn sư hữu của trò. Người trong thiên hạ đều là thần dân của vua,tận tâm tại là bản phận của trò." Lý Tư bình thản nói ra.



"Lý đại nhân chỉ lo ôn chuyện cũ mà không giới thiệu hạ quan, Tuân Huống tiên sinh cùng Tề Lỗ Tam Kiệt lừng danh khắp chốn, Triệu Cao đả ngưỡng mộ từ lâu." Triệu Cao chậm rãi đi đến Lý Tư phía sau nói.



"Trung Xa Phủ Lệnh quá khen, Tiểu Thánh Hiền Trang chỉ bất quá là những học trò không màng thế sự, những hư danh kia chỉ là thiên hạ đồn thổi" Phục Niệm bình tĩnh nói ra.



"Xưa nay kẻ sỉ giỏi giang,tinh thông khéo léo, ý tứ xâu xa khó đoán. Phục Niệm tiên sinh là Nho Gia chưởng môn không ngờ còn thông hiểu triết lý Đạo Gia đến vậy." Triệu Cao chậm rải lên tiếng.

"Trương Tam tiên sinh, người ta ở đây này." Không đợi Phục Niệm trả lời, Công Tôn Linh Lung đem mọi người ánh mắt đều hấp dẫn tới, bởi vì có Công Tôn Linh Lung ngắt lời, Triệu Cao không đợi được Phục Niệm trả lời, thì lui qua một bên.



"Giờ người ta không rảnh để ý đến ngươi đâu" Sở Nam Công vẫn là trước sau như một chống cái quải trượng, run run rẩy rẩy hướng về Phục Niệm bọn người chỗ đi đến.



" Trương Tam tiên sinh xấu hổ rồi." Công Tôn Linh Lung khó chịu hừ lạnh một tiếng, cũng không có tại nói thêm cái gì, hôm nay có chút khác biệc, cho dù là Công Tôn Linh Lung cũng không dám nháo lộn xộn.



"Công tử điện hạđã đến chân núi, nghênh giá" Ngay lúc này một cái Đại Tần kỵ binh khoái mã chạy vội tới, nửa quỳ trên mặt đất, đối với Lý Tư bẩm báo nói.



Nghe được Phù Tô nhanh đến, tất cả mọi người ai về chỗ nấy, lặng chờ Phù Tô đến.

Theo một cỗ hào hoa xe ngựa đi vào Tiểu Thánh Hiền Trang ngoài cửa lớn, hai bên Tần Binh lập tức một gối quỳ ngã xuống đất.



Nho Gia mọi người theo Tuân Tử, Phục Niệm, Nhan Lộ quỳ xuống hai đầu gối quỳ ngã xuống đất, cũng đều bắt đầu quỳ xuống, đến là Trương Lương trầm ngâm một dạng sau đó cũng nhanh hành lể.



"Nho Gia chưởng môn Phục Niệm, cung nghênh công tử đại giá." Phục Niệm nhanh chóng lên tiếng khi thân ảnh Phù Tô bước đến gần.



"Phục Niệm tiên sinh cuối cùng chúng ta cũng gặp mặt » Phù Tô chậm rải cất lời, hắn từ nhỏ chịu Xương Bình Quân dạy dổ chịu Nho Gia ảnh hưởng.



"Vị này là sư thúc của ta Tuân Huống tiên sinh » Tuân Huấn nghe đến Phục Niệm giới thiệu mình cũng lập tức nói « Tuân Huấn cung nghênh công tử điện hạ »



"Tuân Huấn tiên sinh tuổi cao đức trọng, không cần câu nệ nghi thức. Các vị hảy bình thân" Phù Tô chậm rải lên tiếng.



« Tạ ơn công tử » Đám người Tuân Huấn lên tiếng, thân ảnh nhanh chóng đứng dậy tạ lể.





"Lý đại nhân, vị khách quý kia còn chưa tới sau" Phù Tô đột nhiên mở miệng hỏi.



Lý Tư liền bước đến vài bước nói"Người này hành tung bí ẩn, nhưng nếu nhận lời thì ắt sẽ đến, mời công tử yên tâm."



« Lả kẻ nào, đả nhận lời mời của công tử còn vô lể như vậy, mà Phù Tô lại không hề có ý khiển trách, thật là một ngoại lệ hay là » Trương Lương trong đầu suy tính vị khách đặc biệc kia là ai.



Đúng lúc này một tiếng tiêu âm lẫn cầm âm cùng lời ca thanh thúy từ xa vang lại, khiến cho đám người ở nơi này chú ý đến. Ảnh Mật Vệ trên tay đoản kiếm cùng Lục Kiếm Nô đều nắm chặt vũ khí của mình, mà đám người Nho Gia cũng ngưng mục chú ý đến.



Chỉ thấy vô số bầy chim từ khắp nơi trong mảnh rừng tụ tập hòa quyện trên không trung bay múa, hòa thành một vũ điệu, số lượn càng ngày càng nhiều dạ tập vào với nhau.



« Là bọn họ » Trương Lương kinh hô lên khi nhìn thấy trên bầu trời, ngự trên một con chim lớn là thân ảnh một nam hai nữ, đang hợp tấu một khúc nhạc, mà ba người này không ai khác chính là Lạc Thần, Diễm Linh Cơ và Lộng Ngọc.



« Lui xuống » Phù Tô phất tay ra lệnh, khi thấy Tần quân đang giơ đại nỏ phía trên không trung, đồng thời Ảnh Mật Vệ bao vây lấy thân ảnh hắn, ánh mắt phóng lên thưởng thức lấy khúc nhạc mỉ vị này.



Tiêu dứt, sáo dừng cầm ngưng bầy chim cũng nhanh chóng tán đi, thân ảnh ba người Lạc Thần cũng từ trên không trung hạ xuống bên cạnh Phù Tô.



Phù Tô cũng nhanh chóng tỉnh lại, ánh mắt nhìn qua thấy một số Tần quân vẫn còn say mê, thậm chí một số người trên tay thiết kích đả rơi xuống mặt đất liền nhìn qua ba người Lạc Thần nói « Từng nghe, Phượng Vũ Cửu Thiên một khúc khiến cho bách điểu triều phụng, tận mắt nhìn thấy khiến cho Phương Tri mở rộng nhãn giới. »



« Lạc Thần cùng hai vị phu nhân gặp qua các vị, không mời mà đến các vị sẻ không phiền thêm ba vị khách chứ » Lạc Thần chậm rải lên tiếng, ánh mắt nhìn về Phù Tô lên tiếng, dù sao hắn cũng là đại boss ở đây.



« Phù Tô không ngại, nhưng Tiểu Thánh Hiền Trang là Nho Gia địa phương, việc này còn cần Phục Niệm tiên sinh » Phù Tô ôn hòa thanh âm lên tiếng.



Phục Niệm gương mặt có chút ngưng trọng khi thấy ba người Lạc Thần xuất hiện, tuy hắn chưa từng gặp gở Lạc Thần nhưng một khúc vừa rồi hắn có thể đoán ra họ là ai, chính là danh chấn thiên hạ , tài hoa trác tuyệt Lạc Thần công tử, sự xuất hiện của hắn ở nơi này làm cho hắn có chút lo lắng, nhưng mà dựa vào biểu hiện vừa rồi của công tử Phù Tô lần Lý Tư cũng không ngờ được việc này, hắn liền nói « Hôm nay là Tiểu Thánh Hiền Trang nghênh đón Phù Tô công tử, mọi chuyện đều do công tử quyết định »



Lý Tư tiến đến một bước lên tiếng « Lý Tư đến Tang Hải nghe được trang chủ và các vị phu nhân ở nơi này, sớm đả có lòng muốn bái phỏng nhưng lại nghe hạ nhân nói trang chủ cùng các vị phu nhân ngâm thơ đối nguyệt không tiếp khách nhân, hôm nay lại may mắn gặp nơi này, thật hạnh ngộ »



« Lý đại nhân, là trách chúng ta sao » Diễm Linh Cơ thanh âm kiều mị lên tiếng, ánh mắt nhìn về thân ảnh Lý Tư phía trước.



« Nào dám, Linh Cơ phu nhân nhiều năm không gặp vẫn diễm lệ như xưa, nhất tiếu khuynh thành, một thiên giai nhân thơ khiến cho bao nử tử trong thiên hạ đố kỵ » Lý Tư chậm rải lên tiếng, Diễm Linh Cơ hắn cũng đả gặp qua chính là năm xưa đi xứ Tần quốc, Lạc Thần xông vào Tần dinh đem nàng lấy đi.



« Khanh khách » Diễm Linh Cơ cười nhẹ một cái, phong tình vạn chủng nói « Lý đại nhân so với trước kia, thật biết nói chuyện hơn đây »

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK