Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, một địa phương khác, tứ phía dều là dốc đứng vách núi cheo leo, cây cối mọc san sát phủ kín sơn cốc, một nhóm binh mã đang tụ tập di chuyển trên con đường thì chợt nhiên dừng lại, từ trên núi cao ba sợi dây xích nhanh chóng lao xuống ở phía sau chính là ba thân ảnh Ảnh Mật Vệ.



"Tướng quân, sâu trong núi Đại Trạch có một sơn cốc đó là mộ Lục Hiền Viêm Đế. Xung quanh đều là núi cao vách đứng, hình thành thế bao vây chỉ có một lối ra vào. Thuộc hạ đả làm theo lời tướng quân dàn mai phục ở miệng hang. Một khi mục tiêu xuất hiện là chặn được ngay" Một tên Ảnh Mật Vệ tiến đến phía sau Chương Hàm lên tiếng.



"Tốt lắm" Chương Hàm lên tiếng sau đó dục ngựa đi tiếp, ánh mắt nhìn xem đường nhỏ cuối cùng cái kia ẩn tàng sơn cốc, rồi ngẩng đầu, nhìn về phía đối diện cái kia tòa núi cao.



Tại cái kia trên sườn núi, một cái cao tới năm mét to lớn đầu người giống, đây là một cái tóc trắng bồng bềnh lão nhân ảnh chân dung, người này khuôn mặt hòa ái, trong hai mắt tràn ngập cơ trí, thật không biết là người nào, lại có thể tại giữa sườn núi điêu khắc ra một cái như thế sinh động như thật tượng đá.Lão nhân này liền là Thần Nông, Nông gia người sáng lập, kỳ dị là, Thần Nông trên đầu lại có hai cái sừng dài.



Viêm Đế Lục Hiền Trủng là Nông Gia thánh địa, cùng Mặc Gia Cơ Quan Thành, Nho Gia Tiểu Thánh Hiền Trang, Đạo Gia Thái Ất sơn, Âm Dương Gia La Sinh Đường, Tung Hoành Gia Tiềm Long Tại Uyên đồng dạng trên giang hồ mười phần nổi danh, thế nhưng Viêm Đế Lục Hiền Trủng uy vọng muốn cao quá nhiều.



Mặc Tử,Khổng Tử, Lảo Tử, Quỷ Cốc Tử.. tuy là uy vọng rất cao, nhưng cùng Thần Nông so sánh còn kém quá xa.



Biết rõ Thần Nông người, chắc chắn sẽ không tại Viêm Đế Lục Hiền Trủng phụ cận nháo sự, không biết, muốn nháo sự, cũng đánh không lại Viêm Đế Lục Hiền Trủng bên trong Nông gia cao thủ.



Liền xem như đế quốc Đai Tần cũng không có phái binh tiến đánh Viêm Đế Lục Hiền trủng, tuy là Lục Hiền trủng giấu ở đầm lầy núi chỗ sâu , bình thường người rất căn bản không biết nơi đây, nhưng nội bộ đế quốc có rất nhiều người đều biết Lục Hiền Trủng chỗ.



"Kinh Nghê đại nhân, hết thảy đều đã an bài thỏa đáng." Tại Chương Hàm bên này thả mồi câu, thì bên trong tối Điền Ngôn cũng nhanh chóng bố trí hành động của mình.



Giết Chương Hàm, là mệnh lệnh của Triệu Cao vì chính là không cho Chương Hàm phá hư La Võng hành động, hơn nữa Chương Hàm đả phát hiện những thứ mà Triệu Cao tuyệt đối không cho phép hắn tồn tại.



Điền Ngôn mang theo bốn cái La Võng thích khách, cẩn thận đi trước khi đến Lục Hiền Trủng trên đường nhỏ, cùng đám người ẩn dấu tiến hành mai phục lấy. Nàng xuất hiện ở nơi này là để câu một con cá lớn, dù sao với thân phận hiện giờ ngôi vị Hiệp Khôi đả nằm trong tay nàng từ lâu rồi.



" Quả nhiên có mai phục” Điền Ngôn trong đầu thầm nhủ, môi có chút cong lên ánh mắt nhìn về mặt đất bụi mù xông lên, trong đó có khói mê tỏa ra. Phía trước nàng mấy tên thuộc hạ nhanh chóng bị sập bẩy cả người rơi xuống một chiếc hố chông lớn.





“ Xoẹt” Điền Ngôn trên tay Kinh Nghê kiếm chém ra một đường kiếm khí đem những đầu chông gỗ gạt đứt sau đó chân đạp nhẹ lên đầu gỗ lao nhanh lên mặt hố. Thế nhưng ngay vừa lao lên đả thấy một hầm chông lớn kim loại từ bầu trời đè ép xuống, còn chưa hết hai tên Ảnh Mật Vệ tung ra tinh cương xích sắc bắt lấy chân nàng.



Nhưng nhiêu đây đối với nàng còn chưa phải là khó khăn, thiên tử sát thủ đâu phải đơn giản chết như vậy. Hai chân đạp lên chông sắt người lao ra khỏi một phương, mặc cho hai tên Ảnh Mật Vệ nổ lực kéo lại, đồng thời trước mặt nàng lại hàng loạt đợt mũi tên lao nhanh đến.



Điền Ngôn cổ tay khẽ động Kinh Nghê kiếm lay chuyển trong nháy mắt đêm vô số mũi tên lao nhanh đến chém đứt, đợi đến khi mưa tên qua đi thì không một chút tổn thương nào.



Lúc này hai tên Ảnh Mật Vệ đạp mạnh dưới chân, nội lực thúc dục vào xích xắc. Chỉ thấy tinh cương sợi xích nhanh chóng cuốn chặt lấy hai tay nàng, kèm theo Kinh Nghê kiếm cũng bị siết chặt lấy. Ngay sau đó một tên Ảnh Mật Vệ sợi xích quấn lấy cổ nàng. Cùng một lúc ba tên này nhảy qua một cành cây gần đó mạnh mẻ treo ngược nàng trên cây, đồng thời hai tay của nàng cũng bị hai sợi xích khác trói lại.



"Kinh Nghê tiên sinh từ lúc chia tay vẫn khỏe chứ" Chương Hàm đi đến bên cạnh Kinh Nghê, trên tay mũi kiếm chỉ về tên sát thủ trong lớp Tần quân này, nói “ Mộ Lục Hiền Viêm Đế điểm tận cùng của cuộc chiến Nông Gia. Dù cuối cùng ai chiếm được Huỳnh Hoặc Chi Thạch. La Võng cứ việc ở đây há miệng chờ sung, kế hoạch được đấy tiếc là không hoàn hảo.”



"Lao tâm như vậy, Chương tướng quân không hổ là trung thần lương tướng của đế quốc,có thể lưu danh thanh sử ." Điền Ngôn châm chọc lên tiếng, nhìn Chương Hàm đưa tay gần đến mặt mình, nàng cũng không một chút sợ hải nào khi thân phận bị lộ ra cả.



Chương Hàm môi nhích lên đột nhiên biến sắc khi cảm nhận được một cổ sát khí hướng hắn mà đến, vội hô lên “ Cẩn thận”



“ Muộn rồi” Một thanh âm nam tử lạnh lùng vang lên, chỉ thấy một ánh kiếm hồng quang chớp mắt hiện lên đem mấy tên Ảnh Mật Vệ lẫn Chương Hàm phải nhắm mắt lại. Đến khi Chương Hàm mở mắt ra thì đả thấy trên yết hầu đám thuộc hạ xuất hiện một vết cắt, máu tươi rỉ ra thân ảnh nhanh chóng đổ gục xuống mặt đất.



Điền Ngôn tận dụng cơ hội này thân hình rơi tự do xuống, xoay vòng một cái thoát ly khỏi trói buộc, đồng thời đem hai sợi xích xắc phóng đến Chương Hàm kém với một đạo kiếm khí, nhưng mà hắn đả kịp xoay vòng trên không trung trường kiếm chém mạnh ra, đồng thời thân ảnh của Điền Ngôn cũng thoát đi.



Chương Hàm đem mắt nhìn về một phương hướng trên một sườn núi bằng phẳng, trên đó Kinh Nghê đang đứng ở trên đó sau đó hắn tung người nhảy đi để lộ ra một thân ảnh khác.Một cái cùng Kinh Nghê cơ hồ đồng dạng trang phục người, xuất hiện ở một bên trên sườn núi, nếu như không phải là người này kiếm cùng Kinh Nghê hoàn toàn không giống, hắn đều muốn coi là, người này mới thật sự là Kinh Nghê.



Chương Hàm hiện giờ ngưng trọng không thôi, người này sát khí không thua gì Kinh Nghê, một tên sát thủ nhất đẳng khác của thiên tự. Với năng lực tình báo của Ảnh Mật Vệ lại không phát hiện được sựt tồn tại của một sát thủ Thiên Tự, hắn đến Đông Quận với thân phận gì, nhìn thanh kiếm không ngừng tỏa ra kiếm quang đỏ hồng “ Âm Thịnh Dương Diệt Trú Ám, Yểm Nhật lại là một thanh Việt Vương Bát Kiếm”



“Điều bất ngờ này thế nào, xứng tầm với giá trị của ngươi chứ?” Điền Ngôn xuất hiện phía sau Chương Hàm nói “ Rốt cục ai mới là con mồi, Chương Hàm ngươi hiểu chứ”



Chương Hàm ngưng trọng nhìn về Yểm Nhật hạ xuống, hiện giờ hắn đang bị hai tên thiên tự sát thủ vây giữa, thân ảnh xoay người đở lấy một kiếm mà Kinh Nghê phía sau ép đến, sau đó lách mình né đi Yểm Nhật mà đến cả người nhảy lùi ra phía sau.



“ Yểm Nhật, Kinh Nghê” Chương Hàm trong lòng thầm hô lên, một tay vội tung ra khi mà Yểm Nhật nhảy lên vai Kinh Nghê lau đến hắn. Mới vừa tiếp đất xong liền thấy được Kinh Nghê di chuyển hình chữ Z lao nhanh đến người hắn.



“ Keng keng keng” Hoa lửa không ngừng bắn ra, khi mà Kinh Nghê mũi kiếm bị thanh kiếm của Chương Hàm chặn lại, thân ảnh hắn lùi vài bước thì sắp rơi xuống hố chông bên dưới, còn chưa cho hắn cơ hội Kinh Nghê đả một cước hạ xuống buộc hắn phải một tay cản lại.



“ Keng keng” Âm thanh ma sát kim loại lần nửa vang lên, khi mà Yểm Nhật không cho Chương Hàm quá nhiều thời gian thân ảnh lao đến tấn công, mà bên kia Điền Ngôn cũng nâng lên Kinh Nghê công kích.



Trong nháy mắt ba người liên tục giao chiến, Chương Hàm trên tay nhiều hơn một thanh đoản kiếm cùng với hai thiên tự sát thủ giao chiến. Để lại trong không trung từng vệt kiếm mang.



Chỉ thấy Điền Ngôn sau khi bức lui ra lần nữa công kích, Kinh Nghê mạnh mẻ chặt xuống đem Chương Hàm chấn xuống. Yểm Nhật liền nhân cơ hội này lao đến công kích nhưng lần nừa bị Chương Hàm đoản kiếm chặn lại hất hắn lên không trung.



Ngay lúc này Yểm Nhật ở trên không trung nội lực tuôn ra thúc dục vào Ám Trú, một tay khác hướng ra. Dị biến liền phát sinh xung quanh như một cơn gió lớn kéo đến, bầu trời cũng nhanh chóng tối dần lại, thanh Ám Trú phát ra từng đường kiếm khí hồng quang lượn lờ. Chương Hàm lại lần nữa phải nhắm mắt lại khi bị những đường kiếm quang này ảnh hưởng.



“Yểm Nhật Xuất Thủ- Nhật Quang Lu Mờ-Âm Thịnh Dương Diệt Trú Ám” Lạc Thần nhìn bầu trời nhanh chóng hóa thành đêm đen, trong bóng tối phát ra hoa lửa chói tai kim loại va chạm lẫn kiếm quang lượn lờ cảm khái.



Mặc dù là đêm tối nhung ba người giao chiến vẫn được hắn quan sát kĩ lưỡng, ánh mắt hướng về thanh Việt Vương Bát Kiếm Yểm Nhật.Chuôi kiếm ngắn gọn vừa phải,lưỡi kiếm mang màu đỏ thân kiếm lại khắc vài đường giống răng cưa trông quỷ mị trú ám.Gần chuôi kiếm ở giữa chính là một lổ tròn vừa phải một khe rãnh từ lổ tròn kéo dài chạy đến mũi kiếm.Hai mũi kiếm được tách ra độc lập với nhau,mũi kiếm dạng bầu và sắc cạnh.



Mấy năm nay ở thế giới này sinh sống, hắn càng hiểu thêm được phần nào của thế giới này. Phàm là danh kiếm lợi hại đều có kiếm ý của riêng bản thân mình, ngày ra lò kiếm ý đả có trong thiên địa. Người dùng có thể thông qua nội lực của mình thúc dục kiếm khí lẫn câu thông kiếm ý của danh kiếm mà cho mình sở dụng.



Mà trước mắt Việt Vương Bát Kiếm Yểm Nhật cũng đồng dạng sở hữu kiếm ý cho riêng mình.Yểm Nhật sở hửu sát khí mảnh liệt khi thi triển sử dụng có thể đưa đối phương vào bóng tối. Âm thịnh dương diệt- Trú ám đó chính là kiếm ý của nó,người dùng thúc dục nội lực thôi động ra kiếm khí đỏ rực.Khi xuất thủ còn tạo ra một luồng kiếm quang che mắt đối phương,thậm chí còn tạo ra được một không gian tối tăm- Trú Ám tại không gian tối tăm này có thể dể dàng hạ sát đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK