Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhạn Xuân Quân sắc mặt âm trầm, khi nhìn thân ảnh Lạc Thần đem hai tên thuộc hạ hảo thủ của mình giết chết, lập tức quát lớn lên"Tuyệt Ảnh, giết hắn cho ta "



Ngay khi âm thanh hắn vừa dứt lời, đột nhiên một nam từ phía sau cổ kiệu lao nhanh đến Lạc Thần, một thân áo đen giống như chim ưng nam tử, trên tay mang lấy song đao ngưng trọng nhìn Lạc Thần.



"Tuyệt Ảnh. . . La Võng" Lạc Thần lẩm bẩm nhìn về nam tử tay cầm song đao, trên cổ có xăm một con nhện đen trên đó.



Tuyệt Ảnh thân thể hơi động, như một đạo tia chớp màu đen hướng về hắn bắn nhanh mà đi, trong tay song đao lập loè hàn quang, tốc độ so với những tên kia còn đáng sợ hơn rất nhiều, khoảng cách mấy chục mét dài trong tích tắc mấy giây đã đến trước mặt hắn.



"Ha ha. . . Xem ngươi còn có chết hay không!"



Nhìn thấy Tuyệt Ảnh đã kinh ra tay, xưa nay đối với hắn có lòng tin Nhạn Xuân Quân càng là dương dương tự đắc, hung hăng ngang ngược điên cuồng, đây là thủ hạ đắc lực nhất hắn bỏ số tiền lớn mà thuê về, nhưng mà không ngờ chính là bị La Võng sắp xếp vào.



“ cái..” Tuyệt Ảnh hô lên khi thấy thân ảnh Lạc Thần đang ở trước mặt đột nhiên biến mất đi, lông tơ dựng đứng nhanh như chớp xoay người một kiếm chém mạnh về sau.



“ chỉ có vậy” Lạc Thần ở ngay sau lưng hắn lên tiếng, đem 2 ngón tay kẹp lấy một đao đối phương sau đó một quyền tay phải lao đến.



“ầm”



Thân ảnh Tuyệt Ảnh như diều đứt dây bay đi, trên không trung tiên huyết nôn khang sau đó đụng lên một gian vách gỗ, thân hình như cộng dây giống như không có xương cốt một dạng cong queo rồi trượt xuống mặt đất.



“ ực” đám người ở đây nuốt lấy một ngụm nước miếng ánh mắt dại ra nhìn nam tử này, vừa rồi bọn họ nghe được âm thanh xương cốt vở nát dọa người phát ra, nhìn về nam tử kia rồi nhìn về Nhạn Xuân Quân mồ hôi lạnh tuôn ra, đồng tử mở to hết cở nhìn về thân ảnh nam tử kia.



Gương mặt Nhạn Xuân Quân đột nhiên tái mét hoảng sợ khi nhìn thấy thân ảnh Lạc Thần lắc mình biến mất, xuất hiện đả ngay vị trí cổ kiệu hắn. Đồng tử co rút khu thấy tám tên kiệu phu lần lượt ngã xuống, thân ảnh thì nhẹ hẳn đi.



“Ầm” Vang dội thanh âm truyền lại, chiếc kiệu xa hoa nhanh chóng ngã xuống, đám người có mặt trong Phi Tuyết Các ngây như ngỗng khi nhìn thấy diễn biến quá nhanh này. Nhưng màn tiếp theo càng làm cho đám người ở đây khiếp đảm, tim nhỏ như muốn ngừng đập một dạng.



Một vệt kiếm quang hiện ra máu tươi lập tức bắn ra, một cánh tay trên không trung vẻ lên một vòng cung sau đó rơi xuống mặt đất. Ngay sau đó một tiếng thống khổ đau đớn vang vọng khắp cả nơi này, mà chủ nhân của âm thanh này không ai khác chính là kiêu ngạo Nhạn Xuân Quân.



Nhạn Xuân Quân gương mặt trắng bệch như tờ giấy, hắn hiện giờ đã kinh hồn táng đảm, đẹ nhất cao thủ mình bị người ta giết. Sống trong nhung lụa hưởng thụ quyền lực hắn chỉ ức hiếp đám người yếu đuối, làm mưa làm gió cả Yên quốc không ngờ lần này lại đụng phải người như Lạc Thần.



Căn bản là không nhìn hắn như thế nào cả, một lời không hợp liền giết, cách tử vong đả càng gần lòng cầu sinh tham sống mảnh liệt không thôi, điên cuồng hô lớn mặc cho máu tươi xối xả tuôn ra : “ đừng giết ta đừng giết ta, đại hiệp xin tha mạng”



Lạc Thần nhìn thấy hắn bộ dạng ánh mắt xoay chuyển, đem thân hình Nhạn Xuân Quân một cước đá văng đi “ Cút đi thứ rác rưởi”



Nhan Xuân Quân một tay ôm lấy cánh tay đang chảy máu của mình, mặc kệ đau đớn thân ảnh nhanh chóng chạy nhanh ra khỏi hành lang. Đợi đến chạy được một dạng thì ánh mắt âm trầm oán hận như muốn nuốt sống người nào đó, nhưng máu tươi chảy ra quá nhiều khiến hắn chếch choáng, liền cất bước chạy thục mạng.



“a” Tiếng kinh hô hoảng sợ của đám khách nhân này vang lên, cho dù có là vương công quý tộc hay nô bộc lẫn nhạc công ở đây đều hoảng sợ.Hàng loạt thân ảnh khách khứa trong này, lập tức như chuột thấy mèo một dạng hoảng sợ gấp rút thoát ra khỏi nơi này.



Tuyết Nữ nhìn dòng người chạy khỏi Phi Tuyết Các lại đem ánh mắt quan sát lấy nam tử thần bí mà cường đại kia trở về bàn của mình, tiếp tục uống lấy bình rượu cuả mình. Thân ảnh như chim yến lăng không bay lên vị trí Lạc Thần, không một tiếng động đặt chân xuống bên cạnh hắn.



“ Tuyết Nữ đa tạ công tử trượng nghĩa ra tay cứu giúp,có điều công tử nên nhanh rời khỏi nơi này, đắc tội Nhạn Xuân Quân chẳng mấy chốc nơi này sẻ bị binh lính vây kín lấy” Tuyết Nữ giọng như chuông bạc lên tiếng nhắc nhở



“ Chó gà ngói sảnh mà thôi, thế gian này chưa có ai có thể đem ta lưu xuống, thay vì bận tâm đến ta nàng nên để ý bản thân mình thì hơn” Lạc Thần nhắc lên chung rượu uống một hơi cất lời.



Tuyết Nữ con mắt đẹp quan sát Lạc Thần một hời, nàng có chút kinh ngạc khi nghe tên nam tử này mở lời, nhất thời nàng thật tò mò dựa vào đâu nam tử này lại tự tin như vậy chứ, môi có chút nhích lên giọng thanh thúy như hoàng anh “ lẻ nào huynh muốn bảo vệ ta? ”



Lạc Thần không vội trả lời nàng mà tiếp tục rót ra một chung rượu của mình “ dù muốn dù không, họa ta cũng gây ra cho nàng, để một mỷ nhân nhi như nàng chịu tội rời đi ta còn chưa làm được đây”



Tuyết Nữ con mắt khẻ xoay “ Huynh có phải rất yêu thích ta?”



“ Có chút ưa thích” Lạc Thần gật đầu lên tiếng.



“ Huynh làm vậy chẳng qua là muốn tiếp cận ta mà thôi, kỳ thật các ngươi đều như nhau cả” Tuyết Nữ nói xong đem ánh mắt nhìn về một phương hướng khác, đôi mắt có chút u buồn lấy như nhớ lấy một việc buồn bả gì.



Tuyết Nữ là người nước Triệu từ nhỏ đả học vũ thiên tư thông tuệ có thể học được điệu vũ thất truyền Lăng Ba Phi Yến. Khi một đêm nàng nhảy lên Lăng Ba Phi Yến điệu nhảy đẹp mê hồn này hớp hồn đám người vây xem, có một tên quý tộc nước Triệu vì say mê quá độ mà bước chân theo lan can trên lầu ngã chết tươi, sau đêm đó nàng trở thành đệ nhất vũ cơ của nước Triệu.



Nổi danh nàng lại lọt vào tai mắt đám người quý tộc, mà quyền thế nhất chính là Triệu Gia hoàng thân vương thích của nước Triệu. Nàng cũng bị tên này thương tâm lấy, dù sao đi nữa nàng chỉ là nử tử bình thường mà thôi, để leo lên càng cao quyền vị hắn chọn lấy nử tử khác không phải là nàng.



Sau này nước Triệu sắp bị diệt Triệu Gia mang theo tất cả thuộc hạ chạy đến nước Yên lập nên nước Đại. Dịch Thủy đôi bờ Tuyết Nữ tâm đầy thương tổn khi mà mình trở thành hàng hóa cho Yên Đan và Triệu Gia, Yên Triệu người Phi Tuyết Các trở thành chốn sinh hoạt mới của nàng. Đối với việc này nàng cũng cảm kích Yên Đan không thôi, sau này gia nhập Mặc Gia cũng vì đó.



“ hahaha” Lạc Thần cười lớn một tiếng, nhấp lên chung rượu của mình nói “ nàng mặc dù xinh đẹp tú lệ nhưng mà mỹ nhân ta gặp không ít, xinh đẹp hơn nàng không ít đây, còn nữa nàng có chút phiến diện khi đánh đồng ta với tên rác rưởi như vậy”



Nói xong thân ảnh hắn đứng dậy cầm lên trường tiêu của mình, ánh mắt nhìn về hành lang phía trước. Khi mà hắn nghe được tiếng bước chân lẫn va chạm kim loại càng ngày càng gần truyền đến.



“ rầm rầm rầm”Đại lượng binh sĩ như kiến tràn mà vào, dẫn đầu là một gã mặc uy vũ khôi giáp nam tử đi từ cửa vào, nhìn lên dáng dấp chính là cách đây không lâu, dập đầu tạ tội hèn mọn Yến Ý .Ngay khi Nhạn Xuân Quân rời khỏi thì hắn cũng rời đi, đồng thời triệu tập binh lính trong thành vây bắt lấy Lạc Thần, bởi vì hắn biết cơn giận của Nhạn Xuân Quân rất có thể sẻ lan đến hắn, hơn nữa đây là thời điểm lập công chuộc tội lấy lòng Nhạn Xuân Quân tốt nhất đây.



Vì mạng nhỏ của mình hắn phải hành động, còn đối phó với cao thủ như Lạc Thần, một mình hắn có thể làm nên trò trống gì chứ, hắn có thể giết 100 người giết được nghìn người sao, một tên giang hồ lùm cỏ mà thôi.



Hắn giờ phút này, nào còn có trước ở Yến Xuân Quân thời gian trước,mở giọng nói: "Này người chính là ta Yến quốc tội không thể tha thứ tội nhân lớn, không cần lưu thủ, giết bất luận tội" Tay cầm mấy vạn tinh binh, lúc này, hắn khí thế của cả người cũng biến thành bất đồng .



"Phải! Tướng quân! !" Chúng binh sĩ lớn tiếng lên nói, nhao nhao giơ tay lên bên trong trường kích, hướng Lạc Thần mà đến



Ngửa đầu uống một hơi vò rượu nhỏ trên tay, sau đó đem nó liệng đi thân ảnh hắn lắc mình biến mất, lần nữa xuất hiện chính là trung tâm đám người bên trong. Trên tay trường tiêu đặt lên miệng của mình.



“ xuy xuy xuy” Tiêu âm nhanh chóng vang lên, sóng âm như gợn sóng vô hình nhiễu loạn từ thanh ngọc tiêu lan tỏa.



Tuyết Nữ lẫn Cao Tiệm Ly có phần kinh ngạc lên khi nhìn một màn này, bọn họ bản thân đối với âm nhạc lỉnh hội siêu tuyệt thường nhân đây. Nhưng lấy âm nhạc công kích đối phương một màn như Lạc Thần bọn họ còn chưa làm được.



“ bịch bịch bịch bịch” Liên tục âm thanh vang lên, chỉ thấy hàng loạt thân ảnh binh sỉ đổ gục xuống khi mà đám người này đều bị âm công của Lạc Thần làm cho hôn mê lấy, nhanh chóng đám binh sỉ xông vào hành lang một lượng lớn đả bị ngã xuống mất đi sức chiến đấu.



Yên Ý lúc này đã sợ ngây người ánh mắt co rút khi nhìn thảm cảnh gần trăm tên lính tinh nhuệ đả nằm gục xuống mặt đất, chỉ còn mười mấy tên còn lại, hắn vốn tham sống sợ chết thân ảnh liền nhanh chóng chạy ra bên ngoài hành lang. Bên ngoài còn đại quân vây bắt đây, đồng thời còn không quên hạ lệnh cho mấy tên lính còn lại cản đường cho hắn.



“ phốc phốc phốc” Chỉ thấy Lạc Thần ngưng thổi, lấy tiêu làm kiếm nội lực truyền vào vung ra, kiếm khí theo trường tiêu lao đi đem mười mấy tên binh sỉ xông đến tàn sát.



“ Cũng tốt lâu lắm rồi chưa khởi động chân tay đây” Lạc Thần lẩm bẩm đem thanh trường tiêu ném về một phương hướng, vừa đi vừa nói “ giữ giùm ta một lát”



Tuyết Nữ vội đưa tay chộp lấy thanh trường tiêu mắt đẹp nhìn lấy thân ảnh Lạc Thần, sau đó nhanh chân cất bước theo sau, nàng cũng muốn xem thử nam tử thần bí tự đại này làm gì tiếp theo, mà phía sau đang gãy đàn Cao Tiệm Ly thân ảnh cũng đứng dậy cất bước rời đi.



“ bắn tên,mau bắn tên cho ta” Yến Ý bên ngoài lập tức hô to gọi nhỏ lên tiếng, một tay chỉ kiếm về Lạc Thần ra hiệu cho đám binh lính đang vây quanh lấy Phi Tuyết Các.



Lạc Thần môi có chút nhích lên khi nhìn phía trước có đến mấy ngàn thành vệ quân vây chặt lấy hắn. Âm thanh vun vút xé gió từ bầu trời truyền lại, một cơn mưa tên nhanh chóng ập đến người hắn.



“ Xoẹt xoẹt” Chỉ thấy hai vệt kiếm quang đỏ hồng hiện lên, đem cơn mưa tên ập đến cắt đứt, trống rỗng hay tay Lạc Thần từ lúc nào đả xuất hiện một cặp hắc bạch song đao chính là Việt Vương Bát Kiếm Hắc Bạch Huyền Tiễn.



Lạc Thần thân hình trùng xuống sau đó nhảy người lên không trung hướng về đại quân phía trước, trên không trung song đao xoay chuyển nội lực tuôn ra thúc dục kiếm khí hướng xuống mặt đất bên dưới chém xuống.



“ uỳnh uỳnh uỳnh” Liên tục thanh âm vang dội vang lên, mặt đất con đường vở nát bụi mù xuất hiện hòa lẫn với huyết nhục thân hình con người trong đó.



“ Mạnh quá” Cao Tiệm Ly nhìn phía trước khắp nơi là tàn ảnh của Lạc Thần, kiếm quang đỏ hồng không ngừng xuất hiện trên không trung, máu tươi nhiễm ra trên không trung thân hình binh sỉ không ngừng ngã xuống bên dưới.



Tuyết Nữ nhìn đại triển thần uy Lạc Thần có chút say mê lấy,hơn một ngàn binh lính vây công đối mặt với nguy hiểm trùng điệp vậy mà đơn thân độc mã, trong vòng năm bước không một người sống, nhìn liên tục thi thể binh lính ngã xuống mặt đất nàng quả thật bị rung động lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK