Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Thần cất bước xuất hiện tại vị trí đám nử trên môi máu tươi rỉ ra, liên tục đại chiến với hai đại cao thủ, hắn cũng trọng thương không nhẹ. Nhìn về không xa Diễm Linh Cơ trên vai một đầu cáo trắng, trên tay nàng là một quyển thẻ tre, đem tay vươn lấy xoa đầu Tiểu Bạch nói “ Làm không tệ Tiểu Bạch”



Thì ra khi cùng Cơ Phát đại chiến, hắn phát hiện ở chổ sâu đại điện có một tòa thần đài, trên đó có đặt một quyển thẻ tre. Vị trí cực kỳ khó mà phát hiện được, nhân lúc Cơ Phát đại chiến hắn đả thả Tiểu Bạch ra nhanh chóng cho nó trộm lấy.



"Đây là ghi chép trường sinh bất tử dược luyện chế phương pháp" Diễm Linh Cơ lên tiếng, ánh mắt lo lắng nhìn Lạc Thần hiển nhiên nàng nhìn ra được Lạc Thần cũng chịu lấy thương thế trong đó. Thân ảnh vội xuất hiện khi nhìn thấy thân ảnh hắn lảo đảo, mà đám nử bên cạnh cũng nhanh chóng đi đến.



“Không sao, tinh thần lực có chút tiêu hao quá độ, ngủ một giấc là khỏe lại, chuyện còn lại giao cho các nàng” Lạc Thần cười nói sau đó nhanh chóng chìm vào ngủ sâu lấy.



“ Lạc Thần” “ ca ca” “ Thần thúc” “ Gruuu” Đám người lập tức hô lên khi thấy Lạc Thần hôn mê lấy.



“ Hắn chỉ mệt nhọc quá độ, mọi người yên tâm” Triều Nữ Yêu đem tay bắt lấy mạch tượng của hắn nói, lại nói “ Chúng ta trở về Thận Lâu thôi”



“ Ukm” Đám người gật đầu, chuyến đi này đả không còn gì để bọn họ lưu tâm nửa, khi mà Thương Long Thất Túc ngàn năm bí mật chỉ là một ván cờ rộng lớn, mục đích chính là để cho Đại Chu hoàng đế Chu Vũ Vương Cơ Phát trở về thu lấy Huỳnh Hoặc Chi Thạch luyện chế trường sinh bất tử được.



"Biến mất rồi" Thiên Minh trên thuyền nhỏ kinh hô lên tiếng chỉ về tòa tiên sơn đả biến mất.



Đám người nhìn về phía trước đả không còn là tiên sơn nữa mà là mặt biển rộng lớn mênh mông, trong lòng cảm thán thế giới kỳ diệu. Nhưng cũng nhanh chóng lên Thận Lâu lên đường trở về đất liền.



Bảy ngày sau, Thận Lâu một gian phòng.



“ Lâu rồi không ngủ một giấc như vậy” Lạc Thần từ trong hôn mê tỉnh táo lại, mở đôi mắt ra thì thấy được Cơ Như Thiên Lung ở gần mình gương mặt đỏ hồng như trái táo lên, đem tay bắt lấy thân hình nhỏ nhắn này cười tà nói “ Xem ra bắt được một con mèo tặc đây”



“a” Thiên Lung mặt đỏ hồng ngượng ngùng không thôi, thân ảnh giảy dụa thoát ra nhưng bị hắn kéo vào lồng ngực bên trong, nàng vốn định là muốn thăm lấy Lạc Thần một chút, không biết quỷ thần xui khiến gì lại trộm hôn hắn một cái đây, không ngờ lại bị hắn phát hiện xấu hổ chết người đây, thẹn thùng nói lên “ ca ca, thả muội ra”



“ Thả, cũng được nha” Lạc Thần cắn nhẹ lên tai Nguyệt Nhi cảm nhận nàng thân thể run rẩy, trêu chọc nói “ Muội trộm hôn ta, vậy để ta hôn lại thế nào”



Nguyệt Nhi gương mặt đả đỏ hồng xấu hổ, cả người tê dại cả lên như hàng ngàn con kiến nhỏ cắn lấy khiến nàng ngứa ngáy khó chịu, âm thanh ngượng ngùng nói “ ca ca, ngươi là bại hoại khi dể Nguyệt Nhi”



“ Có sao” Lạc Thần lên tiếng, sau đó đem mặt kề sát gương mặt tinh xảo Nguyệt Nhi phía trước, hôn nhẹ lên trán nàng cười nói “ tiểu nha đầu nghỉ lung tung gì đây”



Cao Nguyệt mặt đỏ hồng mở mắt ra nhìn phía trước Lạc Thần, ánh mắt trêu chọc nhìn mình, như mèo bị dẫm đuôi một dạng đem miệng nhỏ mở ra cắn lên vai hắn phát tiết tâm tình đây.



Mà lúc này phía ngoài gian phòng xuất hiện vài thân ảnh nử tử đi vào gian phòng thì thấy tình hình phía trước, sự xuất hiện của đám người cũng làm cho Thiên Lung cùng Lạc Thần phát hiện, gương mặt của Thiên Lung đỏ như huyết một dạng như muốn hôn mê đi, khi mà cơ thể nàng hiện giờ toàn là nằm trên người Lạc Thần đây.



“ Chậc chậc, xem ra chúng ta đến không đúng lúc rồi, có nên rời đi để chàng vui vẻ với tiểu cô nương không” Diễm Linh Cơ cất lên thanh âm, thân ảnh lại bước vào bên trong gian phòng ánh mắt liếc nhìn Nguyệt Nhi.



“ Nhỏ như vậy cô nương, chàng cũng không tha, cầm thú từ nhỏ đả hạ thủ” Triều Nữ Yêu bước vào trêu chọc nói, tay mân mê miệng nhỏ lại nói “ Nguyệt Nhi sau này trở thành mỹ nhân hiếm có đây, Diễm Phi dung mạo không thua kém bọn tỷ muội”



“ Theo độ háo sắc của chàng, nhất định mẫu nử ăn sạch, xem ra lại giống với Lộng Ngọc muội muội muội đây” Tử Nữ tiếp tục chen lời, ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn.



Lạc Thần mặt hiếm có cũng đỏ lên, mà trong lòng Nguyệt Nhi hận không có chổ trốn đi, đem tay vuốt lấy thân hình nhỏ nhắn nàng, mặt dày nói “ Ta là vì hoàng thất Đại Việt nghỉ lấy đây, phù sa không lưu ruộng ngoài, hơn nửa người ta Đế Hoàng tam cung lục viện 3 ngàn giai lệ, ta chỉ có mấy người các nàng đây”



“ Không có ba ngàn giai lệ, nhưng toàn bộ Đế Cung oanh oanh yến yên đều là nử nhân xinh đẹp đây” Diễm Linh Cơ lên tiếng.



“ Khục khục” Lạc Thần ho khan lấy, ôm lấy Nguyệt Nhi đứng dậy vội chuyển chủ đề nói “ Trường sinh bất tử dược đan phương ta còn chưa xem đây, mọi thứ đả có cũng nên luyện chế thử”



Đám nử đương nhiên biết được Lạc Thần trốn đi chủ đề đó, nhưng mà trường sinh bất tử dược cũng làm các nàng động tâm lấy, thân ảnh cất bước theo sau hắn rời đi.



“ Ca ca, mau buông” Nguyệt Nhi mặt đỏ hồng trong lồng ngực nhỏ giọng lên tiếng, nhưng thân thể lại run rẩy khi mà tai nhỏ lại bị hắn cắn nhẹ một cái nói “ muội nói gì, ta không nghe rõ đây”



Nhìn thấy Nguyệt Nhi hốc mắt ửng hồng uông uông như sắp khóc, hắn đành đem nàng bỏ xuống, ngay lập tức Nguyệt Nhi vận lên Hồn Hề Long Du chạy mất tiêu khỏi nơi này.



Mười phút sau, Thận Lâu-Vân Trung Quân phòng luyện đan.

Nhìn phía trước tròn lớn Thần Nông Đỉnh, bên trên chạm trổ hoa văn khó hiểu, kích thước to lớn cao tầm hai mét độ cao. Hoàn toàn khít lấy không một kẻ hở, ở một mặt vách đỉnh lại có một vòng tròn lớn tầm gần một mét đường kính là cửa vào lò đỉnh. Theo đó lỏm sâu vào bên trong là một bánh lái cơ quan liên kết, thì ra bên trong mới chính là đỉnh luyện đan, lớp vỏ bên ngoài chỉ là vỏ bọc mà thôi, từ đó phát ra nóng bức nhiệt độ lẫn phát quang mảnh liệt.

Đây là lần đầu Lạc Thần đến chổ luyện đan của Vân Trung Quân, về phần tên này cũng bị hắn diệt rụng luôn. Tất nhiên ký ức luyện đan đều bị hắn bóc sạch sẻ lẫn công lực của mình, đối với việc hắn có phải là Đế Thích Thiên sau này của Phong Vân thế giới không hắn cũng chả quan tâm, viên trường sinh bất tử đan dược mà Vân Trung Quân luyện chế phía trước còn chưa phải là chính phẩm, hắn lượm lặt đan phương tàn khuyết do Cơ Phát để lại.



Âm Dương Gia có thể biết đến Thương Long Thất Túc chi mê, đối với trường sinh bất tử đan dược sở cầu cũng chủ kiến kiến tạo Thận Lâu đều một tay Cơ Phát bố cục. Âm Dương Gia thoát ly Đạo Gia ở dảy nũi Ly Sơn tạo dựng Thần Ô Kỳ Sơn căn cứ, mà nơi này lại chính là năm xưa Cơ Phát khởi binh đánh Trụ Vương. Âm Dương Gia mấy trăm năm ở Ly Sơn cuối cùng tìm ra được di tích của Cơ Phát để lại, Đông Hoàng lấy được Thận Lâu bản vẻ đồng thời đem trường sinh đan dược tàn khuyết đưa cho Vân Trung Quân, mọi thứ đều là chuẩn bị cho Cơ Phát trở về.



Lạc Thần đem Tịnh Liên Yêu Hỏa lấy ra, có dị hỏa lại thêm ký ức luyện đan của Vân Trung Quân hắn thuận lợi hơn rất nhiều, dựa theo trình tự đem dược liệu đầu nhập Thần Nông Đỉnh, tinh thần lực cẩn thận khống chế hỏa diễm cường độ.



Thời gian nhanh chóng trôi qua thêm một tháng, luyện chế trường sinh thuốc cũng đến thời khắc mấu chốt. Mấy vạn loại dược liệu đều dung luyện, đồng thời hội tụ một đoàn, chuẩn bị dung hợp thành một chổ.



“ Nguyên liệu cuối cùng” Lạc Thần lẩm bẩm đem mảnh Huỳnh Hoặc Chi Thạch tàn phiến thả vào bên trong Thần Nông Đỉnh dung nhập vào chất lỏng sềnh sệch. Dược dịch cấp tốc đọng lại, hóa thành mấy chục khỏa đan dược.



Cùng lúc đó, mênh mông mặt biển Thận Lâu bên trên, vạn dặm trời quang đột nhiên biến mất, lôi vân theo bốn phương tám hướng cuồn cuộn đến, một cổ nặng nề áp bách từ trên trời đè ép xuống đám người trên thuyền.



“ Thành công rồi” Hiểu Mộng trong lời nói hiếm có kích động, ánh mắt nhìn về một gian phóng phát ra ánh sáng mảnh liệt trong mảnh trời đen kịt soi sáng cả một vùng trời.



Luyện đan phòng bên trong, Lạc Thần cố nén tâm tình kích động nhìn về mười mấy viên đan dược bay ra từ Thần Nông Đỉnh, trong suốt sáng long lanh dược hoàn, lập loè trong suốt quang mang, phát ra cường liệt ánh sáng. Ngay lập tức phất tay thu lấy mười mấy viên này rời khỏi nơi này, bởi vì hắn biết đan dược hình thành cần phải vượt qua lôi kiếp từ đó hấp thu thiên địa năng lượng.



Nhìn đầy trời lôi vân, một mảnh tối đen phía trước Lạc Thần đem Trường Sinh Bất Tử Dược ném ra, ngay lập tức thiên địa linh khí xung quanh nhanh chóng tụ hội vào người mười mấy viên phát ra thất thải ánh sáng đan dược này. Lôi vân trên trời cũng nhanh chóng tụ tập lại càng ngày càng nhiều lên.



Chỉ thấy một cái màu bạc cự mãng lôi vân, xuyên qua lôi hải thiểm điện đánh xuống mang theo khí thế hủy diệt. Mà lúc này Lạc Thần trên tay Hiên Viên kiếm cũng đả hiện ra, kiếm khí đại thịnh một đường ngủ sắc kiếm mang lao lên bên trên va chạm lấy lôi điện, bầu trời hừng hực quang mang bao phủ hư không.



Dường như hành động của Lạc Thần chọc giận lôi vân trên bầu trời, mà lôi vân càng ngày càng tích xúc lại nhiều hơn, từng đạo cự mãng lôi vân tổ hợp lại hóa thành một đầu lôi long to lớn, mang theo khí tức hủy diệt thiên địa ngay sau đó thiểm điện giáng xuống mười mấy viên đan dược lơ lửng ở hư không.



Ngay khi lôi long oanh xuống đan dược, từ người Lạc Thần Tịnh Liên Yêu Hỏa ngay lập tức hiện ra lao đến bên cạnh lôi long, bạo phát lực lượng, hắn chính là muốn lực lượng bên trong đầu lôi long này hao giảm để đan dược hắn thuận lợi vượt kiếp đây. Cho dù lôi long đáng sợ thế nào đi nửa cũng qua được Tịnh Liên Yêu Hỏa sao



Quang mang xanh rờn lôi long dài mấy chục mét dử tợn mang theo khí thế đáng sợ, trong nháy mắt bị một đóa hỏa diễm trắng ngần bạo phát ánh lên trắng ngần hỏa diễm đem nó đốt đi một phần ba thân thể, rồi nhanh chóng đánh xuống đan dược bên dưới.



“ Phốc” Lạc Thần phun ra một ngụm máu, một tay chống lấy đất ánh mắt nhịn không được nhắm lại khi mà ánh sáng chói lọa bạo phát ra thương khung. Sau một lát thì hắn mở mắt ra, nhìn về bầu trời mây đen đang tiêu tán khôi phục lại sáng sủa bình thường,mười ba viên trường sinh đan dược phát ra óng ánh quang mang.

“ Crac” Chỉ thấy ba viên đan dược quanh thân xuất hiện chi chít vết nứt rồi trong nháy mắt vở vụn phát ra vô ngần năng lượng hội nhập vào mười viên đan dược còn lại, mà những viên này cũng xuất hiện vết nứt trên đó.



“ Hẳn là năm xưa Xi Vưu luyện đan một lò chỉ có thể thành một viên đây, nếu không có thêm mấy người như hắn Hiên Viên đánh thắng được ta cười” Lạc Thần lẩm bẩm, thân ảnh phiêu phù lên không trung, từ không gian lấy ra chuẩn bị những lọ bạch ngọc đem những đan dược này bỏ vào bên trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK