Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Quan Thành đại sảnh.



"Không sai, sau lưng ta xác thực có sơ hở, nhưng là ta lĩnh ngộ được Dịch Thủy Hàn, đã cùng lúc kia khác biệt "



Bạch Phượng đối với Cao Tiệm Ly vẫn còn có chút bội phục, dù sao hắn có thể chống đỡ đến bây giờ "Đồng dạng chiêu số tái sử dụng một lần, ngươi cho rằng kết quả hội có cái gì không giống nhau sao?"



"Có câu nói ta có thể sớm nói cho ngươi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ "



"Ồ?"



"Lần này ta xuất kiếm, dùng vẫn là ngươi xem ra sơ hở Dịch Thủy Hàn "Cao Tiệm Ly nói xong,đem chân khí truyền vào Thủy Hàn kiếm Thủy nhất thời một tầng sắc bén hàn khí truyền ra.Hàn khí càng ngày càng đậm, mọi người chỉ gặp trên chuôi kiếm mọc ra vô số băng tinh, trong suốt chói mắt



Cao Tiệm Ly đem Thủy Hàn kiếm cắm trên mặt đất, một cỗ âm lãnh chi khí truyền ra, phương viên trong vòng mười trượng tất cả đều kết lên miếng băng mỏng



Bạch Phượng mũi chân điểm nhẹ thoát tầng băng, lúc này Cao Tiệm Ly đem Thủy Hàn rút lên chung quanh tầng băng toàn bộ vỡ tan, biến thành vô số băng hoa, tại Cao Tiệm Ly kiếm khí dẫn đạo dưới, toàn bộ bắn về phía trống không trung.



Bạch Phượng bị kinh ngạc, thân hình di chuyển, ngay sau đó hai tay Vũ Nhận gọt ra, Cao Tiệm Ly cảm thấy đau đớn một hồi, cánh tay đã bị rạch một đạo dài khoảng ba tấc vết thương.



"Trận chiến đấu này, đối với ngươi mà nói đã kết thúc" Bạch Phượng nhẹ nhàng rơi xuống, lưng quay về phía Cao Tiệm Ly khóe miệng của hắn, chảy ra một tia máu tươi.



“ Đáng đời đây, cũng may không lật thuyền trong mương, nếu không mặt mủi cũng bị mất hết đây” Diễm Linh Cơ nhàn nhạt lên tiếng, tay nhỏ khẻ búng ra một cái.



Bạch Phượng vội đưa tay chộp lấy, chỉ thấy bên trong là một viên đan dược xanh đậm, không nói một lời nhanh chóng phục dụng lấy, đồng thời có phần xấu hổ không thôi. Hắn có quá nhiều cơ hồi ưu thế về tốc độ khinh công hơn nữa lại cho đối phương cơ hội trong sinh tử có cơ hội phản kích.



“ Đem cho hắn ăn đi” Diễm Linh Cơ nhàn nhạt lên tiếng lần nữa nhìn về trong sân Cao Tiệm Ly đổ ập đả thấy thân ảnh Đoan Mộc Dung lao ra trên tay ngân châm điểm lên đảm bảo mạng sống đối phương.



Đoan Mộc Dung đem tay bắt lấy viên đan dược, sau đó nhanh chóng đem bỏ vào miệng Cao Tiệm Ly, nàng lựa chọn tin tưởng lấy Diễm Linh Cơ đây dù sao cũng còn một tầng quan hệ với Lạc Thần đây.



Cao Tiệm Ly ánh mắt có chút mở to ra khi cảm nhận được thương thế trong người mình nhanh chóng phục hồi lại, đến ngay cả hàn khí nhập thể do Thủy Hàn kiếm tổn thương cũng triệt tiêu đây, ánh mắt có chút phức tạp nhìn về thân ảnh nhóm người Lạc Thần nơi đó có nữ nhân mình yêu thích.



“ Tỷ tỷ xinh đẹp, ngươi có thể cho ta vài viên được không” Thiên Minh lập tức chạy ngay đến bên cạnh nhóm người Diễm Linh Cơ, thô thần kinh lập tức cất lời.



“ Khanh khách” Diễm Linh Cơ cười lên một tiếng nhìn về ánh mắt chờ mong của Thiên Minh lấy ra một viên đan dược khác “ viên đan dược này chính là thánh dược chữa thương nha, mặc kệ trọng thương cở nào nội thương hay ngội thương một khi phục dụng đều khỏi hắn, hơn nữa còn ổn dưỡng kinh mạch tăng cường nội công”



Thiên Minh nghe được đôi tay vội đưa lên nắm lấy, nhưng mà đả bị Diễm Linh Cơ tránh đi, nhãn châu xoay chuyển “ đại tỷ ngươi muốn ta làm gì sao”



“ Tiểu quỷ như ngươi thì ta cần nhờ gì chứ” Diễm Linh Cơ trêu chọc hắn lên tiếng “ cho ngươi cũng được, nhưng chỉ cần có thể chống lại một chiêu của hắn nha”



Đám người trong đại sảnh nhất thời đều đem ánh mắt quăng về Thiên Minh lẫn Diễm Linh Cơ, nhưng mà đều biến sắc mặt khi nghe được âm thanh của hắn “ Được, tên bại hoại Vệ Trang ngươi là Thiên Minh bản đại hiệp đối thủ”



Tuyết Nữ đứng gần hắn liền đi lên phía trước, cúi người nắm cả Thiên Minh tiếp tục nói "Người từ tự tin là chuyện tốt, nếu là tự cao tự đại liền không tốt, ngươi lui ra "



Diễm Linh Cơ e cho thiên hạ không loạn tiếp tục lấy ra một lọ đan dược trong suốt, từ ngoài nhìn vào thấy được một viên đỏ như máu đan được, cười duyên nói “ Đây là Đằng Xà Huyết Cốt Đan, một khi phục dụng nội lực tăng gấp hai ba lần nha, kinh mạch thông suốt mở rộng, tiểu tử ngươi nếu chiến đấu ta liền đem nó đưa cho ngươi kèm theo nha”



Thiên Minh vùng vẩy thoát ly khỏi tay Tuyết Nữ sau đó nhanh chóng chạy đến bên cạnh Cái Nhiếp xoắn xuýt không thôi.



“ Thiên Minh, cẩn thận” Cái Nhiếp nhìn hắn chăm chú lên tiếng, hắn lựa chọn tin tưởng lấy Thiên Minh lựa chọn đây, chỉ có đối mặt với nguy hiểm hắn mới lớn mạnh được, hơn nửa bằng tầng quan hệ của Lạc Thần Vệ Trang còn chưa hạ lấy sát chiêu, chưa kể còn có hắn ở đây.



Thiên Minh nghe được con mắt liền sáng lên, thân ảnh liền gật đầu nhanh chóng chạy ra đại sảnh, kệ ánh mắt nghi hoặc của đám người Mặc Gia đưa tay chỉ lớn về Vệ Trang “ Kẻ bại hoại Vệ Trang, truyền nhân của Kiếm Thánh ta đây hôm nay nhất định sẻ một chiêu đánh bại ngươi”



"Đối phó ngươi cái này tiểu hài đồng, không cần làm phiền vệ Trang đại nhân xuất thủ" một cái thâm trầm thanh âm từ Vệ Trang phía sau, chính là Ẩn Bức, "Ta nhìn ngươi ngay cả một chiêu cũng đỡ không nổi "



Thiên Minh thoát ly khỏi trảo đầu giương lên, khinh thường nói: "Ai muốn cùng như ngươi loại này tiểu lâu la đánh?"



Ẩn Bức hừ một tiếng, nói: "Người thiếu niên huyết khí phương cương, xem ra ngươi máu nhất định uống rất ngon" Ẩn Bức nói xong, phát ra dài cương trảo, bay thẳng Thiên Minh mặt mà đến.



Thiên Minh giật mình, tay cầm Phi Công, lại quên tới.Cương trảo mắt thấy đi vào trước mắt, một trận kình phong cắt tới hắn đập vào mặt đau nhức



"Coong!"



Một tiếng kim loại va chạm thanh âm vang vọng trong tai, Thiên Minh nhấc mắt nhìn đi, chỉ gặp một cái mâm tròn một vật ở trên không không ngừng xoay tròn, vừa vặn đánh lui Ẩn Bức cương trảo



Ngay sau đó một bóng người vọt đến trước mặt mình, lại là sớm đi ra ngoài trước báo tin Đạo Chích.



" Tiểu Chích" Thiên Minh vừa mừng vừa sợ



"Tiểu Chích" Đạo Chích cười nói: "Đại ca ngươi cũng không khách khí "



Ẩn Bức một kích không trúng, phi trảo lần nữa bắt ra, Đạo Chích vũ khí trên tay xoay tròn cấp tốc, cực kỳ nguy cấp bắn ra phi trảo, Ẩn Bức âm cười một tiếng, một cái khác phi trảo trong nháy mắt xuất hiện ở đạo chích ngực trên.



“ Mặc My” Lạc Thần mày nhíu lại khi nhìn thấy xuất hiện một đạo kiếm khí hùng hậu từ xa mà đến. Một cái người mặc đấu bồng màu đen người đi rồi tiến vào cơ quan đại sảnh, ngay cả đầu đều núp ở áo choàng bên trong, trong tay mang theo một cái tự kiếm phi kiếm kỳ quái binh khí. Nói là kiếm, lại bình trực giống như là một cây thước, không có kiếm phong, đen kịt lóng lánh.



Ẩn Bức kinh dị kêu một tiếng, phi trảo tựa hồ bị cái gì ngăn cản, tại cũng không thể tiến lên trước một bước, trong nháy mắt, này liên tục không dứt kiếm khí lao thẳng tới Ẩn Bức mặt, Ẩn Bức giống như bị thứ gì ngăn cản cổ một dạng, càng ngày càng gấp, cơ hồ muốn hít thở không thông đi qua.



Màu đen Mặc My tỏa ra màu đen kiếm khí như mực một dạng, chỉ thấy luồng chân khí tỏa ra như sống động một dạng như sóng lao nhanh đến Ẩn Bức xuyên qua thân hình hắn.Ẩn Bức ngực ngòn ngọt, một ngụm máu tươi phun ra, thân ảnh hắn nhanh chóng ngã xuống trên người bám đầy hoa văn đen tuyền của Mặc My.



"Là ngươi." Vệ Trang lạnh lùng vẻ mặt nhiều một tia trào phúng ý cười, tựa hồ thấy được người tới có chút cao hứng.



Mặc My chính là tín vật của Mặc Gia Cừ Tử, người nam tử này không ai khác chính là đương nhiệm Cừ Tử Yên Đan. Bị Âm Dương Gia cùng Tần quân phục kích, chân khí hắn tiêu hao rất nhiều nhưng cuối cùng cũng qua cơn nguy hiểm kịp thời tiến nhập mật đạo xuất hiện ở Mặc gia Cơ Quan Thành.



"Yến đan, đã lâu không gặp." Vệ Trang trong mắt lóe ra hàn mang, ngữ khí lại giống như là ân cần thăm hỏi. Cái Nhiếp hơi sững sờ, Yên Đan, hắn còn không chết.



"Cự tử tại thượng, đệ tử tham kiến." Ban lão đầu, Đại Thiết Chùy lẫn Cao Tiệm Ly tiến lên hành lể.



Về phần Tuyết Nữ lẫn Đoan Mộc Dung đả bị Lạc Thần ôm vào trong ngực đây, ngay vừa rồi hai người cũng muốn hành lể nhưng bị hắn đem tay gắt gao ôm lấy.



“ muội muội tốt nhất là không nên hành lể nha, nếu không Cừ Tử đương nhiệm vô cớ chết mất đây” Diễm Linh Cơ một bên lên tiếng.



Đoan Mộc Dung lẫn Tuyết Nữ gò má phi hồng lâm vào xoắn xuýt lên bọn họ là Mặc Gia đệ tử theo lý mà nói gặp Cừ Tử thì phải hành lể đây. Nhưng khi biết thân phận của Lạc Thần lại chuyện khác.



"Cái gì, hắn liền là Mặc gia cự tử ? Cũng liền là nói, hắn là Nguyệt Nhi, tiểu Cao lão đại bọn họ ?" Thiên Minh nhìn chằm chằm thần bí nhân, có chút không thể tin



"Tự Kiếm Phi Công,Mặc My Vô Phong, nguyên lai ngươi còn sống" Vệ Trang nhàn nhạt nói, hắn thật không ngờ không chỉ có Hàn Phi ve sầu thoát xác mà đến ngay cả chết dưới kiếm hắn năm xưa Yên Đan cũng còn sống đây.



"Đã lâu không gặp" Yên Đan thanh âm nhẹ nhàng, lại mang theo sự hận thù, một cỗ bất đắc dĩ, ánh mắt quét qua nhìn lấy đoàn người Lạc Thần có chút kinh ngạc lên nhưng rất nhanh dời đi.



Vệ Trang cất lời “Ở sau lưng an bài đây hết thảy người, quả nhiên là ngươi "



"Ngươi công chiếm Cơ Quan thành, lại chậm chạp không hạ thủ, đang đợi cái gì?"



Vệ Trang lạnh nhạt cất lời "Có cái nghi vấn, một mực quanh quẩn trong đầu, ta muốn chứng thực một chút "



Cao Tiệm Ly chắp tay nói: "Cự Tử, chúng ta không có bảo vệ cẩn thận Cơ Quan thành. . ."



"Mọi chuyện ta đều rõ." Yên Đan thở dài một tiếng: "Các ngươi không nên tự trách,trúng độc các huynh đệ đã cho người chiếu cố rôi."



Thiên Minh nhìn xem hắn trong tay Mặc My chợt nhớ ra chuyện gì nói: " ông chính là Cự Tử lảo đại mà Nguyệt Nhi hay nói đến, vừa rồi ông giở mấy chiêu đã chế trụ tên quái nhân hút máu kia rồi, lợi hại thật."



"Ngươi chính là Thiên minh." Yên Đan lên tiếng.



"Ông biết tên của ta à." Thiên Minh nghi hoặc nó

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK