Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ La Võng Triệu Cao muốn diệt trừ đi thế lực của Xương Bình Quân, thậm chí là Nông Gia, đầu tiên là phát động Thần Nông Lệnh để Nông Gia nội đấu. Nàng lợi dụng La Võng lẫn Tung Hoành Gia thi triển kế hoạch. Nông Gia loạn sau đó xuất lĩnh Liệt Sơn Đường ủng hộ Điền Hổ tranh đoạt Hiệp Khôi.” Lạc Thần chậm rải nói “ Tiếp theo nàng sẻ liên lạc với Tư Đồ Vạn Lý, Điển Khánh tráo môn lợi hại nhưng nàng từ Mai Tam Nương biết được điểm yếu của hắn. Đến giữa chừng khi mà đế quốc mũi giáo hướng đến dí sát vào Nông Gia.



Viêm Đế Quyết được phát động nàng đứng ra đảm nhiệm Hiệp Khôi vị trí, Chu Gia sẻ đồng ý để nàng lên, Điền Mật thì sẻ đương nhiên ủng hộ cùng thân phận là nử tử. Điền Trọng lại là La Võng thành viên, Nông Gia Lục Đường đều bị nàng đùa bỡn trong lòng bàn tay. ”



Điền Ngôn trong lòng dậy sóng không thôi, cả người lặng im ánh mắt chăm chú quan sát lấy hắn một hồi. Những lời mà hắn nói chính là kế hoạch của nàng, người nam tử này có thể nhìn sơ qua lại phát giác mọi thứ, khiến nàng khiếp sợ không thôi.



“ Hiệp Khôi vị trí hiệu lệnh 10 vạn đệ tử Nông Gia cũng không phải là thứ mà nàng đợi. Dả tâm của cô gái nhỏ nàng còn lớn hơn, Vong Tần Dả Hồ Triệu Cao muốn trừ khử Phù Tô nhất định sẻ có một cuộc chém giết. Mà nàng suất lĩnh Nông Gia 10 vạn đệ tử, muốn đánh ra một mảnh thiên địa, ngư ông hưởng lợi . Nữ hoàng nghe cũng không tệ đây,” Lạc Thần nhìn nàng nói.



Đồng tử Điền Ngôn co rút lên trong lòng hoảng sợ, mồ hôi lạnh tuôn ra khi nghe được những thứ này. Cố nén tâm tình dao động sợ hãi lại, hít sâu một hơi nói “ Đúng vậy, nữ nhân chẳng thể không bằng nam nhân sao?”



“Chụt” Lạc Thần hôn lên trán nàng, tay luồn vào eo nàng nói “mảnh đất Trung Nguyên này sẻ không cho phép một nử tử như nàng lên ngôi nử hoàng, thế nhân ngu muội cho rằng đây là trái với luân thường đạo lí.”



Điền Ngôn nhìn hắn ánh mắt phức tạp, những lời hắn nói nàng làm sao không biết được, nhưng mà nàng sẻ không từ bỏ lấy. Nàng muốn lật đổ những thứ này trở thành vị nữ hoàng đầu tiên trong lịch sử mấy ngàn năm qua, ánh mắt xoay chuyển một hồi nói “ Giờ ta đả hiểu vì sao Hiểu Mộng đại sư cũng rơi vào tay huynh, nử nhân gặp huynh phương tâm đều bị bất tri bất giác lấy đi”



“ hahaha” Lạc Thần cười lên, hắn mới không tin mấy lời này của Điền Ngôn. Nàng là nữ nhân thực dụng và lý trí đến kinh khủng, hiển nhiên nàng chính là đánh chủ ý lên hắn đây, nói “ Nử hoàng vị trí này ta cũng có thể đưa nó cho nàng, nhưng..”



“ Đổi lại chính là phương tâm ta, thân thể ta” Điền Ngôn tiếp lời, thân ảnh chậm rải nép vào lòng hắn, nhãn châu xoay chuyển nói.



“ Vậy nàng đây?” Lạc Thần đem ngón tay nâng lên cằm nàng cười hỏi.



Điền Ngôn đại não nhất thời lâm vào trầm tư suy ngẫm, nàng là một kiêu ngạo nữ nhân, số lượng nữ nhân bên cạnh Lạc Thần không phải ít, tâm cao khí ngạo như nàng làm sao có thể chấp nhận cùng với các nử nhân khác cùng chung một phu đây, dù đối với tài hoa nàng cũng ngưỡng mộ. Nhưng tình cảnh hiện giờ lại là một chuyện khác, Lạc Thần cường đại tài trí vượt qua mức tưởng tượng của nàng, lại thêm những nử nhân bên cạnh hắn thân phận cũng không phải tầm thường gì.



“ Sao này mong huynh thương tiếc” Điền Ngôn chậm rải nói ra, trên mặt xuất hiện hồng hà ngượng ngùng lấy.



“ Chụt” Lạc Thần cúi đầu hôn lên trán nàng, từ trong không gian lấy ra một chiếc giới chỉ, kéo một tay nàng đeo lên chậm rải nói “ Chiếc giới chỉ này là minh chứng cho thân phận mới của nàng, nử nhân của Lạc Thần ta. Đeo nó lên nàng là Đế Hậu của Đại Việt”



Điền Ngôn đồng tử mở lớn ra ánh mắt chăm chú nhìn về chiếc giới chỉ trên ngón tay, nàng thật không ngờ Lạc Thần còn có một thân phận như vậy, nếu nói thân phận Kinh Nghê La Võng của nàng chính là một cơn bảo cấp 7, 8 thì Lạc Thần chính là cơn bảo cấp 13,14. Đại nảo lần nữa phân tích thông tin mới có này, thân phận này nàng cũng có thể đem ra uy hiếp Lạc Thần nhưng mất còn hơn được. Chưa kể đối phương dám thừa nhận thì đả có ứng đối phương thức, hơn nửa đây cũng là cơ hội của nàng.



“ Thế nhân đều nói, Lạc Thần công tử chỉ yêu mỹ nhân không yêu giang sơn, xem ra đều sai lầm. Thật ra giang sơn và mỹ nhân hắn đều yêu lấy cả” Điền Ngôn ngưng một chút rồi nói “ lần này không chỉ thắng cược, mà còn thắng đậm đây, huynh không sợ ta dả tâm một ngày lớn mạnh lên, có thể làm ra những chuyện không ngờ đến được sao?”



“ Nàng sẻ không, chỉ có ta mới có thể là nam nhân của nàng, thõa mãn được dả tâm của nàng được. Về phần Điền Mãnh hắn gieo gió gặt bão, vì quyền lực của mình mà không tiếc đẩy đứa con nuôi vào hố lửa, thậm chí ngay cả con đẻ cũng ép nó thành ngớ ngẩn một dạng.” Lạc Thần vuốt đầu tóc nàng, cảm nhận giai nhân có chút khẻ run, không khí lặng đi một hồi lâu bên tai vang lại lời nói của Điền Ngôn “ huynh từ đâu biết được việc này”



“ Ta có một thuộc hạ đắc lực là Soa Y Khách, chưởng quản cơ quan tình báo của cả Đại Việt và đại Tần, La Võng là điểm đặc biệc cần lưu ý.” Lạc Thần chậm rải nói, lại nhớ đến thứ gì bổ sung nói “ Người cho dù có chết đi nửa cũng sẻ ngoan ngoãn tiết lộ bí mật cho hắn”



“ Khu Thi Thuật” Điền Ngôn suy nghĩ một hồi lên tiếng, nhận lấy cái gật đầu của hắn thì biết suy nghĩ mình đả đúng rồi, một trong những thứ đáng sợ từ Đại Việt vu thuật Khu Thi. Đầu nhỏ nép vào người hắn, chậm rải nói “ Khi muội lên năm tuổi trong một lần tình cờ mới biết được tin này, Điền Mãnh vì ngôi vị Hiệp Khôi năm xưa bán đi tung tích cho Triệu Cao, đồng thời đem muội đưa vào La Võng để lấy tín nhiệm với Triệu Cao.”



“Ukm” Lạc Thần vổ về vai nàng, nói “ Năm xưa La Võng do Lử Bất Vi chưởng khống có phát động một nhiệm vụ, mục tiêu chính là một thanh vô hình chi kiếm mà người nhận lấy nhiệm vụ này đồng dạng là Kinh Nghê, cũng là mẫu thân của muội”



“a”Điền Ngôn nghe được che miệng lấy.



“ Hàm Quang chính là thanh kiếm này” Lạc Thần từ trong không gian lấy ra Hàm Quang, chậm rải nói tiếp “ Trước đó mẫu thân muội chấp hành một nhiệm vụ, thích sát một người, nhiệm vụ hoàn thành nhưng mà không ngờ trong người nàng lại mang theo một sinh linh bé nhỏ, một đoạn ái tình một quãng thời gian nhỏ hạnh phúc trong nàng đi. Nhiệm vụ cuối cùng mẫu thân muội nhận chính là hoàng thất của thanh Hàm Quang này”



“ Nhan Lộ, hắn chính là người giết mẫu thân muội sao” Điền Ngôn lau đi nước mắt, nỉ non lên tiếng, nàng thật không ngờ mình lại có cùng số phận với mẫu thân mình cũng là La Võng cũng là Kinh Nghê.



“ Không, khi đó Nhan Lộ còn rất nhỏ, khi biết Thần Nông Lệnh phát đi trên giang hồ, Kinh Nghê là người làm tất cả tình báo về Kinh Nghê đều được đến tay ta” Lạc Thần lần nửa nói “ Một chuyến đến Tiểu Thánh Hiền Trang gặp Nhan Lộ, ta cũng biết được chuyện năm xưa xảy ra. Sư phụ của Nhan Lộ chủ nhân trước đây hy sinh tính mạng của mình, để cho Nhan Lộ mang theo Hàm Quang đi”



“ La Võng” Điền Ngôn lạnh giọng nói lên, hiển nhiên nàng đoán được mọi chuyện phía sau là gì, đây chính là thói quen của La Võng đây.



“ Đúng vậy. Mẫu thân muội không muốn cho muội giống như mình trở thành một cổ máy chém giết, hẳn đó là ý ngĩ của bà đi. Một đường trốn chạy tình cờ gặp phu nhân của Điền Mãnh, hạ sanh muội xong sau đó nhanh chóng rời đi. La Võng có vào không ra. Sau này Triệu Cao chấp chưởng La Võng, mang theo thuộc hạ đến Triệu quốc trở về liền nhiều hơn một thanh Kinh Nghê”



Điền Ngôn ánh mắt có chút phiếm hồng lên, mặc dù là sát thủ từ trong sinh tử đi ra nhưng nghe lấy câu chuyện của mẫu thân mình, cũng làm cho nàng xúc động lấy. Nàng sống chính là đổi bằng tính mệnh mẫu thân nàng, có điều số phận lần nửa đẩy đưa nàng đến La Võng tiếp nhận vị trí Kinh Nghê, mặc lên bộ đồ năm xưa của mẫu thân cùng với bội kiếm, trở thành một thanh hung khí.



“ Lúc còn nhỏ, khi đến La Võng trước khi bước vào đại môn huấn luyện, trong đầu muội có một thanh âm nử tử, muốn ngăn muội vào cánh cửa đó, bây giờ muội hiểu là gì” Điền Ngôn đem tay lau đi nước mắt của mình, cả người lần nửa nép vào người hắn mất một lúc lâu hỏi “ huynh định, xử lý Nông Gia thế nào?”



Lạc Thần cúi người xuống kề sát bên tai nàng thì thầm, làm cho Điền Ngôn gương mặt có chút đỏ hồng lên, trong người có chút xuân tâm nhộn nhạo lấy khi mà nói xong tên này còn cắn nhẹ lên ráy tai nàng: “ huynh thật xấu”



Ngày hôm sau, dưới trời mưa một cuộc chiến không kém phần ác liệt diễn ra, một người thân cao to vạm vở hai mắt lại che lấy vải trắng như người mù một dạng, trên tay hai thanh cự phủ. Giao chiến cùng hắn chính là một người nhỏ con hắc y che kín trên mặt che lấy một tấm mặt nạ quỷ quái trên tay vũ khí lại giống như cái liềm lớn một dạng.



Người to lớn chính là năm xưa Phi Giáp Môn đại sư huynh Điển Khánh giờ là người của Thần Nông Đường. Tên nhỏ con kia chính là sát thủ của Triệu quốc đầu phục dưới trướng của Điền Hổ. Cuộc chiến này xảy ra bắt đầu đều do một thứ Huỳnh Hoặc Chi Thạch.



Quay lại thời gian một ngày trước khi mà một toán quân mang theo toán quân hộ tống Huỳnh Hoặc Chi Thạch tàn phiến , khi tiến vào đầm lầy dãy núi về sau không đến bao lâu, liền bị Nông Gia người tập kích, xuất thủ là cao thủ dưới trướng Điền Hổ Cốt Yêu, cướp đi thứ cần lấy nhưng lại bị Điển Khánh mai phục chặn đánh.



"Điển Khánh, người Vệ quốc xuất thân Phi Giáp Môn Đại Lương, kinh đô Ngụy quốc. Có thể luyện da thịt thành khiên giáp, đao thương bất nhập. Toàn thân hoành luyện được công phu thâm hậu, từng tên chiến trường chính diện đánh hạ 13 cổ chiến xa liên tiếp mà chẳng tổn hại một cộng tóc. Được ca tụng là đồng đầu thiết bích, bách chiến vô song” Trên một ngọn núi cao, một tên Ảnh Mật Vệ lên tiếng bẩm báo cho một nam tử phía trước mình, Chương Hàm.



"Cốt Yêu, nguyên Triệu quốc sát thủ, trời sinh xương cốt cùng người thường khác lạ, tại Triệu quốc diệt vong về sau, gia nhập Nông gia, một thân ruột gan đứt từng khúc võ công mười phần kinh khủng, làm người tàn nhẫn thị sát, bây giờ đang Nông gia Xi Vưu đường Điền Hổ thủ hạ."Chương Hàm nhìn đại chiến bên dưới trời mưa một bên tiếp tục nghe thủ hạ báo cáo thông tin về hai người.



Đối mặt Điển Khánh hoành liên võ công Cốt Yêu căn bản không phải đối thủ, Điển Khánh căn bản không phòng ngự hắn công kích, căn bản Cốt Yêu không cách nào gây thương tích trên người hắn.Đối mặt như thế Điển Khánh, Cốt Yêu tuy là không cam tâm, vẫn là rút lui, đoạt được Huỳnh Hoặc chi Thạch tàn phiến Điển Khánh cũng không có truy kích.



“Uỳnh” Một vụ nổ to lớn vang lên, chỉ thấy khi mà Lưu Quý cùng Tư Đồ Vạn Lý tiến đến chiếc hộp gỗ đựng Huỳnh Hoặc Chi Tâm, ngay vừa mở ra thì đón chờ hai người là một cơn bạo nổ mãnh liệt. Thì ra hướng vận chuyển này chỉ là giả mà thôi, Chương Hàm muốn hố đám người Nông Gia tranh đoạt một mạng.



“ Các ngươi vẫn ổn chứ” Khói mù tan đi Điển Khánh thân ảnh quay lại nhìn phía sau lưng hai người.



“ Ta không ổn, chính xác là rất không ổn, ta bị dọa chết khiếp rồi” Lưu Quý ngồi bệch xuống mặt đất nói, nếu vừa rồi không có Điển Khánh nhanh tay đem hai người đẩy ra sau thì đả chết tại đây rồi.



Tư Đồ Vạn Lý đem tay lau đi mồ hôi trên trán nói “ Vụ nổ này, đúng là quá đột nhiên quá kinh người. Ta bị thực lực của Điển Khánh tiền bối dọa cho khiếp vía”



“ Nhắc ta lần nữa ngoại hiệu của ông ấy là gì” Lưu Quý đứng dậy một tay chỉ vào lưng Điển Khánh hỏi, liền nghe được “ Đồng đầu thiết bích, bách chiến vô thương quả nhiên danh bất hư truyền”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK