Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Thần sơn trang, một gian phòng.



Mặc Nha đi đến chấp tay phía trước nói “ tình báo thu về, đám người Mặc Gia đả cải trang dạ nhập an toàn vào Hữu Gian Khách Điếm”



“A” Tuyết Nữ và Đoan Mộc Dung gần đó cũng buông trên tay tập sách của mình xuống, trên tay mỗi người chính là một quyển sách dày lớn khác nhau. Mấy ngày nay sinh sống ở tòa trang viên này cũng khiến cho hai người bắt gặp đủ thứ mới mẻ.



“ Soa Y Khách truyền tin về, Doanh Chính chuẩn bị Đông Tuần ngoài ra Lý Tư được hắn phái đến bái phỏng Nho Gia, đi theo còn có cả đệ nhất hiền giả của Sở quốc, Sở Nam Công, Danh Gia Công Tôn Linh Lung, Công Thâu Gia còn có cả Hộ pháp của đại Tần Tinh Hồn” Mặc Nha ngừng một lúc lại nói “ Không chỉ có thế La Võng, Ảnh Mật Vệ cũng được phái đến Tang Hải, ngoài ra trưởng công tử Phù Tô cũng đã lên đường đến nơi này chấp chưởng kế hoạch Đông Tuần sắp đến”



“ Ồ” Vệ Trang một bên mày nhíu lại sau đó nhanh chóng giản đi, mấy ngày sinh sống ở nơi đây hắn cũng hiểu được tất cả kế hoạch, đồng thời cũng bị Hàn Phi hốt du Lưu Sa cũng đầu nhập vào Lạc Thần lấy, dù sao một đế quốc hùng mạnh thần bí như Đại Việt cũng khiến hắn động dung đây.



Mà không chỉ có hắn ba nữ mới đến khi biết được tất cả mọi chuyện cũng thật sâu rung động. Tính ra tên boss lớn nhất chính là Lạc Thần đây hạ cờ cực kỳ tinh diệu không một người có thể phát hiện ra, một khi hành sự chính là nhất kích tất sát đem đế quốc đại Tần mài chết.



Vệ Trang hiện giờ cũng bái phục tên này không thôi, nhiều năm này Đại Việt đả thẩm thấu đại Tần rất nhiều, nương theo Lạc Thần sơn trang lớn mạnh mọc lên khắp nơi nhân đức danh vọng, lại thêm tình báo cơ quan trải rộng khắp các ngóc ngách cho dù có bất cứ động tĩnh nào cũng không qua được mắt hắn, mà không chỉ là đại Tần mà Chư Tử Bách Gia bên trong đều có người của hắn xếp vào, kể cả La Võng hung khí của đại Tần.



Thủ đoạn này khiến cho Vệ Trang hắn cũng cam bái hạ phong, khi mà một giọt nước cũng không lọt. Người này còn đáng sợ hơn cả Doanh Chính gấp nhiều lần, các thương đoàn không ngừng bòn rút của cải đem về Đại Việt, hấp thu dân chúng chạy nạn trong chiến tranh, người lợi nhất trong việc Doanh Chính thống nhất bảy nước lại chính là Lạc Thần, tiếng xấu Doanh Chính hưởng còn phần lợi về hắn.



Đúng lúc này một đạo thân ảnh nử tử cất bước đi vào bên trong, quanh eo giống như Hồng Liên một loại nhuyễn kiếm, nhưng màu sắc đều thuần túy là màu tím một đầu tóc tím xinh đẹp, đi đến bên cạnh Lạc Thần nói “ đám tiểu quỷ kia không có mặt ở trang viên, ta nghe hạ nhân nói bọn chúng đến Hữu Gian Khách Điếm”



Lạc Thần mày có chút nhíu lại, thân ảnh đứng dậy cất bước rời đi khỏi đại sảnh, đám tiểu quỷ không sợ trời sợ đất này chính là làm cho hắn cũng e sợ lấy đây.



Hửu Gian Khách Điếm, một gian phòng.



Thiên Minh đột nhiên phát hiện bên người Đại Thiết Chùy, thế là thọc một chút hắn, nói "Đại Cá Tử, làm sao ngươi tới, trên đường đi, ta giống như đều không nhìn thấy ngươi đây."



Đại Thiết Chùy đầu giương lên, nói "Mắc mớ gì tới ngươi?"



Một bên Đạo Chích nín cười, nói "Hắn nha, kích cỡ quá chói mắt, căn bản không có cách nào dịch dung, cho nên. . ."



"Cho nên cái gì?"



"Cho nên, hắn là trốn ở sọt đựng rau vào thành." Nói đến đây, cùng Thiên Minh cùng một chỗ cười lên ha hả.



Đại Thiết Chùy tâm không cam lòng, hừ một tiếng, nói "cũng còn đở hơn ngươi hóa trang thành tên mặt trắng âm dương quái khí "



Ban Lão Đầu cũng là cố nén ý cười, vội ho một tiếng, nói "Để ta giới thiệu một chút."



Đinh chưởng quỹ tay bãi xuống, nói "Giới thiệu gì chứ,để ta ,ta tự giới thiệu. Đều là huynh đệ cùng bằng hữu, gã béo này họ Đinh, là nơi này chưởng quỹ, đặc biệt ở nơi này tiếp ứng cho các vị hành động tiếp theo"



Cái Niếp chắp tay nói "Bào Đinh Giải Ngưu, tuyệt kỹ thần kỳ, từ lâu đã nghe nói qua Đinh gia đại danh."



Đinh chưởng quỹ sờ sờ đầu, ngượng ngùng nói "Đó là danh tiếng của tổ tông , có thể làm cho Cái tiên sinh nhớ kỹ, Lão Đinh ta thế nhưng là quá có mặt mũi."



Ban Lão Đầu tiếp tục giới thiệu nói "Vị này là Thiếu Vũ Sở quốc Hạng thị nhất tộc."



"Hạng thị nhất tộc thiếu chủ?" Đinh chưởng quỹ nổi lòng tôn kính, nói "Trên giang hồ huynh đệ đều là mười phần bội phục a."



Thiếu Vũ chắp tay hoàn lễ nói "Ẩn nhỏ thì ở nơi sơn dã,ẩn lớn thì ở thành thị, Doanh Chính đại khái nằm mơ cũng không nghĩ ra, Mặc Gia mở cái gian khách điệm tại phố xá đông đúc làm cứ điểm liên lạc, quả không hổ là giang hồ hào khách, Đinh tiền bối can đảm hơn người đâu."



Đinh chưởng quỹ bị Thiếu Vũ một tán thưởng, ngượng ngùng cười ngây ngô, nói "Đoàn người đừng khách khí, để mắt ta, gọi ta Đinh Bàn Tử là được rồi."



"Đinh Bàn Tử!"



Đinh chưởng quỹ vừa dứt lời, Thiên Minh liền ngay sau đó kêu một tiếng.



"Ừm, chuyện gì a?"



Thiên Minh hì hì cười một tiếng, nói "Không có việc gì, cũng là cảm thấy Đinh Bàn Tử kêu lên chơi rất vui, tựu vừa gọi rồi."



Đinh Bàn Tử hừ một tiếng, nói "Ngươi tiểu tử này. . ."



Ban Lão Đầu tằng hắng một cái, nói "Đinh Bàn Tử, vị này là trước đó đề cập với ngươi. . ."



Đinh Bàn Tử bừng tỉnh đại ngộ, đối Thiên Minh một trận dò xét, thấy Thiên Minh tâm lý chột dạ.



"Uy, ngươi tại trên người của ta tìm cái gì đâu?"



"Ta phải tìm kỹ xem, toàn thân ngươi trên dưới có chổ nào giống với Cự Tử"



Thiên Minh nhãn châu xoay chuyển híp mắt lại cười nói"Tất cả mọi người cảm thấy rất giống a, có phải hay không a?"



Trừ Cái Nhiếp bên ngoài, còn lại tất cả mọi người là mắt lạnh lẽo tương đối, Thiên Minh lấy cái không thú vị, ngược lại nói với Đinh Bàn Tử "Ta thấy, do mắt của ông không tốt lắm a."



" Ánh mắt của ta không tốt?" Đinh Bàn Tử một mặt xem thường, nói "Tay nghề ta, đều có thể thêu hoa tại mặt trái của con muổi đó, thế mà có kẻ nói thị lực của ta không tốt"



Thiên Minh nghe Đinh Bàn Tử lời nói, tâm lý một trăm cái không tin, đành phải cõng Đinh Bàn Tử le lưỡi, làm cái mặt quỷ.



Đinh Bàn Tử thu hồi nụ cười, nói với mọi người "Thời gian này, binh lính đi lại trong thành nhiều hơn rất nhiều so với thường ngày, mà xem cờ hiệu không phải bản địa trú quân."



"Quân Tần tăng cường quân đồn trú ở Tang Hải?" Đạo Chích hỏi.



"Ừm, chí ít gấp hai, hơn nữa còn đang tăng thêm.Mà ba ngày nay ở phủ nha hành quán nơi đó càng là thay đổi quân Trọng Giáp đóng giữ. Mấy con đường đều cấm, dù là ban ngày, cũng không cho người tới gần."



Thiếu Vũ cảm thấy trầm ngâm, nói "Không phải là có đại nhân vật gì muốn tới?"



Thiên Minh đem tay lên cầm xoay đầu, nói "Ngươi nói cái này đại nhân vật có phải là ta. . . chúng ta không?"



Đinh Bàn Tử tiếp tục nói "Ta ở Tang Hải Thành nhiều năm cũng là lần đầu tiên nhìn thấy trận thế lớn thế này"



"Theo ta thấy, cái này đại nhân vật cũng đã đến Tang Hải rồi." Cao Tiệm Ly nói.



"Ừm, " Đinh Bàn Tử đầu nói "Ta thấy cũng đúng, hơn nữa còn có một chuyện là, Tần quân cấm biển rồi"



"Cấm biển" Từ Phu Tử hơi nghi hoặc một chút



"Không tệ. Cảng khẩu bên trong sở hữu dân gian tàu thuyền hết thảy không cho phép ra biển, có điều thuyền quan ngược lại là ra vào suốt cả ngày, mà lại còn chất đầy hàng, tựa hồ đang chở hàng đến nơi nào đó" Bào Đinh nghi hoặc nói “ Còn nữa, lại đại lượng mua sắm vật tư của Lạc Thần sơn trang”



Ban Lão Đầu nghe Đinh Bàn Tử kiểu nói này, quay đầu nói với Cái Niếp "Cái tiên sinh, tình huống hoàng toàn khớp với lời tiên sinh từng nói”



Cái Nhiếp gật đầu :” Âm Dương gia, Công Thâu gia đều tham dự."



"Tất cả mọi thứ đều theo kế hoạch , chỉ là. . . Cự Tử " Đinh Bàn Tử có chút cảm thán ngậm miệng không nói.



"Như vậy đi, chúng ta trong thành hành động vô cùng nguy hiểm. Ta thấy, trừ những người có nhiệm vụ trên mình,những người khác tốt nhất đều trú ở cứ điểm ngoài thành" Cao Tiệm Ly nói.



Lúc này trên một con đường rộng lớn, dòng người tấp nập qua lại có ba thân ảnh bé nhỏ di chuyển, hai nam một nữ không ngừng hiếu động chạy nhảy quan sát xung quanh, chính là tổ ba người Nhân Long Tam Hiệp quậy phá.



Mấy ngày nay ba người ở bên trong sơn trang đả sớm chán đây, cho nên đả nhanh chóng thoát khỏi sơn trang ra ngoài thành dạo chơi. Thông qua đám hạ nhân thì bọn họ cũng biết được nhiều địa điểm nổi danh ở nơi này, chẳng hạn Tiểu Thánh Hiền Trang Nho Gia học phủ, cũng như Hữu Gian Khách Sạn đầu bếp Bào Đinh nổi tiếng gần xa.



“ Đến ư.. sao đóng cửa rồi” Xích Vũ nhìn phía trước đại lâu đóng cửa, nhanh chóng chạy đến một tên đi đường hỏi lên “ huynh đệ, có phải đây là Hữu Gian Khách Điếm không?”



Người qua đường nhìn phía dưới nam hài chỉ về phương hướng thì gật đầu, từ khẩu âm nghe được đối phương không phải người ở đây liền nói “ Hôm nay nó đóng cửa rồi, hình như Bào Đinh bận chiêu đãi khách quý”



“ Cảm tạ” Xích Vũ nhanh chóng chạy đến phía trước nhìn một bên hai đồng bọn ánh mắt nhìn hắn liền nói “ tên kia nói đóng cửa, chiêu đãi khách quý”



Ba người lặng im đưa mắt nhìn nhau một lát, sau đó đột nhiên tâm hữu linh tê một dạng nở lấy nụ cười sau đó tiến dần về phía trước.



“ Ầm” Chỉ thấy cánh cửa gỗ phía trước nhanh chóng được mở ra, đám người đi đường bên ngoài có chút mộng bức nhìn về việc này. Thân ảnh bất giác dừng lại dõi theo ba tiểu hài bước vào bên trong đại sảnh.



“ Thơm quá, ta nghe được mùi thơm món ăn” Thiên Kỳ lên tiếng, ánh mắt chỉ tay về tầng lâu phía trên, ngay sau đó thân ảnh nhún người như chim én một dạng lăng không lên bên trên tầng lâu.



“ Chờ ta với” Hàn Vĩ, Xích Vũ lập tức hô lên sau đó cũng nhanh chóng nhảy người xuất hiện tại tầng lâu phía trên cất bước đi nhanh vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK