Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó, Đế Thành một khu vực nào đó, trong một tòa kiến trúc rộng lớn.



“ Sư đệ, ngươi nói là thật, đế quốc sẻ hổ trợ chúng ta xây dựng trường học, hoàn toàn miễn phí” Phục Niệm cầm trên tay một tờ giấy lớn tâm tình kích động, đường đường là chưởng môn Nho Gia nhiều năm chấp chính nhưng khi nghe đến Trương Lương mang đến tin tức cũng làm cho hắn kinh con mẹ nó sốc.



“ Đúng vậy sư huynh” Nhan Lương nhìn sư huynh mình thất thố cười nói, hắn cũng giống như đám người Thiên Minh Diễm Phi mới đến Đế Thành cũng bị nơi này cho sốc tâm lý, mặc cho hắn là kiến thức uyên thâm mưu trí siêu quần cũng bị những thứ mới lạ nơi này cho choáng ngợp, từ những thứ nhỏ nhặt đến lớn lao.



“ Đế quốc yêu cầu là gì” Phục Niệm trấn định lại, trên đời không có bánh miễn phí phát không, nhất là việc tốt lành như vậy.



Trương Lương cười nói “ Chỉ có một yêu cầu chính là, xóa nạn mù chữ cho dân chúng”



“ Đại Việt quả đúng là thiên cổ đế quốc” Phục Niệm cảm thán nói lên, nén lấy tâm tình kích động của mình rồi nói “ Đại học Nho Gia, sư đệ ngươi nói đế quốc làm như vậy là ý gì”



Trương Lương biết Phục Niệm nghĩ gì, cười nói “ Sư huynh đa tâm rồi, Đế quốc hổ trợ cho Bách Gia mở học viên truyền bá học thuyết chính là phát dương quang đại, khai dân trí chấn dân tâm, mở ra thịnh thế thời kỳ, ngươi xem Đại Việt có biết bao nhiêu trường học phục vụ cho dân chúng đây”



“ Sư đệ chê cười” Phục Niệm nói “ quả là bất khả tư nghị, không chỉ cho phép dạy các văn tự, khôi phục văn hóa chữ viết các nước, còn hổ trợ mở các trường học miễn phí để cho Nho Gia chúng ta dạy học”



Nhan Lộ một bên vẫn không nói gì, ánh mắt bình tĩnh nói “ Nếu như chúng ta thông qua cơ quan in ấn, lẫn các tòa báo in ấn lẫn phát hành tuyên truyền học thuyết Nho Gia cho dân chúng, thì thuận lợi hơn nhiều”



“ Sư đệ cao kiến” Phục Niệm gật đầu nói, tâm tình vui sướng lên khi nghĩ đến viễn cảnh sau này, đem tay nâng lên tờ giấy trắng chi chít chử trên đó tay có phần run rẩy lên, nói “ Ta thật hối hận trước đây tiêu pha một lượng lớn hoàng kim để sao chép lại 199 vạn tàng thư”



Trương Lương, Nhan Lộ nghe được gương mặt mỉm cười, chỉ thấy Trương Lương nói lên “ mua 1 bán 1000, bây giờ ta đả hiểu trong mắt các thương gia Đại Việt nói trước kia “ con dê béo” là gì”



Các vật phẩm ở Đại Việt cực kỳ rẻ tựa như muối, hương liệu giấy... nhưng chỉ đối với dân chúng Đại Việt mà thôi. Theo chân các thương đoàn đến Đại Tần giá cả lên đến con số đáng sợ, như giấy chẳng hạn một tập 100 trang trắng tinh chính là có giá dao động từ 200 lượng hoàng kim đến 2000 lượng hoàng kim, khi mà càng đi xa thì giá được đẩy lên cao khủng khiếp.



“ Sư thúc hiện giờ thế nào rồi” Phục Niệm trầm ngâm một hồi lên tiếng, hắn hiện giờ chính là gấp muốn quay về Tang Hải xây dựng lại Tiểu Thánh Hiền Trang lẫn mở ra Nho Gia Đại Học đây.



“ Mấy ngay nay sư thúc ở Đại Thư Viện đọc sách” Nhan Lộ mở lời nói.



“ Đại Thư Viện” Phục Niệm nghe được ánh mắt tinh mang lên, hắn chỉ đến được có mấy ngày còn chưa đi tham quan đầy đủ chỉ biết được trong Đế Thành có rất nhiều kiến trúc nổi bậc, nói “ Nghe nói Đại Việt có tất cả tám Đại Thư Viện phân bố khắp các tỉnh thành, trong đó Đế Thành là lớn nhất, người dân đều có thể tự do đến nơi này”



“ Đúng vậy” Trương Lương đáp, sau đó cười nói “ Đế quốc khuyến khích người dân đọc sách, tạo thuận lợi hết mức cho dân chúng. Đệ có nghe Hàn Phi huynh nói, sắp đến một lượng lớn sách thư sẻ được sao chép chuyển dời qua Trung Nguyên, dựng lên các Đại Thư Viện ở nơi này.”



Cùng lúc đó, đám người Mặc Gia cũng đả thuận lợi bước vào Đế Thành Bách Việt, thông qua Chu Tước cơ quan đến cổng Chu Tước, nơi này chính là duy nhất một phương cho phép các cơ quan thú bay lượn trên không trung đáp xuống, phàm lộn xộn bay nơi khác sẻ lập tức bị bắn rụng không thương tiếc.



“ Đại Thiết Chùy, tỉnh tỉnh” Đạo Chích lên tiếng cả người nhảy xuống Chu Tước cơ quan, ánh mắt nhìn về Đại Thiết Chùy vẫn còn ngu người choáng ngợp nhắc nhở, sau đó nhìn về ba nử quân nhân đi đến bên cạnh mình, hắn cũng không muốn xem như đồ nhà quê một dạng.



“ Vaoooooooooo” Đột nhiên một thanh âm rung trời vang lên truyền đến tai đám người, chỉ thấy Đại Thiết Chùy giật nảy cả mình nhảy lui lại nắm lên chiếc búa lớn đề phòng hỏi “ là chuyện gì”



“ Phốc” Ba nử nhìn thấy bụm miệng cười lấy, khi nhìn thấy đám người này biểu hiện sau đó một nử tử tầm mười bảy mười tám tuổi tươi ngon mọng nước, nhãn châu xoay chuyển “ Đó là một con quái thú khổng lồ dài mấy trăm mét, bị đế quốc chúng ta bắt được, thỉnh thoảng lại phát ra thanh âm như vậy”



“a” Đám người nghe được sợ hãi kinh hô lên, mồ hôi tuôn ra nhưng nhìn ba người phía trước cố nén cười liền biết là đối phương hù dọa mình.



“ Đại Thiết Chuyyyy” “ Ban lảo đâuuuu” âm thanh từ trên cao truyền xuống khiến cho đám người chú ý lên, chỉ thấy trên trời cao mấy thân ảnh trên trời cao đung đưa chậm rải rơi xuống, mà trên lưng họ là một tấm vải lớn căng tròn có những sợi dây trên đó.



“Thiên Minh, Nguyệt Nhi” Cao Tiệm Ly, Đạo Chích, Ban lảo đầu, Từ Phu Tử ánh mắt nhìn về phía trên mấy thân ảnh nhanh chóng hiển lộ ra kinh ngạc hô lên.



Mất thêm nửa tiếng thì đám thân ảnh này cũng tiếp đất, mà không chỉ có hai người còn có cả Ngu Tử Kỳ, Thạch Lan, Nhân Long Tam Hiệp cùng mấy thân ảnh khác nửa, thì ra đám người này ngày hôm nay đến nơi này chính là chơi nhảy dù lấy.



“ Cự Tử, nó là gì vậy thật tốt chơi” Đạo Chích thân ảnh xuất hiện bên cạnh Thiên Minh dò hỏi lên, liền nghe được Thiên Minh nói “ hahaha đây là nhảy dù, Tiểu Chích cực kỳ tốt chơi”



“ Ban lảo đầu, Tiểu Chích, Từ Phu Tử, Tiểu Cao,Đại Thiết Chùy mọi người mới đến sao?” Thiên Lung đi đến, nở lấy nụ cười mê người nhìn đám người nói.



“ Là” Đám người gật đầu lên tiếng.



“ Đi thôi, sắp đến chung kết Cờ Vương rồi” Thiên Kỳ đi đến đám người này hô lên, sau đó vội vả tiến về một địa phương nơi đó đả có sẵn mấy chiếc xe đạp ở đó liền ngồi lên, đạp vội vả rời đi.



“ Cơ quan xe” Ban lảo đầu ánh mắt sáng lên khi nhìn Thiên Kỳ ngồi lên một chiếc hình thù kỳ lạ mảnh khoảnh, hắn đối với cơ quan nghiên cứu khi nhìn thấy cực kỳ đơn giản lại có thể giúp người di chuyển này thán phục không thôi.



Xe đạp là thứ được Lạc Thần đem ra, cũng không quá cầu kỳ phức tạp chỉ cần vài ổ bi rạp nối các cơ quan lại với nhau là ok con dê. Cũng không quá khó khăn gì khi mà thời đại này cơ quan thuật cực kỳ phát triển.



“Gì mà cơ quan xe, gọi là xe đạp” Thiên Minh chê cười đám người này, sau đó nhìn đám người Thiên Kỳ, Xích Vũ, Hàn Vĩ thúc dục liền hô lớn “ Khoan đả, chờ ta với”



“ Khoan đả” Ban lảo đầu hô lên, mặt đen lên nhìn tên Cự Tử không chịu trách nhiệm như vậy, hoàn toàn là đem con bỏ chợ đây.



“ Thật là” Thiên Lung miệng nhỏ lên tiếng, nhìn về đám người Ban lảo đầu lại nhìn về đám người di chuyển phương hướng, liền nhìn sang đám người Mặc Gia còn lại.



Nửa tiếng sau, một khu kiến trúc rộng lớn hình chử nhật rộng lớn, tường thành cao đến gần hai mươi mét cao độ, trên vách chính là điêu khắc chạm trổ đủ các quân cờ trên đó, bên trong là một ao nước hình vuông nằm ở trung tâm, cách xa xung quanh là những dãy ghế đá xếp từ thắp đến cao, bên trong đả đông kín người.



“ Rầm rầm rầm rầm” Chỉ thấy hàng loạt âm thanh vang lên, từ mặt hồ hình vuông nhân tạo bên dưới, một bàn cờ tướng khổng lồ mọc lên các quân cờ đều làm bằng đá điêu khắc chạm trổ sống động mà thành.



Khán đài bên trên ở vị trí giáp nối các góc là các căn phòng kiến trúc, nơi đây chính là phòng vip cho những vị khách chi tiền thưởng thức. Bên trong một gian phòng đó đám người Thiên Kỳ cùng Mặc Gia nhìn về bên dưới bàn cờ lớn xì xầm bàn tán.



“Thiên Minh lần này ngươi áp ai thắng” Xích Vũ cầm trên tay túi tiền lớn xoắn xuýt lên, mặc dù là trưởng tử của Lạc Thần nhưng tiền bạc mà hắn hưởng lấy cực kỳ ít lấy, cơ hồ trừ ăn uống sinh hoạt ra thì tiền bạc đều cực kỳ ít ỏi, chỉ cho hắn đủ tiêu lấy mà thôi.



“ Ta nghĩ hẳn Tuân Tử đánh thắng đi, ta nghe Tam sư công nói hắn cờ nghệ cực kỳ cao” Thiên Minh lời vừa dứt liền nghe ba người nói “ bại tướng đó”



Ba người ánh mắt liếc nhìn nhau hội ý lấy, mặc dù không tin tưởng lấy Tuân Tử nhưng mà vận khí của Thiên Minh chính là khiến ba người kinh ngạc đến ngây người, mấy ngày nay hắn áp cược đều trúng đấy, Hàn Vĩ lên tiếng “ mới chỉ là bán kết, chúng ta cử thứ áp theo Thiên Minh lần này đi, nếu như thắng thì..”



“ Thật đồ sộ, lần đầu tiên ta nhìn thấy nhiều người tụ tập xem cờ như vậy, hẳn là Cờ Tướng rất được ưa chuộng ở đế quốc” Từ Phu Tử vuốt râu lên tiếng, ánh mắt nhìn về trên đài cao vị trị quân vua là hai thân ảnh một già cùng một trẻ, một trong đó chính là Nho Gia Tuân Khanh, còn một chính là kỳ thủ đến từ Đại Việt.



“ Cờ Tướng rất được ưa thích, nhưng bóng đá mới là được ưa chuộng nhất” Thiên Lung trên tay cầm một nắm hạt hướng dương, một bên cắn ăn lấy nói.

“ Nguyệt Nhi, nghe Thiên Minh nói nơi này có rất nhiều trò chơi thú vị” Đạo Chích thân ảnh xuất hiện bên cạnh nàng dò hỏi.



“ Đúng nha, cờ tướng, cờ vua, cờ vây, bi a, bóng rổ, bóng chuyền, leo núi, nhảy dù, bóng đá, kéo co, đua ngựa...” Nguyệt Nhi liệt kê một hơi những trò chơi ra, rồi nói “ Đến khu giải trí trung tâm Đế Thành nơi đó có đầy đủ các trò chơi đây”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK