Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tứ Quý trấn, một gian nhà gỗ phía trước đả bị vây kín bởi Nông Gia đệ tử, bên trong này chính là đám người Chu Gia. Hiện giờ đám người bọn họ có thể nói là trọng thương không thôi, khi mà cách đây không lâu Điền Trọng dẫn theo Á Nô, Cốt Yêu, Kim tiên sinh, Mai Tam Nương đuổi kịp đến cùng với Nông Gia đệ tử đem đám người này mài đến một thân trọng thương.



“ A Tứ, tên khốn Điền Hổ” Chu Gia tức giận lên tiếng, hắn thật không ngờ Điền Hổ lại lợi dụng Điền Tứ tham dự vào lần này.



“ Ta sẻ đi gặp” Điển Khánh nói xong, đẩy cửa bước ra bên ngoài một rìu ném mạnh về phía trước.



“ Nhị công tử cẩn thận” Mai Tam Nương hô lớn, lời còn chưa dứt đả thấy thân ảnh Điền Tứ nhảy lên trên tay hai thanh kiếm đem chiếc rìu này bắt lấy xoay vòng một cái sau đó ném về Điển Khánh.

“ Ngươi là ai, dáng người còn cao to hơn cả ta. Mỗi ngày ngươi ăn mấy chén cơm thế” Điền Tứ béo ú thân hình hỏi thăm hắn, trên vai chiếc chong chóng xoay chuyển, ít ai ngờ được đệ nhất cao thủ của Nông Gia chính là thiếu niên béo ú này, hai thanh kiếm trên tay hắn cực kỳ nổi danh trong Kiếm Phố.



Đứng thứ năm Can Tương Mạc Tà, do năm xưa hai đại sư Can Tương Mạc Tà sở tạo, vì đúc cặp thanh kiếm này hai người cũng kiệt lực mà chết. Là một cặp thư hùng song kiếm, hiếm ai có thể cùng lúc sở hửu được cùng lúc song kiếm này.



“ Nhị đương Gia,Cốt Yêu đả chết trong tay Điển Khánh, Á Nô cũng bị Điển Khánh làm trọng thương” Điền Trọng tiến đến báo cáo cho Điền Hổ.



“ Nhị công tử, ta đả từng bế ngươi lúc nhỏ” Điển Khánh lên tiếng nhìn về Điền Tứ nói, liền nghe hắn trả lời “ Thiệt sao”



“ Sư huynh, công tử vẩn còn là con nít, huynh đừng làm khó công tử” Mai Tam Nương hướng về Điển Khánh nhờ vả, liền nghe “ Tam Nương yên tâm, huynh tự có chừng mực”



“ Bảo bảo không phải con nít, bảo bảo muốn làm nam tử hán bảo vệ tỷ tỷ. Ai ăn hiếp tỷ tỷ bảo bảo nhất định sẻ không bỏ qua” Điền Tứ hay tay lắc mạnh, tức giận hô lên sau đó nhanh chóng lao đến Điển Khánh tấn công.



“ keeng keng keng keng” Âm thanh chói tay kim loại vang lên, trong chớp mắt Điền Tứ trên tay song kiếm công kích lấy Điển Khánh, hoa lửa không ngừng bắn ra khi mũi kiếm vạch lên thân thể Điển Khánh.



" Sao ngươi còn cứng hơn đá nửa vậy" Điền Tứ thân ảnh bị đẩy lùi kinh ngạc nói, đây là hắn lần thứ nhất nhìn thấy Can Tương Mạc Tà bảo kiếm không đả thương được đồ vật.



"Bảo bảo giận." hai mắt đỏ bừng, tướng tài bảo kiếm phía trên toát ra hai loại kiếm khí, liền hướng về Điển Khánh phóng đi.



"Nhị công tử dùng song kiếm, một mình khai phát Địa Trạch trận pháp ngay cả Cao Tiệm Ly cũng thua, vậy mà không làm gì được Điển Khánh" Điền Trọng nhìn xem Điền Tứ song kiếm không ngừng tấn công Điển Khánh trên người , nhưng không làm gì được hắn.



Điền Tứ kiếm trong tay, cũng không phải cái gì phổ thông kiếm, là kiếm phổ trên bảng bài danh thứ năm danh kiếm a, song kiếm từ rèn đúc đến khi ra lò liền tự mang kiếm khí, lại thêm Can Tương Mạc Tà lấy thân khai kiếm có thể nói chính là hiếm có danh kiếm.





Theo thời gian trôi qua, tại Điền Tứ vô cùng thiếu kiên nhẫn thời điểm, hắn phát hiện kiếm của hắn rốt cục có thể làm bị thương Điển Khánh, một vệt máu xuất hiện tại Điển Khánh trên cánh tay.



"Ngươi không thể biến thành đá nửa rồi" Điền Tứ nhìn trên tay Can Tương đỏ thẩm máu tươi mừng rở nói, đôi mắt đột nhiên trở nên đỏ bừng kiếm khí mạnh mẻ xông ra, lao nhanh đến Điển Khánh song kiếm điên cuồng công kích.



Tiếng binh khí va chạm lẩn hoa lửa lần nửa vang lên, chỉ thấy một hồi chống cự song rìu trên tay Điển Khánh bị hất văng đi đồng thời trên người hắn cũng liên tục xuất hiện vết thương, ngay sau đó Điền Tứ trên tay Mạc Tà lạnh lùng xuyên thủng bụng hắn, kiếm khí nhập thể người Điền Tứ.



"Sư huynh." Mai Tam Nương nhìn thấy miệng phun máu tươi Điển Khánh, thê lương quát to một tiếng, liền bổ nhào vào Điển Khánh trên thân. Nàng hiện tại không cách nào hiểu được rỏ ràng là Điển Khánh tráo môn không có đánh trúng, làm sao ngạnh công bị phá rồi.



"Dì Ba, ngươi làm sao?" Điền Tứ nhìn thấy Mai Tam Nương thương tâm như vậy hoàn toàn không hiểu chuyện gì cả, nói "Dì Ba, Bảo Bảo làm gì sai a, dì Ba."



Hết thảy đều phát sinh quá nhanh, từ Điển Khánh cánh tay thụ thương, đến Điền Tứ nhất kiếm đâm xuyên Điển Khánh, thời gian bất quá chẳng qua là qua chỉ là mười mấy giây.



Mà lúc này trốn bên trong gian phòng đám người Chu Gia cũng xảy ra nội chiến, Chu Gia tấm mặt nạ biến đổi khi nhìn thân ảnh Tư Đồ Vạn Lý từng bước ép sát Lưu Quý. Nhìn thấy Lưu Quý một tay đưa kiếm lên cổ tự vẫn, thân ảnh liền lao nhanh đến cứu lấy.



“Phanh” Đúng lúc này Tư Đồ Vạn Lý một chưởng vỗ tại Chu gia trên lưng, đem hắn chấn bay đi. Thì ra mọi chuyện đều do một tay Tư Đồ Vạn Lý đạo diễn, à không là Điền Ngôn đạo diễn cả.



"Là ngươi, trong rượu có độc." Lúc này Chu gia đã hoàn toàn minh bạch phát sinh cái gì, tức giận Chu Gia, mặt nạ trên mặt không ngừng chuyển đổi lấy, một khắc đều không có ngừng.



Điển Khánh là Phi Giáp Môn người, không phải là Nông Gia người, qua nhiều năm như vậy hắn cũng một mực không có tu luyện Nông Gia tâm pháp, căn bản không thể bách độc bất xâm, cho nên mới sẽ bị một chén rượu độc, phá hắn Phi Giáp Công. Ít phút vừa rồi, đám người bọn họ cùng uống lấy một bình rượu.



Tư Đồ Vạn Lý mang theo một thân vết thương cùng bọn họ sinh tử khiến cho Chu Gia không cách nào nghi ngờ được, sinh tử quan đầu huynh đệ cở này . Hơn nửa rượu lại chính là từ tay của Lưu Quý thiên y vô phùng hắn làm sao có thể ngờ được chứ.



“ Người nào” Điền Hổ ngưng trọng quát lạnh một tiếng khi ngay vừa rồi hắn nghe được âm thanh cực nhỏ tiếng nói chuyện, ánh mắt quay về một phương nhìn lấy thì thấy trên mái nhà một phương, có hai thân ảnh một nam một nử có mặt ở đó.



Chỉ thấy hai thân ảnh này nháy mắt biến mất ở nóc nhà, thân ảnh hiện ra là ở dưới mặt đường, thân ảnh bước đi vài bước đả hiện ra mười mấy mét sau đó, chỉ vài bước chân đả đến được đám người bọn họ.



“ Đại tiểu thư” Điền Trọng nhìn thấy thân ảnh Điền Ngôn xuất hiện cùng với Lạc Thần thì lên tiếng.



Lạc Thần thân ảnh nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Điển Khánh, tay nhanh chóng điểm vào các huyệt đạo trên người Điển Khánh. Từ người lấy ra một viên đan dược màu vàng đem bắn vào miệng hắn, đồng thời nội lực cũng tuôn vào bên trong phong bế luôn kiếm khí của Mạc Tà, chậm rãi nói “ Phi Giáp Môn hiếm có người có thể luyện đến cảnh giới cuối cùng, chết đi thật là đáng tiếc”



“ Đa tạ..đa tạ” Mai Tam Nương lên tiếng, nàng có thể cảm nhận được Điển Khánh đả qua được cơn nguy hiểm. Mà Điển Khánh lúc này cũng cảm nhận được cơ thể mình biến hóa khi viên đan dược hắn phục dụng nhanh chóng phát huy hiệu quả, “ đa tạ cứu mạng chi ân”



“ Tranh” Điền Hổ rút ra Hổ Phách chỉ về Lạc Thần tức giận hô lớn “ Ngươi là kẻ nào, chán sống nhúng tay vào chuyện Nông Gia chúng ta”



“ Nhúng tay thì thế nào, ta quả thật là chán sống thật đây, nhưng mà các ngươi có bản lĩnh đó sau.” Lạc Thần xoay người nhìn về Điền Hổ nói.



“ Muốn chết” Điền Hổ gương mặt khó coi nội lực bành trướng từ người tỏa ra một cổ bạo liệt hung lệ, đối phương xuất hiện cứu lấy Điển Khánh lại thêm đối phương lời nói chẳng xem hắn là gì đây. Nhưng mà hắn chưa kịp lao đến đả bị Điền Trọng lời nói cho cản lại “ Thì ra là Lạc Thần công tử, không biết công tử vì sao lại nhúng chuyện vào Nông Gia chúng ta”



“Phụ lòng mỹ nhân là điều tiếc nuối nhất trên đời, hơn nửa Nông Gia với ta cũng có quan hệ sâu sa, không thể để cho mấy tên các ngươi đem Nông Gia tàn phá được” Lạc Thần chậm rải lên tiếng.



“ Quan hệ sâu sa, ngươi chính là tham ngộ mỹ mạo của A Ngôn đi, để ta xem thử tam tuyệt vô song là thế nào” Điền Hổ lạnh rên nói, ngay lập tức nội lực bá đạo bành trường Hổ Phách lao nhanh đến người Lạc Thần.



“ Hống hống hống hống” Chỉ thấy một tiếng long ngâm mạnh mẻ vang lên, một đầu long ảnh màu vàng kim từ người Lạc Thần lao nhanh ra hướng về Điền Hổ lao đến, đem thân hình hắn chấn bay đi, còn chưa hết long ảnh uốn lượn trên không trung sau đó lau nhanh xuống mặt đất nơi Điền Hổ rơi xuống.



“ Crac crac crac” Âm thanh đổ gãy khắp nơi khi mà đất đá gỗ vụn bị long ảnh đụng vở vụn, mặt đất bên dưới chân Điền Hổ nứt thành mạn nhện, đôi chân hắn cũng bị lún xuống mặt đất nửa tấc.



“ Thật đáng sợ” Điền Trọng nhổ nước bọt nhìn về Điền Hổ đang tuôn ra nội lực của mình chống đở lấy đầu long ảnh kia. Nhìn về Lạc Thần có phần sợ hãi, thực lực của Điền Hổ như thế nào hắn sau không biết chứ, nhưng mà hiện giờ bị một chiêu của đối phương cho đè ép.



“ Oanh” Điền Hổ như diều đứt dây một dạng bị văng đi khi bị một cái quật đuôi từ đầu long ảnh này chấn văng đi. Ngay sau đó hống lên một tiếng gầm vang trở về thân ảnh Lạc Thần.



“ Phốc” Điền Hổ một chân quỳ xuống đất, Hổ Phách cắm xuống mặt đất hay tay giữ lấy, đồng tử co rụt nhìn thấy bên cổ mình từ lúc nào xuất hiện hai thanh lợi nhận màu vàng kim sắc lẻm, mà ở dưới chân hắn hiện giờ đả bị hai đôi tay nắm chặt lấy.



“ Phù” Điền Hổ thở phào một hơi khi những thứ giam cầm hắn nhanh chóng hóa thành từng hạt vàng kim sau đó lao về Lạc Thần thân thể hội nhập lấy. Người nam tử này hắn không phải là đối thủ, đem tay lau đi máu tươi trên miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK