Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tang Hải bờ biển, lúc này mấy chục chiến thuyền lớn trong đêm tối dần dần tiến lại gần đất liền bên trong, hướng về một phương hướng kín đáo mà tập kết, sau đó nhanh chóng di chuyển vào một lối thông đạo hàng ngủ chỉnh tề di chuyển.



Cùng lúc đó trong đêm tối Tang Hải, hàng loạt bóng ảnh tối đen di chuyển trên các nóc nhà, hướng về những nơi trọng điểm quan trọng mà đến. Chỉ thấy những bóng ảnh này đều mang trên người một thanh nỏ tiễn, phía sau người lẫn eo đều mang theo vô số hộp tên, mỗi một người tách biệt ra các phương hướng khác nhau nhưng mục tiêu chỉ có một là những toán quân tuần tra.



Bóng đêm thâm trầm, Tang Hải thành chìm trong im ắng chết chóc, không ai ngờ được chỉ trong một đêm ngắn ngủi này mà Tang Hải thành đả phát sinh nghiêng trời lệch đất, họ không còn là con dân của Đại Tần nữa mà hoàn toàn thuộc về Đại Việt.



Lạc Thần sơn trang, một khu vực trống trải, nơi này đả đèn đuốc giăng sáng tụ tập vô số người, trên các bờ tường đều có thân ảnh nam nử cảnh giác, trên tay đều là nỏ tiển.



“ crac crac crac” Âm thanh cơ quan vang lên, nguyên bản mặt đất là các tấm đá lát lấy lập tức xê dịch để lộ ra một thông đạo to lớn, ánh đuốc sáng bưng từ bên trong một nử nhân trong một bộ áo giáp tinh hồng rực rở, phía sau là một thanh cung màu hồng ở hai đầu cánh cung là hai chiếc bành xe có ba sợi dây đan chéo lấy, phía sau nàng là một chi quân đội hàng lối ngay ngắn.



“ Đi đường vất vả” Hàn Phi thân ảnh bước đến, gương mặt tươi cười nhìn về nử tử xinh đẹp phía trước cười nói.



“ Hàn Vĩ nó đâu rồi.” Nữ tử không ăn bộ mặt của Hàn Phi, ngữ khí có mấy phần tức giận lên tiếng.



Hàn Phi tươi cười nói : “ Ở chổ Đế Hoàng chơi rồi”



“Lần này bắt được, ta phải đánh nhừ đòn nó” nữ tử oán trách nói, nử nhân này chính là thê tử của Hàn Phi mẫu thân của Hàn Vĩ. Lê Phượng thống lỉnh sư đoàn kỵ binh lừng danh của Đại Việt, không biết Hàn Phi dùng cách gì có thể cua được nử tướng này về tay còn sinh cho hắn ba đứa nhi tử.



“ haha” Hàn Phi cười nói “ bọn nó sớm đả xin được kim bài miễn tội đây, mọi thứ đả chuẩn bị đầy đủ nàng đi luôn hay nghĩ một lát”



Lê Phượng nghe được mắt liếc nhìn hắn, lại thấy hắn nhún vai liền cất bước đi rồi nói “ quân tình khẩn cấp, không thể để lở thời cơ, xuất phát”



“ Nàng dường như sinh khí đây, ta nhớ còn chưa chọc nàng đây” Hàn Phi gương mặt thương tâm nói lên.



Từng tóp quân lính thoát ly khỏi thông đạo nhanh chóng tổ hợp sắp xếp thành nhiều tổ đội, sau đó nhanh chóng cởi lên ngựa đả được chuẩn bị sẵn dục ngựa thoát ly ra khỏi lối đi sơn trang.



Trong đêm tối Tang Hải một cuộc chính biến công thành chiếm đất diễn ra, cực kỳ nhanh chóng. Để chuẩn bị cho lần hành động này người của Lạc Thần đả liên kết với nhau, trong tối ngoài sáng liên hợp lại, những nơi trọng điểm quân lực lẫn những nhân vật chủ chốt đều khống chế cả.



Đông Quận nơi, Thái thú phủ, Điền Ngôn thư phòng.



“ Hàn Tín” Điền Ngôn mày nhíu lại nhìn nam tử mặc một bộ y phục chắp vá, phía sau đeo một bọc vải, nghi hoặc khi nhìn nam tử này nói “ Ngươi đến nơi này với thân phận gì là Cộng Công Đường đệ tử hay là Ảnh Mật Vệ thuộc hạ”



“ Không phải” Hàn Tín chậm rải đáp.



Mặc Nha thân ảnh bước vào bên trong trên tay cầm lấy một mảnh giấy nói “ Hắn còn một thân phận chính là gián điệp của Đại Việt, thuộc hạ của Soa Y Khách”



Điền Ngôn mày giãn ra, tiếp nhận tờ giấy trên tay mình môi nhích lên độ cong, đem nó thu lại nhìn hắn nói “ Lần này ngươi đến đây làm gì”



“ Ta muốn tự tiến cử bản thân mình với ngài” Hàn Tín tự tin cất lời.



Điền Ngôn nhìn hắn một hồi, hứng thú nói “ ngươi có bản lĩnh gì”



Tần Việt biên giới, phòng tuyến sông Dương Tử, tỉnh Dương Việt.



Trong đêm tối âm thanh cơ quan văng lên “crac crac” đinh tai, chỉ thấy trên mặt sông rộng lớn gần mấy trăm mét. Mấy chục cầu thang gỗ kết nối với nhau hóa thành những chiếc cầu vượt sông, bờ sông Đại Việt lúc này đả tụ tập vô số binh lính trong đó. Ngay khi những con đường tạm bợ này hoàn thành quân lính nhanh chóng hàng ngũ chỉnh tề vượt sông xâm nhập vào đất Tần.



Bên kia sông là một con đường rộng lớn dẫn đến mọt tòa thành trì rộng lớn, cao gần ba mươi mét độ cao, phía trước là hào sâu đào quanh trên tường thành bố trí những đai nỏ, chỉ có thể vào thành thông qua cửa thành to lớn đả bị đóng lại.



“ Crac crac crac” Lúc này tiếng cơ quan lần nửa vang lên trong đêm, cánh cửa thành to lớn được mười mấy sợi xích to lớn níu giữ từ từ hạ xuống bắt qua hào sâu để lộ khung cảnh bên trong tòa thành, ở phía trước đả có sẵn mấy trăm binh lính Tần quân tay cầm đuốc sáng, trên tay mỗi người đều buộc một vải trắng trên đó.



“ Rầm rầm rầm” Ngay sau đó không lâu khi cánh cửa được hạ xuống tiếng vó ngựa trùng điệp vang vọng lên, hàng ngàn kỵ binh trang bị tận răng tinh cương áo giáp che kín bên hông là Liên Châu Nỏ, trên tay khác lại trang bị một hình chữ nhật kim loại 5cmx10cm.



“ tách tách tách” Hàng loạt thanh âm vang lên, chỉ thấy thanh hình chữ nhật kim loại này ngay lập tức biến đổi khi vào thành hóa thành một tấm khiên hình chử nhật 20xcmx40cm, thì ra là một cơ quan khiên được chế tạo hoàn toàn bằng thép.



“ Bùm” Một cột pháo hoa nhanh chóng được bắn lên trên trời đêm dường như báo hiệu cho hành động đánh chiếm này. Ngay sau đó vốn chìm trong an nghỉ người dân trong thành, đột nhiên thắp sáng căn phòng sau đó từ bên trong nhà đi ra sách theo một cái lồng đèn buộc vải trắng trên đó, buộc lên trước nhà.



Hành động này xuất hiện rất ở nhiều nơi trong tòa thành, từ người dân đến thương nhân giàu cỏ thậm chí một số quan viên tư dinh của Đại Tần. Ngay khi làm xong những thứ cần làm, liền trở về đóng cửa lấy. Từ trên cao nhìn xuống tòa thành này trong đêm tối khắp các ngỏ ngách lớn nhỏ xuất hiện rất nhiều lồng đèn ở những trang viên hộ gia đình, tuy nhiên cũng có rất nhiều rất nhiều tòa nhà không có treo lấy.



Tướng quân phủ, đèn đuốc sáng trưng một mảnh vô số quân Tần tay chân bủn rủn nằm la liệt trên mặt đất. Ánh mắt không cách nào tin được nhìn về phía những Tần quân khác đem những người trên mặt đất trói buộc lại, mà trên khắp hành lang nóc nhà phủ tướng quân đả có vô số xạ thủ trên tay nỏ kích, cường cung trực chỉ.



“Ầm” Đột nhiên một vụ nổ từ một gian phòng vang lên, một thân ảnh từ bên trong vọt nhanh ra bên ngoài, đồng tử hắn mở to ra khi nhìn thấy đón chờ hắn là vô số mũi tên hướng đến.



Chỉ thấy đôi móng tay dài ra trong không trung điên cuồng huy vũ, để lại trong không khí từng vệt hồng quang đem vô số mũi tên lao đến cắt đứt. Đột nhiên thân ảnh hắn vội uốn người nhảy ra sau, ngay sau đó một mũi lao như thiểm điện lao nhanh đến người hắn.



“ Triệu Mãnh, ngươi muốn làm phản” nam tử âm trầm tỏa ra quỷ dị khí tức, khi nhìn về một tên tướng quân trẻ tuổi đứng bên dưới, theo tầm mắt hắn thấy được vô số binh lính quân Tần nằm la liệt bị chế trụ lấy, bên ngoài lại vang lên thanh âm vó ngựa lại gần, tâm tư xoay chuyển hắn biết đại sự đả không ổn liền muốn rời khỏi nơi này.



“Vù vù vù vù” Đột nhiên mười mấy thân ảnh hắc ý xuất hiện bên cạnh nam tử này, ở trên cổ đều xăm lấy một con nhện, chỉ thấy một nam tử bịt mặt lên tiếng “ đại nhân, mau rời đi chúng ta yểm trợ người”



“ được” nam tử lạnh rên một tiếng đột nhiên co rút đồng tử, nội lực bành trướng hay tay vươn ra hướng về phía sau mà đến, chỉ thây nguyên bản bốn tên sát thủ La Võng này lại nửa đường phản giết, có điều ngay khi đánh lén một kích hắn xong bốn người đả nhảy lùi ra phía sau.



“ Diêm Nhạc, à không Triệu Nhạc nghĩa tử của Triệu Cao, La Võng cánh tay thật dài đây” Một đạo thanh âm nử tử từ xuất hiện, một bộ lam nhạt bó sát thân thể, một đầu tóc ngắn ngang cổ đen tuyền, dung mạo cực kỳ đặc biệc khiến người nào nhìn vào cũng bị thu hút chú ý đến, một đôi đồng tử xanh lam như phỉ thúy lấp lánh, một bên má lại xuất hiện lớp vải rắn cực kỳ quỷ dị.



“ Triệu Cao đả chết, ngươi cũng nên xuống đoàn tụ với hắn” Nử tử lời vừa dứt thân ảnh bước ra vài bước, khoảng cách mấy chục mét đả rút ngắn đến gần hắn, trên tay xuất hiện một thanh trường thương màu xanh lam xinh đẹp, uốn lượn một đầu thanh long quấn quanh mũi thương, hướng nhanh đến Diêm Nhạc yết hầu âm thanh nàng lần nữa vang lên “ giết ngươi Đại Việt Xích Kỳ Lân”



Mũi thương lao nhanh đến Diêm Nhạc, từ thân thương một đầu long ảnh xanh rờn toát ra sau đó nhanh chóng lao nhanh đến quấn lấy Diêm Nhạc. Lúc này Diêm Nhạc cả người hồng quang bùng nổ khí tức kéo lên hay tay móng tay hóa trảo như muốn đem long ảnh này xé nát nhanh nhất có thể.



Nhưng mà hắn một đêm này bị ám toán, công lực bị hạn chế lại thêm một thân trọng thương đây. Đến giờ phút này chỉ là nỏ mạnh hết đà vùng vẩy giải chết mà thôi, Xích Kỳ Lân tay nâng lên long thương cả người bùng nổ sức mạnh, người thương hợp nhất lao nhanh đến khí thế không gì cản nổi.



Một cái ánh chớp xanh rờn hiện lên, thân ảnh nàng xoẹt qua người Diêm Nhạc, long ảnh cũng tiêu tán đi, một đạo lổ thủng xuất hiện trên yết hầu của đối phương, máu tươi thấm ra, đồng tử mở to thân ảnh từ từ trên mái nhà lung lay rồi đổ ập xuống bên dưới. Xích Kỳ Lân đem thương vung lên để lại tàn ảnh trong không trung rồi thu lại, nhìn về đám người bên dưới lạnh rên nói : “ Phối hợp cùng đại quân khống chế toàn thành, không được để ra sai sót gì”



“ Vâng” đám binh lính lấy Triệu Mãnh làm đầu nhanh chóng hành lể, đem đám quân Tần trói buộc lại tước sạch vũ khí lẫn áo giáp, đồng thời nhanh chóng thay đổi trang phục tỏa ra khỏi thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK