Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông mặt bỏng thấy người mặc đồ đen thì lập tức hoảng sợ, vội vàng cúi người chào hỏi: “Chào ngài”

 

“Cút về phía sau đi” Người đàn ông mặc đồ đen lên tiếng, giọng điệu ông ta khiến người ta có cảm giác rét lạnh đến tận xương.

 

Vừa mấy giây trước người kia còn ra vẻ cuồng vọng, bây.

 

giờ lại chẳng dám nói câu nào, ngoan ngoãn đứng ra phía sau người mặc đồ đen Người mặc đồ đen nhìn liếc qua đám người Tóc Đỏ, cuối cùng ông ta nhìn thẳng vào Trương Thác, lên tiếng nói: “Satan? Cái tên này nghe cũng thú vị đấy. Những đứa bé như cậu rất thích đặt cho bản thân những danh xưng lừa mình dối người thế này. Nhưng lại không biết rằng khi đứng đối mặt với quân vương thật sự thì bản thân cậu lại chẳng là cái rằm gì!”

 

Người đàn ông mặc đồ đen vung tay lên không trung, đám người Tóc Đỏ cảm thấy như có lưồng sức mạnh gì đó hất mình ra, họ không thể chống lại được luồng sức mạnh ấy. Cả đám quay sang nhìn nhau theo bản năng, ai cũng đều thấy ánh mắt đối phương tràn ngập vẻ hoảng hốt, sao người này lại làm như thế được?

 

Người đàn ông mặc đồ đen hất đám người Tóc Đỏ ra, rồi từ từ đi đến trước mặt Trương Thác. Dáng người ông ta cao ngang tầm với Trương Thác, vậy là ông ta cứ thế nhìn thẳng vào anh.

 

“Cậu bạn nhỏ, cái gọi là quân vương, không giống như cậu đâu. Nhớ kỹ đây này, chiêu tiếp theo đây tôi chỉ dùng một phần trăm sức mạnh của bản thân thôi. Dù cậu có tin hay không thì tôi cũng muốn nói cho cậu biết, thế giới này không giống như những gì cậu thấy đâu. Đối với thế giới này thì các cậu cũng chỉ là bầy kiến hôi mà thôi. Mà nói đúng hơn thì còn chẳng bằng con kiến, có nhiều thứ vốn không thuộc về các cậu đâu, bây giờ hãy ngoan ngoãn giao ra đây đi”

 

Người đàn ông mặc đồ đen kia nói câu đó xong, từ từ đưa tay ra phía trước, búng nhẹ một cái vào trán Trương Thác.

 

Cái búng tay ấy nhìn có vẻ như chẳng có chút sức lực nào, nhưng thoáng chốc, cả người Trương Thác như bị bắn ra ngoài bởi một khẩu đại bác, cứ thế mà bay thẳng ra ngoài, bay hơn mười mét mới dừng lại được, cả người toàn là bùn đất.

 

Trương Thác chỉ cảm thấy như vừa có người dùng búa tạ đập mạnh vào người mình vậy, cảm giác đau đớn ấy khiến anh có cảm giác như đầu mình sắp nứt ra rồi.

 

“Lão đại!” Đám người Tóc Đỏ đồng loạt kêu lên một tiếng rồi vội vàng lao đến chô Trương Thác vừa ngã xuống. Họ thật sự rất hoảng hốt, rốt cuộc thì đối phương là người từ đâu, sức mạnh của họ đã nằm ngoài tâm nhận thức của họ rồi.

 

Tóc Đỏ đỡ Trương Thác lên, nhìn về phía người đàn ông mặc đồ đen.

 

Nhưng người đàn ông mặc đồ đen ấy lại chẳng buồn nhìn về phía Trương Thác, mà chỉ quay người rời đi, trước khi đi còn dặn: “Đừng đùa nữa, chấm dứt hết mọi chuyện rồi lấy thứ cần lấy đi đi”

 

Sau khi nói xong câu đó, người đàn ông mặc đồ đen biến mất giữa biển người.

 

Người đàn ông mặc đồ trắng cầm kiếm lên, quay đầu lại, lớn tiếng quát Tăng Thiên Á: “Nghe thấy lời đại nhân nói chưa?

 

Kết thúc đi!”

 

Tăng Thiên Á khế gật đầu, sau đó vung tay lên, những chiếc máy bay chiến đấu lại liên tục nổ súng, những pháo đài ở đảo Ánh Sáng đều đã bị nổ tung bởi sự bắn phá của những chiếc máy bay chiến đấu đó.

 

“Lão đại, anh sao rš Tóc đỏ nhìn Trương Thác, lúc này mặt Trương Thác đang tái lại.

 

Bạch Trình lo lắng nhìn về phía Trương Thác, nhưng lúc này anh ta không thể đi về phía đó, các vụ nổ đang rất nghiêm trọng. Anh ta quay người lại, nói với Lâm Ngữ Lam: “Chị dâu, để em đưa chị rời khỏi đây trước”

 

Lâm Ngữ Lam mím chặt môi lại, khẽ gật đầu, mặc dù cô rất muốn ở lại đây, cùng san sẻ mọi chuyện với Trương Thác, nhưng cô cũng biết rõ, sự hiện hữu của mình chỉ làm tăng thêm gánh nặng cho Trương Thác mà thôi, chứ chẳng có tác dụng quái gì cả.

 

“Lão đại, chúng ta rút lui trước đã, hệ thống phòng ngự trên đảo đã bị Tăng Thiên Á chặn hết lại rồi, không thể khởi động lên được” Vị Lai đáp từ trên không trung xuống, đứng trước mặt Trương Thác, vẻ mặt cô ta hiện rõ vẻ lo lắng.

 

Trương Thác ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời, những chiếc máy bay chiến đấu vẫn còn đang bay loạn lên, vẫn đang cướp lấy sinh mệnh của những người, nhưng dù vậy thì những người của địa ngục vẫn chiến đấu quên mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK