Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 593:

 

“Ha ha ha. Mọi người hôm nay là ngày cửa hàng của tôi khai trương, về sau mong nhận được sự quan tâm nhiều hơn của mọi người.”

 

Nghe thấy giọng nói này, Trương Thác và Tân Như gần như đồng thời cau mày nhìn về nơi phát ra giọng nói.

 

Chỉ thấy Kha Khương Bân người từng có vài lần xung đột với Trương Thác đang bước từng bước về phía này, ở phía sau Kha Khương Bân còn có một đám người đi theo, tất cả đều là những người ủng hộ cho anh ta.

 

Những người đến dự lễ khai trương của Tân Như lúc này đều cảm thấy khó hiểu.

 

“Tình huống gì thế này? Còn có người mở cửa hàng đá quý nữa sao? Hạng mục này không phải chỉ có nhà họ Tân thôi sao?”

 

“Tôi biết người này, Kha Khương Bân, không phải cậu chủ nhà họ Kha sao?”

 

“Nếu là cậu chủ nhà họ Kha thì cũng có thể hiểu được vì sao cậu ta có thể mở một của hàng đá quý. Với thân phận của cậu ta, hạng mục này quả thực vẫn vô cùng nhẹ nhàng”

 

“Kể từ bây giờ, tổng giám đốc Tân sẽ có một đối thủ cạnh tranh lớn, hơn nữa nó còn nằm ngay bên cạnh cửa hàng của tổng giám đốc Tân, hai nhà nhất định khó tránh khỏi chuyện xung đột”

 

Vốn dĩ lễ khai trương hôm nay đáng giá vui vẻ cả một ngày, nhưng bỗng nhiên Kha Khương Bân lại xuất hiện, giống như một con ruồi bọ làm cho Trương Thác và Tân Như rất khó chịu.

 

“Ô, đây không phải là tổng giám đốc Tân sao? Cửa hàng này của cô có thể mở được sao?” Kha Khương Bân đi tới trước mặt Tân Như, làm ra một vẻ mặt rất kinh ngạc.

 

“Cậu chủ Kha có thể mở, Tân Như tôi sao lại không thể mở chứ?”Tân Như không tỏ ra yếu thế.

 

“Tôi có thể mở, là do đồ trong tiệm tôi tốt, nhưng tổng giám đốc Tân có thể mở, không phải muốn lừa người chứ?”

 

Kha Khương Bân lớn giọng nói: “Cô làm khai trương rầm rộ như vậy, là hi vọng có người ngu xuẩn nào đó đến mua đồ của cô sao?”

 

Lời này của Kha Khương Bân đã động chạm đến rất nhiều người, đây là có ý gì? Cái gì mà kêu tổng giám đốc Tân lừa gạt? Cái gì mà kêu những người mua đồ của tổng giám đốc Tân là ngu xuẩn?

 

“Tôi không hiểu những lời anh nói là có ý gì” Sắc mặt Tân Như đen lại.

 

Ngày đầu khai trương, Kha Khương Bân đã ở trước mặt nhiều người nói xấu về cô.

 

“Ha ha”

 

Kha Khương Bân cười một tiếng: “Tổng giám đốc Tân, cô đừng cho rằng sự việc lần trước cô xử lí nhanh thì mọi người đều không biết”

 

Một người do Kha Khương Bân ngầm gài vào nhìn thấy tình hình này liền lớn tiếng nói: “Cậu chủ Kha, anh nói việc đó là việc gì?”

 

Ánh mắt Kha Khương Bân đảo quanh một vòng, sau khi nhìn thấy những người lúc đầu đến đây để chúc mừng Tân Như đều nhìn về phía mình, mới chỉnh cổ họng, mở miệng: “Một khoảng thời gian trước đây, thương mại Hành Vân bị người ta lừa, ký một hợp đồng mấy trăm tỷ, dùng giá cao mua về một lô đá quý. Kết quả là lô đá quý đó, tất cả đều là hàng kém chất lượng mà trước đó Hành Vân phá núi giữ lại, thực chất chỉ là mấy thứ phế liệu mà thôi. Nếu như mọi người không tin, có thể lên mạng tra cứu, với những tin tức liên quan đến lần đó, hiện tại có lẽ vẫn có thể tra ra được”

 

Tân Như vừa nghe Kha Khương Bân nói về việc đó, sắc mặt khẽ biến.

 

Sự việc về lô đá quý lần đó, quả thực có bị đưa lên báo, nhưng mà không như Kha Khương Bân nói.

 

Hành Vân không mua lô đá quý đó, hiện tại lô đá quý đó đã bị mang đi tiêu hủy rồi, việc mà Kha Khương Bân làm căn bản là cố ý bôi nhọ.

 

Trương Thác đứng bên cạnh Tân Như cười một tiếng: “Anh nói những thứ này của tổng giám đốc Tân là phế liệu thì chúng chính là phế liệu sao?”

 

“Ô, đây không phải là Trương Thác sao? Sao vậy, anh có quan hệ gì với tổng giám đốc Tân? Khi nào đã đến phiên anh ra mặt nói chuyện rồi vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK