Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lúc này, ở trên sân khấu, chín trong mười người vương giả của đảo Ánh Sáng, toàn bộ đều đứng bên trên sân khấu, mỗi một người trong bọn họ đều có phong thái hơn người, trong mắt của bọn họ tràn ngập sức mạnh ngông cuồng làm tan tác cả thế giới, sức mạnh bọn họ đem lại khiến bất cứ một ai đều không dám nhìn thẳng!

 

Tiêu Sơn Tân Minh, Biller và những kẻ khác vốn dĩ muốn lên sân khấu khiêu chiến, giờ phút này sắc mặt đều trở nên trắng bệch, dưới sức mạnh của chín vị vương giả đảo Ánh Sáng, bọn họ cảm thấy đến cả hít thở cũng rất khó khăn.

 

Áo Liệt Vương sắc mặt khó coi lồm cồm bò dậy từ trên mặt đất, chỉ vừa nãy, một đao của Bạch Trình bay đến suýt chút nữa đã lấy mạng của hắn rồi.

 

Bộ tộc canh mộ, Nhân Đồ Bạch Trình, nhịn dưới Quân Vương Địa Ngục tiếp theo của đảo Ánh Sáng, cường giả số một!

 

Bạch Trình tay cầm chuôi đao, dùng sức nhấc lên, vác thanh đao lớn màu đen kia trên vai, ánh mắt của anh ta nhìn chằm chằm Áo Liệt Vương và những kẻ khác, mở miệng nói: “Ngay cả những thứ tạp nham như các người cũng muốn khiêu chiến lão đại của tôi? Trước tiên phải bước qua cửa của tôi nhỉ?”

 

Áo Liệt Vương mạnh mẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt, mặc dù hắn xếp hạng số một trên bảng Bách Cường của toàn bộ thế giới, nhưng kêu hắn đi khiêu chiến với Nhân Đồ, hắn không hề có chút tự tin nào, hắn dám khiêu chiến Quân Vương Địa Ngục đơn giản là vì ăn chắc chuyện Quân Vương Địa Ngục bây giờ đã là đèn cạn dầu.

 

“Người chúng tôi muốn khiêu chiến tất nhiên là Quân Vương Địa Ngục các hạ, cũng không phải là vương giả của đảo Ánh Sáng!” Constantin xếp hạng thứ hai trên bảng Bách Cường của toàn bộ thế giới lên tiếng: “Xin mời Quân Vương Địa Ngục các hạ xuất hiện, chấp nhận khiêu chiến!”

 

“Lão đại của tôi…”

 

Bạch Trình vừa lên tiếng, lập tức bị một giọng nói đột nhiên vang lên cắt ngang.

 

“Các người muốn khiêu chiến tôi, có biết hậu quả chứ?”

 

Giọng nói đột nhiên vang lên này giống như đang kề sát bên tai, lại giống như xa tận cuối chân trời, trong chớp mắt khi giọng nói này vang lên, người có mặt ở hội trường, bất kể là ai, trên mặt đều lộ ra nét cung kính.

 

Sắc bị Vị Lai rất vui vẻ, trong miệng lẩm bẩm: “Tốt quá rồi, lão đại tỉnh rồi!”

 

Lâm Ngữ Lam ngồi ở hàng đầu tiên, trong chớp mắt khi nghe thấy giọng nói, vành mắt bỗng ửng đỏ, một giọt nước mắt trong suốt tràn mi trào ra, ở khoảnh khắc đối phương mở miệng nói ra chữ đầu tiên, trong lòng Lâm Ngữ Lam lập tức xác định một trăm phần trăm rằng, người này, chính là anh!

 

Trên mặt Tô My chợt toát lên vẻ khó hiểu, cô ấy cảm thấy giọng nói này có hơi quen quen, nhưng không nhớ ra được rốt cuộc là ai.

 

Lần lượt từng tấm thẻ màu đen chầm chậm bay xuống từ không trung, thẻ này giống như mưa rào tuôn xuống, gần như trước mặt mỗi một người đều xuất hiện một tấm thẻ, tất cả những người nhìn thấy thẻ, trong mắt đều tràn đầy sự kính nể, bởi vì bọn họ biết ý nghĩa của tấm thẻ này là đại diện cho cái gì.

 

Đây là Quân Vương Địa Ngục, giống như những gì trong miệng Nguyệt Thần từng nói, anh là thần cất bước tại nhân gian này, không thể xâm phạm, chọc giận đến người của anh thì sẽ làm người cảm thấy đau khổ, bởi vì loại người này, không có tương lai.

 

Khoảnh khắc thẻ đen rơi xuống khắp bầu trời, một bóng người mờ ảo cũng yên lặng xuất hiện, không có bất cứ một ai chú ý tới, rốt cuộc là anh đến từ lúc nào.

 

“Quân Vương Địa Ngục Satan, không ai hiểu rõ nguồn gốc của nó, anh ấy như một ngôi sao băng, đột nhiên xuất hiện, lấp lánh thế gian, vĩnh hằng hơn cả sao bằng, có người từng thống kê, từ lúc Quân Vương Địa Ngục xuất hiện cho đến bay giờ, tổng cộng đã trải qua hai ngàn ba trăm hai mươi chín trận chiến to to nhỏ nhỏ, trong những trận chiến này, có những trận suýt chút nữa đã lấy mạng của Satan, nhưng chưa bao giờ có thể làm cho Satan chịu thua, con đường trưởng thành của anh ấy có thể nói là bò ra từ bên trong xương cốt, cũng không quá đáng”

 

“Theo ghi chép, lúc Satan 15 tuổi, một mình cầm dao găm trong tay, giết chết một nhà ba mươi bảy mạng người của hiệp sĩ Chu Nhĩ Điển, chỉ vì hiệp sĩ Chu Nhĩ Điển đã nhổ đờm vào trong bát cơm của kẻ ăn mày”

 

“Satan bị bắt vào tù ba tháng, trốn thoát khỏi nhà tù trên đảo được gọi là tối tăm nhất lúc bấy giờ, nhà tù kia tọa lập trên một hòn đảo biệt lập, canh phòng nghiêm ngặt, không cho phép bất cứ người nào đến thăm nuôi tù nhân, không ai biết rốt cuộc anh ấy đã làm được bằng cách nào”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK