Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2300:

Lý Dung Tài hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, chậm rãi nói: “Một triệu cái xác có thể lấp biển”

Con ngươi Lam Vân Dương co lại: “Ý ông là…”

“Ba ngày” Lý Dung Tài gật đầu: “Thời gian ba ngày, ông ta tàn sát hết một triệu kị binh thành Nam Đế, giết chết vô số cao thủ thủ hạ của Nam Đế Thương, đồng thời xách theo đầu của Nam Đế Thương đi ra khỏi thành Nam Đế, từ ngày hôm đó, danh tiếng quỷ thần Huyền Thiên Lân vang khắp giang hồ, ông ta, đối với Nam Vực mà nói, là quỷ, đối với Bắc Vực mà nói, là thần, ông ta đã chém cường giả Khống Linh, từ ngày hôm đó ông ta đi ra, ông ta đã nổi danh ngang với Lục Giả Hành rồi.”

Cổ Vũ Thanh nghe được, không tự chủ nuốt xuống một ngụm nước bọt, đã chém Khống Linh, đồng thời còn tiêu diệt một triệu tên địch, những thứ này đều là dựa vào sức lực của một người làm được, Cổ Vũ Thanh tự đánh giá mình không làm được như vậy.

Lý Dung Tài thở dài: “Thời kì đó vô cùng rực rỡ, cao thủ liên tiếp xuất hiện, nhưng bây giờ, chỉ có mấy người chúng ta sống lay lắt, suy nghĩ một chút, cũng là một dạng xót xa”

Sắc mặt Lam Vân Dương đột nhiên thay đổi: “Nếu đã như vậy, Lý Dung Tài, ông còn đợi gì nữa, chẳng lẽ thật sự đợi Huyền Thiên Lân chém Donald? Ông tôi đều biết, Donald không thể chết được, nếu như ông ta chết sẽ xảy ra vấn đề lớn”

“Yên tâm, không cần chúng ta quan tâm, thời gian chúng †a đi ra đã đủ lâu rồi, rời đi thời gian dài như vậy, e rằng tiền bối Huyền Thiên Lân cũng đã cảm nhận được rồi”

Lý Dung Tài vừa dứt lời, trận cự kiếm đó đột nhiên biến mất, mấy trăm thanh kiếm hoá thành ảo ảnh, cuối cùng hội tụ lại thành một, rơi vào phía sau lưng Huyền Thiên Lân.

Khi trận cự kiếm tản đi, mọi người nhìn thấy Huyền Thiên Lân vẫn một thân áo đen, ngay cả góc áo của ông ta cũng không có bất kì thay đổi nào.

Lại nhìn Donald, miệng lớn thở hổn hển, có mấy vết cắt trên quần áo, tuy không nhiều nhưng cũng nói rõ trong chiến đấu vừa nãy, ông ta hoàn toàn ở thế yếu, càng khiến cho người †a chú ý là trên pháp trượng trong tay ông ta có mấy đường vết kiếm.

Kiếm trận biến mất, Huyên Thiên Lân đột nhiên nhìn về phía không trung nơi xa, ông ta cau mày: “Chuyện gì xảy ra?”

“Tiền bối Huyền Thiên Lân, ông hản là cũng cảm nhận được rồi.” Lý Dung Tài lấn người tiến lên: “Có một số việc tôi khó mà giải thích, dẫn ông đi xem một chút.”

Huyền Thiên Lân nhìn lướt qua Donald, lắc đầu nói: “Ông nói càng tốt, tôi có thể nghe hiểu”

“Được” Lý Dung Tài gật đầu một cái, cũng nhìn qua phía chân trời một cái, sau đó lên tiếng: “Thứ mà tiền bối Lục trước đây luôn muốn tìm, đã tìm thấy rồi”

Sắc mặt Huyền Thiên Lân thay đổi rõ rệt.

Lý Dung Tài lại mở miệng lần nữa: “Tiền bối Huyền Thiên Lân, Donald không thể giết, mỗi người chúng tôi đều có việc cần làm”

Sắc mặt Huyền Thiên Lân dần dần khôi phục lại bình thường: “Vậy theo lời nói của ông, Trương Thác thì có thể giết?”

“Cũng không thể giết, tôi sẽ khiến cho Donald trả giá đắt cho những gì ông ta làm, nhưng ông ta thật sự không thể giết”

Lý Dung Tài nghiêm túc nói: “Sự tồn tại của ông ta có liên quan to lớn, giết ông ta, tương đương với giết mười triệu người”

“Mười triệu người chết, có liên quan gì đến tôi?” Thanh kiếm sau lưng Huyền Thiên Lân lại lơ lửng một lần nữa: “Thứ mà Lục Hành Giả tìm, dám ra đây, tôi vẫn có thể giết, ông ta làm Trương Thác bị thương, sao tôi có thể tha cho ông ta?”

“Thế như vậy được rồi” Lý Dung Tài đột nhiên xoay người, mặt hướng về phía Donald, trong khoảnh khắc tiếp theo, Lý Dung Tài đã xuất hiện ở trước người Donald, một vuốt chộp lấy cổ Donald.

Một luồng khí thánh khiết toả ra từ trên người Donald.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK