Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2170-2171:

Một người thanh niên cuối cùng, rõ ràng là người thanh tú nhất, mặc một chiếc áo dài màu xanh, vô cùng yên lặng, chờ Mông Quang Hòa và Bùi Thư Thù nói xong cậu ta mới mở miệng: “Sư huynh, người theo dõi của ba người đông như vậy, hiện tại công trạng trong tay cũng không ít rồi, không bằng hai người mới tới lại cho tôi không được sao?”

“Sao cũng được” Lưu Minh ra vẻ không quan trọng: “Có điều đừng trách tôi không nhắc cậu trước, hai người này quả thật là vô cùng ăn hại, nhát gan đến đáng thương”

Lưu Minh nghĩ tới cảnh Toàn Cảnh Thiên bị tên mặc áo đen kia dọa tới toàn thân run rẩy và Trương Thác bị dọa tới không nên lời.

Bốn người nói chuyện, giống như coi Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên là hàng hóa để trao đổi.

Sau khi thấy Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên tới, bốn người đều ăn ý mà ngậm miệng lại, sau đó ra vẻ nhiệt tình vây quanh.

“Trương Ức Thùy thiếu hiệp, Toàn Cảnh Thiên thiếu hiệp, chào mừng chào mừng”

“Ha ha, đại gia đình chúng ta lại có thêm hai thành viên mới: “Có hai vị thiếu hiệp gia nhập, sức mạnh của chúng ta lại tăng lên một tâng cao mới”

Lưu Minh tươi cười bước tới: “Cảm tạ trời đất, Trương thiếu hiệp, Toàn thiếu hiệp, hai người không có chuyện gì là tốt rồi, sau khi tôi quay lại vẫn luôn tự trách, may mà hai người không sao nếu không Lưu Minh tôi cả đời này sẽ không tha thứ cho bản thân mất”

Trương Thác là người từng trải, làm sao mà không nhìn ra được sự giả tạo trên mặt của bọn họ, nhưng anh cũng lộ ra điều gì bất thường.

“Anh em chúng ta không cần khách khí như vậy!” Toàn Cảnh Thiên nhiệt tình chào hỏi: “Chúng ta sau này là người một nhà rồi, sau này miếng ăn của Toàn Cảnh Thiên tôi chính là miếng ăn của mọi người, miếng ăn của mọi người…

“Chính là của anh em chúng ta cả, ha ha ha… Mông Quang Hòa cười sảng khoái.

“Nói đúng nói rất đúng” Toàn Cảnh Thiên nở nụ cười bỉ ổi.

Sở Đồng Ngọc đưa tay mời về phía cửa động: “Hai anh, đây chính là nơi có thể tiến hành thí nghiệm, bên trong sẽ có người hướng dẫn hai người”

“Cảm ơn Sở cô nương” Trương Thác chắp tay, đi vào phía bên trong động.

Bên trong động cũng không lắp đặt bất kỳ trang bị nào chỉ có một bệ đá, trên bục đá có một người đàn ông trung tuổi.

Sau khi Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên đi vào, người đàn ông này liền cất giọng nói.

“Hai vị thiếu hiệp, tôi xin giải thích một chút, bệ đá này lấy ra từ trong cơ thể của một con yêu thú biến dị, con yêu thú này trải qua rất nhiều loại biến dị, tiến hóa thành loại năng lực có chút đặc biệt, nó có khả năng cảm nhận được sức lực bên trong một người có mạnh hay không, loại yêu yêu thú được gọi là thú do thám. Nó là lính do thám trong số các yêu thú, mà bệ đá lấy ra khỏi cơ thể có thể nó có thể phát hiện ra sự nhạy cảm của một người đối với khí lực, khi hai người đưa tay lên, không cần làm bất cứ chuyện gì, bệ đá sẽ đưa ra phản hồi, căn cứ theo phản hồi của bệ đá có thể biết tiềm lực của một người như thế nào, bệ đá đưa ra phản ứng càng mạng chứng minh tiềm lực của người đó càng lớn”

Người đàn ông trung niên nói xong, bước sang bên cạnh hai bước, đưa tay ra mời.

“Thú vị”

Trương Thác có chút hứng thú với bệ đá này, nói đến cùng thời gian Trương Thác tiếp xúc với lực rất ngắn, tiềm lực của bản thân thế nào thì anh không thể nói rõ, bây giờ anh cũng rất muốn biết, tiềm lực của bản thân rốt cuộc có cấp độ thế nào.

Bệ đá này cao đến nửa người, giống hình dạng của cái bàn tròn kỳ lạ, Trương Thác đưa tay phải của mình ra, đặt trên bệ đá.

Bên ngoài hang, người thanh niên trẻ mặc áo màu xanh liền chắp tay với Lưu Minh: “Vậy tôi phải cảm ơn ba vị sư huynh rồi, hai người mới tới này liền giao cho tôi rồi”

Vẻ mặt Bùi Thư Thù không vui hừ lạnh: “Sự đệ, cậu còn phải đi cảm ơn sư phó đi, nếu cậu đã tìm sư phó, hà cớ gì phải nói những lời này với ba chúng tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK