Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2269:

Tất cả mọi người xung quanh đều không lên tiếng, mọi người cũng đều biết chuyện vừa rồi nguy hiểm đến cỡ nào, một khi mà có hành động sai lầm thì tất cả mọi người đều sẽ phải chết.

“Bốp bốp!”

Người phụ nữ này đã trúng hai cái tát liên tục.

Người đàn ông vạm vỡ kia vẫn chưa hả giận, giơ cánh tay của mình lên muốn đánh vào cả đứa con ở trong ngực của người phụ nữ, nhưng mà cái tát còn chưa rời xuống thì cánh tay của anh ta đã bị người khác nắm lại.

“Dừng lại đi, nếu như đứa trẻ một tuổi mà nhận cái tát này của anh thì nhất định sẽ chết” Một giọng nói vang lên bên tai của người đàn ông vạm vỡ này.

Người đàn ông vạm vỡ này quay đầu lại nhìn vào người đang bắt lấy cổ tay của mình mà mắng: “Mày có liên quan gì với con đàn bà kia, cút ngay sang một bên cho tao.”

“Tất cả mọi người đều đi làm vì muốn kiếm cơm ăn, ai cũng phải liều mạng để chạy vào đây, không ai ở trong này đang mắc nợ anh, có sai thì chỉ cần dạy dỗ một chút là được rồi, đừng trút giận lên mấy đứa nhỏ là được” Trương Thác cầm lấy cổ tay của người đàn ông vạm vỡ này, Trương Thác cũng không muốn phải vướng vào mấy chuyện này nhưng mà chuyện này xuất hiện ở trước mắt khiến cho anh cảm thấy không đành lòng mà làm như không nhìn thấy.

Lửa giận của người đàn ông vạm vỡ này nhanh chóng chuyển lên trên người của Trương Thác.

“Thằng nhóc này, mày có phải là không hiểu tình trạng của mình vào lúc này không hả?” Người đàn ông vạm vỡ này nhìn Trương Thác.

Trương Thác nhún nhún vai, chỉ xuống hoàn cảnh đen kịt ở xung quanh: “Tình cảnh của tôi như thế nào thì đương nhiên tôi rõ ràng, hơn nữa còn rất là rõ ràng, nếu như có xảy ra xung đột ở đây thì tất cả mọi người cũng đều sẽ không có quả ngon để ăn, anh có muốn thư không?”

Ly Hòa đi lên phía trước, đôi mắt lạnh lùng nhìn người đàn ông vạm vỡ này, tuy rằng cô ta không nói gì những ý tứ thì rất rõ ràng,.

“Làm gì đó, nhanh lên! Đừng có mà lề mề nữa, để cho tôi yên tĩnh xem nào!” Dưới xe truyền đến một tiếng nói.

Người đàn ông vạm vỡ hít sâu chỉ vào Trương Thác: “Mày cẩn thận một chút cho tao.”

Người đàn ông nói xong thì quay người, không ngừng phất tay với mấy người ở xung quanh: “Động tác nhanh lên cho tôi, mau xuống xe!”

Những người đang trốn ở trong xe đều lần lượt đi xuống, người phụ nữ kia truyền đến một tia cảm kích với Trương Thác, cũng vội vàng ôm đứa nhỏ đi xuống xe.

Hai mắt của Ly Hòa nhìn vào Trương Thác: “Tôi phát hiện ra, mỗi một lần anh lại có một biểu hiện khác nhau”

Trương Thác nở ra một nụ cười khổ: “Không còn cách nào khác, nếu như không như vậy thì cũng sẽ không trở thành một người bị đuổi giết như bây giờ”

“Làm việc tốt như vậy à lại bị người khác đuổi giết sao?”

Ly Hòa trợn tròn mắt.

Trương Thác suy nghĩ một lát sau đó gật đầu: “Ừ, đúng thật là làm việc tốt nên mới bị người khác đuổi giết”

“Mấy người còn lại ở phía trên đang lưỡng lự, sững sờ cái gì đó, mau xuống đây nhanh lên” Ở dưới xe vang lên những tiếng thúc dục.

Hai người Trương Thác nói chuyện xong thì cùng đi xuống xe.

Xuống xe, Trương Thác phát hiện lần này đi vào thành có ít nhất hơn hai trăm người, lúc này đều ngay ngắn đứng ở đây, nhìn qua thì cũng có chút khí thế.

Mấy người có dáng vẻ như là thủ lĩnh đưa đám người Trương Thác vào một tòa nhà dân, sau đó phân hai trăm người vào hai mươi căn phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK