Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Cô ấy ở trước mặt Trương Thác vẫn luôn là bộ dạng thô bạo, nhưng khi đứng trước mặt bạn bè của Trương Thác, lại luôn tỏ ra dịu dàng nhất có thể.

 

“Xin chào, tên tôi là Hàn Ôn Nhu” Hàn Ôn Nhu chào hỏi lại Hải Thần, bàn tay cô ấy vươn ra bắt tay với bàn tay to lớn của Hải Thần.

 

Hải Thần nhẹ nhàng buông tay ra, thể hiện thái độ tôn trọng với Hàn Ôn Nhu.

 

Trương Thác mở miệng nói: “Hàn Ôn Nhu là người của Lưỡi Đao, lần này tới làm nhiệm vụ, chủ yếu là muốn thỏa thận với các cậu về chuyện con tàu bị đắm. Đối với con tàu bị đắm này, các cậu đừng làm gì cả, cứ để cho Lưỡi Đao vớt lên là được”

 

“Được. Nếu đại ca đã lên tiếng, em nhất định sẽ không có ý kiến gì. Con tàu này sau khi vớt lên chính là của anh”

 

Hải Thần võ ngực nói: “Đại ca, anh yên tâm, lần này em sẽ tung ảnh của chị dâu lên, về sau ở trên biển, dù ở bất cứ chỗ nào, chỉ cần là chị dâu làm nhiệm vụ, quân đội Hải Thần, tất cả sẽ phải lui binh. Chị dâu muốn đi đâu cũng được, quân Hải Thần sẽ ở phía sau hỗ trợ, bảo vệ.”

 

Kim Toàn đứng ở một bên, nghe được lời của Hải Thần, trong lòng ngầm cảm thán.

 

Hiện tại, Đại Nhân đúng là nhặt được bảo bối, dùng chiêu lôi kéo người phụ nữ của Santa về phe mình, sau này địa vị của Đại Nhân cũng vì thế mà trở nên quan trọng hơn trong thế giới ngầm.

 

Trương Thác và Hải Thần tùy tiện hàn huyên vài câu, sau đó Hải Thần liền rời khỏi.

 

Chờ quân đội của Hải Thần đi xa, người trên du thuyền vẫn không cảm thấy thoải mái, trừ Kim Toàn ra những người còn lại không hề biết thân phận Santa của anh.

 

Nhưng nhìn thấy thái độ của Hải Thần với anh, bọn họ đều có thể đoán được, Trương Thác là nhân vật lớn cỡ nào.

 

Kim Toàn cũng không dám nói linh tinh, dù sao thì đối với chuyện này càng ít người biết càng tốt.

 

Một người kiêu ngạo như Cố Hoành, lúc này một câu cũng không dám nói, mặt xám xịt trốn vào sau cabin thuyền.

 

Nhiệm vụ lần này xem như hoàn thành mĩ mãn.

 

Vốn dĩ, Lưỡi Đao còn chuẩn bị một ít tiền, nhưng lần này, ngay cả tiền đấy cũng không cần dùng đến.

 

Kim Toàn cam đoan với Trương Thác, lần này trở về, khẳng định Hàn Ôn Nhu có thể thuận lợi tiến vào Lưỡi Đao, ngoài ra tổ chức còn ghi công lớn của cô.

 

Trương Thác vừa lòng gật đầu, lần này anh đến không phải chỉ vì Hàn Ôn Nhu.

 

Lúc du thuyền chạy quay về cảng, đã là buổi chiều.

 

Sau khi nhiệm vụ của Hàn Ôn Nhu kết thúc cũng là lúc cô ấy phải quay về trụ sở chính của Lưỡi Đao.

 

Sau khi tạm biệt Trương Thác, cô lên một chuyên cơ đặc biệt sau đó bay đi.

 

Vốn dĩ Kim Toàn muốn đưa Trương Thác đi một đoạn đường, nhưng lại bị Trương Thác từ chối.

 

Trương Thác tự mình mua vé máy bay, quay về Châu Xuyên.

 

Buổi tối lúc chín giờ, Trương Thác đã xuất hiện ở sân bay Châu Xuyên, thành phố bên ngoài tuy rộng lớn, xa hoa, nhưng Trương Thác cảm thấy Châu Xuyên không tạo cho anh cảm giác thoải mái, nơi này khiến anh có cảm giác giống như ở nhà.

 

Trương Thác gọi điện cho Lâm Ngữ Lam, muốn hỏi tình hình dạo này của Lâm Ngữ Lam thế nào, kết quả điện thoại hiển thị thuê bao.

 

Mấy ngày nay, mỗi lần Trương Thác gọi điện cho Lâm Ngữ Lam điện thoại đều hiển thị như vậy. Nếu không phải Trương Thác đã xác nhận Lâm Ngữ Lam không sao từ chỗ Tô Du Khanh thì anh đã sớm giết Tước Thành rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK