Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2162:

Người này vừa nói vừa giơ thanh kiếm đang cầm trong tay ra.

“Nằm mơ đi!” Vương Đan Thiên tức giận, thanh kiếm trong tay ông ta Ngưng Khí.

Trương Thác nhìn mức độ Ngưng Khí đó, chắc là Vương Đan Thiên cũng chỉ vừa mới bước vào giai đoạn đầu của Cảnh giới Ngưng Khí không lâu.

“Ha ha, Vương Đan Thiên, thật không biết là ai đã cho anh dũng khí để ra tay với bọn tôi!” Cánh tay của người đang nói rung lên, một luồng khí tức khắc bao phủ thanh kiếm trong tay anh †a, và ngay sau đó, người đàn ông vung tay ra, và một luồng sáng khí lao thẳng đến Vương Đan Thiên.

“Vương sư huynh cẩn thận!” Cô gái họ Sở sửng sốt: “Đường kiếm của anh †a có chút kỳ lại”

“Kỳ lạ?” Vương Đan Thiên giật mình, lúc này đường kiếm của đối phương đã lao đến trước mặt anh ta.

Vương Đan Thiên vội vàng chống cự, đường kiếm của đối phương trong nháy mắt đã thay hình đổi dạng, rõ ràng là đường kiếm nhưng lại hóa thành một miệng máu lớn cắn về phía Vương Đan Thiên.

Thần sắc Vương Đan Thiên thay đổi, ông ta lùi lại hết lần này đến lần khác nhưng vẫn bị một chiêu của đối phương chiếm lợi, trực tiếp đánh rơi thanh kiếm trong tay Vương Đan Thiên.

“Đây là thủ đoạn của yêu vương!”

Vương Đan Thiên hét lớn: “Các người lại đi đầu quân cho yêu vương!”

“Vương Đan Thiên, đừng nói lời khó nghe như thế chứ.” Đối phương cười lạnh: “Bọn tôi không phải đầu hàng, mà là hợp tác, bọn tôi đưa cho anh ta thứ mà anh ta muốn, anh ta sẽ đưa cho bọn tôi thứ mà bọn tôi muốn, chẳng lẽ anh muốn đứng nhìn châu lục lớn phương Đông chúng ta bị sáu châu lục lớn còn lại chèn ép mãi như vậy sao? Bọn tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho châu lục lớn phương Đông, người như anh thì làm sao hiểu được nỗi khổ tâm của Thành chủ chúng tôi?”

“Có cái rắm!” Vương Đan Thiên giận dữ hét lên: “Các người cấu kết với yêu thú! Châu lục lớn phương Đông chúng tôi không có những người như các người!”

“Ái chà chà, Vương Đan Thiên, anh cũng thật biết nói khoác mà không ngượng mồm nhỉ!” Đối phương cười thành tiếng, trong tiếng cười tràn đầy khinh thường “Anh nghĩ anh là cái thá gì? Chỉ dựa vào anh mà đòi đại diện cho châu lục lớn phương Đông sao? Bây giờ ngay cả tư cách vào thành Đông Phương các người cũng không cói”

“Các người sẽ bị người khác phỉ nhổ!” Vương Đan Thiên nhổ một ngụm nước bọt: “Các người kết cấu với yêu thú sẽ không được thế giới Thần Ẩn thừa nhận, loại người như các người không có tư cách sống ở trong thành Đông Phương! Đó là nơi trú ngụ của những bậc anh hùng, không phải là nơi cho những tên cặn bã như các người!”

Đối phương giơ kiếm ra, châm chậm tiến vê phía Vương Đan Thiên: “Vương Đan Thiên, dựa vào đâu mà anh nói bọn tôi kết cấu với yêu thú chứ? Chẳng lẽ anh nhìn thấy rồi? Một người không đủ hai mắt thì làm sao có thể nhìn thấy những thứ đó chứ, anh nói có đúng không!” Khi đối phương vừa nói xong từ “không”, một luồng sáng lạnh lẽo đi thắng vào đồng tử của Vương Đan Thiên, luông sáng lạnh này nhanh đến mức Vương Đan Thiên không kịp phản ứng.

“Phụt!”

Một âm thanh khàn đục đột nhiên vang lên, khiến cho người đàn ông muốn ra tay phải dừng động tác lại, nhìn về hướng có âm thanh phát ra.

“Ail Mau ra đây!”

Phía sau gò đất nhỏ, Toàn Cảnh Thiên ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Anh, hôm nay ăn hơi nhiều, cái rắm này tôi đã nhịn lắm rồi nhưng vẫn không được.”

Trương Thác trợn tròn mắt.

“Tôi bảo anh ra đây, không nghe thấy hả!” Người đàn ông mặc đồ đen giơ thanh kiếm ra.

Gò đất nhỏ nơi Trương Thác đang ẩn nấp nổ “ầm” một tiếng, bụi bay đầy trời, Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên mặt mũi dính đầy bụi đất.

Vừa nhìn thấy Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên, ngay lập tức Vương Đan Thiên liền hét lớn: “Ức Thùy, mau chạy đi!”

“Chạy hả?” Người đàn ông mặc đồ đen cười lạnh một tiếng, đồng bọn phía Sau anh ta nhanh như chớp đã xuất hiện sau lưng Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên, chặn đường lui của hai người.

Trương Thác nheo mắt, chỉ với tốc độ của đối phương, anh đã có thể nhìn ra sức mạnh của họ, là giai đoạn giữa của Cảnh giới Ngưng Khí!

“Ya, nhìn dáng vẻ, đây là người mới đến à.” Người đàn ông mặc đồ đen cầm thanh kiếm trong tay nhìn hai người Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên: “Trên người không có chút mùi vị của yêu thú nào cả, các người vừa mới đến thế giới Thần Ẩn trong hôm nay đúng không?”

Trương Thác nhìn thấy đối phương nói những điều này không một chút kiêng sợ, liền hiểu được thái độ của đối phương, căn bản là bọn họ sẽ không tha cho anh và những người khác, nếu không anh ta cũng sẽ không nói thẳng ra là vừa mới đến thế giới Thần Ẩn, vì nói như vậy sẽ phá mất quy định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK