Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1425:

Tên to con dẫn đầu nói: ‘Nhóc con, mày muốn Nhất Lâm bọn tao chịu trách nhiệm? Chịu trách nhiệm cái gì? Chúng mày phải chịu trách nhiệm tới tòa cao ốc Nhất Lâm ở Châu Xuyên mà nhanh chóng đưa tiền!”

“Xin lỗi, tôi chỉ muốn các anh chịu trách nhiệm” Trương Thác khẽ mỉm cười.

“Bọn tao phải chịu trách nhiệm với mày sao? Nhóc con, mày nghĩ mày là ai chứ!” Tên to con dẫn đầu siết chặt nắm đấm.

Thanh niên đi sau lưng Trương Thác thấy tình huống sai sai, vội vàng lên tiếng: “Tôi nói cho mấy anh biết anh ấy chính là phóng viên đó, mấy anh không nên nghĩ tới chuyện làm bậy!”

“Phóng viên ư!” Cơ thể hướng dẫn viên du lịch và năm tên to con chấn động, họ rất rõ ràng bây giờ phóng viên rất lợi hại, một vài chuyện chỉ cần phóng viên đưa tin trên mạng thì lập tức sẽ có sự chú ý, chuyện nhỏ cũng sẽ biến thành chuyện lớn, lại càng không nói tới chuyện mình đang làm bây giờ.

Trong mắt đám người kia lóe lên sự độc ác.

“Được, phóng viên đúng không! Phóng viên sao không điều tra ông đây đầu tiên, ông đây để cho mày điều tra đó!”

Tên to con dẫn đầu quơ năm đấm, đấm vào trên mặt Trương Thác.

Người thanh niên và cô gái theo bản năng kêu lên một tiếng.

Mà Lâm Ngữ Lam đứng ở bên cạnh Trương Thác nhưng ngay cả mí mắt đều không động dù chỉ một chút.

Chỉ thấy, tên to con đang quơ quả đấm tới trực tiếp bay ra ngoài, ầm ầm té ở trên bờ cát, đến nổi làm sao anh ta bay ra ngoài mà cũng không có người nào thấy rõ.

“Đm, giết chết hắn cho tao!” Tên to con bị ngã xuống đất nổi giận hét lên một tiếng.

Bốn tên to con còn lại nhanh chóng ra tay với Trương Thác, nhưng một giây tiếp theo đều bay ra ngoài.

Tổng cộng năm tên to con đều bị đánh ngã trên đất, họ muốn đứng dậy nhưng hoảng sợ phát hiện hai tay và hai chân của mình không còn sức để chống dậy nữa Tên hướng dẫn viên du lịch kia vừa thấy như vậy, lập tức lấy ra điện thoại, bấm một dãy số và đồng thời hét với đám người Trương Thác: “Bọn mày dám đánh người! Hãy chờ tiền bồi thường đi!”

Trương Thác sao cũng được nhún vai một cái, căn bản không quan tâm việc hướng dẫn viên du lịch gọi điện thoại, đúng lúc hướng dẫn viên du lịch có thể gọi tới ai đó, liền chứng minh chuyện này dính dáng đến người khác, dù cho là một người dính dáng đến thì cũng không thể bỏ qua!

Thanh niên nhìn năm tên to con nằm trên đất không bò dậy được lại nhìn Trương Thác, trong mắt đều là sự ngưỡng mộ, giống như vào cái tuổi của cậu thì đa số sẽ sùng bái vài người có tài năng tốt, giống như hiệp khách trong thế giới kiếm hiệp vậy.

Hướng dẫn viên du lịch đứng ở đó gọi một cuộc điện thoại.

Mười mấy phút sau, ba chiếc SUV to lái tới kèm theo đèn xe chói mắt đám người Trương Thác.

Ba chiếc SUV dừng lại, đồng thời cửa xe mở ra, tổng cộng mười lăm tên to con dưới thời tiết hai mươi độ mà lộ ra hình xăm trên cánh tay đi nhanh tới.

“Nó có sao không, ai đánh nó thì đi ra cho ông đây!”

Cầm đầu là một tên đầu trọc, trên đỉnh đầu có hình xăm rất nhiều, nghênh ngang đi tới trong miệng toàn lời mắng chửi.

“Anh Mặt sẹo, chính là nó!” Hướng dẫn viên du lịch thấy những người này như thấy cứu tinh vậy, vội vàng chạy tới chỉ Trương Thác.

Người được gọi là anh Mặt sẹo quan sát Trương Thác, trong mắt đều là ý khinh thường, đi tới gân dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Trương Thác, “Mày có biết đây là nơi nào hay không, sao mày dám ở trên địa bàn của ông đây mà đánh người?”

Trương Thác không thèm nhìn Mặt sẹo mà nhìn về phía tên hướng dẫn viên du lịch kia: “Tôi nhớ cô bị nhét vào công ty du lịch Giang mà, rốt cuộc các người là hướng dẫn viên du lịch hay là trong tổ chức ngầm?”

“Anh bớt nói nhảm cho tôi nhờ!” Hướng dẫn viên du lịch có người giúp, nói chuyện kiên cường thêm không ít: “Tôi nói cho các anh biết, các anh đánh người ở đây thì ai cũng không bảo vệ được các anh, Nhất Lâm chúng tôi không phải ai cũng có thể bắt nạt được!”

“Thật là mạnh miệng!” Lâm Ngữ Lam cười nhạt: “Mở miệng khép miệng đều treo Nhất Lâm ở trên mép, Nhất Lâm biết phía dưới họ có đám người làm bậy làm bạ như vậy không!”

“Cô nàng, tôi có nói cô à?” Mặt sẹo phớt lờ ánh mắt của Lâm Ngữ Lam: “Chiêm chiếp nói tôi không chính đáng, có tin ông đây làm cô ngay tại chỗ không?”

Mặt sẹo vừa dứt lời liên nghe tiếng rên truyền tới tai.

“Âm!”

Mặt sẹo vừa mới đứng ở đây trong nháy mắt bay ra ngoài năm mét.

Mà Trương Thác cũng xuất hiện bên ngoài năm mét dẫm lên ngữ của Mặt sẹo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK