Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 481:

 

Trước đây, việc Trương Thác dùng tay mình leo lên tầng mười tám cứu lấy Lâm Ngữ Lam, đến bây giờ vẫn khiến người khác hăng say nói đến, rát nhiều cô gái đều nói, nếu như bản thân cũng tìm được người đàn ông tài giỏi như Trương Thác, cuộc đời này cũng có giá trị rồi.

 

Mà lúc trước Trương Thác, nói về những dự án lớn của một số bệnh viện, biểu hiện ở thị trường nhân tài cũng đã được lan truyền khắp công ty, người đàn ông kết hợp cả sự tài năng và lòng dũng cảm này, Lâm Tổng lại muốn ly hôn sao?

 

Lâm Ngữ Lam không thể ngờ Kha Bân điều tra ra chuyện thủ tục đơn ly hôn của bản thân, với thân phận của đối phương, hoàn toàn có thể dễ dàng làm chút việc này.

 

Lâm Ngữ Lam giọng điệu không vui nói: “Tôi có ly hôn hay không là việc của tôi, không liên quan gì đến anh, bây.

 

giờ mời anh đi cho, nếu không đừng trách tôi không nể tình.”

 

“Ngữ Lam, tôi không hiểu, vì sao em có thể kết hôn với một kẻ phé vật mà không thể cháp nhận anh? Anh ta có điểm gì xứng với em?” Giọng điệu của Tô Bân đem theo sự nghi hoặc.

 

“Anh?” Lâm Ngữ Lam xem thường cười một tiếng, trong đầu lại xuất hiện hình bóng của Trương Thác: “Anh so với anh ấy, còn kém xa.”

 

“Tôi không phục!” Tay Kha Bân cầm chiếc loa phóng thanh, lớn giọng: “Anh không tin, Kha Bân anh còn không bằng một kẻ phế, Ngữ Lam, em phải thuộc về anh, anh yêu em, vì em, chuyện gì anh cũng bằng lòng!”

 

 

“Lấy anh ấy!”

 

“Lấy anh ấy!”

 

Cùng lúc, ba từ lấy anh ấy, vang lên từ đám người xung quanh, đây đều là Kha Bân sắp xếp từ trước, dùng để làm nôi bật không khí.

 

Sau tiếng la hét của những người ủng hộ này, những người xem không rõ danh tính cũng hét lên.

 

Ba từ lấy anh ấy, vào lúc này, khiến cho người ở văn phòng tầng mười bảy của Lâm Thị cũng đều nghe thấy rõ ràng.

 

“Yên lặng!” Đột nhiên, có một tiếng quát lớn, bị người nào đó hét lên trong cổ họng, lại đè nén ba chữ lấy anh áy.

 

“Yên lặng!” Tiếng quát lại vang lên.

 

Những người vốn đang hét lấy anh ấy, lúc này đều ý thức ngậm miệng lại, quay người về hướng hai từ yên lặng đó, cũng là từ đám đông truyền đến.

 

Người đám đông tách ra một lối.

 

Lâm Ngữ Lam khi nghe thấy hai từ yên lặng, trong lòng cô ấy nhảy lên, cô ấy quá rõ là âm thanh của ai.

 

Theo lối mà đám đông tách ra, bóng dáng phong trần của Trương Thác, xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Ngữ Lam.

 

Trương Thác vẻ mặt xem thường chỗ hoa hồng đó trên đất: “Ai thế, không chú ý đạo đức như vậy, ném chỗ rác này ra để cho người khác thu dọn à?”

 

Trương Thác nói, đi về phía trước, đá vào những cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim.

 

Những cánh hoa hồng xếp thành hình trái tim rất đẹp, ở giữa vẽ ra con đường dài trống, dưới mỗi bước chân của Trương Thác, từ không trung nhìn thấy, mỗi bước đi này, tách trái tim phân thành hai nửa.

 

“Anh!” Kha Bân nhìn Trương Thác, lúc trước ở Cục Dân Chính anh ta đã điều tra, biết đây chính là chồng của Lâm Ngữ Lam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK