Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2356:

“Tôi khuyên cậu tốt nhất đừng có giả vờ giả vịt” Một người phụ nữ khoảng tầm hơn bốn mươi tuổi cười lạnh nói: “Hôm nay, nếu anh không giao ả tiện nhân ra đây, thì đừng hòng rởi khỏi”

“Tôi nghĩ mấy người đã hiểu lầm cái gì rồi” Trương Thác cười nhẹ: “Tôi còn chưa nói hết câu”

“Hử? Thế cậu tiếp tục nói đi, tôi phải xem xem, cậu muốn giải thích như thế nào” Hai tay của người phụ nữ này ôm trước ngực.

“Ý của tôi là” Trương Thác nhìn xung quanh một lượt những người ở đó: “Bây giờ mấy người ngoan ngoãn dọn dẹp sạch sẽ phòng ốc, treo lại bức ảnh ở trên tường, rồi tự chặt lấy chân, tôi có thể tha cho mấy người một mạng”

Trương Thác vừa nói xong lời này, toàn bộ căn phòng rơi vào trầm lặng, sau đó, một âm thanh cười lớn vang lên.

“Tha cho chúng tôi một mạng, cậu biết bản thân mình đang nói gì không? Cậu không biết chúng tôi là ai sao?”

“Mấy người là ai, thì có liên quan gì tới tôi?” Trương Thác vặn cổ tay: “Tôi không hề nói đùa với mấy người, cho mấy người ba giây, ba”

“Chúng tôi cũng không đùa, nói cho tôi, ả tiện nhân kia đang ở đâu?” Người phụ nữ trung niên lại hỏi lần nữa.

“Hai” Trương Thác giơ cánh tay lên.

“Nhóc con, cậu…”

“Một, xin lỗi, mấy người hết cơ hội rồi” Trương Thác, Trương Thác banh mồm, sau đó giơ cánh tay lên vung nhẹ, liền nhìn thấy người phụ nữ trung niên ở kia đứng im.

Hai giây sau, máy chảy ra, toàn bộ miệng của người phụ nữ trung niên, vậy mà lại bị Trương Thác xoay một cái từ trên mặt bà ta.

“Lời của bà nói, rất khó nghe” Trên mặt Trương Thác, nụ cười càng rõ nét.

Trương Thác cứ như vậy tấn công, khiến cho tất cả mọi người ở trong nhà đều không phản ứng kịp, nhìn thấy ở trên gương mặt của người phụ nữ trung niên có vết máu, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.

Tất cả bọn họ đều sững sờ, động tác của Trương Thác không chậm một chút nào, có một chút khí màu tím hình thành ở trong tay của Trương Thác, sau đó Trương Thác bắt đầu tấn công, thân ảnh của anh ở trong mắt những người này giống như là ảo ảnh mịt mờ không thể nhìn thấy rõ.

Nhưng mà hơn mười giây sau Trương Thác ngừng lại thân mình, khí màu tím ở trên tay của anh cũng tan biến.

Hơn mười người ở trong phòng không hề làm một động tác nào, vài giây sau, những thân thể ở phía trước đều lần lượt ngã quy xuống, máu tươi chảy đầy mặt đất.

Mong cả nhà tải app truyện hola đọc nhé! KHích lệ nhóm làm tốt nhé! “Đi đến thu thập lại”

Trương Thác mở cửa phòng đi ra ngoài.

Có vài thân ảnh xuất hiện ở xung quanh, lặng im mà đi vào trong phòng, sau đó xử lý sạch sẽ toàn bộ căn phòng.

Trương Thác đứng ở trong sân nhà mình, cầm lấy một cái kéo hơi dài, thảnh thơi mà tu bổ lại cây cảnh ở trong sân, giống như những thứ vừa rồi xảy ra hoàn toàn không có một chút nào liên quan đến anh.

“Súc sinh, súc sinh!” Một tiếng than thở từ xa truyền đến, bóng dáng Triệu Chính Khải xuất hiện, đi thẳng về phía Trương Thác: “Anh thực sự đã để cho tôi uống rượu lái xe sao? Tôi chính là một cấp trên gương mẫu đó được không hả? Không đúng!”

Triệu Chính Khải đi đến ngoài sân, ngửi ngửi vài cái: “Mùi máu tươi! Bọn họ đến tìm anh sao?”

“Xem ra, anh cũng biết một chút ít gì đó, lại đây nói chuyện đi” Trương Thác lên tiếng, chiếc cửa nhỏ trước sân được mở ra.

Với thực lực của Trương Thác, thì có thể điều khiển được đồ vật trong không khí rất nhẹ nhàng.

Triệu Chính Khải đi vào bên trong, mở miệng nói: “Tôi cũng vừa mới nhận được một ít tin tức, sau đó liền chạy đi, đáng tiếc là vẫn chậm một bước, những người kia quá phận sao?”

Trương Thác nở nụ cười nhạt đáp lại: “Bọn họ không tự giác giống như anh”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK