Mục lục
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Điều kiện của ta là… nếu như ngươi thực sự có bản lĩnh lấy được Hoàng Tuyền tinh huyết, ta muốn một phần.” - Yêu Minh quả quyết nói.



Đấu kỹ Thiên giai hắn không cần bởi vì năm đó tuổi trẻ khí thịnh hắn đã từng thử học chúng rồi, kết quả ngoại trừ hai môn Thiên giai sơ cấp là Hoàng Tuyền Chưởng cùng Hoàng Tuyền Chỉ có chút thành tựu ra, thì Hoàng Tuyền Thiên Nộ hoàn toàn không thể nhập môn. Cho nên, cái hắn cần bây giờ chỉ là một chén canh không hơn không kém mà thôi.



“Tưởng gì, điều kiện này ta có thể hứa với ngươi. Tuy nhiên, chuyện Hoàng Tuyền tinh huyết và Hoàng Tuyền Bi có thể tạm gác lại sau. Trước mắt, chúng ta còn một chuyện quan trọng hơn cần phải lo.”



“Ý ngươi là…”



“Bình định thù trong, chống đỡ giặc ngoài!”



“Là tộc Thiên Yêu Hoàng sao!?” - Nghe Tiêu Thiên nói, trong lòng Yêu Minh có chút kinh ngạc nhưng không mấy bất ngờ.



Tin tức tộc Cửu U Địa Minh Mãng đổi chủ dưới sự giúp đỡ của Tề Thiên Cung cùng Long Tộc sớm muộn sẽ lan truyền khắp Trung Châu, và đương nhiên, tộc Thiên Yêu Hoàng cũng sẽ không ngoại lệ. Điều này sẽ dẫn tới phản ứng liên hoàn đến từ hai phía.



Thứ nhất, Tam đại Long Vương sẽ hoảng sợ, từ đó liều mạng tăng thêm thẻ đánh bạc đốc thúc tộc Thiên Yêu Hoàng giáng lâm Long Đảo, trong bối cảnh liên quân Tề Thiên Cung và Đông - Long Đảo mệt mỏi sau cuộc Thánh chiến bình định tộc Cửu U Địa Minh Mãng.



Thứ hai, bản thân tộc Thiên Yêu Hoàng cũng sẽ sợ hãi, bởi vì Long - Thiên Yêu Hoàng - Cửu U Địa Minh Mãng cái thế kiềng ba chân này đã duy trì cân bằng mấy trăm năm rồi. Hiện tại hai trong số đó liên thủ, lại có Tề Thiên Cung thực lực chưa rõ nhưng chắc chắn là không yếu thêm dầu vào lửa. Nói rằng nghiền ép thì hơi quá, nhưng vượt trên những gì tộc Thiên Yêu Hoàng đang có là cực kỳ có khả năng chứ chẳng phải không.



Thứ ba nữa là với dã tâm xưng bá cùng thói quen quý’s tộc’s của tộc Thiên Yêu Hoàng, bọn họ sẽ không cho phép một Long Tộc mang huyết mạch Vương giả như Tử Nghiên được lớn lên, để rồi sau này uy hiếp tới địa vị của mình.



Thù trong hoảng sợ đốc thúc ngoại xâm đổ bộ, giặc ngoài sợ hãi liên quân lớn mạnh mà quyết tâm ngăn chặn. Tất cả đều sẽ chỉ thẳng về phía một kết cục cuối cùng, đó là… một trận đại chiến không thể tránh khỏi.



Nghĩ tới đây, Yêu Minh có chút động dung, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thiên ẩn chứa nhiều thâm ý.



Sự cường đại của tộc Thái Hư Cổ Long là không thể nghi ngờ. Mặc dù hiện giờ bọn họ nội chiến tán loạn, nhưng tùy tiện bốc ra một phe thế lực bất kỳ trong đó đều không thua toàn tộc Cửu U Địa Minh Mãng. Nếu như ngày sau thật sự thống nhất dưới trướng vị tân Long Hoàng trẻ tuổi đương nhiệm, khỏi phải nói thực lực bọn họ sẽ khủng bố đến mức độ nào. Có thể cùng bọn họ trở thành minh hữu, địa vị tộc Cửu U Địa Minh Mãng trong Ma Thú Giới sẽ trở nên không thể lay chuyển.



Tuy nhiên, nếu chỉ là một mình Long Tộc, chưa chắc Yêu Minh sẽ theo. Nhưng với sự có mặt của Tiêu Thiên, hắn sẽ càng thêm vững tin vào tương lai tốt đẹp kia.



“Ngươi đã nói như vậy, Yêu Minh ta sẽ lớn gan chơi cùng các ngươi một lần.” - Trầm mặc một lát, Yêu Minh rốt cục ngẩng đầu nhìn thẳng Tiêu Thiên trầm giọng nói.



Nghe vậy, ngoài mặt Tiêu Thiên vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong mắt lại thoáng hiện ý cười.



. . .



Không ngoài dự đoán của Tiêu Thiên. Ba ngày sau, tin tức tộc Thiên Yêu Hoàng đưa cường giả tiến vào Long Đảo đã được xác nhận.



“Phần lớn Thiên Yêu Hoàng đổ bộ Long Đảo đều là cường giả Đấu Tôn, nhưng đáng để chúng ta chú ý có ba người. Bọn họ đều là Thái thượng trưởng lão của tộc Thiên Yêu Hoàng có hung danh vang dội trong Ma Thú Giới.” - Yêu Minh ngưng trọng nói.



“Vậy sao? Là ba người nào? Thực lực ra sao?” - Tiêu Thiên không mặn không nhạt hỏi.



“Ba vị đó được xưng là Thiên Yêu Tam Hoàng, gồm Phượng Hoàng, Côn Hoàng, Ưng Hoàng.” - Yêu Minh đáp: “Trong ba người này, Phượng Hoàng là nhị tinh Đấu Thánh, còn Côn Hoàng và Ưng Hoàng đều là nhất tinh Đấu Thánh.”



“Ba tên Đấu Thánh cơ à? Đầu tư như vậy, xem ra tộc Thiên Yêu Hoàng quyết tâm bình định Long Tộc trước khi Tử Nghiên và mọi người kịp trở tay a!” - Mặc dù đã đoán trước được đối phương sẽ sớm có hành động, nhưng hay tin đối phương một lần duy nhất phái ra tới ba vị Đấu Thánh vẫn khiến Tiêu Thiên bất ngờ.



“Ba tên này thực lực rất mạnh. Liên thủ lại thậm chí có thể đánh ngang tay với tam tinh, đến mức gặp phải tứ tinh Đấu Thánh cũng có thể an toàn thoát đi. Nếu như bọn chúng ra tay giúp tam đại Long Đảo, vậy thì Đông - Long Đảo nguy rồi.” - Yêu Minh nói.



Tiêu Thiên yên lặng gật đầu. Tử Nghiên là đệ tử, cũng là con dâu được hắn nuôi từ bé; Đông - Long Đảo nói riêng và Long Tộc nói chung càng là giá đỡ cho Tề Thiên Cung ngự trị trên bầu trời Đấu Khí đại lục. Hắn chắc chắn sẽ không để bất kỳ một con Rồng nào phải hy sinh trong chiến dịch lần này.



“Khi nào đám người kia động thủ?”



“Nếu không có gì thay đổi thì hẳn là sau ba ngày.”



“Ba ngày… sao?” - Trầm ngâm chốc lát, Tiêu Thiên chợt cười nói: “Yêu Minh tộc trưởng, ngươi dám ra tay với tộc Thiên Yêu Hoàng không?”



Câu hỏi này vừa ra, Yêu Minh lập tức nhíu mày. Đối phương cố ý nói “Yêu Minh tộc trưởng” thay vì một cách gọi ngắn gọn rõ ràng là muốn nhắc nhở hắn rằng quyết định tiếp theo không chỉ là chuyện của một người nữa, mà cả tộc Cửu U Địa Minh Mãnh cũng sẽ bị kéo vào cuộc.



“...”



Thời gian chậm rãi trôi qua. Yêu Minh vẫn suy nghĩ trong im lặng, còn Tiêu Thiên cũng chẳng vội vàng gì. Lát sau, giống như đã nghĩ thông, Yêu Minh mới nhìn thẳng vào đôi mắt Luân Hồi Tả Luân Nhãn đỏ lòm của Tiêu Thiên và… gật đầu.



Long Tộc vô địch trong hư không, Thiên Yêu Hoàng bá chủ bầu trời, còn Cửu U Địa Minh Mãng chỉ có thể chui lủi dưới mặt đất. Đây không phải vấn đề thực lực cá nhân, mà nó là câu chuyện của chỉnh thể, của tập tục, của niềm kiêu hãnh trong mỗi con dân trong tộc. Nhưng hôm nay cơ hội trở mình của bọn họ đã tới, và thân là Tộc trưởng, hắn nhất định sẽ nắm lấy nó cho dù thịt nát xương tan.



“Tốt! Rất nhanh thôi ngươi sẽ thấy lựa chọn hôm nay của mình là sáng suốt đến nhường nào!”



. . .



Ba ngày sau, tại nơi nào đó trên bầu trời bên ngoài Long Đảo.



“Với tình huống trước mắt thì khả năng cao là tộc Thiên Yêu Hoàng sẽ trực tiếp xé rách không gian để tiến vào kết giới của Long Đảo. Cho nên thay vì mò mẫm suy đoán chúng sẽ đến từ đâu, ta đề nghị chúng ta nên đi vào trước rồi cảm ứng không gian dao động, như vậy chắc chắn sẽ phát hiện đường đi của bọn chúng.” - Yêu Minh chỉ tay về phía sau mình, nói: “Ngoài ra thì lần này ta còn mang theo sáu vị trưởng lão. Tuy nhân số kém hơn đám người tộc Thiên Yêu Hoàng, nhưng chỉ cần giải quyết được Thiên Yêu Tam Hoàng là có thể đánh tan được bọn hắn.”



Tiêu Thiên hơi liếc mắt qua đánh giá sáu người kia. Cũng chỉ có một lão giả cả đầu tóc bạc đạt tới bán Thánh là có thể lọt vào mắt hắn. Năm người còn lại có ba cửu tinh và hai thập tinh Đấu Tôn. Đội hình này rõ ràng thua xa những gì tộc Thiên Yêu Hoàng mang đến Long Đảo ngày hôm nay.



“Thêm người là thêm sức mà, thực lực ra sao không quan trọng đâu.” - Cười, Tiêu Thiên hít sâu một hơi, giọng bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị: “Đã đến giờ xuất phát rồi, chúng ta lên đường thôi.”



Nghe vậy Yêu Minh cũng thở phào một hơi, bàn tay vung lên vẽ ra một mảnh không gian liệt phùng đen nhánh trước mặt đoàn người, sau đó nở rộ ra thành một cánh cổng không gian đủ để người trưởng thành tiến vào.



“Đi thôi!”



Từng người, từng người nối đuôi nhau biến mất trong vết nứt không gian, cho đến khi người cuối cùng tiến vào nó mới từ từ khép lại, cuối cùng biến mất không còn tăm tích, trả lại cho không gian vẻ tĩnh lặng vốn có của nó.



. . .



Cùng lúc đó, ở một nơi khác trong không gian hư vô. Ở đây có hơn hai mươi thân ảnh đang tập trung thành hai hàng ngang, trước mặt họ là ba người khả năng cao là thủ lĩnh. Điều đó thể hiện trong ánh mắt tràn ngập kính sợ những người khác nhìn về phía họ.



“Hành động lần này mang tính quan trọng sống còn, liên quan đến việc tộc ta có thể thắng được tộc Thái Hư Cổ Long hay không. Vì thế, các ngươi tốt nhất là đừng có phạm sai lầm. Bằng không thì chuẩn bị mang đầu về trong tộc tạ tội đi!” - Nữ nhân mặc quần áo màu đỏ đứng giữa ba người quát lạnh, giọng nói cực kỳ uy nghiêm.



Vị nữ tử này nhìn qua chỉ khoảng ba mươi tuổi, nhưng khí tức lại mạnh kinh khủng. Cặp lông mày mỏng khẽ nhướng lên, sát khí lộ ra, khiến cho hai lão già bên cạnh dù thực lực và địa vị trong tộc không hề thấp nhưng cũng phải lén lút dịch xa ra một chút.



“Xin nghe theo lệnh của Thái thượng trưởng lão!”



Nghe người này quát lạnh như vậy, cả một đám người của tộc Thiên Yêu Hoàng bình thường cũng được coi là nhân vật oai phong, có tiếng tăm lại không dám nhiều lời, chỉ vội vàng gật đầu đáp ứng.



Đáng nói ở chỗ, trong số những người đứng bên dưới vậy mà có sự xuất hiện của một gương mặt… miễn cưỡng có thể xem như quen thuộc với Tiêu Thiên. Đó là Phượng Thanh Nhi,



“Hừ, Thái Hư Cổ Long! Không ngờ các ngươi cũng có ngày này. Sau khi các ngươi nội chiến xong thì sẽ là lúc tộc ta quật khởi. Đến lúc đó ta muốn cả tộc các ngươi hoàn toàn biến mất.”



Hồng y nữ nhân cười âm lãnh rồi bất chợt vung tay áo lên. Gió chợt thổi mang theo thân hình nàng hóa thành một đoàn ánh sáng như sao rơi bay vút về phía xa. Ở đằng sau, đám cường giả của tộc Thiên Yêu Hoàng vội vàng đuổi theo.



Khi nữ tử áo hồng vừa bay đi, thì Tiêu Thiên và Yêu Minh bên này đang ngồi khoanh chân bỗng mở mắt ra. Hai người liếc mắt nhìn nhau, trên khuôn mặt cùng xuất hiện vẻ tươi cười nhàn nhạt.



“Chuẩn bị, người của tộc Thiên Yêu Hoàng sắp tới rồi!”



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK