Mục lục
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau, đội hình năm nữ - một nam của Tề Thiên Cung, thêm vào Tử Nghiên và Hân Lam nữa là tổng cộng tám người đã tập trung đầy đủ để bắt đầu khởi hành.



“Mục tiêu của chuyến đi lần này là Thiên Nhai Thành, vạn dặm xung quanh chỉ duy nhất chỗ đó có Không gian trùng động thông với Trung Châu.” - Nói, Tiêu Thiên gật đầu với Kaguya: “Trúc Tử, Wanda, tiểu Tam, xem ba người rồi.”



“Vâng, chủ nhân.”



Ba cô nàng Nữ Thần đồng thanh đáp lời, sau đó chỉ thấy Kaguya khẽ dậm chân một cái và rồi một đầu chim sẻ khổng lồ cứ thế xuất hiện trước mặt mọi người. Bỏ qua kích thước lớn không khác gì một tòa nhà di động, thì điểm đáng nói nhất là mặc dù có hình dáng rất giống chim sẻ, nhưng toàn thân chú chim lớn này lại chẳng có lấy nửa điểm hoa văn hay lông tóc, ngược lại là chỉ trắng bóc một màu, cứ như thể đây là hình ảnh lập thể chui ra từ tranh người ta vẽ trên giấy trắng vậy.



Đang lúc Hân Lam và Mỹ Đỗ Toa còn ngơ ngác trước thủ đoạn có thể gọi là Thần Tích vừa xảy ra trước mặt mình, riêng Tử Nghiên lại nhịn không được tò mò dùng tay thử sờ mó chim lớn, thì Tiêu Thiên và đội Nữ Thần đã đi trước một bước… chui vào bụng chim.



“Nhìn cái gì! Nhanh lên đây đi, mấy ngày tới chúng ta sẽ đi Thiên Nhai Thành bằng cái này, đến lúc đó tha hồ mà nhìn.”



Nghe thấy tiếng gọi, lớn nhỏ ba cô nàng còn đang ở bên ngoài hơi liếc nhau một cái, chợt ba chân bốn cẳng chạy về phía bụng chim lớn rồi lần lượt tung người nhảy vào cái lỗ nhỏ vừa đủ một người trưởng thành chui qua ở đây.



Theo ba người Mỹ Đỗ Toa tiến vào, cái lỗ hổng kia liền chậm rãi đóng lại, sau đó… không có sau đó nữa, bởi vì chim lớn rất nhanh đã mất hút trên bầu trời, để lại phía sau biệt viện không người làm nơi cho Hổ Gia và Ngô Hạo hưởng thụ niềm vui phu thê trong thời gian rảnh mà thôi.



. . .



Thông thường mà nói, lấy tốc độ phi hành trung bình của các loại phi hành thú chở người muốn bay từ Hắc Giác Vực đến Thiên Nhai Thành ít cũng phải mất non nửa tháng. Đây là trong điều kiện thuận lợi nhất không gặp bất kỳ trở ngại như thiên tai hay tranh đấu gì.



Tiêu Thiên không có nhiều thời gian để tiêu hao như vậy, cho nên hắn để Kaguya thông linh ra đầu chim sẻ giấy này, lại nhờ Wanda gia trì ma thuật hỗn mang giúp nó lơ lửng giữa biên giới thực và ảo, cuối cùng là Kurumi gia tốc thời gian tăng tốc độ phi hành.



Kết quả rất khả quan, chỉ chưa đầy ba ngày sống trong bụng chim, cả nhóm đã an toàn đến được bên ngoài Thiên Nhai Thành.



“Đại thành dạng này luôn cấm phi hành, chúng ta tự mình đi vào thôi.”



Thấy Tiêu Thiên vừa nói vừa cười tủm tỉm, các cô nàng Tề Thiên Cung lần nữa nhìn nhau cười khổ, chợt cả đám bất đắc dĩ lắc mình biến thân thành hội mẹ bầu quá lứa, báo hại Hân Lam ở một bên nhìn xém chút thì rớt cả tròng mắt ra ngoài.



“Nhà quê, hắc hắc hắc!” - Thấy học muội của mình xấu mặt, Tử Nghiên không chỉ không thông cảm, ngược lại còn cười trên nỗi đau kẻ khác. Mấy ngày trước nàng cũng dạng này, hiện tại tìm được điểm cân bằng tâm lý a.



Thường nói, “lớn lên xấu không có lỗi, nhưng đã xấu lại còn đi ra đường dọa người thì sai rồi”. Tình huống hiện tại của đám người Tiêu Thiên chính là như thế.



Theo đó, mặc dù Tử Nghiên và Hân Lam cũng coi như ưa nhìn, ngày bình thường đi ra đường khẳng định là tỷ suất quay đầu cao. Đáng tiếc, hôm nay các nàng lại bị kẹp giữa vòng vây của không chỉ một người, mà là một hội mẹ sề khiến kẻ khác nhìn đều không dám nhìn nhiều, sợ chói mù mắt chó hợp kim titan.



Nộp ít tiền rồi thuận lợi vào thành, Tiêu Thiên để Wanda tách đoàn đi liên hệ thế lực nắm giữ không gian trùng động, còn bản thân và những người khác cùng nhau đi thuê phòng nghỉ.



Cái gì Tề Thiên Cung thiếu chứ tiền và mỹ nhân thì không. Để các cô nàng được thoải mái nghỉ ngơi mà không cần phải duy trì biến thân, Tiêu Thiên đã chẳng chút ngần ngại vung tiền bao nguyên một tòa khách điếm, phong thái đại gia khiến chủ quán khâm phục không thôi. Đến lúc nhìn lại hội mẹ sề phía sau hắn, vị chưởng quỹ này càng là âm thầm giơ ngón cái cho khẩu vị đáng quan ngại của Tiêu Thiên.



Làm như không thấy phản ứng của đám người trần mắt thịt dưới đại sảnh, Tiêu Thiên để các cô nàng tùy chọn phòng nghỉ, riêng Lilim lại được hắn gọi đi cùng mình.







Lát sau, trong phòng riêng.



“Nằm xuống đi.”



Hai người vừa vào phòng Tiêu Thiên đã hất cằm ra hiệu cho Lilim nằm xuống giường, còn hắn thì đóng cửa và làm chút thủ pháp cách âm cùng phòng bị đơn giản.



Tiêu Thiên thô lỗ như vậy nhưng Lilim cũng không nói gì, chỉ ngoan ngoãn cởi sạch quần áo, sau đó nằm thẳng trên giường.



“Hôm nay chúng ta… Giải khai huyễn thuật đi, đừng bày thân thể Tiểu Y Tiên ra trước mặt ta.” - Quay người lại thấy Lilim vẫn trong bộ dạng nhân loại nằm trên giường, Tiêu Thiên hơi nhíu mày, giọng nói có chút khó chịu.



Thấy hắn có vẻ không vui, Lilim vội vàng thu liễm tiểu tâm tư, lúc này từng chút một biến trở về quỷ thân của mình.



“Xem ra thực lực của ngươi khôi phục lại không ít rồi nhỉ?” - Ngồi xuống mép giường cạnh Lilim, Tiêu Thiên vừa nói, vừa đặt bàn tay đã được bọc trong Chakra màu xanh của hắn xuống đan điền nàng.



“Ah~... đều… đều là nhờ… ưm~... dương khí của… đại nhânnn~...”



“Như vậy sao?” - Đối với âm thanh rên rỉ mang theo mị thuật của Lilim, tiểu Thiên vẫn rất biết cách phản ứng, chỉ có đại Thiên là không ảnh hưởng nhiều lắm: “Mà theo ta được biết, nữ Mị Ma các ngươi quan hệ với nam tử nhân loại là để thu lấy dương khí của họ về giao cho nam Mị Ma, sau đó đám nam Mị Ma kia lại đem dương khí gieo vào nữ tử nhân loại khác để bọn họ mang thai, cuối cùng sinh ra bán Quỷ. Có chuyện này không?”



“C-Có… ah~... nhưng… nhưng chỉ các… hớ~... các… Mị Ma… cấp thấp đi làm…”



“Cấp thấp là xếp loại đẳng cấp thấp sao?”



“V-Vâng… là đám… ưm~... Ma Đồ… Ma Binh… bọn họ…”



“Tốt! Tập trung lại một chút, ta kết thúc đây!” - Thấp giọng khẽ quát lên một tiếng, Chakra trên bàn tay Tiêu Thiên chợt bùng lên mạnh hơn, động tác massage nhẹ nhàng cũng trở nên thô bạo hơn.



“A~... đại nhân… đại nhân… nô tỳ… nô tỳ không… nô tỳ… Aaa~!!!”



Theo bàn tay Tiêu Thiên ấn mạnh xuống một cái, chỉ thấy ba tầng phong ấn đa giác trên đan điền Lilim bỗng nhiên tách ra thành từng mảnh, mỗi hình riêng phần mình xoay tròn một vòng 360 độ rồi rất nhanh ghép lại với nhau, cuối cùng quay về nguyên trạng như cũ.



“Hừ… chết… hừ… chết mất… đại… nhân… hừ… hừ… ”



Nhìn Lilim hai mắt mê ly, cả người run rẩy, trong miệng không ngừng nói mê sảng, đến mức chăn mền dưới hạ thân đều bị nàng làm cho ướt đẫm một mảnh, Tiêu Thiên có chút bất đắc dĩ.



Hắn cần Lilim ngoan ngoãn, nhưng lại không muốn dùng thanh Xcalibur của mình đi diệt quỷ nên mới nghĩ ra cách dùng Chakra kích thích hạ thân nàng. Với kinh nghiệm đêm bảy ngày ba, vào ra không kể trong Bồng Lai Huyễn Cảnh, Tiêu Thiên thừa biết điểm yếu của Lilim ở đâu, dẫn tới mỗi lần làm chuyện này nàng đều sống không bằng chết như hiện tại.



Về phần phong ấn xoay chuyển lúc hắn và nàng hành sự, thì để phòng ngừa các loại bất trắc, bình thường Tiêu Thiên sẽ phong ấn chín thành thực lực Lilim lại, chỉ chừa một thành cho nàng thi triển huyễn thuật biến thành Tiểu Y Tiên mà thôi. Riêng sát na lúc cô nàng Succubus này gần lên đỉnh hắn mới hé ra một chút để ham muốn bản năng tuôn trào giúp nàng tận hưởng cảm giác đó được trọn vẹn nhất.



Sẵn nhắc tới Tiểu Y Tiên, nàng hiện tại đang ở một nơi an toàn chờ ngày Tiêu Thiên có cách mang Thiên Độc Nữ lành lặn quay trở lại, tạm thời sẽ không nhắc đến.



“Ngươi ổn chưa?”



“N-Nô tỳ… xin lỗi đại nhân…”



“Không có gì.” - Khoát tay không xem là chuyện quan trọng, Tiêu Thiên ngồi xuống bàn nhỏ cách giường ngủ không xa, vừa rót trà vừa hỏi: “Nghe ngươi nói Ma Đồ, Ma Binh đảm nhiệm việc sinh sản, vậy ngươi không phải cũng từng làm qua chuyện đó hả?”



“Nô tỳ không có!” - Trong lòng không hiểu gấp gáp, Lilim vội vàng giải thích: “Nô tỳ thuộc dòng thuần chủng, vừa được mẫu thân sinh ra đã là Ma Tướng nên không cần đi làm… việc kia…”



“Sinh ra đã là Ma Tướng!?” - Tiêu Thiên hơi nhướng mày: “Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”



“Nô tỳ…” - Lilim không nói hết câu, chỉ bẽn lẽn cúi đầu giơ lên một ngón tay.



“Một… trăm ngàn à?”



*Lắc*



“Một ngàn sao?”



*Lắc*



Quá tam ba bận, Tiêu Thiên mới không tin mình đoán sai ba lần liên tiếp, lúc này hít sâu một hơi, vẻ mặt quả quyết: “Một trăm, không thể sai được!”



“Không có! Nô tỳ mới… một năm tuổi…”



Phụttttt…



“Ủa, không phải, nô tỳ nhầm! Một ngày ở Nhân Giới bằng ba ngày dưới Ma Giới, như vậy tính ra nô tỳ đã hơn 1,200 tuổi rồi, đại nhân.”



“À! Vẫn còn may… ủa, khoan đã!” - Chưa thở phào được mấy hơi, Tiêu Thiên đã lại nhận ra có chỗ không đúng: “Ngươi nói mình 1,200 tuổi là do sai lệch thời không giữa hai giới. Vậy trước đó ngươi ở Ma Giới bao lâu?”



“Nô tỳ… không nhớ rõ. Xin lỗi, đại nhân.”



“Không nhớ…sao? Không nhớ thì thôi.” - Ánh mắt đầy thâm ý, Tiêu Thiên ném cho Lilim chiếc bình chứa dương khí của hắn, sau đó đi thẳng phía cửa ra vào: “Cái này cho ngươi. Phòng này ngươi cứ dùng đi, ta qua phòng khác.”



Cả người không mảnh vải ngồi quỳ trên giường, Lilim nhìn theo bóng lưng Tiêu Thiên dần khuất sau cánh cửa chậm rãi đóng kín, lại nhìn bình nhỏ trong tay, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp, miệng khẽ lẩm bẩm: “Ich.. warum bin ich so...?”(Ta… tại sao ta lại trở nên thế này…?”)



Nàng không biết rằng, bên ngoài cửa phòng, Tiêu Thiên chưa hề rời đi. Hắn vẫn đứng đó, lưng quay về phía cửa nhưng khóe miệng khẽ cong lên nụ cười nhạt, còn đôi mắt không hiểu vì lý do gì lại biến thành Luân Hồi Tả Luân Nhãn đỏ tươi.



“Du bist der Teufel, ich bin ein Halbgott. Was sagen sie?”(Ngươi là Quỷ, ta là một á Thần. Ngươi nói xem?)



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK