“Không phải tự bạo! Lão già giảo hoạt này vậy mà trực tiếp vứt bỏ thân thể mình, đồng thời âm thầm đem ma hạch giấu trong một phân thân để tìm cách thoát chạy.”
“Đủ quyết đoán!”
“Tch! Coi như con chó già này may mắn.” - Năng lượng phong bạo từ từ tiêu tán, thân hình Yêu Minh cũng dần hiện ra rõ ràng. Chợt, hắn nhìn về phía đám đông tộc nhân tộc Cửu U Địa Minh Mãng quát: “Hạ lệnh điều tra trong phạm vi vạn dặm, nhất định phải tìm ra lão quỷ đó!”
“Vâng, tộc trưởng!” - Nghe vậy, một số trưởng lão vội cung kính đáp.
Yêu Minh từng có uy danh không nhỏ trong tộc Cửu U Địa Minh Mãng, tuy rằng mất tích mấy trăm năm, nhưng tộc quy với Cửu U Minh Trượng và hung uy khi chém giết Yêu Khiếu Thiên đã đủ làm tất cả tộc nhân đều kính sợ hắn.
“Chúc mừng Tộc trưởng trở về!”
“Từ này về sau chúng ta tất sẽ thề chết đi theo ngài!”
“Tộc trưởng đại nhân trở về, cộng thêm Cửu U Minh Trượng tái xuất. Không còn nghi ngờ gì nữa. tộc Cửu U Địa Minh Mãng nhất định sẽ huy hoàng a!”
“...”
Một số Trưởng lão tâm tư nhanh nhẹn đều vội tiến lên cung kính nói với Yêu Minh. Thái độ không chỉ cung kính, mà còn cực kỳ niềm nở. Dù sao thì bọn họ vốn là những người tận trung với vị Tộc trưởng này, còn những kẻ đối lập… ha ha ha!
“Làm phiền các vị Trưởng lão rồi. Ta mới quay về nên nhiều việc vẫn chưa nắm rõ, đại sự trong tộc vẫn là giao cho các vị tạm thời làm chủ. Đặc biệt là chuyện…” - Yêu Minh không nói hết câu, nhưng ý tứ “diệt cỏ tận gốc” đã hiển hiện quá rõ ràng.
“Vâng, Tộc trưởng.” - Mấy Trưởng lão xung quanh cũng đều là nhân tinh, không cần nghĩ cũng biết Yêu Minh muốn làm gì, lúc này đều cung kính đáp lời, sau đó lần lượt rời đi. Duy chỉ có một người ở lại. Hắn là Tam trưởng lão của tộc Cửu U Địa Minh Mãng, một người bạn, người huynh đệ khác họ, người lớn lên cùng Yêu Minh.
“Tộc trưởng, ta biết lúc này không nên nhiều lời, nhưng mà ngài và Long Tộc…”
“Đồng minh!”
“Như vậy… sao? Ta biết rồi.” - Tam trưởng lão thở dài một hơi, đoạn gật đầu xoay người rời đi.
Xử lý việc trong tộc đâu vào đấy xong. Yêu Minh hơi ngước đầu lên bầu trời nhìn về phía Tiêu Thiên một lát, sau đó… khẽ gật đầu.
Trên bầu trời, Tiêu Thiên nhìn thấy hành động này liền mỉm cười mang theo Tử Nghiên biến mất vào không gian Thần Uy. Chuyện ngày hôm nay đến đây xem như đã thành công mỹ mãn. Tiếp theo là lúc thu hoạch chiến quả rồi.
. . .
Không lâu sau, trong một gian mật thất tối tăm ở một nơi mà không ai biết là nơi nào. Dưới ánh sáng le lói của ngọn lửa màu vàng nâu, chỉ thấy hai bóng người đang đứng song song với nhau. Dưới chân họ là những hoa văn kỳ quái hợp thành một loại trận đồ cực kỳ phức tạp và khó hiểu, cùng với đó là hai… xác chết đang nằm ngay trung tâm pháp đồ.
Hai người này chính là Tiêu Thiên và Yêu Minh.
“Việc này một khi làm rồi sẽ không có đường lùi. Linh hồn người chết cũng sẽ vĩnh viễn bị giày vò mà không thể được nghỉ ngơi. Ngươi thật sự chắc chắn với quyết định này rồi chứ?” - Nhìn hai xác chết giữa trận đồ một lát, chợt ánh mắt Tiêu Thiên hơi chuyển sang Yêu Minh bên cạnh, giọng chậm rãi.
“Ừm, ta… chắc chắn.” - Đâu đó vẫn có chút ngập ngừng, chỉ là rất nhanh Yêu Minh liền hạ được quyết tâm gật đầu. Mấy tháng này hắn đã nghĩ tới chuyện này rất nhiều lần, trong lòng từng luôn lơ lửng ở giữa nửa muốn - nửa không, nhưng ngày hôm nay hắn phải đưa ra một đáp án cuối cùng.
“Tốt! Vậy ta thành toàn cho ngươi.” - Đối phương đã không còn lưỡng lự, Tiêu Thiên cũng chẳng ngại gì mà không thở hắt ra một hơi, sau đó hai tay bắt đầu kết ấn.
“Thông Linh - Uế Thổ Chuyển Sinh Thuật”
“Kotoamatsukami/Biệt Thiên Thần”
Hai siêu cấm thuật nguy hiểm bậc nhất Nhẫn Giới được Tiêu Thiên thi triển một lèo không chút trắc trở, và kết quả của là… hai Zombie gồm Yêu Khiếu Thiên và Đại trưởng lão gia nhập Tề Thiên Cung.
Thân thể Yêu Khiếu Thiên còn gần như nguyên vẹn, Tiêu Thiên chỉ việc dùng Tứ Chi Đạn/Dalet quay ngược thời gian khôi phục nó về trước khi nó bị Yêu Minh đánh nát, sau đó khắc vào ma hạch của hắn một ký ức khác bằng Biệt Thiên Thần là có thể tạo ra một Zombie nhất tinh Đấu Thánh nguyên vẹn.
Ký ức gì à? - Đơn giản thôi, là ký ức của một đệ đệ giỏi giang, ngoan ngoãn nhưng lại bị Đại trưởng lão dụ dỗ làm ra chuyện đại nghịch bất đạo với ca ca mình, cuối cùng vì hối hận mà cùng kẻ thủ ác đồng quy vu tận. Nhưng mà ngay khi hắn cho rằng mình chết đáng tội thì người ca ca bị hãm hại kia vậy mà bất ngờ xuất hiện, lại còn dùng bí thuật cứu tên đệ đệ đáng thương này một mạng, nhưng cái giá phải trả là vĩnh viễn sống đời Zombie.
Một câu chuyện máu chó đầy rẫy những lỗ hổng, nhưng từng đó là đủ ép linh hồn đã bị khống chế, lại còn không trọn vẹn của Yêu Khiếu Thiên vào trong khuôn khổ.
Về phần Đại trưởng lão. Con hàng này tưởng mình khôn khi giả vờ tự bạo rồi cho linh hồn mang theo ma hạch chạy trốn. Đáng tiếc, trước mặt Tiêu Thiên và Tử Nghiên hai kẻ cực mạnh trong khả năng thao thống Khống Gian Lực thì thủ đoạn đó chỉ là trò mèo không hơn không kém. Kết quả là linh hồn bị tóm, ma hạch cũng chạy không thoát, nhục thể thì được thay thế bằng xác của một tên Trưởng lão phe đối lập chết trận, và cứ như thế hắn hóa thân thành Zombie cấp Thánh thứ hai với ký ức cũng bị thay đổi thành bản thân hối hận do sai lầm trong quá khứ mà tình nguyện làm xác sống vĩnh viễn để trả nợ.
“Chủ nhân!” - Mất chút thời gian thích ứng với thân thể và ký ức sau khi sống lại. Lát sau Yêu Khiếu Thiên và Đại trưởng lão mới nhìn nhau một cái, sau đó đồng loạt quỳ cúi đầu, một chân trước Tiêu Thiên.
“Ừm, các ngươi nhận ra ai đây chứ.”
Nghe được lời Tiêu Thiên, Yêu Khiếu Thiên và Đại trưởng lão đồng loạt ngẩng đầu nhìn sang thân ảnh trong áo choàng đen bên cạnh hắn, ánh mắt hiện lên vẻ mờ mịt.
Soạt!
Yêu Minh không nói không rằng, chỉ thở dài một hơi, đoạn bước lên một bước đồng thời vén mũ trùm đầu của mình xuống, để lộ ra gương mặt vì lòng mang nhiều tâm sự mà thêm phần già nua.
“Đ-Đại ca…”
“Tộc trưởng…”
“Đây là lần cuối cùng ta dùng danh nghĩa người thân, cũng như Tộc trưởng tộc Cửu U Địa Minh Mãng để gặp các ngươi. Từ nay về sau, ngươi không còn là đệ đệ ta, còn ngươi cũng chẳng còn là Đại trưởng lão nữa. Hai người bây giờ đều đã là nô bộc của Vô, vĩnh viễn vì hắn tận trung, nghe hắn làm việc. Rõ chưa?”
“Rõ!”
Yêu Khiếu Thiên và Đại trưởng lão đồng loạt ứng thanh khiến trong lòng Yêu Minh càng xót xa, nhưng hắn cũng hiểu kết cục này bọn họ xứng đáng phải nhận. Cứ thế chết đi thì quá nhẹ, mà tha cho sống lại không có khả năng. Thôi thì vĩnh viễn làm kiếp Zombie xem như là để cống hiến chút sức lực chuộc lỗi cho sai lầm trong quá khứ đi.
“Yêu Khiếu Thiên ta có thể để lại làm lá bài tẩy cho ngươi, còn Đại trưởng lão ta sẽ mang theo bên người. Ngươi có ý kiến gì không?” - Đang lúc Yêu Minh trầm ngâm, còn hai Zombie thì tiếp tục cúi thấp đầu im lặng, thì Tiêu Thiên lại bất bình thình lên tiếng phá vỡ không khí trầm lặng của căn mật thất.
“Ừm, như vậy cũng được.” - Khẽ gật đầu, Yêu Minh hơi liếc sang Tiêu Thiên, trong ánh mắt ẩn chứa nhiều ý tứ: “Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?”
“Tiếp theo à? Đương nhiên là tiếp tục thu thập dị hỏa rồi.”
“Có cần ta giúp gì không?”
“Người thì trước mắt chưa cần, nhưng đồ thì ta muốn gấp.”
“Đồ!?” - Đối với yêu cầu của Tiêu Thiên, Yêu Minh có chút kinh ngạc nhướng mày: “Ngươi cần gì ở ta?”
“Tinh huyết của Hoàng Tuyền Yêu Thánh!”
“À! Ngươi vậy mà… nhắm vào thứ đó?” - Lần này không chỉ nhướng mày, mà Yêu Minh thật sự đã bị ngạc nhiên tới thốt lên.
Theo nguyên tác, Hoàng Tuyền Yêu Thánh được cho là nửa bước thành Đế, thực lực đạt tới trình độ công tham tạo hóa. Mà cường giả cấp độ này thì huyết mạch trong cơ thể đã bắt đầu biến dị. Chỉ cần hắn đi nốt bước còn lại nữa là hậu nhân khác cũng sẽ hưởng thụ truyền thừa huyết mạch lực, trăm đời nhận được che chở. Từ đó về sau, một chủng tộc cường thịnh sẽ được ra đời.
Đáng tiếc, “nửa bước còn lại” nghe thì đơn giản, nhưng đến cuối cùng lại ngăn cản Hoàng Tuyền Yêu Thánh đến tận khi hắn hao hết thọ nguyên vẫn không thể hoàn thành tâm nguyện cuối cùng này. Tuy vậy thì dù Hoàng Tuyền Yêu Thánh không thành công, nhưng ít nhất cũng thành nhân. Tinh huyết của một vị Thánh Giả để lại, đối với cường giả Đấu Thánh khác mà nói, có lực hấp dẫn cực lớn. Chỉ cần lấy được nó rồi hấp thu, thực lực chắc chắn sẽ tăng lên không ít.
Đáng nói ở chỗ, Hoàng Tuyền Yêu Thánh chết đi để lại một tấm Hoàng Tuyền Bi, trên tấm bia đá lại điêu khắc ba loại đấu kỹ Thiên Giai gồm Hoàng Tuyền Chỉ cùng Hoàng Tuyền Chưởng đều là Thiên giai cấp thấp, và một môn đấu kỹ Thiên giai cao cấp gọi Hoàng Tuyền Thiên Nộ.
Quan trọng hơn là những bí mật phía trên đều thuộc hàng Tộc trưởng mới có quyền biết và tu luyện. Tiêu Thiên cứ thế há miệng liền muốn, lại còn tỏ ra vô cùng hiểu rõ khiến Yêu Minh không thể không ngạc nhiên.
“Như thế nào? Không được sao?” - Trái ngược với Yêu Minh, Tiêu Thiên lại tỏ ra cực kỳ dửng dưng và có phần nào đó là chắc ăn với yêu cầu của mình.
“Chuyện đó… cũng không phải là không được.” - Vốn có chút ngập ngừng, nhưng thấy thái độ tự tin hiện tại cùng những chuyện đã trải qua chung với hắn trong quá khứ, ánh mắt Yêu Minh lập tức lấp lóe ánh sáng kỳ dị: “Ngươi muốn Hoàng Tuyền tinh huyết trong Hoàng Tuyền Bi, ta có thể dùng quyền Tộc trưởng cấp cho ngươi cơ hội thử sức. Tuy nhiên, ngươi nhất định phải đáp ứng ta một điều kiện, nếu không chuyện này không cần bàn nữa.”
“Điều kiện sao? Là điều kiện gì?”
“Điều kiện của ta là…”
. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK