Mục lục
Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi nhận ra Wanda có mặt trên đài, toàn bộ sự chú ý của Tiêu Thiên gần như đều đổ dồn hết về phía nàng. Không phải hắn lo lắng nàng sẽ bại trận, mà chỉ đơn giản là muốn xem thử nửa năm không gặp qua, cô nàng Phù Thủy Đỏ này đã mạnh đến mức nào mà thôi.



“Tứ tinh Đấu Tông sao? Xem ra thắng cái đại hội này là không có vấn đề nữa rồi.” - Nhận ra đẳng cấp cùng thủ đoạn của Wanda, trong lòng Tiêu Thiên nhẹ nhàng thở ra một hơi.



Bất kể câu chuyện đằng sau sự xuất hiện của nàng ở đây là thế nào thì nói đến cùng Phù Thủy Đỏ vẫn là Nữ Thần của hắn, vì hắn tận trung, nghe hắn làm việc. Hiện tại nàng xuất hiện trên đài làm thay hắn cái việc bản thân vị chủ nhân này không thể làm được ở thời điểm hiện tại, đương nhiên Tiêu Thiên phải vui mừng rồi.



Mọi chuyện bỗng nhiên trong tầm kiểm soát, ánh mắt Tiêu Thiên chậm rãi rời khỏi Wanda chuyển sang đảo qua giữa sân, trong đôi con ngươi trắng đục hiện lên vẻ hứng thú.



Giờ phút này mặc dù quảng trường cực kỳ hỗn loạn, nhưng sự hỗn loạn này lại không ảnh hưởng tới bốn thiên tài của Tứ Phương Các chút nào. Chỉ thấy giữa sân, bốn người Phượng Thanh Nhi, Mộ Thanh Loan, Đường Ưng, Vương Trần lúc này đã chia nhau ra đứng bốn góc, bán kính năm mét quanh bọn họ hoàn toàn vắng bóng người.



Khí thế bốn người từ đầu đến giờ vẫn luôn duy trì ở Đấu Hoàng đỉnh phong, từng người vẻ mặt lạnh tanh, ánh mắt sắc bén không ngừng quét qua bốn phía chiến trường hỗn loạn, bất kỳ ai đó dám đặt chân vào phạm vi bọn họ đang đứng đều sẽ phải nhận lấy công kích cực kỳ mãnh liệt.



Thập tinh Đấu Hoàng a, về cơ bản đã là nổi trội nhất cái đại hội này rồi. Tuy rằng nói như vậy không phải là trong sân không có người ngang trình, nhưng mấy ai ngu ngốc đi chọc người ngang trình giữa một trận loạn chiến đâu. Cho nên chính sách chiếm núi làm đại vương này của bốn người này vẫn đang phát huy hiệu quả hết sức sáng sủa, ít nhất là cho đến thời điểm hiện tại.



Thời gian chậm rãi trôi qua.



Dưới sự hỗn loạn điên rồ của một trận loạn chiến cấp độ cực cao, quảng trường rộng lớn lúc này giống như biến thành cái sàng lúa khổng lồ, liên tục có các “hạt giống” bị đập văng ra ngoài. Trải qua chưa đầy nửa tiếng giao thủ, nhân số còn lại trên sân đã thưa thớt hơn nhiều. Đếm kỹ lại thì… chỉ còn chưa đầy một nửa mà thôi.



Lại qua thêm mười lăm phút. Số người còn hiện diện trên sân tiếp tục giảm bớt, nhưng là bằng tốc độ chậm dần. Mãi cho đến khi chỉ còn lại mười một người thì cảnh hỗn loạn mới dừng lại.



Ngay lúc này đây, từ bên trong sân đấu ra, đến ngoài các khán đài, lên tới trên đài cao, tất cả mọi nơi đều xuất hiện một loại im lặng dị thường.



Giữa quảng trường, mười một người chia đều nhau phân tán ra các nơi, vừa phì phò thở dốc, vừa không ngừng đảo mắt cảnh giác lẫn nhau. Trừ bỏ đại diện của Tứ Phương Các nổi tiếng và Wanda có nội tình sâu dày ra, sáu người còn lại thấp cũng bát tinh Đấu Hoàng, mà cao thình lình lại là Đấu Hoàng đỉnh phong không kém tứ đại thiên tài. Có thể thấy được những kẻ trụ đến giờ phút này không ai đơn thuần chỉ dựa vào khí vận cả.



“Hừm! Như vậy là sẽ cần phải tiếp tục loại thêm ba cái tên nữa. Sẽ là ai đây?” - Không ai mở miệng nhưng trong lòng tất cả mọi người đều cùng lúc nảy ra một câu hỏi chung như vậy.



Năm phút tĩnh lặng thật dài chậm rãi trôi qua. Mười một thí sinh trong sân không hẹn mà cùng tạm thời đình chiến để điều tức trong chốc lát. Hiện tại nghỉ ngơi đủ rồi, đã đến lúc cần phải định ra tám cái tên sẽ tiến vào vòng tiếp theo.



Soạt! Vụt!



Người gióng lên hồi chuông đầu tiên cho cuộc đào thải thứ hai là một gã nam tử mặc áo hồng thực lực thập tinh Đấu Hoàng, còn mục tiêu của hắn, không ngoài dự đoán của mọi người, chính là tên bát tinh Đấu Hoàng ngay bên cạnh.



“Hừ!”



Thương! Keng!!!



Bát tinh Đấu Hoàng kia giống như cũng biết mình sẽ bị nhắm vào, lúc này không hoảng không loạn, chỉ hừ lạnh một tiếng, trường thương trong tay loáng lên cùng đại đao của nam tử áo hồng va chạm.



Một cặp đấu được định ra, trong sân còn lại chín người khác vẫn đang lườm nhau đầy cảnh giác.



Chợt, một người trong đó cũng động.



Vút! Vù!



Nam tử này là một Kiếm Khách cửu tinh Đấu Hoàng. Thay vì bị động chịu nhắm vào bởi một thập tinh Đấu Hoàng bất kỳ như tên bát tinh Đấu Hoàng dùng thương kia, Kiếm Khách này quyết định tiên hạ thủ vi cường, trường kiếm trong tay nhanh như thiểm điện vẽ ra từng đóa kiếm hoa nhắm thẳng về phía… Wanda.



“Tên đáng thương! Thiên đường có cửa không đi, địa ngục vô lối lại chui đầu vào, haiz!”



Ầm! Onggggg…



Tiếng thở dài thương cảm của Tiêu Thiên còn chưa kịp dứt, mọi người đã thấy Kiếm Khách kia một đường dũng mãnh… lướt ngang qua bên cạnh Wanda, sau đó cứ thế thẳng tắp lao xuống đài. Kiếm chiêu thậm chí còn nguyên vẹn đâm thẳng vào bức tường phòng ngự vô hình đánh ra một trận gợn sóng dữ dội.



“Hể!? Thật hay giả vậy?”



“Cái quỷ gì!?”



“Mắt tên kia ra vấn đề à!? Gần như vậy còn đánh hụt!?”



“...”



Một màn quỷ dị xảy ra khiến cả quảng trường tĩnh lặng trong chốc lát, nhưng rồi rất nhanh không trung liền nổ tung những tiếng dị nghị và chất vấn. Mà lúc này tên Kiếm Khách kia cũng ngơ ngơ ngác ngác nhìn quanh giống như người say tỉnh mộng, vừa thấy được mình vô duyên vô cớ đã đứng dưới đài liền loạng choạng ngã ngồi ra đất như người đang tỉnh lại say.



“Kẻ này… là di động tốc hành sao?” - Hoàng Tuyền tôn giả cau mày nghi hoặc hỏi.



“Không phải! Hắn ta vốn không hề di động.” - Phong tôn giả lên tiếng đáp. Hắn là người nhanh nhất ở đây, riêng về tốc độ là có một không hai, cho nên lời này không thể nghi ngờ là có tính chính xác tuyệt đối.



“Kiếm chiêu của Kiếm Khách kia cũng không hề xuất hiện bất kỳ ngập ngừng hay đứt gãy nào. Hay nói cách khác là hắn không hề nhận ra mình đánh trượt mục tiêu, cho đến khi thực sự trượt mục tiêu.” - Kiếm tôn giả cũng lên tiếng.



“Như vậy cách giải thích duy nhất chỉ có thể là ngay từ đầu hắn đã trúng chiêu của đối phương. Một chiêu công kích tinh thần gây ra ảo giác.”



Nhận xét này của Lôi tôn giả được ba người còn lại đều gật đầu đồng tình, đồng thời trong mắt cả bốn người đều hiện lên vẻ ngưng trọng. Vô thanh vô tức công kích tinh thần đối phương tới mức bất phân thật giả, vẫn là một gã Kiếm Tu nổi tiếng ý chí kiên định, vô kiên bất tồi đẳng cấp cao tới cửu tinh Đấu Hoàng. Xem ra là một đối thủ đáng gớm lắm.



Trong sân, thấy Wanda động đều không động đã loại ra khỏi vòng chiến một Kiếm Khách tinh anh, những người khác lập tức tăng cường cảnh giác với nàng. Mà cũng nhờ một cảnh giác này mà bọn họ đồng loạt nhận ra vấn đề. Đó là Phù Thủy Đỏ quá… sạch!



Áo choàng ngoài không vết bẩn, gương mặt sau mũ trùm trước sau chưa từng lộ, chút biểu hiện mệt mỏi hay thở dốc đều không có. Quan trọng hơn là dù có tập trung thế nào thì bọn họ cũng không thể nhận ra người này rốt cuộc là đẳng cấp gì. Cảm giác giống như nhìn bằng mắt thường thì thấy người đang đứng đó, nhưng cố gắng với tới thì lại phát hiện ra không hề tồn tại vậy.



“Kẻ này… cực kỳ nguy hiểm!”



Cứ như vậy, Wanda cái gì cũng không cần làm, chỉ việc đứng im ở đó thôi là đủ để dọa những người khác không dám tiếp tục có ý nghĩ với mình nữa rồi.



“Như vậy cũng được!?” - Nhìn đám người Phượng Thanh Nhi và mấy kẻ khác tránh Wanda như tránh tà, Tiêu Thiên nhịn không được lắc đầu cười.



Người khác có thể không rõ, nhưng chủ - tớ hai người mang sức mạnh đồng nguyên, Tiêu Thiên đương nhiên có thể nhìn ra ngay sát na tên Kiếm Khách xui xẻo kia dùng khí thế tỏa định Wanda thì những gì mắt hắn thấy đã không còn trùng khớp với những gì đang thực sự xảy ra nữa rồi.



Tuy nhiên, điểm đáng nói nhất ở đây là thay vì giống như Tiêu Thiên tác động vào môi trường để làm ra dị tượng cơn mưa thiên thạch hoành tráng, hay che đậy sự tồn tại của chính mình như khi hắn vượt Thử Triều m Ba Trận, thì Wanda lại dùng cử động nhỏ đến gần như không làm gì cả tác động trực tiếp vào chính khí thế tỏa định của tên Kiếm Khách kia để nó trả về não nạn nhân một thông tin hoàn toàn sai lệch, khiến hắn đánh trật mục tiêu trong gang tấc, cuối cùng mới đạt được hiệu quả lừa một người - dọa vạn người.



“Xem ra sau này còn phải học hỏi nàng cách sử dụng năng lực nhiều a!” - Không hiểu thì chỉ thấy đáng sợ, hiểu rồi càng thấy đáng sợ hơn vạn lần.



Wanda bày ra thủ đoạn quá mức quỷ dị khiến cục diện trên sân bỗng nhiên xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Từ chỗ mười một người, trừ bốn ghế đã được định sẵn bốn đại diện Tứ Phương Các ra là còn bảy người dành bốn ghế còn lại, hiện tại đã biến thành năm ghế định sẵn và một kẻ đã bị loại, đồng nghĩa với năm người còn lại sẽ chiến đấu với nhau giành ba ghế cuối cùng.



Và rất không ngạc nhiên, tên Đao Khách áo hồng liều mạng cùng với tên bát tinh Đấu Hoàng cầm thương lúc đầu trở thành vật tế thần cho ba tên thập tinh Đấu Hoàng còn lại. Nguyên nhân đơn giản là bởi hai tên này đánh nhau nãy giờ nên tiêu hao cũng tiêu hao rồi, nên bị thương cũng bị thương rồi, hiện tại… nên là lúc đi xuống rồi.



Binh! Bốp! Pặc!



Bịch! Bịch!



Rất nhanh, nương theo hai âm thanh nặng nề mà trầm đục vang lên, hai con gà đáng thương đã bị đánh văng ra khỏi võ đài, để lại trên sân còn đúng tám người theo yêu cầu của lúc đầu của Lôi tôn giả.



Coonggggg…



“Chiến đấu kết thúc!”



Một tiếng chuông ngân chợt vang vọng trường không, theo sau bởi âm thanh ầm ầm như sấm của Lôi tôn giả khiến mọi người đang có mặt tại hiện trường đều tĩnh lặng trong chốc lát. Chỉ là rất nhanh, xung quanh lại bắt đầu nổi lên vô vàn tiếng bàn tán cùng nghị luận xôn xao.



. . .Cập nhật nhanh chóng và mới nhất tại vtruyen.com…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK