Kẻ thù như vậy Giang Siêu vốn muốn đích thân giải quyết, nhưng mà hắn không muốn trong lúc bản thân phát triển vì một Trịnh Thế Dân nho nhỏ mà hao tài tốn của.
Nếu như có thể khiến cho Phương Bách Phật bọn họ giải quyết được Trịnh Thế Dân đương nhiên là tốt nhất. Như vậy, hắn vừa kiếm được tiền còn có thể giải quyết được nỗi lo trong lòng, sao lại không làm!
Đây chính làm hàm ý sâu xa Giang Siêu bán đồ cho Phương Bách Phật, chuyện này đương nhiên Giang Siêu không thể nào nói cho bất cứ ai biết.
Ngay cả Mộ Dung Chỉ Tình đến, hắn cũng không nói, chuyện này không thể nào để bại lộ. Nếu như đám người Phương Bách Phật biết được suy nghĩ của hắn, e là sẽ không tự giết hại lẫn nhau.
Với sự thông minh của Mộ Dung Chỉ tình, trái lại sau này nàng ấy cũng hiểu được suy nghĩ của Giang Siêu. Chính bởi vì vậy, nàng ấy mới càng phải chăm chỉ tiến hành nghiên cứu kỹ thuật quân sự mới.
Kỹ thuật quân sự càng tân tiến, Ninh Châu phủ càng an toàn, nắm quyền lớn là đạo lý.
Mà đội quân của Đông Ly Sơn mà Giang Siêu đến chủ yến chính là bởi vì đội quân Đông Ly Sơn thống lĩnh này đa số đều là chiến sĩ của tộc Dạ Lang trong quân Con Cháu là chính.
Trong đó được trang bị súng đột kích nhiều nhất, ngoại trừ hai trăm cây súng được huấn luyện thường ngày còn có một nghìn súng trường để tăng sức mạnh doanh trại.
Đội quân này đều được trang bị những thiết bị tiên tiến, trong cả đội quân của quân Con Cháu, đội quân này do Đông Ly Sơn phụ trách có thể xem là cánh quân mạnh nhất rồi cũng được Giang Siêu gọi là quân đệ nhất của quân Con Cháu.
Thấy Giang Siêu đến, Cổ Đặc huấn luyện ở trong quân đệ nhất của quân Con Cháu tìm đến.
Lúc này Giang Siêu đang trao đổi việc với Đông Ly Sơn, hắn kêu Đông Ly Sơn điều động một nghìn súng trường đó. Nếu đã chuẩn bị đến nước Thục đương nhiên không thể nào là bản thân đến nói đạo lý với người ta.
Những dân tộc thiểu số sống ở nước Thục không phải nói mấy câu lý lẽ là có thể hiểu được, thật ra Giang Siêu cũng không hy vọng sử dụng vũ lực.
Dù sao, một khi đụng vào vũ lực thì có thể sẽ không chết không thôi với những dân tộc thiểu số đó.
Hơn nữa, nước Thục không chỉ là nơi dân tộc thiểu số mà Lạc Ngưng Sương bọn họ chiếm được, mà những nơi khác cũng có. Những dân tộc này cộng lại e là có hơn một triệu người.
Nếu như kết mối thù chết với những dân tộc thiểu số này trừ khi tiêu diệt toàn bộ bọn họ, diệt cỏ tận gốc nếu không muốn có chỗ đứng ở nước Thục sẽ rất khó khăn.
Nếu như không cần dùng vũ lực là tốt nhất nhưng cũng phải có phòng bị trước để tránh được tai hoạ.
Đông Ly Sơn nhìn thấy Cổ Đặc đi qua, trên mặt lộ ra nụ cười khổ hắn ta nói với Giang Siêu: “Tiên Sinh, lần này e là ngài phải đau đầu rồi, tên tiểu tử này ở chỗ ta ngày nào cũng đòi kiếm người, nếu như không phải ta cản lại thì e là hắn ta đã xông đến trong nhà ngài rồi.”
“Nếu như người đã đến rồi thì để cho tên tiểu tử này yên tâm đi, nếu không có thể hắn ta còn muốn tìm người!”
Nói đến đây, Đông Ly Sơn cười lắc đầu với Cổ Đặc, quay người đi ra ngoài. Hắn ta nỗ lực chấp hành chỉ lệnh của Giang Siêu.
Cổ Đặc nhìn thấy Giang Siêu, trên mặt nhanh chóng lộ ra sự oán giận, cả khuôn mặt trông có vẻ đau khổ.
“Giang tiên sinh, ngài khi nào mới giúp ta trở về phục quốc… Ta đã học được rất nhiều điều rồi, có thể về nước rồi!”
Cổ Đặc nhìn về phía Giang Siêu, trong mắt đầu sự cầu xin. Tên này vẫn luôn vì chuyện phục quốc, muốn Giang Siêu giúp đỡ.
Chỉ là lúc này Giang Siêu còn chưa có thời gian quan tâm đến chuyện của hắn ta, thậm chí phía bên tộc Khiết Đan đồng ý chuyện của công chúa Gia Luật Vân Yến của Khiết Đan cũng không có quá nhiều tiến triển.
Gia Luật Vân Yên tuy có một số bộ phận người ủng hộ nhưng so với hoàng hậu, nàng ta còn kém một chút.
Lại thêm Nữ Chân và Đại Triệu đánh Khiết Đan từ hai phía trái lại khiến cho Giang Siêu nhất thời không có cách nào giúp đỡ Gia Luật Vân Yến thành công được.
Bây giờ tộc Khiến Đan đã gần như chỉ tồn tại trên danh nghĩa, muốn lấy lại được tộc Khiến Đan còn phải tính kế lâu dài. Hơn nữa Giang Siêu thật ra cũng không muốn giúp Gia Luật Vân Yến đoạt được ngai vàng lắm.
Hắn khi ban đầu cũng chỉ muốn lợi dụng Gia Luật Vân Yến dấy lên rối loạn của tộc Khiết Đan, tốt nhất là có thể khống chế Gia Luật Vân Yến trong tay mình.
Nếu như vậy thì tương lại khi có chỗ cần nàng ta có thể dùng được. Bây giờ phía bên Gia Luật Vân Yến cũng xem như không còn giá trị lợi dụng, tạm thời Giang Siêu cũng quên mất Gia Luật Vân Yến.