“Không nói chuyện này nữa. Tình hình chiến đấu bên ngoài sao rồi?” Tô Miên Miên lên tiếng dời đề tài.
“Xong hết rồi, muội đừng lo lắng chuyện bên ngoài nữa, đi nghỉ ngơi trước đi, giao nơi này lại cho bọn ta.” Tống Ninh Tuyết vội vàng nói với Tô Miên Miên.
Tô Miên Miên lắc đầu: “Không sao, ta muốn tận mắt nhìn thấy máy hơi nước lắp ráp thành công.”
Hai nàng nghe vậy, tuy vẫn còn có chút lo lắng, nhưng cũng đành phải theo ý Tô Miên Miên.
Máy hơi nước chế tạo ống thép liền là do ba nàng cùng nhau thiết kế. Nói đúng hơn là dựa vào tài liệu do Giang Siêu để lại, trải qua nhiều lần cân nhắc và thí nghiệm, mới ra được thành quả.
Bởi vì hiện giờ Mộ Dung Minh Hiên đang ở tộc Dạ Lang, mà chỉ dựa vào kỹ thuật từ tộc Dạ Lang là không đủ, có đôi khi các nàng phải tự mình tiến hành cải tiến kỹ thuật.
Vài người phụ nữ của Giang Siêu đều bị bồi dưỡng thành kỹ sư. Các nàng chỉ muốn giúp đỡ được Giang Siêu, bản thân lại thích nghiên cứu, vậy nên các nàng đã mơ hồ trở thành giám đốc kỹ thuật bên thôn Kháo Sơn.
Bên kia, trong tộc Dạ Lang, Đông Ly Nguyệt cũng ưỡn bụng bầu bốn tháng đi giám sát sự phát triển ở các mặt. Nàng và Tô Miên Miên mang thai chỉ cách nhau có vài ngày.
Muốn biết ai trong hai nàng sinh trước thì phải xem đứa bé trong bụng ai chui ra trước.
Tuy rằng tộc Dạ Lang phát triển chậm hơn thôn Kháo Sơn, nhưng mà bởi vì số lượng người ban đầu nhiều, cho nên rất nhanh đuổi kịp thôn Kháo Sơn.
Sau đó, thôn Kháo Sơn càng ngày càng nhiều người, bên tộc Dạ Lang lại trở nên chậm hơn.
Có điều, bởi vì có quá nhiều người đến cậy nhờ thôn Kháo Sơn, dân số đã đạt tới mức bão hòa, cho nên Tô Miên Miên, Mộ Dung Chỉ Tình và Tống Ninh Tuyết bàn bạc rồi quyết định di chuyển một phần bá tánh đến cậy nhờ đi tộc Dạ Lang bằng thương thuyền.
Đông Ly Nguyệt đương nhiên là rất chào đón người Hán. Bởi vì số người hiện nay của tộc Dạ Lang không đủ để đáp ứng nhu cầu sản xuất, cho nên bọn họ đang rất cần nhân lực.
Đám lưu dân tới đây chẳng khác gì giải quyết được vấn đề nhân lực. Và tộc Dạ Lang đã nhanh chóng đuổi kịp sự phát triển của thôn Kháo Sơn, thậm chí còn từ từ vượt qua thôn Kháo Sơn.
Đông Ly Nguyệt thường xuyên đứng trước nhà mình nhìn ra phía cuối con sông dài. Nàng rất muốn nhìn thấy cảnh Giang Siêu đi thương thuyền trở lại tộc Dạ Lang. Nàng muốn nói cho Giang Siêu biết là bọn họ đã có con.
Đến bây giờ Giang Siêu còn chưa biết nàng đã có con của hai người. Đôi khi nàng suy nghĩ, không biết Giang Siêu sẽ có vẻ mặt gì khi nhìn thấy con.
Bên kia, Giang Siêu chờ đến khi nước lũ rút mới định trở về phủ Ninh Châu. Lúc này hắn có hơi sốt ruột. Bởi vì bộ phận tình báo gửi tin tới là đã có vài thế lực đi về phía thôn Kháo Sơn.
Vài thế lực kia rõ ràng là thèm muốn các thứ ở thôn Kháo Sơn, muốn đoạt lấy để mình dùng.
Trước đây bọn họ sợ hãi Giang Siêu nên không dám hành động gì cả. Nhưng mà khi biết trong thôn Kháo Sơn có bí mật khiến quân Con Cháu của Giang Siêu có sức chiến đấu cực mạnh, bọn họ đều muốn nhân cơ hội đoạt thôn Kháo Sơn. Bọn họ tin rằng chỉ cần có được các bí mật về vũ khí công nghiệp là quân đội của bọn họ cũng sẽ có sức chiến đấu cực mạnh như quân Con Cháu.
Giang Siêu có chút lo lắng cho tình huống bên thôn Kháo Sơn. Hắn cần phải nhanh chóng chạy về thôn Kháo Sơn mới được.
Đồng thời, hắn cũng nhận được tin hoàng đế tung tin khắp thiên hạ. Hắn biết tính toán của hoàng đế, ông ta muốn bắt buộc hắn vào kinh đây mà.
Nếu mình không vào kinh thì chắc chắn sẽ bị dư luận thiên hạ đè chết. Nhưng nếu mình vào kinh thì có thể sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Hiện giờ hắn đang đứng trước một sự lựa chọn khó khăn. Hoặc là trở thành phản tặc bị cả thiên hạ khinh bỉ. Hoặc là chuẩn bị vào kinh chờ chết.
Giang Siêu tạm thời chưa nghĩ ra được cách gì tốt để giải quyết. Hắn chỉ có thể đi một bước tính một bước, chờ về tới thôn Kháo Sơn rồi lại tính tiếp.
Lúc Giang Siêu đang dẫn hai vạn quân Con Cháu đi đường, phía trước không xa đột nhiên cháy bùng lên, ánh lửa tận trời, từng tiếng nổ mạnh truyền đến.
Uy thế đáng sợ kia khiến quân Con Cháu thay đổi sắc mặt. Bá tánh xung quanh bỏ chạy tán loạn, đồng ruộng bị đạp hư hết.
Thấy cái thứ phun trào giống như núi lửa đột nhiên xuất hiện, trong mắt Giang Siêu hiện lên vẻ ngạc nhiên, rồi nhanh chóng chuyển sang vui mừng.