Mục lục
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.- Chương 479: Hoàn thành thí nghiệm, Trung tâm virus quốc tế trả lời. -

Ánh mắt Doanh Tử Khâm dần dần trở nên nghiêm túc.

Phương thức tấn công này giống với tấn công Đại học Norton và Tập đoàn Venus, đều là tấn công bất ngờ. Nhưng lần này mạnh hơn hai lần trước.

Cũng khá coi trọng cô đấy.

Doanh Tử Khâm nhập xong một chương trình, ấn nút xác nhận.

Lúc này, thanh tiến độ ngừng lại, không tiếp tục di chuyển. Song, rất rõ ràng là đối phương là một nhóm người cùng nhau tấn công hòng tìm ra địa chỉ IP của cô.

Địa chỉ IP của diễn đàn NOK luôn ở trạng thái động, vì thế rất khó để phá giải.

Là một trong bốn người sáng tạo ra diễn đàn, rất khó để có thể hack vào tài khoản của cô.

Từng giây trôi qua, thanh tiến độ đang đứng yên lại bắt đầu di chuyển.

“Doanh thần, này!” Lúc này, Kỷ Ly thở hồng hộc, chạy ra, “Chị đã mở máy rồi.”

“Làm phiền rồi.” Doanh Tử Khâm nhận lấy, nhanh chóng mở máy ra, kết nối bluetooth với điện thoại.

Ngón tay thon dài của cô gái gõ như bay trên bàn phím, tốc độ phản hồi của máy tính không thể theo kịp được tốc độ gõ của cô.

Sau khi gõ xong một dòng code, trên màn hình máy tính mới bắt đầu từ từ xuất hiện.

Doanh Tử Khâm thản nhiên: “Quá chậm.”

Kỷ Ly nhìn đến hoa mắt chóng mặt, có rất nhiều ký tự cô không biết. Cô cũng biết đây không phải là lĩnh vực mà mình có thể động đến được, vì vậy cô đi sang một bên để làm thí nghiệm.

Nửa tiếng sau, màn hình điện thoại đen thui cuối cùng cũng sáng trở lại.

Một cửa sổ nhảy ra.

【 Đã an toàn 】

Doanh Tử Khâm từ từ thở ra một hơi.

Đối phương rất có tính công kích nhưng dựa vào năng lực đặc biệt của mình – thần toán, cô có thể biết trước được bước tiếp theo, đối phương sẽ tấn công vào đâu.

Vì thế cô có thể thiết lập điểm phòng ngự trước.

Đợi đến lúc đổi phương tấn công, cô đã bắt đầu phòng thủ bước tiếp theo rồi.

Nếu đổi thành một người khác, kỹ thuật máy tính có cao hơn nữa cũng vô dụng.

Doanh Tử Khâm day ấn đường, đứng dậy ra khỏi phòng thí nghiệm.

Lông mi cô rũ xuống, mặt không cảm xúc mà gõ một dãy số, đăng nhập diễn đàn NOK bằng điện thoại, mở mục bạn tốt ra.

Trong tài khoản Thần Toán này, mục bạn tốt chỉ có năm người.

Ngoài Caesar Laurent ra, tài khoản chính thức của Đại học Norton và 10 ra, hai bạn tốt còn lại là tài khoản của hai nhà sáng lập khác của diễn đàn NOK.

Chỉ có điều, hai tài khoản này luôn xám xịt, chưa bao giờ hiển thị online.

Doanh Tử Khâm ấn vào hình đại diện của 10.

[Thần toán]: Rác rưởi.

[10]: ???

[10]: Tôi làm sao cơ? Mắng tôi làm gì? Không phải, không ngờ ngài lại nói bậy?

[Thần toán]: Tôi nói diễn đàn của cậu rác rưởi. Tôi bị tấn công rồi, suýt nữa là bị tìm ra địa chỉ IP.

[10]: !!!

[10]: Tấn công ngài?

[10]: Không thể nào, hệ thống mà tôi làm không chỉ dùng kỹ thuật máy tính mà còn là năng lực đặc biệt của tôi, tính bảo mật cao thế nào chẳng lẽ ngài còn không biết? Đặc điểm của hội kín chính là nằm ở chữ “kín” mà.


[10]: Năng lực ẩn giấu của ngài mạnh, lại còn có tôi che giấu giúp, ai có thể tấn công được ngài chứ?
[Thần toán]: Giải thích chính là biện minh, xóa bạn tốt.

[10]: …

[10] Tôi sẽ đi gia cố ngay!

[10]: Bố, gia cố xong bố xem con còn có cơ hội không?

Doanh Tử Khâm không trả lời, rời khỏi diễn đàn NOK, rơi vào trầm tư.

Có rất nhiều người điều tra cô, đám hacker này là nhóm người nào đây?

***

Cùng lúc ấy.

Một nơi nào đó trên trái đất.

“Rầm!”

Một chàng trai đấm tay xuống bàn, vẻ mặt có hơi hung ác: “Chẳng phải đã nói Thần toán là một kẻ cổ lỗ sĩ sao? Sao còn có thể phản công được? Mấy người làm ăn kiểu gì vậy?”

Chỉ một chút nữa thôi là họ có thể lần ra được vị trí của Thần toán rồi.

Chỉ cần biết Thần toán ở đâu, họ có thể lập tức rời khỏi thành phố, đưa Thần toán đi cùng.

Dù Thần toán có không nghe lời, họ cũng sẽ có rất nhiều cách.

Chỉ cần Thần toán đến chỗ bọn họ, trên thế giới này sẽ không có bất cứ ai có thể tìm thấy.
Mấy người ngồi trước máy tính sợ đến mức quỳ sụp xuống đất: “Xin ngài tha mạng!”

“Đúng là một lũ vô dụng.” Chàng trai tạm thời xoa dịu lại lửa giận, “Bây giờ tín hiệu trong thành phố đã cắt đứt với thế giới bên ngoài rồi, chỉ có thể đợi thời gian khởi động tiếp theo thôi. Cút hết đi!”

“Lần sau bắt buộc phải tra ra.”

Mấy người kia vội vàng chạy ra ngoài.

Chàng trai vẫn chưa thể bình tĩnh trở lại, bởi vì anh ta vẫn luôn tự tin vào trình độ khoa học kỹ thuật của bọn họ vượt xa bất kỳ nơi nào trên thế giới. Dù có là Đại học Norton cũng không thể sánh được.

Song lần trước, một gia tộc có thù với Thần toán hỏi mượn người của họ để tấn công Đại học Norton nhằm tìm quỹ tích của Thần toán lại không thành công.

Sau này, họ xâm nhập vào Tập đoàn Venus hòng mở phòng thí nghiệm an toàn sinh vật P4 cũng không được.
Đây là lần thứ ba rồi.

Lại thất bại.


Chàng trai siết chặt nắm đấm, gân xanh trên trán nhảy lên.

Dù thế nào đi chăng nữa, họ bắt buộc phải tìm ra Thần toán, chuyện này với kế hoạch của họ mà nói là vô cùng quan trọng.

***

Hôm sau.

Buổi sáng.

Trung tâm virus quốc tế.

Trong phòng hội trưởng.

“Hội trưởng.” Thư ký gõ cửa, bước vào, “Nhà họ Kỷ gửi một bài luận văn và tư liệu về một loại virus mới.”

“Virus mới?” Hội trưởng ngừng lại, ngẩng đầu lên từ máy tính, “Đã đối chiếu với tất cả virus trong kho chưa?”

Kho virus chia làm hai loại.

Một loại là công khai với tất cả phòng thí nghiệm, loại còn lại là của nội bộ.

Cái phía sau, người bình thường hoàn toàn không thể tiếp xúc được.

“Đã đổi chiếu rồi.” Thư ký gật đầu, “Có điều vẫn chưa đối chiếu với kho virus nội bộ.”
“Vậy bây giờ đi đối chiếu đi.” Hội trưởng gật đầu. “Chắc hẳn không phải là virus mới gì."

Ngay cả IBI cũng lâu lắm rồi không phát hiện ra virus mới gì, nhà họ Kỷ có thể sao?

Thư ký đáp lời, nhanh chóng bắt đầu đối chiếu với kho virus.

Vài phút sau, thư lý cất lời: “Hội trưởng, quả thực không phải virus mới gì, là virus chiara, cấp bậc C.”

Cấp C có nghĩa là cường độ virus không cao.

Khí độc DEATH cũng ở trong kho virus nội bộ, cấp S.

Tính sát thương cực lớn, sức truyền nhiễm cao.

Hội trưởng nhàn nhạt: “Vậy thì trả lại đi.”

Ông nhớ trước đây nhà họ Kỷ cũng chưa từng trực tiếp gửi luận văn qua, tất cả đều mời Trung tâm virus quốc tế đối chiếu trước đã.

Sao lần này lại hấp tấp đến vậy?

Thư ký đáp lời, đi xuống.

Hội trưởng tiếp tục làm sơ đồ mô phỏng trên máy tính cho đến khi một tin tức nhảy ra.
Đến từ diễn đàn NOK.

[Mời bạn uống thuốc]: Cộng tác, tôi bán kem chống nắng đủ rồi, có thể đến tổ chức của ông chơi không?

[Mời bạn uống thuốc]: Ai, tôi cũng không cần chức vụ đặc biệt gì đâu, cho tôi một một quầy lễ tân được không? Để tôi ngắm các chị xinh đẹp.

Mí mắt hội trưởng nhảy lên, hít sâu một hơi.

Nếu có thể, ông thực sự không muốn quan tâm đến độc dược sư đứng thứ ba bị thần kinh này.

Nhưng thực lực của độc dược sư số ba quả thật rất mạnh.

Có anh ta, họ có thể nhanh chóng xác định ra thành phần của khí độc DEATH.

[Đến đi, đúng lúc có độc dược cần anh phân tích.]

***

Một nơi khác.

Doanh Tử Khâm hoàn thành bước thí nghiệm cuối cùng.

Cô, Ôn Phong Miên và Kỷ Ly cùng đến nội viện để giao thí nghiệm.

Lần này thực sự đã làm kinh động đến tất cả phó viện trưởng trong nội viện, ngay cả viện trưởng cũng đến.
Cả nội viện đều nhận định thí nghiệm này tuyệt đối không thể hoàn thành, vì thế họ mới thuận theo đề nghị của Kỷ Nhất Nguyên, giao đống lộn xộn này cho Ôn Phong Miên.

Một khi Ôn Phong Miên thất bại, họ có thể thuận lợi đẩy ông ra gánh tội.

“Phong Miên.” Viện trưởng đi qua, “Ông làm thí nghiệm này như thế nào vậy?”

Ôn Phong Miên cười nhẹ: “Xin lỗi viện trưởng, đây là bí mật cá nhân, nhà họ Kỷ chỉ xem kết quả, đúng chứ?”

Viện trưởng nghẹn lời, chỉ đành hỏi vấn đề khác: “Vậy nguyên liệu thì sao? Ông mua được nguyên liệu thí nghiệm sao?”

Ôn Phong Miên nhàn nhạt: “Nguyên liệu thay thế.”

Viện trưởng bị nghẹn đến không thể nói gì thêm, ông chỉ có thể gật đầu: “Vậy chúng tôi sẽ gửi kết quả thí nghiệm cho bên châu Âu.”

Hai trợ lý bước lên, cẩn thận đóng gói bình thuốc trong tay Ôn Phong Miên lại.
Một bên, Kỷ Nhất Nguyên hừ lạnh một tiếng.

Ông ta không tin trong tình hình không có nguyên liệu thí nghiệm, Ôn Phong Miên có thể thành công.

Đến khi viện nghiên cứu bên châu Âu nhận được kết quả, đó cũng là lúc Ôn Phong Miên lộ nguyên hình.

“Cần vài ngày để bên ấy trả lời.” Viện trưởng nói, “Ông là thiên tài của nhà họ Kỷ, tôi vẫn luôn tin tưởng ông. Ông và con gái ông cứ ở nhà người khác mãi như thế cũng không ổn.”

Ông lấy một chuỗi chìa khóa ra: “Gia tộc phân cho ông một căn biệt thự. Nếu lần này ông thí nghiệm thành công, khôi phục điểm cống hiến là có thể có nhiều tài nguyên hơn.”

Ôn Phong Miên nhận lấy: “Yểu Yểu, Tiểu Ly, đi thôi.”

“Đi đâu chứ? Đừng đi vội.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên, “Đúng lúc tôi cũng đang tìm cô đấy, Doanh Tử Khâm.”
Sắc mặt Kỷ Nhất Nguyên chấn động: “Cô Nhan.”

Nhan Nhược Tuyết giẫm giày cao gót đi vào, cầm máy tính: “Chẳng phải cô nói virus C đã được tìm ra sao? Đúng lúc Trung tâm virus quốc tế đã đọc và trả lời email của tôi rồi.”

“Tôi với cô cùng xem xem, lời cô nói nực cười đến thế nào."

Bước chân Doanh Tử Khâm ngừng lại, hơi nghiêng đầu.

Nhan Nhược Tuyết không cho bất cứ ai có cơ hội giải thích, đặt máy tính lên bàn.

Trước mặt viện trưởng và các phó viện trưởng, cô ta mở bức email chưa đọc mới nhất ra.

- Chương 480: Vả mặt, khôi phục thân phận. -

Nhan Nhược Tuyết rất tự tin.

Cô ta từng nói chuyện với người của Trung tâm virus quốc tế, biết được phong cách của họ từ trước đến giờ luôn vô tình.

Nếu không phải phát hiện mới của cô ta được công nhận, chắc chắn Trung tâm virus quốc tế không thèm quan tâm đến cô ta.
Nếu Trung tâm virus quốc tế đã trả lời cô ta, chắc chắn là họ đã nhập virus C mà cô ta phát hiện vào trong kho virus.

Vì thế, sau khi nhận được email, Nhan Nhược Tuyết đã lập tức đến nội viện.

Kỷ Ly vừa nhìn thấy Nhan Nhược Tuyết, nỗi ghê tởm từ tận đáy lòng cô lại trào dâng.

Cô kéo kéo tay áo của cô gái, thấp giọng nói: “Doanh thần, cô ta lại cố ý.”

“Yên tâm.” Doanh Tử Khâm ngáp một cái, bộ dạng rất mệt mỏi, “Cứ nhìn đi.”

Nếu Trung tâm virus quốc tế thực sự coi virus C là phát hiện mới, cô phải nghi ngờ năng lực của độc dược sư số năm rồi.

Viện trưởng cũng biết chuyện virus C và rất quan tâm đến nó.

Một phát hiện mới có thể đem lại cho nhà họ Kỷ không ít vinh dự.

Ông sáp lại gần một chút, nhìn hàng chữ trên máy tính.

[Virus C mà quý gia tộc phát hiện đã được lưu trong kho virus nội bộ, mong sau này quý gia tộc cẩn thận hơn để không phạm phải sai lầm này nữa.]
Dưới email đính kèm một bức ảnh chụp màn hình.

Đó là một câu trong email mà Nhan Nhược Tuyết đã gửi.

[Mong trung tâm virus quốc tế nhanh chóng thu nhận virus C, chậm một giây thôi, tổn thất sẽ rất lớn.]

Vì thế, để trả lời cho bức ảnh chụp màn hình này, trong email còn đặc biệt nói một câu:

[Bức email trả lời này là một nhắc nhở, Trung tâm virus quốc tế vẫn rất vui lòng tiếp tục hợp tác với nhà họ Kỷ trong tương lai, chỉ mong nhà họ Kỷ cẩn thận và thận trọng hơn.]

Chỉ thiểu điều viết sáu chữ: “Đừng có tự cao tự đại” vào thôi.

“Ô quào.” Kỷ Ly đọc xong thì rất vui vẻ, “Giáo sư Nhan, cô đã lợi hại hơn Trung tâm virus quốc tế rồi.”

Sắc mặt viện trưởng cũng sầm xuống, giọng cũng lạnh nhạt đi vài phần: “Giáo sư Nhan, lần này cô cũng làm quá lên rồi, chuyện gì thế này?”
Trước thế kỷ 20, tình hình nghiên cứu khoa học trong nước vẫn lạc hậu hơn so với thế giới.

Bây giờ, sau khi có Đại học Đế Đô, tình hình nghiên cứu khoa học bắt đầu ổn định và dẫn trước.

Địa vị của nhà họ Kỷ trên trường quốc tế cũng mới chỉ tăng lên trong mười năm trở lại đây.

Châu Âu cũng có rất nhiều thế lực gia tộc cùng chung lĩnh vực chỉ chờ bắt lỗi nhà họ Kỷ thôi.

Thực ra, chuyện nhận nhầm thứ đã được phát hiện ra thành phát hiện mới cũng không phải là chuyện gì nghiêm trọng, trước đây cũng có rất nhiều trường hợp thể này xảy ra.

Nhưng viết luận văn với lời lẽ hùng hồn, chắc như đinh đóng cột như Nhan Nhược Tuyết, còn nói Trung tâm virus quốc tế không thu virus C cô ta nghiên cứu ra chính là tổn thất của họ, viện trưởng mới thấy lần đầu.
Ông biết Nhan Nhược Tuyết quen thói kiêu ngạo nhưng đây là lần đầu tiên ông thực sự tức đến bật cười.

Đúng là Nhan Nhược Tuyết lợi hại, nội viện về cơ bản chuyện gì cũng đều chiều theo cô ta.

Nhưng chuyện liên quan đến danh tiếng nhà họ Kỷ, tất cả phải làm theo quy định.

Nghe đến câu này, người Nhan Nhược Tuyết cứng đờ.

Cô ta không thể tin nổi mà nhìn bức email trả lời, hoảng hốt: “Viện trưởng, tôi...”

Thì ra Trung tâm virus quốc tế trả lời cô ta là vì bị câu này của cô ta kɧıêυ ҡɧí©ɧ?

Nhưng trong khi viết, cô ta không cảm thấy có gì không đúng cả. Cô ta cứng rắn quen rồi nên mới viết vậy. Nếu biết chuyện thành ra nông nỗi này, cô ta nên để người khác kiểm tra giúp mình một lượt, xóa câu có ngữ khí mạnh mẽ đi.

“Giáo sư Nhan, Trung tâm virus quốc tế có tổn thất hay không thì tôi không biết.” Viện trưởng ngắt lời cô ta, “Nhưng chắc chắn cô có tổn thất rồi. Phó viện trưởng Lưu.”
Một bên, phó viện trưởng Lưu phụ trách bảng công huân bước lên: “Viện trưởng.”

"Xem quy định đi.” Viện trưởng nói, “Sai lầm lần này của giáo sư Nhan phải trừ bao nhiêu cống hiến.”

Nhan Nhược Tuyết ngẩng phắt đầu lên: “Viện trưởng!”

“Giáo sư Nhan, mong cô nhớ cho.” Viện trưởng không bị lay động, “Đây là nhà họ Kỷ.”

Sau khi tra xong, phó viện trưởng Lưu nói: “Căn cứ vào quy định thứ 14, phải trừ 2000 điểm cống hiến."

Viện trưởng phất tay: “Vậy thì trừ đi.”

Sắc mặt Nhan Nhược Tuyết hơi tái, sau lưng đã chảy một giọt mồ hôi lạnh.

Hai ngàn điểm cống hiến không phải là một con số nhỏ, cô ta cũng phải làm một thí nghiệm cấp A mới có thể lấy được.

Nhưng một thí nghiệm cấp A, ít thì cần ba tháng, nhiều thì có khả năng phải mất đến ba năm.

Cô ta đang phấn đấu đến ngưỡng 20 nghìn điểm cống hiến, bây giờ bị trừ nhiều như vậy, cô ta lại phải mất không ít thời gian.
Doanh Tử Khâm đút tay vào túi, gật nhẹ: “Tôi xem xong rồi, cô khá là nực cười.”

Lần này, Nhan Nhược Tuyết không thể nói gì được nữa.

Cô ta cũng không còn kiêu căng, ngạo mạn như trước, trên mặt đau rát.

Nhan Nhược Tuyết không dám ngẩng đầu lên, ôm máy tính, loạng choạng, hoảng hốt rời đi.

Doanh Tử Khâm quay người: “Bố, đi thôi.”

“Đáng đời.” Kỷ Ly hừ mũi tức giận, “Cứ kiêu căng đi, lần này bị một vố đau rồi?”

Ở trên quốc tế, có đầy người lợi hại hơn Nhan Nhược Tuyết nhưng cũng biết thu lại hào quang.

Ôn Phong Miên chỉ cười nhẹ. Ông chưa từng lo lắng về vấn đề kiến thức của Doanh Tử Khâm.

Cô rất ham học, cũng nghiêm túc học tập. Chuyện này ông cũng chỉ tin tưởng Doanh Tử Khâm.

Viện trưởng do dự một lúc, vẫn là gọi cô gái lại: “Cô Doanh, làm cách nào cô có thể biết virus C đã được phát hiện ra?”
Doanh Tử Khâm không dừng lại, chỉ trả lời một câu: “Đọc nhiều sách, đi ngủ sớm, không hói.”

Gϊếŧ người diệt tâm.

Viện trưởng gặp cản trở ở chỗ Ôn Phong Miên, ở chỗ Doanh Tử Khâm thì càng là nghẹn đến không nói được lời nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn họ ra ngoài.

“Xem ra chúng ta đánh giá thấp năng lực của quán quân chung kết ISC rồi.” Viện trưởng thở dài một hơi, “Vốn tưởng đây là giải đấu kiến thức lý thuyết, nhiều nhất cũng là trình độ sinh viên đại học, không ngờ kiến thức của cô ấy thật sự phong phú.”

Dù sao nhà họ Kỷ nhiều người như vậy, cũng có không ít giáo sư nhưng không ai biết virus C đã được phát hiện ra từ lâu.

Nghe câu này, có hai phó viện trưởng nhìn nhau, lòng sinh cảnh giác.

E rằng lần này Ôn Phong Miên trở về là thực sự muốn khôi phục lại địa vị ngày trước.
***

Ba người rời khỏi nội viện.

Tuy rằng khá là hả giận nhưng Kỷ Ly vẫn hơi lo lắng: “Nhan Nhược Tuyết có thể vì chị không đến thí nghiệm của cô ta mà chặn nguồn mua nguyên liệu thí nghiệm của mình, lần này cô ta bị chọc tức như vậy, có khi nào cô ta lại kiếm chuyện sinh sự không?”

Doanh Tử Khâm nhàn nhạt: “Để cô ta tìm, đập chuột.”

Kỷ Ly hoàn toàn không hiểu gì cả: “???”

Ôn Phong Miên ho hai tiếng, mỉm cười: “Ý em họ cháu là cô ta mà thò đầu ra sẽ đánh luôn, đánh đến chết, quá trình rất vui, kết quả rất thoải mái."

Kỷ Ly: “..”

Doanh Tử Khâm: “..”

Tuy đúng là cô có ý này nhưng tại sao bị bố cô giải thích như vậy, cô luôn cảm thấy có chỗ gì đó kỳ lạ nhỉ?

“Yểu Yểu, kết thúc thí nghiệm rồi, con cũng nghỉ ngơi đi.” Ôn Phong Miên gật đầu, “Lâu lắm không gặp Quân Thâm rồi nhỉ? Đi gặp thằng bé đi, thanh niên nên tích cực hoạt động hơn.”
“Vâng.” Doanh Tử Khâm ngừng lại, “Con về ngủ một giấc đã.”

Hôm qua, sau khi xin ngủ cùng, đúng thật là Phó Quân Thâm có qua.

Nhưng lúc anh đến, cô đã bảo Ôn Phong Miên và Kỷ Ly vào phòng khác bên cạnh phòng thí nghiệm rồi, chỉ có một mình cô tiếp tục làm việc ở phòng thí nghiệm thôi.

Vì thế Ôn Phong Miên không biết chuyện này.

Có điều cuối cùng họ cũng không ngủ, cô nghe kể chuyện cả một buổi tối.

Kỷ Ly đột nhiên dừng lại, chỉ màn hình lớn ở lối ra vào, rất hưng phấn: “Doanh thần, nhìn kia, bảng công huân đã thay đổi rồi.”

Bảng công huân hiển thị top 100.

Nhan Nhược Tuyết vốn đang đứng vị trí thứ 49, bây giờ, sau khi bị trừ 2000 điểm cống hiến xong, cô ta bị tụt xuống vị trí thứ 64.

Càng về phía trước, điểm cống hiến càng chênh lệch lớn.

Giữa vị trí thứ nhất và hai cách nhau tròn 50 ngàn điểm cống hiến.
Doanh Tử Khâm ngẩng đầu, quét mắt một cái: “Bảng công huân còn có công dụng gì?”

“Để người trong gia tộc xem.” Người lên tiếng là Ôn Phong Miên. Ông hờ hững nói, “Giá trị cống hiến càng cao, giới cổ võ càng cho nhiều thứ, trong đó bao gồm cả một vài tài nguyên cổ võ và cổ y.”

Cổ võ có một bộ phận chiêu thức mà người không có nội kình cũng có thể luyện được. Nhưng những chiêu thức này không truyền ra ngoài.

Doanh Tử Khâm như suy nghĩ gì đó: “Tài nguyên cổ võ?”

“A, chị biết cái này.” Kỷ Ly gật gật đầu, “Gia tộc rất coi trọng hóa sinh, bởi vì họ muốn dựa vào công nghệ kỹ thuật cao để xem xem có thể sánh ngang với cổ y hay không.”

Gia tộc cổ võ không thích sử dụng công nghệ kỹ thuật cao của thế giới bên ngoài nhưng không phải là không có.

Nhà họ Lăng là vậy, nhà họ Kỷ cũng thế. Có rất nhiều gia tộc cổ võ, lớn nhỏ tổng cộng có vài trăm gia tộc. Nhưng gia tộc cổ y lại đếm trên đầu ngón tay. Vì vậy, không phải gia tộc cổ võ nào cũng có năng lực liên minh với gia tộc cổ y.
Nhà họ Kỷ không có, mỗi lần xảy ra chuyện gì mời cổ y cũng vô cùng bất tiện, vì thế nên họ mới đặc biệt coi trọng nghiên cứu khoa học.

Nhan Nhược Tuyết nghiên cứu hóa sinh, lại thêm cô ta có thể ngưng đọng nội kình, vì thế nhà họ Kỷ càng coi trọng cô ta hơn.

“Vậy ư?” Doanh Tử Khâm gật nhẹ, “E rằng không được đâu.”

Có thể sánh ngang với cổ y chỉ có luyện kim sự và độc dược sư thôi.

Hai thứ đó giống bói toán, phải xem thiên phú.

“Ai biết được chứ.” Kỷ Ly phất phất tay, “Dù sao với số điểm cống hiến của chị, có lẽ cả đời này cũng không được gia tộc gọi đến đâu."

Doanh Tử Khâm quay đầu: “Chị muốn đến giới cổ võ?”

“Hơi hơi.” Kỷ Ly gãi đầu, “Chị tò mò, đặc biệt muốn biết giới cổ võ như thế nào."

“Giới cổ võ không khác thời cổ đại cho lắm, nhà cửa trong đó cũng xưa xửa xừa xưa, suốt ngày đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ.” Giọng nói Doanh Tử Khâm chậm rãi, “Đi thì cũng đừng đến nhà họ Kỷ, nhà họ Kỷ chẳng ra gì đâu.”
Kỷ Ly sững người: “Doanh thần, chẳng lẽ em...”

Cô đột nhiên nhớ đến hôm ấy Kỷ Nhất Nguyên cử người dẫn theo hai cổ võ giá xông vào nhà cô, hai cổ võ giả kia tự nhiên phát bệnh động kinh, nguy hiểm cứ như vậy được hóa giải.

Bây giờ xem ra, chắc chắn là Doanh Tử Khâm đã làm gì đó.

Kỷ Ly hoang mang, nhớ lại khẩu hiệu trong super topic.

Doanh thần, cô ấy là toàn năng.

***

Ba ngày sau, châu Âu trả lời.

Chứng minh rằng hiệu quả dịch tễ thuốc Ôn Phong Miên làm ra cuối cùng còn tốt hơn tưởng tượng của họ, vì thế họ đặc biệt gửi cho nhà họ Kỷ chút vật tư.

Viện trưởng rất vui, không chỉ khôi phục thân phận, địa vị và tất cả điểm cống hiến của Ôn Phong Miên mà còn tăng thêm 3000 điểm nữa.

Bây giờ trên bảng công huân, Ôn Phong Miên đứng ở vị trí thứ 43.

Doanh Tử Khâm và Kỷ Ly là thành viên thí nghiệm nên cũng có điểm cống hiến của riêng mình.
Sau khi biết chuyện này, Kỷ Nhất Nguyên lại nổi trận lôi đình, tức đến đập bàn: “Chết tiệt, vậy mà đến cô Nhan cũng không thể chỉnh được chúng, đúng là để cho chúng ăn may rồi.”

Hơn nữa, rõ ràng Nhan Nhược Tuyết đã nói với bên Manuel để họ chặn nguồn cung nguyên liệu thí nghiệm của Kỷ Nhất Hàng, vậy mà Kỷ Nhất Hàng vẫn lấy được nguyên liệu thí nghiệm, đúng là không thể tin được.

Kỷ Nhất Nguyên càng tức hơn: “Nếu tiếp tục để thí nghiệm kia của Kỷ Nhất Hàng thành công thì đúng là hỏng việc rồi.”

Bao nhiêu năm nay, ông ta luôn muốn trục xuất chi Kỷ Nhất Hàng ra khỏi nhà họ Kỷ.

“Bố, con có một cách.” Kỷ Vận Đông ngẫm nghĩ, “Chẳng phải gia tộc gửi cho bố hai thiệp mời tham dự hội đấu giá sao?”

Kỷ Nhất Nguyên cau mày: “Cái gì?”

“Con nhớ trong danh sách đấu giá có một viên thuốc có thể chữa được không ít bệnh.” Kỷ Vận Đông nói, “Chẳng phải bố vợ Kỷ Nhất Hàng có bệnh trong người sao? Hơn nữa trước mắt còn chưa chữa được.”
“Bố, bố bảo Kỷ Nhất Hàng rút khỏi thí nghiệm, sau đó bố đưa thiệp mời cho ông ta, dù sao chúng ta có một tấm thiệp mời là đủ rồi.”

Vẻ mặt Kỷ Nhất Nguyên chấn động: “Không tệ, Vân Đông, vẫn là con lợi hại.”

Nói xong ông ta lấy tấm thiệp mời ra, sau đó đi tìm Kỷ Nhất Hàng ngay.

***

Lúc này, Kỷ Nhất Hàng còn đang làm thí nghiệm.

Kỷ Nhất Nguyên đến khiến ông đề cao cảnh giác: “Kỷ Nhất Nguyên, ông lại muốn giở trò mèo gì?”

“Tôi không giờ trò, tôi đến đưa đồ cho ông. Biết hội đấu giá mỗi năm tổ chức một lần của giới cổ y không?” Kỷ Nhất Nguyên lắc lắc tấm thiệp trong tay, “Có một vật phẩm đấu giá có thể chữa khỏi bệnh cho bố vợ ông. Thế này đi, ông nộp đơn xin thí nghiệm thất bại, tôi liền đưa thiệp mời hội đấu giá cho ông, ông thấy sao?”
“Ông không muốn bố vợ mình chết sớm đúng không? Nếu ông cụ chết, ông nghĩ một mình ông có thể bảo vệ vợ mình sao?”

Vì dung mạo của mình, bà Kỷ từng bị một thành viên trong gia tộc họ Kỷ ở giới cổ võ để ý đến.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, bố của bà Kỷ cũng đã đóng góp không ít cho nhà họ Kỷ, gia tộc không động đến nhưng thành viên đó vẫn chưa bỏ cuộc.


Kỷ Nhất Hàng cũng biết rõ chuyện này, vì thế ông không để bà Kỷ đến nơi ít người.


Ở nơi nhiều người, vì để giấu kín bí mật, cổ võ giả sẽ không xuất hiện.


Mắt Kỷ Nhất Hàng đỏ lên: “Kỷ Nhất Nguyên!”


“Ông đừng thấy cháu gái mình vừa về nhà họ Kỷ đã lấy được điểm cống hiến.” Kỳ Nhất Nguyên chậc một tiếng, “Đúng là khá lợi hại đấy, nhưng ông xem, nó có thể đưa ra ông thiệp mời hội đấu giá của giới cổ y không?”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK