Mục lục
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.- Chương 471: Xét nghiệm ADN bị tráo đổi. -

Thám viên ngẩn ra: "Trưởng quan?"

"Đoạn ở phút thứ 3 giây thứ 24." Thám trưởng chỉ vào đoạn ghi hình, dặn dò: "Phóng to chỗ này lên."

Thám viên hơi thắc mắc, nhưng vẫn làm theo.

Cậu ta thoát khỏi chế độ full màn hình, sau đó ấn tạm dừng.

Thám trưởng lại tỉ mỉ quan sát một hồi.

Một lúc sau, anh ta nhíu mày: "Loại vũ khí này không có trong danh sách của IBI, quay về báo với bộ phận vũ khí tiến hành nghiên cứu."

IBI có ghi chép về tất cả các loại vũ khí trên thế giới, để có thể lập ra phương án phòng hộ sớm nhất có thể, duy trì an toàn cho công dân toàn cầu.

"Dạ vâng." Trinh thám viên ghi chép lại: "Những thứ khác thì sao?"

"Hết rồi." Thám trưởng gật đầu: "Lưu giữ một bản, gửi về tổng bộ, còn lại xóa hết đi."

Trong đoạn băng ghi hình đã ghi lại rất rõ tốc độ và thân thủ của cô gái.

Nếu như truyền ra ngoài, thế giới hẳn sẽ nổ tung.

IBI thường xuyên tiếp xúc với các thợ săn, nhưng chỉ cần có liên quan đến những chuyện siêu nhiên là sẽ xóa bỏ bằng ghi hình.

"Vâng." Thám viên nhanh chóng tiến hành xóa bỏ những đoạn bằng.

Một tiếng sau, cả thành phố Saint đã bị lật tung lên một lượt, không phát hiện ra vật nguy hiểm nào.

"Báo cáo tổng bộ." Thám trưởng lấy ra thiết bị liên lạc chuyên dụng của IBI: "Nguy cơ đã được giải trừ."

"Tổng bộ đã nhận được thông tin."

Thám trưởng quay về cứ điểm của IBI ở thành phố Saint, lấy đoạn băng ghi hình kia ra, lại nghiêm túc nghiền ngẫm một lần. Sau đó anh ta cảm thấy rất chán nản, có cảm giác chẳng còn lưu luyến gì cuộc đời.

Tốc độ của bọn họ đã nhanh lắm rồi, thế mà có người còn nhanh hơn bọn họ, còn thuận tiện giải quyết hết những kẻ không an phận.

Có lẽ lần này tổng bộ sẽ cắt giảm lương của bọn họ mất thôi.

***

Sáng sớm, Doanh Tử Khâm từ nước ngoài về đến Đế Đô.

Lúc về đến nhà Kỷ Nhất Hàng là vừa đúng sáu giờ sáng.

Bà Kỷ đã dậy nấu bữa sáng. Thấy cô quay về, bà cười híp mắt: "Yểu Yểu, hôm qua ra ngoài với bạn trai đấy à?"

Doanh Tử Khâm đặt cái hộp trong tay xuống: "Chắc vậy ạ."

Cô đã gặp thám viên của IBI thì cũng xem như đã gặp Phó Quân Thâm rồi.

Bà Kỷ lấy từ trong tủ lạnh ra một hộp sữa chua, đặt ở trên bàn, sau đó cắt sẵn bánh mì bỏ vào lò nướng.

Doanh Tử Khâm xắn tay áo lên, cũng bắt đầu phụ giúp.

"Ấy, Yểu Yểu, cháu xem này." Bà Kỷ lấy điện thoại ra: "Bác follow một bạn fan cứng của cháu, bạn fan này ghép video đẹp lắm, bác xem đi xem lại mấy lần liền đấy."

Từ khi được Kỷ Ly giúp đỡ khám phá Weibo, giờ đây bà kỷ đã tìm được thú vui mới. Bây giờ bà cũng không xem tivi nữa, mà toàn lên mạng lưu ảnh với clip về.

"Dạ?" Doanh Tử Khâm đặt dao xuống, nhìn sang.

Cô cảm thấy style cắt ghép video này quen quen.

Cho đến khi cô nhìn thấy tên tài khoản Weibo.

@Ngày hôm nay khỏe mạnh hơn ngày hôm qua.

Doanh Tử Khâm: "..."

Là ông ngoại chứ ai vào đây nữa.

Lúc này bà Kỷ lại lên tiếng cảm thán: "Nhưng mà chủ tài khoản này cũng rộng rãi lắm, nói gì mà bác là follower thứ 5.200.000 của anh ta, đủ điều kiện bốc thăm trúng thưởng, muốn tặng cho bác một bộ La Mer."
Với điều kiện kinh tế của bà Kỷ đương nhiên không thiếu mỹ phẩm, đồ bà dùng đều là hàng xa xỉ của châu Âu.

Nhưng đây là lần đầu tiên bà trúng give away, nên bà vui lắm.

Doanh Tử Khâm mặt không cảm xúc bắt đầu thái thịt.

Ông ngoại của cô đúng là một người luôn bắt kịp xu hướng.


Quả nhiên, chỉ có cô mới là người cổ hủ lỗi thời.

***

Thành phố Hồ.

Nhân viên của Tập đoàn Doanh thị cũng biết tin Doanh Chấn Đình đã chết, nhưng đều không có cảm xúc gì.

Doanh Chấn Đình vì muốn Tập đoàn Doanh thì có thể mau chóng tiến vào Đế đô mà tạo ra rất nhiều áp lực cho nhân viên.

Cái chết của ông ta ngược lại còn khiến nhân viên thở phào nhẹ nhõm.

Một vài cổ đông vẫn luôn ủng hộ Doanh Chấn Đình cũng biết thời thế đã mất, đều thức thời rời khỏi Tập đoàn Doanh thị.

Tập đoàn Doanh thị đã chính thức lụi tàn.
Doanh Thiên Luật hiếm khi được nghỉ ngơi mấy ngày, anh ta đến thăm ông cụ Chung.

Ông cụ Chung vẫn như thường ngày, đang ngồi cắt ghép video.

Doanh Thiên Luật cầm một cốc trà, nhớ đến báo cáo giám định ADN mình nhìn thấy: "Ông ngoại, năm đó sao Tử Khâm lại được đón về thể? Chỉ vì nhìn thấy giống thôi à?"

"Tất nhiên là làm giám định ADN rồi." Ông cụ Chung nhìn anh ta như nhìn thằng ngốc: "Cháu tưởng loại người như bố mẹ cháu không làm giám định người thân mà đã đón người khác về nhà á?"

"Cháu biết." Doanh Thiên Luật day day trán: "Cháu đã tìm thấy giám định người thân của Tử Khâm trong phòng làm việc của tổng giám đốc, nhưng trang cuối cùng trống trơn."

Ông cụ Chung cau mày: "Chuyện này thì ông không biết, nhưng mà ông từng hỏi mẹ cháu, nó nói kết quả giám định không vấn đề gì."
Bọn họ luôn giấu ông chuyện này, mãi về sau này ông mới biết, tất nhiên ông cũng chưa nhìn thấy tờ giám định người thân hồi đó.

"Cháu đang nghĩ liệu có thể nào Tử Khâm không phải là người nhà họ Doanh không." Doanh Thiên Luật nói nhỏ: "Nhưng mà dù sao thì cháu cũng nhận em ấy là em gái cháu."

Chỉ có một khả năng, tờ báo cáo giám định đó đã bị tráo đổi.

Nhưng Doanh Chấn Đình cũng không biết chuyện này, bằng không sẽ không tiện tay bỏ vào trong két sắt bỏ đi.

"Ồ, ông cũng từng nghĩ đến khả năng này." Ông cụ Chung chậm chạp gỡ kính lão xuống: "Hơn nữa còn cảm thấy khả năng này rất lớn, cháu nhìn mấy người nhà cháu xem, có chỗ nào giống Tử Khâm không?"

"Cháu nhìn xem, Tử Khâm bây giờ đã có bạn trai rồi, còn cháu hơn hai mươi tuổi đầu, vẫn là trai tân độc thân, ông còn chưa thấy bóng dáng chất ngoại của mình đâu đấy."
Doanh Thiên Luật nghe mà nhức đầu: "Ông ngoại."

"Còn nữa." Ông cụ Chung nói tiếp: "Con bé đẹp hơn cháu, thông minh hơn cháu, ông cũng cảm thấy nó không phải em ruột của cháu đâu, ài, cháu đáng thương thật đấy."

Doanh Thiên Luật: ".."

***

Châu Âu.

Gia tộc Taylor.

Một đội lính đánh thuê kẻ bị thương, người tàn phế đều bị trên cáng khiêng đi.

Người khiêng bọn chúng là các thám viên của IBI.

Sau đó bọn chúng bị vứt thẳng xuống trước cửa nhà gia tộc Taylor, thị uy một cách rõ ràng.


Biết được hành động lần này thất bại, người đàn ông trung niên lạnh giọng nói: "Một lũ ngu xuẩn!"

"Gia chủ, bớt giận bớt giận." Duke bước tới, cười khổ: "Chúng tôi sơ suất quá, không ngờ người giao dịch với Hickman lần này là cổ võ giả, hơn nữa IBI còn chú ý đến việc này như vậy."

"Đây không phải là lý do." Giọng điệu của người đàn ông trung niên càng lạnh lùng hơn: "Kẻ ra tay là ai?"
"Không, không thể xác định được." Duke lau mồ hôi: "Chúng tôi đã lấy được một đoạn ghi hình ngắn, người ra tay không để lộ mặt, chỉ có thể nhìn ra là nữ giới."

Người đàn ông trung niên nhíu mày: "Mang đoạn ghi hình đó đến đây."

Duke vội vàng dâng lên.

"Thân thủ này..." Người đàn ông trung niên nheo mắt: "Cổ võ giả, không thể sai được."

Còn rất trẻ mà đã có thân thủ như vậy.

Người phù hợp với những điều kiện này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng bất kể là kẻ nào, đều tuyệt đối không phải hạng dễ dây vào.

Người đàn ông trung niên chậm rãi thở ra: "Phiền rồi đây."

Chỉ có thành viên chi chính của các gia tộc lớn trong giới cổ võ, mới có thể có được võ công cao cường như vậy ở độ tuổi này.

Mấy thế gia hàng đầu Đế đô cũng chẳng xứng lọt vào mắt bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu.
Giống như nhà họ Mục, nhà họ Nhϊếp từ thế kỷ 20 mới bắt đầu làm kinh doanh, không thể so được với bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu đã có lịch sử mấy trăm năm được.

Nhưng giới cổ võ đúng là khiến người ta phải dè chừng.

Bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu dựa vào thuốc, mới có thể khiến một lượng nhỏ lính đánh thuế có được sức mạnh của cổ võ giả. Nhưng bọn họ cũng biết, lính đánh thuê có đẳng cấp cao đến mấy cũng không thể so được với cổ võ giả có tu vi trên trăm năm.

Mà trong giới cổ võ, lại không hề thiếu những cổ võ giả ở cấp bậc này.

Hiện giờ, rất có thể bọn họ vì ra tay với Hickman mà đã chọc giận một gia tộc cổ võ lớn!

"Kiểu gì cũng phải tìm ra được cổ võ giả này trong thời gian ngắn nhất." Người đàn ông trung niên hít một hơi thật sâu: "Sau đó, nhất định phải cử người đến nhà xin lỗi."
"Gia chủ, quả thật không có cách nào." Duke lắc đầu: "Từ đầu tới cuối cô ta không hề lộ mặt, khoảng cách lại xa, thật sự không thể nhận ra được."

Người đàn ông trung niên cau mày thật chặt.

Đây đúng là một vấn đề khó.

"Gia chủ, có cách." Quản gia đột nhiên lên tiếng: "Không phải bốn nhà tài phiệt lớn đã đặc biệt thiết lập nên một kho dữ liệu ư, bên trong có băng ghi hình của các cổ võ giả, còn đính kèm cả tên nữa."

"Tải đoạn băng ghi hình đó lên, nói không chừng có thể dựa vào động tác mà xác định độ tương thích."

Đúng là cổ võ giả chẳng mấy khi ra khỏi giới cổ võ, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có.

Bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu đã thu thập tài liệu ghi hình về các cổ võ giả xuất hiện ở thế giới bên ngoài.

Bởi vì bí kíp cổ võ của mỗi đại gia tộc cổ võ đều có chỗ khác biệt, ví dụ như nhà họ Lâm và nhà họ Nguyệt là hai trường phái hoàn toàn khác nhau, cho nên có lúc, có thể dựa vào động tác để phán đoán xem là thành viên của gia tộc nào.
Nếu như là gia tộc nhỏ thì bọn họ sẽ không để tâm.

Nhưng gia tộc lớn, thì bọn họ sẽ nghiêm túc đối đãi, còn phải chuẩn bị quà tặng.

"Đi." Người đàn ông trung niên gõ lên mặt bàn, trầm giọng nói: "Đi đến kho dữ liệu."

Kho dữ liệu do bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu cùng nhau lập nên, bắt buộc phải được sự cho phép của ba nhà tài phiệt còn lại mới có thể đi vào.

Đến khi lấy được giấy thông hành đã là chuyện của một tiếng đồng hồ sau.

Người đàn ông trung niên không đợi nổi nữa, sải bước tiến vào: "Tải băng ghi hình lên."

Duke lập tức tải bằng ghi hình lên.

[Đang load..]

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào màn hình lớn màu xanh.

[Phối hình hoàn tất]

Người đàn ông trung niên giật mình, lập tức nhìn sang.

Trên màn hình lớn xuất hiện một tấm ảnh và một khung chữ màu đỏ.
[Nhà họ Lâm, Lâm Thanh Gia, 22 tuổi, mức độ tương thích 53.6%.]

- Chương 472: Đυ.ng phải gia tộc đáng sợ nào đó. -

Trong chốc lát, gương mặt người trung niên biến sắc: "Người nhà họ Lâm à?"

Nhà họ Lâm là một trong ba gia tộc lớn của giới cổ võ, thực lực cực kỳ cao cường. Thợ săn dưới trướng gia tộc Taylor từng giao chiến với đội hộ vệ của nhà họ Lâm. Đương nhiên người trung niên biết rõ nhà họ Lâm ghê gớm tới mức nào.

Độ tương thích không cao nhưng cũng đã vượt hơn 50%, điều đó chứng tỏ cổ võ mà người tấn công lính đánh thuê bọn họ sử dụng là kế thừa từ nhà họ Lâm. Thậm chí, còn có khả năng người đó chính là Lâm Thanh Gia.

Cho dù Lâm Thanh Gia đã lộ mặt ở thế giới bên ngoài nhiều lần, bọn họ cũng chỉ có nắm video nên đương nhiên không thể nào so sánh hết tất cả các động tác được. Nhưng cũng may Lâm Thanh Gia là cổ y nên tính tình hiền hậu. Bên phía châu Âu cũng có gia tộc từng mời cô ta tới khám bệnh, trong số đó có gia tộc Bevin.
Nếu như là Lâm Thanh Gia, bọn họ kịp thời để nhận tội và xin lỗi có lẽ vẫn có thể cứu vãn được. Tuy nhiên, người trung niên vẫn chưa thở phào nhẹ nhõm được, màn hình lớn màu xanh lam tiếp tục chuyển động.

[Nhà họ Nguyệt, Nguyệt Phất Y, 20 tuổi, độ tương thích 49,6%.]

[Nhà họ Tạ, Tạ Niệm, 24 tuổi, độ tương thích 47,4%.]

Phòng tư liệu im lặng như tờ.

Trong chớp mắt, mọi âm thanh đều biến mất, người quản gia nhìn ba tấm ảnh đến ngây người.

Người trung niên hít một hơi, không nén nổi lùi về sau một bước.

Duke trợn trừng mắt, thất thanh: "Gia, gia chủ, chuyện này..."

Về mảng kỹ thuật, chắc chắn bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu đã vượt xa giới cổ võ.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên tiến hành so sánh với kho dữ liệu của cổ võ giả nhưng chắc chắn không có chuyện xảy ra sai sót.
Bởi vì ngoại trừ kho dữ liệu của cổ võ giả ra, bọn họ còn có một kho dữ liệu thợ săn nữa. Cũng nhờ vào so sánh độ tương thích của video để tìm ra thân phận có khả năng là thợ săn, rồi tiến hành truy xét.

Kỹ thuật so sánh độ tương thích này rất cao, chỉ chọn ra những người phù hợp nhất.

Đây là lần đầu tiên người trung niên gặp trường hợp xuất hiện đến tận mấy kết quả tương thích như thế này.

"Gia, gia chủ..." Cơ thể của người quản gia cũng trở nên run rẩy. "Rốt cuộc là người nào đây?"

Bọn họ không hiểu nhiều về cổ võ, chỉ biết đại khái cổ võ chia thành mấy hệ phái. Tất nhiên những bí tịch cổ võ lợi hại nhất đang nằm trong tay của ba gia tộc cổ võ lớn. Xuất hiện ba người tương thích, điều này chứng tỏ kẻ tấn công biết hết võ công của ba gia tộc cổ võ lớn.
Đùa kiểu gì thế?

Học lộn xộn như thế làm sao thấu hiểu hết đây?

Có lúc toàn năng sẽ đồng nghĩa với tầm thường.

Người học nhiều đâu mạnh bằng kẻ chỉ tập trung luyện một thứ?

Giờ thì hay rồi, ba người tương thích vừa khéo đại diện cho ba đại thế gia cổ võ.

Làm thế nào đây?

"Thân hình và vóc dáng của cô ta khá giống với Lâm Thanh Gia." Nhân viên quản lý lên tiếng, "Cho nên độ tương thích của Lâm Thanh Gia là cao nhất, còn về hai người còn lại..."

"Nguyệt Phất Y chỉ có một đoạn video." Nói rồi, ông ta nhấn vào đoạn video của Nguyệt Phất Y, "Đây là lúc một thế lực phản động của châu Âu chôn bom trong khu vui chơi làm nổ tung đường ray của trò tàu lượn siêu tốc."

"Tàu lượn phanh lại kịp lúc nhưng một người phụ nữ ở hàng ghế trước bất cẩn đánh rơi đứa con trong lòng mình xuống dưới."
Trong đoạn video là một cô gái trẻ tuổi tiến lên phía trước với tốc độ cực kỳ nhanh, cứu được đứa bé, sau đó lại rời đi với tốc độ còn nhanh hơn nữa.

Bởi vì tốc độ rất nhanh, camera chỉ chụp được gương mặt của cô ấy trong chốc lát. Thông qua so sánh, xác nhận đó là tiểu thư của nhà họ Nguyệt - Nguyệt Phất Y.

Xưa nay nhà họ Nguyệt luôn nổi tiếng bởi tốc độ. Tất nhiên, đoạn video này cũng đã bị xóa rồi.

Sau việc đó, chuyện rốt cuộc làm sao đứa bé ấy có thể sống sót được đã trở thành câu đố chưa có lời giải đáp trong mắt mọi người.

"Đây là hai đoạn video của Tạ Niệm." Nhân viên quản lý lau mồ hôi, lại lục tìm ra hai đoạn video, "Đòn tấn công của nhà họ Tạ mạnh mẽ và ác liệt, cũng khá giống."

Người đàn ông trung niên chẳng nói được chữ nào.
Quản gia thình lình ngẩng đầu: "Gia chủ, bây giờ phải làm sao?"

"Chắc chắn không phải là nhà họ Tạ." Ánh mắt của người đàn ông trung niên u ám, "Người nhà họ Tạ nham hiểm độc ác, không có chuyện để người còn sống sót, chỉ có thể là nhà họ Lâm và nhà họ Nguyệt thôi."

Tuy nhiên, võ công của nhà họ Lâm và nhà họ Nguyệt hoàn toàn khác nhau, theo lẽ thường không thể nào cũng xuất hiện người tương thích mới đúng.

"Đến nhà họ Nguyệt và nhà họ Lâm một chuyến." Người trung niên cau chặt mày, suy nghĩ rất lâu rồi quả quyết đáp, "Đừng nói là chuyện gì, chỉ bảo là biếu quà thôi."

Quản gia lập tức trả lời: "Vâng, thưa gia chủ."

"Tạm thời đừng động đến Hickman nữa." Người trung niên quay đầu, dặn dò Duke, "Cho dù là gia tộc cổ võ lớn nào thì cũng không dễ động vào đâu."
Tất nhiên, một quả bom nguyên tử của bọn họ là có thể san bằng cả nhà họ Lâm. Nhưng nhà họ Lâm cũng có thực lực, có thể lấy được đầu của gia chủ giữa cả ngàn người. Đến lúc đó cả hai bên đều cùng thua thiệt. Không cần thiết phải đắc tội giới cổ võ vì Hickman.

Tuy Duke có hơi không cam tâm nhưng cũng đành phải tuân theo.

Người trung niên châm một điếu thuốc, ngón tay đang run rẩy.

Nếu như cả nhà họ Nguyệt và nhà họ Lâm đều không phải thì rốt cuộc ông ta đã đυ.ng trúng gia tộc đáng sợ nào rồi?

***

Giới cổ võ.

Nhà họ Lâm.

Tuy giới cổ võ không thích dùng các phương tiện kỹ thuật cao cấp của thế giới bên ngoài, cũng hoàn toàn không quan tâm đến bất cứ tin tức nào của thế giới ấy. Nhưng vì nhiều lần giao thủ với bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu nên vẫn có người chuyên phụ trách việc liên lạc với bên châu âu.
Lâm Cẩm Vân cau mày: "Gia tộc Taylor bảo muốn đến tận nhà biếu quà à? Không nói rõ là nguyên nhân gì sao?"

Quản gia vừa mới lên chức cung kính đáp lời: "Không nói ạ, nhưng bọn họ có hỏi thêm vài câu về tiểu thư Thanh Gia."

"Thanh Gia á?" Lâm Cẩm Vân ngây người, cho hộ vệ đi mời Lâm Thanh Gia, "Thanh Gia, dạo gần đây con có đi ra ngoài không?"

Xưa nay ông ta luôn giữ thái độ nuôi thả với Lâm Thanh Gia. Mấy con cháu dòng chính của nhà họ Lâm thì ông ta đều để mắt tới, sợ bọn họ bỏ bê việc luyện tập và học hành. Thế nhưng Lâm Thanh Gia không hề khiến ông ta phải lo lắng về điều này, cô ta rất tự giác.

"Hả?" Lâm Thanh Gia ngẩn ra, "Không ạ, dạo gần đây con chỉ ở giới võ cổ."

"Thế à?" Đôi mày cau chặt của Lâm Cẩm Vân giãn ra, "Vậy con đi làm việc tiếp đi."

Lâm Thanh Gia gật đầu.
"Đúng rồi." Lâm Cẩm Vân bỗng gọi cô ta lại, "Buổi đấu giá tháng tới, Tư Pháp đường sẽ gửi một bản danh sách sang, con xem có dược liệu nào con cần không."

"Nhà họ Lâm sẽ chuẩn bị sẵn tài nguyên, đến lúc đó đấu giá nó."

Sau khi đọc qua bảng danh sách, Lâm Thanh Gia đánh dấu vào mấy vật phẩm đấu giá: "Cảm ơn bố nhé!"

Lâm Cẩm Vân xua tay: "Đi đi."

Lúc này quản gia lại lên tiếng: "Đúng rồi, gia chủ, hình như gia tộc Taylor cũng liên lạc với nhà họ Nguyệt nữa, nghe bảo là cũng có liên quan đến tiểu thư Nguyệt Phất Y."

Nghe được cái tên này, Lâm Cẩm Vân trầm ngâm: "Nguyệt Phất Y?"

Ông ta đã từng gặp Nguyệt Phất Y.

Người nhà họ Nguyệt rất khiêm tốn, bởi vì tất cả bọn họ đều là tu luyện cuồng ma.

Nguyệt Phất Y năm nay hai mươi tuổi nhưng tu vi cổ võ đã vượt xa những người cùng tuổi.
Nguyệt Phất Y không giao tiếp nhiều với người cùng tuổi, người bạn thân duy nhất của cô ấy là Lăng Miên Hề của nhà họ Lăng.

"Mặc kệ." Lâm Cẩm Vân lắc đầu, "Nhà họ Nguyệt không động thì chúng ta cũng đừng động tới, gia tộc Taylor muốn tặng thì cứ để họ tặng đi."

Giàu có quá liên quan gì đến bọn họ, rảnh rỗi đến phát chán.

***

Hôm sau.

Nhà họ Kỷ.

Viện nghiên cứu.

Doanh Tử Khâm giao nguyên liệu có được cho Ôn Phong Miên. Sau khi báo cáo lên nội viện hạng mục thí nghiệm thứ tám, nội viện cũng đặc biệt phê chuẩn cho một phòng thí nghiệm.

Hôm nay bọn họ phải đến nội viện lấy chìa khóa.

Kỷ Ly là một thành viên của hạng mục thí nghiệm nên đương nhiên cũng đi theo cùng.

Trên đường đi, ba người bọn họ gặp Kỷ Nhất Nguyên và mấy thanh niên.

Ôn Phong Miên ngừng bước chân lại nhưng không đến đó xem thử.
Ngược lại, Kỷ Nhất Nguyên tiến lên chào đón, gương mặt nở nụ cười: "Phong Miên, hơn hai mươi năm không gặp rồi mà phong thái của cậu vẫn chẳng đổi nhỉ?"

"Năm xưa trong viện nghiên cứu có không biết bao nhiêu cô gái ngưỡng mộ cậu, sau khi cậu chết, bọn họ còn khóc lóc nữa cơ. Tôi đúng là không thể bì được."

Ôn Phong Miên chẳng nói gì, không bận tâm đến những chuyện đó.

Sau khi nghe thấy câu này, mấy thanh niên đi theo Kỷ Nhất Nguyên cũng nở nụ cười.

"Ông..." Kỷ Ly tức giận, định lên tiếng nhưng bị ngăn cản lại.

"Ông không bì được." Doanh Tử Khâm ngước mắt lên, ngữ điệu không nhanh cũng không chậm, "Sau khi ông chết, bọn họ sẽ nhảy đầm trên mộ ông."

Ôn Phong Miện lạnh nhạt nói: "Ảnh hưởng mỹ quan thành phố thật."

Kỷ Ly bật cười "ha ha" thành tiếng, cực kỳ không nể mặt.
Ngay lập tức, gương mặt Kỷ Nhất Nguyên sa sầm xuống, trở nên tái nhợt.

"Yểu Yểu, đi thôi." Ôn Phong Miên thôi không nhìn nữa, "Người không liên quan thì chẳng cần để ý tới."

Ba người rời đi, gương mặt Kỷ Nhất Nguyên vẫn rất khó coi.

"Bố, giáo sư Nhan ở bên trong." Một thanh niên lên tiếng, "Bọn họ sẽ không lấy được tiền thí nghiệm dễ dàng đâu."

"Lấy được rồi thì đã thế nào?" Kỷ Nhất Nguyên khinh thường, "Đến cả tư liệu thí nghiệm cũng chẳng có, không thể nào thực hiện được đâu."

Ông ta xua tay nói: "Đi thôi, mười ngày sau là có thể giải quyết được bọn Ôn Phong Miên và Kỷ Nhất Nguyên rồi."

***

Đại sảnh nội viện.

Ngoại trừ Nhan Nhược Tuyết ra còn có một phó viện trưởng nữa.

Kỷ Ly nhỏ giọng: "Doanh thần, đó chính là Nhan Nhược Tuyết."

Doanh Tử Khâm quay đầu.
Cùng lúc đó, Nhan Nhược Tuyết cũng nhìn sang, ánh mắt đầy vẻ dò xét.

Một lát sau, cô ta mở miệng nói: "Cô chính là Doanh Tử Khâm à? Nghe nói cô là thủ khoa kỳ thi tốt nghiệp của thành phố Hồ, biết virus C là gì không?"

"Nói được thì tiền vốn của phòng thí nghiệm sẽ được tăng gấp mười lần cơ bản."

Phó viện trưởng không hề ngăn cản.

Địa vị của Nhan Nhược Tuyết thật sự cao hơn Ôn Phong Miên nhiều.

Kỷ Ly theo bản năng lên tiếng: "Virus C là..."

Nhan Nhược Tuyết chẳng thèm nghe đã cắt ngang: "Không cần cô, để nó nói."

- Chương 473: Không có ai hiểu độc dược hơn Doanh thần. -

Virus C là một loại virus mới phát hiện vào khoảng thời gian trước, vẫn chưa được đặt tên nên tạm thời dùng chữ cái để gọi thay trước.

Virus do tất cả các phòng thí nghiệm sinh vật của nhà họ Kỷ phát hiện ra sẽ được trình báo lên trung tâm virus quốc tế trước tiên, sau đó mới công bố chính thức ra thế giới bên ngoài.
Loại virus này được phát hiện trên một con báo biển ở châu Nam Cực.

Virus không phải là sinh vật tế bào, chúng chỉ có một loại vật chất di truyền là ADN hoặc ARN.

Virus C không chỉ là virus ARN mà còn là virus ARN sợi đôi.

Sau khi nhà họ Kỷ phát hiện ra, đồng thời thông qua so sánh với kho dữ liệu virus, không có một loại virus nào khớp với nó. Cho nên cuối cùng nhà họ Ký nhận định rằng đây là một loại virus động vật mới.

Nhan Nhược Tuyết vốn không phải là nhân viên nghiên cứu đầu tiên phát hiện ra virus C mà là nhóm của Kỷ Nhất Nguyên. Song, vì lấy lòng Nhan Nhược Tuyết nên Kỷ Nhất Nguyên đã chuyển phát hiện ấy cho cô ta. Được nhận không một phát hiện mới, đương nhiên Nhan Nhược Tuyết phải nhận rồi.

Thông tin về virus C chỉ mới công khai trong nội bộ nhà họ Kỷ, Doanh Tử Khâm vừa trở về chưa bao lâu thì làm sao biết được?
"Gấp mười lần thấp quá, gấp trăm lần." Doanh Tử Khâm đút một tay vào túi, tư thế thảnh thơi, "Tiền vốn thí nghiệm ấy."

Ở một bên, người trợ lý ngẩng đầu lên ngạc nhiên.

Thế là sắp trình bày thật à?

Nhan Nhược Tuyết nghe thấy thế, cười chế giễu: "Thiếu tiền đến vậy sao? Được, gấp trăm lần thì gấp trăm lần, cô nói đi."

Kỷ Ly nhìn Nhan Nhược Tuyết như thể nhìn một kẻ ngu ngốc.

Một phú bà trong giới giải trí như Doanh thần của bọn họ mà lại thiếu tiền ư?

Cũng khó trách, Nhan Nhược Tuyết hoàn toàn không quan tâm đến tin tức của giới giải trí, nên cũng chẳng biết đế quốc giải trí Truyền thông Sơ Quang kiếm được nhiều tiền đến mức nào.

Nếu thật sự phải tính toán ra, tài sản của Doanh thần bọn họ có lẽ cũng bằng cả nhà họ Kỷ đấy.

Nhan Nhược Tuyết hoàn toàn không so sánh được.
"Virus C chỉ có thể truyền nhiễm qua đường máu." Doanh Tử Khâm lên tiếng không nhanh cũng không chậm, "Triệu chứng phát bệnh tương tự với chứng động kinh, bệnh tình nghiêm trọng có khả năng sẽ gây ra chảy máu ở khoang ngực..."

Ánh mắt của phó viện trưởng từ kinh ngạc dần dần chuyển sang nghiêm túc.

Tuy việc phát hiện ra virus C đã được thông báo cho cả nhà họ Kỷ nhưng rất nhiều chi tiết chỉ cấp cao mới biết được.

Doanh Tử Khâm nói xong câu cuối thì ngước mắt lên, ánh mắt vẫn bình tĩnh như trước: "Đã đủ chưa?"

Trên diễn đàn NOK, virus C vẫn còn một cái tên khác, tên là virus Chiara. Có điều trên bảng xếp hạng độc dược, nó còn chẳng được xếp trong tám mươi hạng đầu nữa, không phải là một loại độc dược có tính uy hϊếp quá lớn.

Nhưng nếu như thoát ra ngoài quả thật cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định.
Vì vậy, các khu vực lớn đã tăng cường trông coi nghiêm ngặt hơn.

Tuy nhiên, thông thường người ta sẽ không biết về bảng xếp hạng độc dược.

Nhan Nhược Tuyết cũng ở trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học nhưng chưa đạt đến vị trí đỉnh cao đó, cô ta cũng chẳng phải cổ y. Diễn đàn NOK không phổ biến bên phía nước Hoa, cô ta không biết được những điều đó.

Vả lại, trên bảng xếp hạng độc dược này, độc dược của nước Hoa chiếm gần như một nửa. Trước cổ y thì đã có Đông y. Có điều bởi vì cổ y tu luyện nội kình nên hiệu quả trị liệu mạnh hơn Đông y. Nhưng Đông y cũng không hề yếu, nếu không thời cổ đại đã chăng xuất hiện từng đó loại độc dược rồi. Nước Hoa vẫn luôn là một nước lớn về y dược học.

Nhan Nhược Tuyết mím môi không nói gì, sắc mặt có hơi không ổn lắm. Rõ ràng cô ta không ngờ đến việc Doanh Tử Khâm thật sự có thể nói được. Virus C là do cô ta tiện miệng nói ra chứ chưa từng thông báo cho ai. Cho dù Doanh Tử Khâm từng xem tài liệu nghiên cứu của nhà họ Kỷ thì làm sao cô ta có thể nhớ đúng về virus C như vậy?
"À, xin lỗi nhé, giáo sư Nhan." Lúc này, dường như Kỷ Ly chợt nhớ ra điều gì đó, vô cùng áy náy, "Sau khi em họ tôi quay về nhà họ Kỷ, bố tôi đã gửi rất nhiều tài liệu nghiên cứu cho em ấy, chỉ mất ba ngày thôi là em ấy đã đọc xong hết rồi mà."

"Giáo sư Nhan, cô cũng nói rồi đó, em ấy là thủ khoa kỳ thi tốt nghiệp. Thủ khoa kỳ thi tốt nghiệp ấy mà, khả năng ghi nhớ tốt thì chẳng phải đọc qua rồi không quên được là chuyện rất bình thường sao? Người bình thường như chúng ta thì đừng mong so sánh."

Một câu nói thôi đã khiến Nhan Nhược Tuyết tái xanh mặt mày. Lại còn mất mặt trước biết bao nhiêu người, còn cả một vị phó viện trưởng nữa, sự xấu hổ đột ngột trào dâng trong lòng, gương mặt cũng thấy đau rát vô cùng.

Cô ta chẳng muốn tiếp tục ở lại đây thêm một giây nào, tức giận quay người rời đi.
Thái độ của phó viện trưởng dành cho Doanh Tử Khâm có chuyển biến: "Cô Doanh, chào mừng gia nhập viện nghiên cứu."

"Tôi nhắc nhở mọi người một chút." Doanh Tử Khâm không hề khách sáo với ông ta, gương mặt thản nhiên, "Virus C này đã được phát hiện từ lâu rồi, tôi nghĩ các người đừng nên gửi nó đến trung tâm virus quốc tế với danh nghĩa là phát hiện mới thì hơn, nếu không sẽ trở thành trò hề cho thiên hạ đấy."

Bảng xếp hạng độc dược không được công bố ra cho người ngoài song điều đó không có nghĩa là những người ở đẳng cấp cao nhất trên quốc tế không biết tới.

Trên bảng xếp hạng của diễn đàn NOK có một vị độc dược sư xếp vị trí thứ năm. Vị độc dược sư này không hề che giấu thân phận, là cá nhân hiếm hoi mà cả thế giới đều biết. Bởi vì ông ấy chính là hội trưởng của trung tâm virus quốc tế.
Ông ấy khác với những độc dược sư còn lại, không chế tạo độc mà tìm cách giải độc. Độc dược sư hạng năm ấy đã từng cứu không ít người, còn nghiên cứu ra thuốc giải độc cho một trận dịch bệnh ở Bắc Âu, có danh tiếng cực cao trên thế giới.

Cũng giống vậy, trung tâm virus quốc tế là một nơi giữ gìn sự an toàn cho công dân thế giới, có mối quan hệ nhất định với IBI.

Nếu IBI phát hiện ra loại virus nào đó, bọn họ cũng sẽ gửi đến trung tâm virus quốc tế để xét nghiệm so sánh.

Phó viện trưởng hơi ngây ra, còn chưa kịp mở miệng thì Nhan Nhược Tuyết đang bước đến gần cửa ra đã dừng lại.

Cô ta đột ngột quay đầu, đôi mắt tràn ngập sự giễu cợt và mỉa mai: "Cô không chịu được khi nhìn thấy người khác yên ổn à? Tôi phát hiện tại sao tôi lại không thể gửi đi? Lại còn đã được phát hiện nữa chứ?"
Doanh Tử Khâm ngáp một cái, nở nụ cười lạnh nhạt: "Xin cứ tùy ý."

Nhan Nhược Tuyết nghiến răng, cũng chẳng nói thêm gì, quay người rời đi.

Bóng lưng có vẻ rất thảm hại.

Ôn Phong Miên im lặng nãy giờ thình lình lên tiếng hỏi: "Nếu nghiên cứu bị gửi trả về thì vẫn sẽ phải chịu phạt giống trước đây à?"

Lần này phó viện trưởng trả lời, giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng: "Đúng thế, nếu như là phát hiện nhầm thì sẽ rút lại điểm công huân."

Tuy Ôn Phong Miên đã bị nhà họ Kỷ cắt hết tất cả điểm công huân, cũng đã mang tới không ít tổn thất cho nhà họ Kỷ. Nhưng ông thật sự là thiên tài trong lịch sử nhà họ Kỷ từ xưa tới nay.

Bên phía nội viện luôn giữ thái độ mong ngóng, chỉ cần hạng mục thí nghiệm lần này thành công, bọn họ sẽ nâng cao địa vị của Ôn Phong Miên, cử cổ võ giá bảo vệ ông ngay.
Sinh vật cạnh tranh nhau, thích ứng được mới tồn tại được. Người nào mạnh, người đó sẽ được chú ý đến.

Nhà họ Kỷ đã duy trì phong cách vốn có của gia tộc ở giới cổ võ.

Ôn Phong Miền gật đầu, tỏ ý sâu xa: "Thế thì tốt."

Phó viện trưởng không hiểu ba chữ này của ông lắm, lấy chìa khóa phòng thí nghiệm ra giao cho ông: "Đây là chìa khóa, mã phòng thí nghiệm của mọi người là D34, thời hạn dài nhất của hạng mục thí nghiệm là mười lăm ngày, cũng tức là đến ngày 25 tháng 7."

"Nếu trước thời điểm đó mà mọi người không có được kết quả thí nghiệm, nội viện sẽ xem như thí nghiệm thất bại."

Phòng thí nghiệm bắt đầu bằng chữ cái D là phòng thí nghiệm cấp rất thấp. Tất cả các nguyên liệu thí nghiệm đều phải tự đi mua, nội viện sẽ không cấp cho.

Phòng thí nghiệm của Nhan Nhược Tuyết bắt đầu bằng chữ S, Kỷ Nhất Nguyên thì là A.
Năm nay Kỷ Nhất Hàng mới thăng lên đến cấp B, tài nguyên được tăng lên một mức nhất định.

Ôn Phong Miên nhận lấy, ba người đi thẳng tới phòng thí nghiệm.

Bên cạnh phòng thí nghiệm có nhà ăn, cũng có thể gọi đồ ăn bên ngoài về.

Trên đường đi, Doanh Tử Khâm như đang suy ngẫm điều chi: "Cách nói chuyện của chị khi nãy không giống bình thường lắm, giống như..."

"Giống như trà xanh đúng không? Doanh thần, em không hiểu." Kỷ Ly hạ thấp giọng, khẽ nói, "Chẳng phải dạo gần đây khó khăn lắm chị mới được nghỉ à, chị xem một bộ phim cổ trang tên là "Trà xanh max cấp tự vả ngay tại trận"!

Nghe đến cái tên này, Doanh Tử Khâm hơi cau mày.

"Trong phim, nữ chính là người của thời đại chúng ta xuyên không về cổ đại, sau đó nữ phụ là một con trà xanh, cả ngày chỉ biết giả vờ đáng thương kể thảm để người khác thông cảm cho cô ta." Kỷ Ly nói, "Nữ chính đã dùng giọng điệu trà xanh của nữ phụ để đáp lại, làm nữ phụ tức chết đi được, chị thế này là học đi đôi với hành đấy nhưng kỹ thuật vẫn chưa được cao như thế."
"Doanh thần, biên kịch đó quá lợi hại, chị thật sự muốn theo học cô ấy, kỹ thuật cao ghê ha."

"Ừm." Doanh Tử Khâm im lặng một lúc, "Đó là phim chiếu mạng do Truyền thông Sơ Quang sản xuất ra, biên kịch là thư ký của em."

Truyền thông Sơ Quang cũng sẽ sản xuất một số bộ phim chiếu mạng, không mong đợi kiếm được lãi mà chỉ là nơi để cho người mới đến luyện tập kỹ năng diễn xuất thôi.

Kỷ Ly: "..."

Cô ấy lẳng lặng móc ra một cuốn sổ nhỏ từ trong túi áo: "Có thể nhờ thư ký của em ký tên cho chị được không?"

***

Phía bên này, Nhan Nhược Tuyết đã về tới phòng thí nghiệm.

Cô ta nặng nề ném tài liệu trong tay lên bàn, tức giận khó lòng bình tĩnh được.

Trợ lý rót cho cô ta cốc nước, do dự một lát rồi mới nói: "Giáo sư, khi nãy Doanh Tử Khâm báo virus C đã được phát hiện từ lâu rồi à? Hay là cứ nhờ bên trung tâm virus quốc tế xét nghiệm kiểm tra trước đã?"
Nếu như bị phát hiện rồi, bọn họ còn gửi nó đến trung tâm virus quốc tế dưới danh nghĩa phát hiện mới thì đúng là làm trò cười mà.

"Mặc kệ nó." Nhan Nhược Tuyết cười khẩy, "Một đứa chân ướt chân ráo bước vào giới nghiên cứu mà đã coi trời bằng vung như thế rồi, nó bảo đã phát hiện rồi cậu liền tin à?"

"Tôi bảo chưa bị phát hiện là chưa bị phát hiện."


Cô ta còn chuẩn bị giành lấy phần thường của trung tâm virus quốc tế nhờ vào phát hiện về virus C, sau đó thăng cấp điểm công huân ở nhà họ Kỷ lên, giành được nhiều tài nguyên hơn nữa.


Trợ lý nghĩ lại cảm thấy cũng phải.


Bên phía Kỷ Nhất Nguyên cũng đã nghiên cứu về virus C một khoảng thời gian rồi, chẳng lẽ còn không bằng Doanh Tử Khâm sao?


Nhan Nhược Tuyết mở máy tính ra, chỉnh sửa tài liệu của virus C xong thì gửi cho trung tâm nghiên cứu virus quốc tế.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK