Mục lục
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."A lô, giáo sư Lý, chào ông." Mạnh Như cất lời: "Ông gọi để nói về Tiểu Huyên à? Tôi đang nghe đây.

Thái độ Lý Nghiêm không ôn hòa như trước đó nữa, ông lạnh lùng nói: "Xin lỗi Nguyên phu nhân, tôi gọi đến để báo với bà một tiếng, phòng thí nghiệm của chúng tôi đủ người rồi, không cần Doanh Nguyệt Huyên nữa."

Mạnh Như ngẩn người.

Không đợi bà ta phản ứng lại và hỏi thêm gì nữa, ông đã cúp máy.

Chỉ để lại tiếng "tút tút tút" lạnh lẽo.

Vì là mở loa ngoài nên ông Nguyên cũng nghe thấy rất rõ ràng. Ông ta cau mày: "Sao vậy?"

Rõ ràng hai tháng trước, Mạnh Như còn nói với ông ta, Doanh Nguyệt Huyên trở thành thành viên dự bị của phòng thí nghiệm của giáo sư Lý.

Mới được bao lâu mà đã thay đổi.

Mạnh Như cũng cảm thấy kỳ lạ: "Để tôi hỏi thêm xem."

Bà ta lại gọi điện thoại cho giáo sư Lý.

Giáo sư Lý bắt máy nhưng thái độ vẫn lạnh nhạt như cũ: "Xin lỗi, không thể nói được."

Điện thoại lại bị cúp.


Mạnh Như ngẩn người một hồi lâu: "Tiểu Huyên ở châu Âu cũng không làm gì, chẳng lẽ là vấn đề của dự án thí nghiệm bên đó?"

"Cũng chưa chắc." Ông Nguyên nghĩ rất nhiều: "Không biết chừng con bé làm gì đó ấy chứ. Cũng may chỉ là đính hôn, cũng không tuyên bố với giới thượng lưu ở Đế đô, tôi thấy vẫn nên nhanh chóng giải trừ hôn ước thì tốt hơn."

"Để tôi hỏi thêm người khác đã." Mạnh Như cau mày: "Bà cụ Doanh thành người thực vật rồi, dù thế nào đi chăng nữa tôi cũng nợ ân tình của bà ấy. Trước khi sự việc chưa rõ ràng, tuyệt tình như vậy cũng không nên."

"Hơn nữa hạng mục kia của nhà họ Nhϊếp tháng sau bắt đầu đấu thầu rồi, không thể thiếu Tiểu Huyên được."

Ông Nguyên cũng không nói gì nữa: "Vậy bà đi hỏi đi, nếu xảy ra chuyện thì nhanh chóng rút lui."

Trong mắt của ông ta, so với Doanh Nguyệt Huyên, danh dự vẫn quan trọng hơn.

Mạnh Như gật đầu, bắt đầu tìm số điện thoại.

***


Bên Đại học Đế đô. 

Sau khi cúp máy, cơn phẫn nộ của Lý Nghiêm vẫn chưa thể dịu lại được: "Ông Tiết, nếu ông

không nói thì tôi vẫn bị che mắt." 

Chuyện Doanh Nguyệt Huyên đánh cắp số liệu thí nghiệm liên quan đến chuyện cơ mật, căn cứ nghiên cứu bên châu Âu không thể nói ra ngoài. Nói ra ngoài, ngược lại còn khiến một số thế lực

trong bóng tối nay sinh ý đồ. 

Nếu không có cuộc điện thoại kia của Phó Quân Thâm, bên Đại học Đế đô hoàn toàn không biết được chuyện gì đã xảy ra. 

"Không sao, cũng không trách ông." Tiết Quốc Hoa phất phất tay: "Biết người biết mặt không biết lòng. Tôi cũng không ngờ được."

"Ông Tiết, chuyện này cũng phải nói với phòng tuyển sinh." Vẻ mặt Lý Nghiêm ngưng trọng: "Loại học sinh thế này, tuyệt đối không thể tuyển vào."

Ban tổ chức ISC có thể gạch tên Doanh Nguyệt Huyên nhưng kỳ thi trung học phổ thông quốc gia thì không. Không có lý do ngăn cấm cô ta tham gia kỳ thi, chỉ có thể không tuyển.

Tiết Quốc Hoa lạnh nhạt đáp: "Yên tâm, tôi có tính toán trong lòng. Tôi cũng đã thông báo cho các trường khác biết. Cái tên Doanh Nguyệt Huyên này đã vào danh sách đen của các trường đại học lớn rồi."
Lý Nghiêm nghe xong mới yên tâm: "Vậy thì tốt, chắc hẳn bên châu Âu cũng vậy."

Dù Doanh Nguyệt Huyên có đạt được thành tích tốt, dù có là thủ khoa của kỳ thi đi chăng nữa thì cũng không có duyên với đại học hàng đầu thế giới.

"Đáng tiếc." Lý Nghiêm lại lắc đầu: "Có năng lực nhưng nhân phẩm quá kém."

Không có phòng thí nghiệm nào dám dùng người có tiền án đánh cắp số liệu thí nghiệm như Doanh Nguyệt Huyên. 

Tiết Quốc Hoa đẩy kính: "Không nghĩ đến những chuyện này nữa, sắp bắt đầu kỳ thi trung học phổ thông quốc gia rồi, chúng ta sắp bắt đầu một cuộc cướp người mới rồi." 

"Ừ, ừ." Lý Nghiêm cũng nghĩ đến chuyện quan trọng nhất này. 

"Ngộ nhỡ Đại học Norton lại chen ngang thì sao?" 

Mặt Tiết Quốc Hoa đen lại: "Ông đừng có nói gở." 

Lý Nghiêm không nói gì nữa. Ông biết nếu mình còn nói thêm nữa thì sẽ bị Tiết Quốc Hoa đánh cho no đòn.
***

Chung kết quốc tế bắt đầu từ ngày 15 tháng 5, chiều ngày 14 sẽ tiến hành bốc thăm. 

Lễ bốc thăm này không phải là để quyết định thứ tự xuất hiện mà là xem đấu cá nhân hay là đấu nhóm.

Vốn dĩ chung kết quốc tế ISC có tổng cộng hai vòng, vòng thứ nhất là vòng đấu cá nhân, vòng thứ hai là vòng đấu nhóm. Vòng đấu nhóm diễn ra vào cuối tháng sáu. Sau này, để tiết kiệm thời gian, ban tổ chức đã gộp hai vòng làm một. 

Tham gia đấu cá nhân thì không thể tham gia đấu nhóm. Cuối cùng thành tích của mỗi khu vực mỗi quốc gia là tổng điểm đầu nhóm và đấu cá nhân. 

Hai hôm nay Doanh Tử Khâm không có việc gì nên cô đến phòng thí nghiệm của Hickman để cùng nghiên cứu cơ học lượng tử.

Khoảng thời gian trước, Hickman đã báo cáo dự án tàu mẹ vũ trụ, chỉ đợi cấp trên duyệt vốn đầu tư thôi.
Tàu mẹ vũ trụ không phải là hạng mục nhỏ, cần một số vốn đầu tư lớn để chèo chống. 

Chiều nay Doanh Tử Khâm mới đến phòng thí nghiệm đã nghe thấy bên trong phòng làm việc truyền ra tiếng cãi nhau. Cô không vào trong, chỉ đứng nghe. Cửa đang mở, cô cũng có thể nhìn thấy người cãi nhau là trợ lý của Hackman và một người đứng tuổi.

Mặt trợ lý đỏ au vì tức: "Dù không duyệt dự án này cũng không cần phải rút toàn bộ vốn chứ?"

Vốn đầu tư bị rút, phòng thí nghiệm hoạt động tiếp kiểu gì?

Hickman cũng được coi là bình tĩnh: "Đây là ý của quý gia tộc?"

"Xin lỗi giáo sư." Người đứng tuổi lắc đầu, lạnh nhạt nói: "Dự án này của ông quả thực quá rỗng tuếch, gia chủ hỗ trợ ông nhiều năm như vậy, ông cũng không có tiến triển gì." 

"Trong gia tộc đã có người bất mãn với gia chủ mà bên phòng thí nghiệm Manuel lại bắt đầu nghiên cứu, khai thác sản phẩm mới, gia chủ nghi ngờ năng lực của ông nên mới rút vốn."
Người đứng tuổi cũng cảm thấy dự án nghiên cứu mà Hickman báo lên lần này vô cùng nực cười. 

Bước nhảy không gian, vượt qua vài trăm triệu năm ánh sáng đến vũ trụ khác?

Đùa gì chứ?

Chuyện này đến các đại lão trên diễn đàn NOK cũng không dám nói.

"Căn bản là khác nhau." Trợ lý càng tức hơn: "Tàu mẹ vũ trụ vốn cần nhiều thời gian hơn. Một khi nghiên cứu ra tàu mẹ vũ trụ, chúng ta có thể thám hiểm vũ trụ."

Người trung niên vẫn tỏ thái độ cũ: "Xin lỗi, gia chủ không đợi được. Nếu giáo sư có mối quan hệ, có thể đi liên lạc với gia tộc khác, gia tộc Pastch không theo hầu được."

Nói xong, ông ta khom lưng chào Hickman một cái rồi rời khỏi phòng làm việc. 

Doanh Tử Khâm nhìn người trung niên kia một cái rồi mới bước vào: "Ông ta là..." 

"Quản gia của gia tộc Pastch." Trợ lý mím môi, thấp giọng: "Cũng là nhà đầu tư lớn nhất của phòng thí nghiệm. Bây giờ họ muốn rút lại toàn bộ vốn đầu tư, bởi vì họ không tin giáo sư
có thể nghiên cứu ra được tàu mẹ vũ trụ."

Doanh Tử Khâm hơi híp mắt: "Gia tộc Pastch?" 

"Có lẽ cô Doanh không rõ, gia tộc Pastch là một trong tứ đại tài phiệt của châu Âu." Trợ lý giải thích một câu: "Thế lực cực lớn, họ luôn hỗ trợ phòng thí nghiệm ta."

Ánh mắt Doanh Tử Khâm hơi lạnh, lạnh nhạt nói: "Tôi biết rồi."

Gia tộc Pastch cũng là một gia tộc rất lâu đời, có lịch sử dài như gia tộc Laurent và cùng làm trong ngành ngân hàng. 

Qua mấy trăm năm, ấn tượng của cô với gia tộc Pastch cũng rất sâu.

Vì gia tộc Pastch không chỉ một lần phải người ám sát mỗi người đứng đầu gia tộc Laurent, muốn thay thế gia tộc Laurent để trở thành người thống trị Firenze.

Vốn dĩ gia tộc Pastch đã bị gia tộc Laurent đánh bại liên tiếp, chỉ là trong bước ngoặt kia, Xander Laurent chết, gia tộc Pastch mới có thể ngóc đầu trở lại. Bây giờ gia tộc này đã là kẻ đứng đầu tứ đại tài phiệt châu Âu rồi. 
Trợ lý vẫn rất tức giận: "Giáo sư, họ căn bản là không hiểu gì cả!" 

Nghiên cứu khoa học vốn là dự án mang tính lâu dài, trong thời gian ngắn, căn bản là không thể nghiên cứu được ra cái gì.

Nếu không cũng sẽ không có nhiều vấn đề vẫn chưa có câu trả lời trong nhiều thế kỷ đến thế.

Hickman ngược lại vẫn rất lạc quan, cũng rất trấn định: "Tôi đã liên lạc với Tập đoàn Venus rồi, họ nói sẽ đầu tư cho chúng ta. Có điều quả thật mấy năm nay cũng không có tiến triển mang tính thực chất, họ làm vậy cũng rất bình thường."

Trợ lý thở dài một hơi: "Giáo sư, chuyện này khác nhau." 

Giống với giới cổ võ, mấy gia tộc tài phiệt lớn bên châu Âu này cũng tranh đấu không ngừng nhưng đối với người ngoài, họ lại vô cùng đoàn kết. 

Tập đoàn Venus nhiều tiền hơn bất cứ một gia tộc tài phiệt lớn nào nhưng dù sao thời gian nổi lên cũng quá ngắn, không mạnh bằng gia tộc Pastch ở châu âu.
Có đầu tư của Tập đoàn Venus vẫn chưa đủ, họ còn cần ủng hộ của một gia tộc lớn ở châu âu nữa.

Nhưng trong tứ đại tài phiệt, gia tộc Pastch là gia tộc mạnh nhất.

Dù có là gia tộc Bevin của đại tiểu thư Lita, mấy năm gần đây, do sức khỏe của gia chủ mà cũng bị gia tộc Pastch vượt mặt.

Gia tộc Pastch rút vốn đầu tư như vậy, các gia tộc khác sợ gia tộc Pastch, căn bản là sẽ không đầu tư. Vì thế lời nói ban nãy của quản gia trung niên là đang chế giễu.

Còn về gia tộc Laurent, vì quá mạnh nên không được xếp vào trong tứ đại tài phiệt. 


"Không sao, đi đến đâu hay đến đó." Hickman vẫn đùa một câu: "Nếu phòng thí nghiệm thực sự không thể tiếp tục hoạt động nữa thì cũng không thiếu lương cậu đâu."


Trợ lý rất buồn: "Giáo sư..." 


Doanh Tử Khâm dời mắt, lông mi cụp xuống. Hồi lâu sau, cô lạnh nhạt: "Gia tộc Laurent, đầu tư của họ, đủ không?"




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK