Mục lục
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.- Chương 474: Tu Nhan là cái thá gì? Tuyên bố rút khỏi giới. -

Gửi xong, cô ta tựa vào lưng ghế, bưng tách trà lên uống một ngụm, ánh mắt lạnh nhạt: "Đợi kết quả, trễ nhất là một tuần lễ sẽ có thôi."

Vốn dĩ Nhan Nhược Tuyết dự định đợi mấy ngày nữa rồi mới báo cáo lên. Kết quả Doanh Tử Khâm đã nhắc nhở cô ta, thế nên cô ta lập tức gửi cho trung tâm virus quốc tế.

Đợi sau khi có kết quả xem rốt cuộc ai mới là người làm trò hề cho người trong giới.

Nhan Nhược Tuyết cười khẩy một tiếng, tâm trạng càng thêm u ám.

Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng thí nghiệm.

Bên ngoài, một giọng nói vang lên: "Cô Nhan, tôi là Kỷ Nhất Nguyên."

Nhan Nhược Tuyết quay đầu: "Để ông ta vào đi."

Trợ lý lập tức đi mở cửa.

"Cô Nhan " Kỷ Nhất Nguyên vô cùng cung kính, "Thế nào rồi? Ôn Phong Miên đó."

"Không việc gì phải sợ." Nhan Nhược Tuyết thản nhiên, "Con gái ông ta quá tự đại, cứ tưởng bản thân là thủ khoa kỳ thi tốt nghiệp thì là nhân vật đẳng cấp trong giới nghiên cứu khoa học rồi hay sao ấy, sớm muộn gì cũng sẽ

có ngày bị ngã một vố đau."

Muốn tự đại cũng phải có bản lĩnh.

"Cô Nhan nói thế là tôi yên tâm rồi." Kỷ Nhất Hàng nở một nụ cười, "Bọn họ không được cô Nhan đánh giá cao, đó là tổn thất cho bọn họ."

Nhan Nhược Tuyết nhìn ông ta: "Đứa con trai Kỷ Vân Đông của ông không tệ đâu, thí nghiệm mới của tôi sẽ nhận cậu ta, cậu ta cũng không cần phải từ bỏ công huân, đến lúc đó tôi sẽ báo nội viện mở thêm một con đường cho cậu ta."

"Cảm ơn cô Nhan." Kỷ Nhất Nguyên mừng rỡ, "Bây giờ tôi sẽ báo Vân Đông tới ngay, nhưng mà mấy ngày nữa thằng bé mới tham gia thí nghiệm được, bởi vì ngày mai nó có tiệc đính hôn."

Nhan Nhược Tuyết cau mày: "Tiệc đính hôn?"

"Với nhà họ Tu." Kỷ Nhất Nguyên đáp lời, "Một cô cháu gái mà ông cụ Tu rất yêu thương, sau khi liên hôn thành công, chúng tôi sẽ không thiếu tiền vốn nữa."

Nhan Nhược Tuyết gật đầu, trong lòng cũng xem như dễ chịu hơn chút.

Nhà họ Kỷ vẫn có người sáng mắt, chẳng giống như cả nhà Kỷ Nhất Hàng, toàn một lũ mù.

***

Trong phòng thí nghiệm D34.

Sau khi bỏ điện thoại vào trong túi bảo vệ, Doanh Tử Khâm đeo găng tay vào.

Thiết bị thí nghiệm bên trong phòng thí nghiệm cấp D chắc chắn không được xịn xò như các phòng thí nghiệm cấp cao nhưng cũng xem như là đầy đủ.

Hạng mục thí nghiệm này không khó, cũng không cần đến thiết bị thí nghiệm cỡ lớn quý giá.

Ôn Phong Miên là người thực hiện thao tác thí nghiệm chủ chốt, Doanh Tử Khâm và Kỷ Ly giúp đỡ ông.

Chớp mắt một cái mà đã mấy tiếng đồng hồ trôi qua.

Doanh Tử Khâm vẫn nghiêm túc thực hiện thí nghiệm, là Kỷ Ly nhắc nhở cô: "Doanh thần, điện thoại của em đang kêu."


Doanh Tử Khâm nhìn chiếc điện thoại đang rung một cái: "Đợi em làm xong bước này đã."

"Nghỉ ngơi một lát đi, Yểu Yểu." Ôn Phong Miên ngăn cô lại, đưa một tờ khăn giấy sang, "Bố bảo bên nhà ăn mang cơm sang, thí nghiệm rất thuận lợi, không cần phải gấp gáp như thế đâu."

Doanh Tử Khâm lau mồ hôi, rồi đi lấy điện thoại.

Rõ ràng Phó Quân Thâm biết cô đang làm thí nghiệm nên không gọi điện mà chỉ nhắn tin WeChat.

[Đã ăn cơm chưa?]
[Vẫn chưa, đặt đồ ăn rồi, đang đợi mang tới.]

[Ừm, ngoan, ăn cơm đúng giờ, mỗi ngày tới giờ anh sẽ nhắc nhở em.]

Trước nay Phó Quân Thâm hiểu rất rõ, một khi bạn nhỏ nhà mình đã bắt đầu nghiêm túc làm việc gì đó thì sẽ chẳng màng gì đến sức khỏe nữa.

Doanh Tử Khâm suy nghĩ một lát mới nhắn một câu đi.

[Tiệc chào đón Tiểu Vũ, anh đến đó để tăng thêm thể diện nhé.]

[Đã rõ *Biểu cảm*]

Doanh Tử Khâm nhìn biểu cảm con chuột kia một hồi lâu.

Sao bây giờ đàn ông lại thích dùng mấy biểu cảm đáng yêu vậy nhỉ?

***

Nhà họ Nhϊếp.

Phó Quân Thâm gập điện thoại lại tựa như đang suy nghĩ điều gì, hàng lông mi rũ xuống.

"Thiếu gia." Đợi anh trò chuyện xong, Vân Sơn bắt đầu bẩm báo mọi chuyện hôm nay, "Tiểu thư Tu Vũ quay về nhà họ Tu rồi, ngày mai nhà họ Tu sẽ tổ chức tiệc chào mừng cô ấy, mời không ít danh gia ở Đế Đô, đồng thời cũng có gửi thư mời cho thiếu gia, thiếu gia có đi không?"
Chắc chắn Tập đoàn Venus là một trong những đối tượng mà nhà họ Tu muốn lôi kéo rồi. Nhưng ông cụ Tu cũng biết Tập đoàn Venus không phải là dạng dễ mời, nên chỉ tiện tay gửi một lá thư mời đi mà thôi, nào ngờ Phó Quân Thâm lại đến.

"Bạn gái đã ngỏ lời rồi." Phó Quân Thâm nới lỏng cà vạt, lười nhác, "Đi"


Vân Sơn: "..."

Càng ngày anh ta càng không thể nhìn thẳng vào thiếu gia của mình.

Phó Quân Thâm khẽ gõ ngón tay xuống mặt bàn: "Chỉ là tiệc chào mừng thôi à?"

"Không phải." Vân Sơn cau mày, "Tuy báo là tiệc chào mừng nhưng trên thực tế là tiệc đính hôn cho Tu Nhan, vì vậy rất nhiều người vẫn chưa biết là mình đã bị lừa, ông cụ Tu cũng biết tính toán thật đấy."

"Ừm." Phó Quân Thâm lạnh nhạt, "Chúng ta đi với danh nghĩa của Tu Vũ."

Vân Sơn hiểu ý.

Tiểu thư Tu Vũ là bạn của Doanh tiểu thư, đương nhiên bọn họ sẽ quan tâm tới. Còn Tu Nhan là cái thá gì chứ?
Phó Quân Thâm đứng lên, bước ra ngoài.

Vân Sơn theo sau: "Thiếu gia, anh đi đâu? Có cần em giúp không?"

"Không cần." Phó Quân Thâm, "Nấu cơm."

Vân Sơn lập tức dừng bước.

Vân Vụ quay sang nhìn gương mặt không chút cảm xúc của anh ta: "Anh hai, thiếu gia biết nấu cơm sao?"

"Em bị ngốc à, em phải xem đối tượng là ai." Vân Sơn vô cùng khinh bỉ, "Đối tượng là Doanh tiểu thư nên chắc chắn thiếu gia biết nấu cơm."

"Nếu đối tượng là hai vị công tử nhà họ Nhϊếp, thiếu gia không chỉ không biết nấu cơm mà còn ép bọn họ đi nấu, còn bản thân đứng bên cạnh nhìn nữa cơ."

Vân Vụ: "..."

***

Nhà họ Tu.

Ông cụ Tụ bảo quản gia chỉ huy bọn người làm bận rộn chuẩn bị phòng khách, phòng ăn và cả vườn hoa, chỉ còn đợi Tu Vũ về nữa thôi.

Ông ta không muốn đón Tu Vũ về lắm. Ông cụ Tu không thích mẹ của Tu Vũ nên không thích cả Tu Vũ luôn.
Đương nhiên, ông ta đối xử với Tu Nhan cũng bình thường, bởi vì Tu Nhan có em trai nên ông ta mới quan tâm đến cô ta nhiều hơn chút.

Sau bữa trưa, Tu Vũ mới quay về, cố tình đợi đến khi cơm nước đã nguội lạnh hết cả.

Ông cụ Tu ngồi trên xe lăn, ngẩng đầu lên không giận cũng vẫn rất uy nghiêm: "Nhìn thấy trưởng bối mà không biết chào à?"

Tu Vũ cười: "Ông xứng sao?"

Sắc mặt của ông cụ Tu lập tức sầm xuống: "Tu Vũ!"

"Ông già, tôi cảnh cáo ông." Tu Vũ lạnh lùng, "Trong nhà họ Tu này, tôi chỉ nhận bố tôi và em gái của ông ấy tức là cô của tôi, còn về phần ông ấy à?"

Cô vỗ tay: "Tôi chúc ông sớm ngày xuống lỗ, không đúng, tốt nhất là tro cốt cũng bị ăn luôn đi."

Ông cụ Tu nổi trận lôi đình, tức giận đến mức tim phổi thắt hết cả lại: "Tu Vũ, mày..."

Tu Vũ lướt mắt nhìn chân ông cụ Tu, chẳng nói gì thêm mà lên lầu luôn.
Cô rời khỏi nhà họ Tu nhưng phòng của cô vẫn còn.

"Ông chủ, tiểu thư Tu Vũ đúng thật là..." Quản gia liếc nhìn lên lầu một cái, "Không có quy củ gì cả, thua xa Thiếu Ninh."

Tu Thiếu Ninh lịch sự lễ phép, tính cách khiêm tốn, tính tình tốt bụng, xem ra có vẻ Tu Nhan lại giống hơn.

Ông cụ Chung xua tay: "Gọi Tu Nhan tới đây."

Quản gia tuân lệnh.

Mấy phút sau, ông ta đưa Tu Nhan đến, sau đó rời đi.

"Công ty quản lý của cháu đã phá sản rồi, thế thì yên tâm ở trong nhà đi." Ông cụ Tu nói với vẻ không niềm nở cũng chẳng lạnh nhạt, "Giới danh lưu đều biết thân phận cháu không được chính thức cho nên ông đã chọn mối đính hôn cho cháu, người nào thì cháu cũng biết là ai rồi đó, tên là Kỷ Vân Đông."

"Bên phía nhà họ Kỷ đã đồng ý rồi, ngày mai cũng là tiệc đính hôn của cháu, cháu đừng có làm ta mất mặt đấy."
Tu Nhan mím môi, trong lòng rất buồn bực nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ngoan ngoãn: "Cảm ơn ông nội."

Đương nhiên cô ta biết Kỷ Vân Đông. Đó vốn là người được liên hôn với Tu Vũ đấy. Tu Vũ có thể bỏ nhà đi theo ý thích, từ chối việc liên hôn, cô ta phải nhặt thứ mà Tu Vũ không cần tới sao? Dựa vào đâu chứ?

Hơn nữa, chỉ thông báo cho cô ta trước một ngày, bọn họ xem cô ta là cái gì hả? Công cụ liên hôn à?

Tu Nhận biết ông cụ Tu trọng nam khinh nữ, cô ta còn hả hê khoe khoang với Tu Vũ là ông cụ Tu thích em trai của cô ta hơn. Nhưng đến lượt cái tát ấy rớt trúng người mình, cô ta lại thấy hơi rát.

"Bây giờ cháu đăng một thông báo giải nghệ, rút lui khỏi giới giải trí đi." Ông cụ Tu lại lên tiếng, "Nhà họ Kỷ là gia tộc lớn về nghiên cứu khoa học, không thể nào chấp nhận một đứa con dâu làm việc trong giới giải trí được. Bọn họ cũng chẳng cần cháu làm gì cả, giữ thể diện thôi là được."
Ít nhất trong giới các gia tộc lớn của Đế đô thì nhan sắc của Tu Nhan cũng không phải tệ, nếu không cũng chẳng thể nào ra mắt trong giới giải trí được.

Tu Nhan cố nén sự khó chịu trong lòng: "Cháu biết rồi, ông nội."

"Ông nói với cháu lần nữa, cháu đừng xem thường nhà họ Kỷ." Ông cụ Tu nhìn ra được những suy nghĩ trong lòng cô ta, cau mày: "Danh tiếng của nhà họ Kỷ ở quốc tế cao hơn nhà họ Tu nhiều, cháu có được mối liên hôn này là cháu đã trèo cao rồi đấy."

"Cháu được gả vào nhà họ Kỷ, mối quan hệ được mở rộng, còn ai dám nói gì cháu nữa?"

Tu Nhan mím môi không nói gì, chỉ có thể cam chịu số phận quay về phòng, bắt đầu viết thông báo rời khỏi giới giải trí.

Vào lúc bốn giờ chiều, trên bảng hot search xuất hiện một dòng hot search mới.

#Tu Nhan, rút lui khỏi giới giải trí#
Sau khi công ty Giải trí Thiên Hành sụp đổ, các minh tinh dưới trướng bọn họ cũng đi sang công ty khác.

Người hâm mộ của Tu Nhan tưởng rằng Tu Nhan sẽ được công ty quản lý tốt hơn nhắm trúng, nào ngờ lại nhìn thấy thông báo rút lui khỏi giới giải trí của cô ta.

[@Tu Nhan V: Tôi rất vui vì đã được quen biết được nhiều người trong giới giải trí, còn cả những người hâm mộ tôi yêu nhất nữa, cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng tôi, có điều tôi không thể đi cùng các bạn được nữa. Trong nhà có việc cần tôi về ngay, có điều sau này biết đâu các bạn vẫn có thể nhìn thấy tôi trên sóng truyền hình. thì sao?]

Một bài viết khơi dậy cả ngàn con sóng.

[Cuối cùng bảo bối nhà tôi phải về thừa kế gia sản bạc tỉ rồi đấy à?]

[Ghen tị ghê, người khác vào giới giải trí là để làm công, Nhan bảo là để trải nghiệm cuộc sống, không thể nào so sánh được.]
[Sao tôi nghe nói là nhà họ Tu còn đón một vị tiểu thư nữa nhỉ, Nhan bảo quay về đấu với con gái riêng hả?]

- Chương 475: Đại tiểu thư chân chính của nhà họ Tu. -

Độ nổi tiếng của《 Thanh xuân 202 》 vượt xa《 Thanh xuân 101 》nhiều, hơn nữa vì việc Giải trí Thiên Hành phá sản nên tài nguyên của những tuyển thủ ra mắt từ《 Thanh xuân 101 》cũng sụt giảm đi nhiều.

Tu Nhan có không ít tài nguyên, còn được đại diện mấy nhãn hàng hiệu xa xỉ nữa. Nhưng tất cả là do những nhãn hiệu đó nể mặt nhà họ Tu nên mới chọn cô ta, chứ chẳng liên quan gì đến Giải trí Thiên Hành cả.

Tu Nhan cũng biết rõ, nếu như cô ta tiếp tục bướng bỉnh ở lại trong giới giải trí thì cũng sẽ chẳng có thu nhập gì.

Thay vì như thế, chi bằng rời khỏi giới giải trí cho rồi.

Dù sao, sau khi thân phận bị cư dân mạng tìm ra, cô ta cũng đã nhận phỏng vấn và bảo rằng chắc chắn tương lai có một ngày cô ta sẽ quay về gia tộc.
Người hâm mộ của cô ta cũng thấy mừng thay cô ta.

[@Tu Nhan V: Cũng không phải là đi hẳn, tháng sau Hiệp hội Nghệ thuật Thư pháp nước Hoa có một buổi triển lãm thư pháp, tôi có một tác phẩm được chọn rồi, nếu mọi người ở Đế Đô thì có thể đến đó tham quan.]

[Ủng hộ Nhan bảo, nhất định tôi sẽ đi!]

[Thư pháp của Nhan bảo là đỉnh nhất đấy, quá lợi hại, trẻ thế này đã được chọn vào triển lãm thư pháp cấp quốc gia rồi.]

Tu Nhan sắp phải trở về làm người bình thường nên người hâm mộ đều cố gắng tâng bốc hết mức.

[Bớt tâng là đỉnh nhất đi, quên mất khi xưa bị Doanh thần chèn ép thế nào rồi à?]

[Ừm ừm nói đến chuyện đó, tôi buồn cười chết mất, tự bản thân cho rằng thư pháp của mình là lợi hại lắm cơ đấy, xui xẻo thế nào kéo Doanh thần ra thi thố, cuối cùng bị tự vả trước mặt đám đông ngay. Lại còn tặng tiền cho Doanh thần, chẳng thấy ai ngu hơn cô ta nữa.]
Sau đó độ nổi tiếng của Doanh Tử Khâm tăng vọt, rất nhiều cư dân mạng bắt đầu đào bới những thông tin và tin tức trong quá khứ của cô.

Buổi trực tiếp khi đó của Tu Nhan cũng có người quay lại, đăng lên trên mạng. Vốn dĩ chẳng được bao nhiêu lượt xem, bây giờ lại trở nên hot.

Còn có cả đại sư thư pháp đọc chữ của Doanh Tử Khâm, sau đó khen ngợi mãi không ngớt.

Cư dân mạng ngoài ngành không nhìn ra được những điều đó nhưng cũng không thể không hiểu những bình luận trên mạng.

[Chèn ép thì thế nào? Dù gì Nhan bảo cũng là học viên của nhà nghệ thuật thư pháp nước Hoa, Doanh Tử Khâm có phải đâu.]

[Tôi thật lòng khuyên cô, đừng thứ gì cũng so sánh với Doanh thần, Doanh thần toàn năng lắm, bất cứ lúc nào cũng có thể dọa chết cô, có khi cô ấy cũng là người của Hiệp hội Nghệ thuật Thư pháp nước Hoa cũng nên? Thật đấy, cứ sống yên phận không tốt à?]
[Rút lui khỏi giới cũng tốt, nếu lại không biết tự lượng sức mình đòi đi giẫm đạp Doanh thần nữa, Doanh thần là CEO của Truyền thông Sơ Quang, chẳng lẽ cô ấy không thể đóng băng hoạt động của một ngôi sao như cô à?]

Nụ cười trên miệng Tu Nhan dần dần cứng đờ, sau khi xóa các bình luận và chặn những người đã bình luận đó, cô ta mới đăng xuất khỏi Weibo.

Cô ta bắt đầu trang điểm lại nhưng càng nghĩ càng thấy tức nên đã bẻ gãy một cây son.

Tu Nhan lạnh mặt đứng dậy đi ra ngoài, tình cờ chạm mặt với Tu Vũ đã thay trang phục đua xe, chuẩn bị đi luyện xe.

Ánh mắt cô ta lạnh lùng nhưng lại nói với giọng nhỏ nhẹ: "Tiểu Vũ, cuối cùng cô cũng chịu quay về rồi à, các trưởng bối trong nhà đợi cô đến sốt ruột luôn rồi đấy!"

"Cô là trà xanh của nhãn hiệu nào đây, giỏi giả vờ quá vậy?" Tu Vũ ôm mũ bảo hiểm, quay đầu lại, cau mày, "Để tôi về cho bọn họ ít phí quảng cáo, để bọn họ đóng gói cô lại cho đàng hoàng nhé?"
"Mùi trà xanh của cô dây qua người tôi rồi này, che chắn lại chút đi."

"Tu Vũ, tôi biết trong lòng cô thấy bất công." Tu Nhan mỉm cười, "Cô chưa biết đúng không? Tuy nói là tiệc chào mừng cô nhưng trên thực tế lại là tiệc đính hôn của tôi, vị hôn phu của tôi lẽ ra cũng nên là của cô".

"Những danh gia Đế đô mà ông nội mời tới đều là để tăng thêm thể diện cho tôi đấy."

"Cô là đại tiểu thư thật sự của nhà họ Tu thì đã làm sao? Chẳng phải vẫn bị tôi chèn ép à?"

"Đúng, ông nội của cô, có phải ông nội tôi đâu." Tu Vũ lười nhiều lời với cô ta, "Vị hôn phu cái gì, muốn thì tôi tặng cho cô là được."

Tu Nhan chẳng thể nào giữ được nụ cười, gương mặt giận dữ đến tái xanh: "Tu Vũ, cô..."

Tu Vũ chẳng thèm để ý đến cô ta, rời khỏi nhà họ Tu, đến thẳng trường đua xe.
Trường đua xe rất vắng vẻ, chỉ có vài chiếc xe lẻ loi đỗ lại, trên đường đua còn có không ít bụi bẩn và lá rơi, chứng tỏ đã lâu lắm rồi không có ai dọn dẹp. Bởi vì tay đua số một khi đó chết ngay tại chỗ trong vụ tai nạn, mấy năm nay nhà họ Tu chẳng giành được thứ hạng cao nào trong các cuộc đua, đến năm nay thì trực tiếp từ bỏ luôn.

Ông cụ Tu cũng đã lấy tiền của đội đua chuyển sang cho chị em Tu Nhan. Nhưng đội đua này là do cha của cô ấy Tu Thiếu Ninh xây dựng nên, không thể giải tán như thế được.

Tu Vũ chuẩn bị tham gia giải đua F1 năm nay. Những năm tay bị thương, cô ấy vẫn tham gia huấn luyện trong một số giải đua xe ở cấp bậc thông thường.

Sau khi ngồi vào trong xe Tu Vũ nhắn cho Doanh Tử Khâm một tin.

[Bố Doanh, tớ phục thật sự đấy, cậu nghĩ xem cô ta đã khoe khoang những gì với tớ? Khoe khoang chuyện cô ta giành lấy cuộc liên hôn mà tớ không cần à? Thế chẳng phải là nhặt chiếc giày rách mà tớ không cần nữa sao? Nhà họ Kỷ làm sao thế? Tớ cứ phải đυ.ng mặt với bọn họ à?]
Đến sáu giờ, thời điểm nên ăn cơm rồi Doanh Tử Khâm mới trả lời lại.

[Cậu còn có liên hôn với nhà họ Kỷ à?]

Tu Vũ nhún vai, sau đó gõ chữ.

[Tớ đã quên béng chuyện đó luôn rồi, tớ chưa gặp Kỷ Vân Đông gì đó bao giờ, ai biết anh ta là lừa hay là ngựa? Tớ bị cuồng nhan sắc, trông có chút tì vết cũng không được, tớ gặp anh ta rồi tớ sẽ nện thẳng một đấm vào anh ta mất.]

Nhìn thấy cái tên đó, Doanh Tử Khâm hơi trầm tư.

Hôm nay cô đã gặp Kỷ Vân Đông, chính là người thanh niên đứng bên cạnh Kỷ Nhất Nguyên. Hai mươi hai tuổi, trông cũng bình thường, không có điểm nào đặc biệt cả. Bàn về năng lực ở mảng nghiên cứu khoa học thì anh ta thua kém Kỷ Ly xa. Hơn nữa, anh ta đã bắt đầu hói đầu rồi.

Doanh Tử Khâm cau mày.

[Có cần tôi giới thiệu đối tượng giúp cậu không?]
[Không cần không cần, tớ vẫn muốn chơi bời thêm vài năm nữa.]

[Kế hoạch của cậu?]

[Yên tâm, đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ đợi cái bình trà xanh Tu Nhan nhảy vào nữa thôi.]

Doanh Tử Khâm chớp mắt, lại hỏi thêm một câu.

[Vẫn chưa có tin tức gì về bố của cậu à?]

[Không có, nhưng mà cô tớ nói có thể ông ấy không tự mình rời đi, có dấu hiệu là do người làm, tớ đang điều tra.]

[Có lẽ không nguy hiểm đâu, yên tâm.]

[Tớ biết bố Doanh đang an ủi tớ rồi, tớ không sao.]

[Không, bởi vì tôi là một thầy bói.]

Trong phòng thí nghiệm D34, Doanh Tử Khâm tựa vào ghế, khẽ cau mày.

Cô đã từng tính vị trí của Tu Thiếu Ninh - bố của Tu Vũ. Kết quả hơi tương tự khi có tính quẻ bói của Norton.

Không có vị trí cụ thể, điều duy nhất có thể khẳng định là tạm thời ông ấy không gặp nguy hiểm về tính mạng. Tất nhiên, quả thật hiện tại không phải thứ gì cô cũng có thể tính được, đến lúc năng lực hồi phục thêm chút nữa rồi tính lại xem sao. Nếu như vẫn ra quẻ như thế, có lẽ có chuyện phiền phức rồi.
"Bố, bố và Tiểu Ly về nhà đi." Doanh Tử Khâm ngẩng đầu, "Con trong phòng thí nghiệm là được."

Kỷ Ly lau mồ hôi: "Doanh thần, chị không cần đâu, bày cái giường ở đây là chị ngủ được rồi, bố chị cũng thường làm như thế."

Lúc bận rộn buổi tối Kỷ Nhất Hàng cũng không về ký túc xá mà ngủ luôn trong phòng thí nghiệm, lần ngủ lâu nhất là một tháng. Cho nên mỗi một phòng thí nghiệm đều có bố trí giường xếp.

"Cùng về đi." Ôn Phong Miên bật cười, "Hôm nay tiến triển rất nhanh, đã được một phần tư rồi, mấy ngày thôi là sẽ có được kết quả thí nghiệm, không cần vội vã như vậy."

Doanh Tử Khâm gật đầu: "Vâng, thế thì cùng về."

Cô cúi đầu, lại gửi một tin nhắn cho Phó Quân Thâm.

[Ăn cơm đúng giờ rồi.]

Vài giây sau, có tin nhắn trả lời.

[Bạn nhỏ ngoan thật.]

***

Hôm sau.
Năm giờ chiều.

Về cơ bản những vị khách quý được ông cụ Tu mời đến bữa tiệc đều đã đến đủ. Nhà họ Nhϊếp và nhà họ Mạc cũng cho người tới, bao gồm cả hai người thừa kế là Nhϊếp Triều và Mục Duy Phong.

"Ông chủ." Quản gia khẽ giọng nói, "Chiêu này của ông đúng là hiệu quả, tuy bọn họ đến đây vì tiểu thư Tu Vũ nhưng đến lúc đó cũng sẽ chỉ khiến người bên ngoài nghĩ là bọn họ đến đây vì đại tiểu thư thôi."

Đại tiểu thư, hiển nhiên là chỉ Tu Nhan.

Quản gia lại nói tiếp: "Chỉ sợ đến lúc ấy tiểu thư Tu Vũ sẽ gây chuyện."

Ông cụ Tu cau mày, lạnh nhạt đáp: "Cứ để nó quậy, chẳng còn cách nào, phải để Tu Nhan được gả vào nhà họ Kỷ thật yên ổn. Đợi sau này bù đắp lại cho nó, tính toán mấy thứ đó làm gì. "

Nhà họ Kỷ muốn có tiền vốn của nhà họ Tu, nhà họ Tu cũng muốn có phát minh nghiên cứu khoa học của nhà họ Kỷ. Tất nhiên, nếu đối tượng liên hôn là Tu Vũ thì càng tốt nhưng với tính cách của Tu Vũ, chắc chắn cô ấy sẽ không đến nhà họ Kỷ.
"Đi." Ông cụ Tu căn dặn, "Đẩy tôi ra ngoài chào khách khứa."

Quản gia biết ý bèn đẩy chiếc xe lăn ra ngoài.

Kỷ Nhất Nguyên cũng đã đến từ sớm, sau khi nhìn thấy ông cụ Tu xuất hiện, lập tức tiến lên chào đón.

"Cụ ông." Thái độ của ông ta vô cùng cung kính, ông ta giới thiệu người thanh niên mà mình dẫn theo, "Đây là con trai Vân Đông của tôi, khi trước ngài cũng từng gặp qua rồi."

"Tất nhiên là đã gặp." Ông cụ Tu cũng hiếm khi nở nụ cười, "Nhoáng cái đã mười mấy năm, Vân Đông cũng đã lớn thế này rồi."

Kỷ Vân Đông có hơi lơ đễnh.

Anh ta đã biết là mình sẽ phải cưới đại tiểu thư nhà họ Tu từ lâu rồi, còn về phần là Tu Nhan hay Tu Vũ thì chẳng quan trọng. Nhưng anh ta cũng hiểu anh ta không thể nào chịu nổi tính cách của Tu Vũ.

Tu Nhan hiền lành, thế là đủ rồi.

"Bố." Kỷ Vân Đông đột nhiên lên tiếng, giọng nói hơi run rẩy, "Bố xem, đó có phải là Tổng Giám đốc Phó Không?"
"Cái gì?" Kỷ Nhất Nguyên ngây ra, ngẩng đầu nhìn sang.

Người đàn ông mặc bộ tây trang đen phẳng phiu, bên trong là áo sơ mi trắng. Vẻ ngoài hoàn hảo, dáng người thẳng tắp.

Những người từng đọc tạp chí tài chính kinh tế sẽ không thể nào không nhận ra Phó Quân Thâm.

"Cụ ông, mọi người còn mời được cả Tổng Giám đốc Phó của Tập đoàn Venus tới cơ à?" Kỷ Nhất Nguyên cũng rất ngạc nhiên, "Lợi hại thật."

Ông cụ Tu cũng ngây ra. Ông ta có gửi thiệp mời cho Tập đoàn Venus nhưng thật sự không ngờ là Phó Quân Thâm sẽ đến.


Kỷ Nhất Nguyên đầy Kỷ Vân Đông một cái: "Vân Đông, mau đi đi."


Quả đúng Phó Quân Thâm chỉ là Tổng Giám đốc khu vực châu Á Thái Bình Dương của Tập đoàn Venus, cũng chỉ quản lý những nhãn hàng xa xi du nhập vào nước Hoa. Nhưng dù sao vẫn là cấp cao của Tập đoàn Venus, chắc chắn sẽ có quen biết với những cấp cao khác ở tổng bộ. Biết đâu, còn có thể giới thiệu nhà họ Kỷ đến phòng thí nghiệm cao cấp dưới trướng Tập đoàn Venus thì sao?

Mấy phòng thí nghiệm dưới trướng Tập đoàn Venus là thứ mà đến cả bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu cũng phải thèm khát.


Kỷ Vân Đông nâng ly rượu, tiến lên trước, phong độ ngời ngời: "Tổng Giám đốc Phó, vô cùng cảm ơn ngài đã đến tham gia tiệc đính hôn của tôi và tiểu thư Tu Nhan."



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK