Mục lục
Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thiếu Dương đương nhiên sẽ không vạch trần, cũng sẽ không hoài nghi nguồn gốc những tin tức này của Trương Vô Sinh, trầm ngâm một phen hỏi: “Theo cái nhìn của sự thúc, pháp thuật công hội đây là có ý đồ gì?”

Trương Vô Sinh lắc lắc đầu, “Ta chỉ là xác định, bọn họ không phải thật tâm muốn tổ chức Long Hoa hội… Có thể trước kia là muốn tổ chức, nhưng bây giờ đã thay đổi ý tưởng, điều này có thể còn là vì ngươi.”

“Bởi vì ta?”

“Bởi vì người đã trở lại, điều này quấy rầy kế hoạch của bọn họ, dù sao lớc nguyện ban đầu bọn họ tổ chức Long Hoa hội, là muốn đề cử đệ tử của pháp thuật công hội ở nhân gian, ở giới pháp thuật có quyền phát ngôn nhiều hơn, nhưng… Bây giờ người đã trở lại, hơn nữa Đạo Phong những ngày qua hăng hơn, đem đệ tử đích truyền của họ giết đến mức chỉ còn lại có một người, chỉ một dòng độc định này, Tinh Nguyệt Nô khẳng định không có lòng tin có thể ở trong đấu pháp thắng được ngươi.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, không khỏi có chút đắc ý, nói: “Bọn họ thiếu tự tin như vậy à.”

Trương Vô Sinh nói: “Ít nhất không có tự tin bằng ngươi.”

Diệp Thiếu Dương cười hề hề, không nói gì thêm. Trên thực tế, hắn thật sự có tự tin. Mình nay là bài vị Linh Tiên, ở sau khi tìm hiểu tâm pháp thổ nạp đại cho thiên cũng thu hoạch vài lần cơ hội, tu vi tiến thêm một bước, cách Thượng Tiên bây giờ cũng chỉ có một bước, nói một câu to mồm mà không biết ngượng, ở nhân gian thật sự xấp xỉ là tồn tại vô địch.


Tinh Nguyệt Nô dòng độc đỉnh kia luôn ẩn giấu đi, thực lực khẳng định bất phàm, nhưng nếu hai bên triển khai đánh loại đấu pháp này, Diệp Thiếu Dương có mười phần tự tin có thể thắng (đơn đấu với pháp sử nhân loại, trước mắt bảo trì kỷ lục toàn thắng).

“Cho nên, ta cảm thấy Tinh Nguyệt Nô nhất định có tính toán khác, các đệ tử chủ lực kia của cô ta bị điều động đi nơi đâu không biết, dù sao không dùng tâm tư ở trên Long Hoa hội.” Trương Vô Sinh nói.

Lão Quách trầm ngâm một hồi nói: “Nếu thật là như vậy, vậy pháp thuật công hội vì sao không thủ tiêu Long Hoa hội, ngược lại chế tạo biểu hiện giả dối đang tích cực chuẩn bị? Đây là muốn che giấu cái gì?”

Trương Vô Sinh nói: “Ta cũng nói rồi, ta không biết. Giờ không phải tìm các người thương lượng, ứng đối như thế nào.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Vì sao tìm ta, ngươi không tìm mấy đại môn phái kia?

“Ta chính là thay thế bọn họ đến… Người cũng không cần giật mình, tuy mọi người đều không thích người, nhưng nay thời buổi rối loạn, Quỷ Vực và Thanh Minh Giới đều bắt đầu rối loạn, đối đầu kẻ địch mạnh, chúng ta chỉ có thể ôm đoàn sưởi ấm, chút việc kia của người lúc trước, cũng không tính là gì nữa.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, nhún vai một cái nói: “Chuyện đánh nhau, thì nhớ tới ta. Các ngươi không sợ ta tương lai vì chuyển thể quý đồng đối nghịch với các ngươi.”

“Nếu có ngày đó, chúng ta lại giết người không muộn.” Trương Vô Sinh yên lặng nhìn hắn, “ n oán rõ ràng, quân pháp bất vị thân, pháp sư chúng ta, luôn luôn như thế?

Diệp Thiếu Dương cũng yên lặng nhìn hắn, mỉm cười, “Vậy ngươi cũng yên tâm, chuyện đối kháng pháp thuật công hội, ta nhất định không đắt kết nối.”

Hai người nhìn nhau cười.

Lão Quách nhíu mày nói: “Tiểu sư đệ, trách không được gần đây pháp thuật công hội không đến tìm đệ gây sự, bọn họ khẳng định là sau lưng giở trò gì, chúng ta phải nghĩ cách điều tra rõ ràng.

Bích Thanh vốn đang xem TV, nghe thấy lời này, cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Có thể có liên quan với người gặp được ảnh mị hay không?”

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, đột nhiên nghĩ đến chi tiết này, nói với Trương Vô Sinh một lần.

“Thế mà có việc này!” Trương Vô Sinh nghe xong, cũng kinh ngạc không thôi.

“Rất có khả năng, bọn họ ở bề ngoài đang chuẩn bị Long Hoa hội, hấp dẫn ánh mắt mọi người, sau đó ám độ Trần Thương, làm ra Thánh Linh hội gì đó, muốn làm việc?” Lão Quách phát biểu phán đoán.

“Muốn làm chuyện gì?” Trương Vô Sinh hỏi.

“Cái đó ai biết.” Diệp Thiếu Dương nói, “Một mình ta lực lượng có hạn, nếu mọi người mục tiêu là giống nhau, ngươi trở về đều nói một tiếng với mấy môn phái kia, rất nhiều thành thị đều có Thánh Linh hội, các ngươi cùng nhau điều tra, một khi có manh mối gì, cho nhau báo cho biết. Gọi điện thoại là được, không cần tự mình đi một chuyến.”

Trương Vô Sinh liếc xéo hắn một cái nói: “Một chuyến này thật ra cũng không cần chạy, chỉ là người vừa trở về, lúc trước lại có chút mâu thuẫn với mấy phái kia… Ta phải tự mình đến một chuyến, thể hiện tôn trọng. Được rồi, tôn trọng xong rồi, ngươi làm việc đi, ta đi đây.”

Trương Vô Sinh đứng dậy muốn ra ngoài, không đợi Diệp Thiếu Dương giữ lại, đột nhiên nhớ tới gì, quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Ta gần đây nhận được một tin tức, nói là Từ Phúc bị bắt rồi, sau đó Sơn Hải Ấn không biết tung tích, có khả năng ở chỗ ngươi?”

Diệp Thiếu Dương sửng sốt một phen, buông tay nói: “Không ở chỗ ta, ta không lừa ngươi.”

Trương Vô Sinh cười nói: “Ở chỗ ngươi cũng không sao, ta không có hứng thú đối với thứ này, nhưng có rất nhiều người và tà vật, hứng thú rất lớn đối với nó, người phải để ý một chút.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Người đã nghe được cái gì?”

“Mọi người đều đoán, Sơn Hải Ấn ở trên người ngươi.”

Được rồi, chuyện lo lắng nhất vẫn đã xảy ra.

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, nói: “Nếu người giúp ta rải tin tức, nói Sơn Hải An không ở trên người ta, sẽ có ai tin tưởng không?”

“Không, bọn họ sẽ hoài nghi ta thông đồng sẵn với người, muốn độc chiếm chỗ tốt.” Trương Vô Sinh cười.

“Được rồi.” Diệp Thiếu Dương sờ sờ mũi, “Ta tự mình xử lý đi, à, bằng không người ở lại chỗ ta ăn chút canh lòng dê làm bữa ăn khuya?”

“Ta tháng này trai giới, các ngươi ăn đi, ta bây giờ đi đây.”

“Ngươi ở đâu, ta lái xe đưa ngươi.” Diệp Thiếu Dương gọi Tạ Vũ Tình giúp mình lái xe đi đưa Trương Vô Sinh, kết quả Trương Vô Sinh tỏ vẻ mình có xe, đoàn người Diệp Thiếu Dương đưa hắn xuống lầu, dưới lầu đỗ một chiếc ô tô nhìn qua cực kỳ sa hoa, một người trẻ tuổi ngồi ở trong xe chờ, bị Trương Vô Sinh kêu ra chào, là một đệ tử đời thứ ba của Long Hổ sơn, gọi Diệp Thiếu Dương là sự thúc.

Trương Vô Sinh đeo kính râm vào, ngậm xì gà, chui vào trong ô tô, nghênh ngang rời đi.

“Maserati đó! Vừa là xe ngon vừa là lái xe chuyên môn, trời ạ, đây là đạo sĩ?” Tạ Vũ Tình nhìn ô tô chạy vun vút, kinh ngạc không thôi.

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Người ta là chưởng giáo Long Hổ son, gia nghiệp lớn, ra ngoài đương nhiên phải chú ý phô trương.”

“Nhưng đạo sĩ mà, không nên là loại thanh cao một chút, không có hơi thở nhân gian gì sao?”

“Đó là chị cho rằng vậy, chị cho rằng toàn bộ mọi người đều thích không thích danh lợi, thanh liêm như tôi sao.” Diệp Thiếu Dương vuốt tóc nói.

“Thôi đi, cậu chỉ là nghèo.”


Diệp Thiếu Dương xấu hổ ho hai tiếng.


Buổi tối, lão Quách làm một nồi canh lòng dê to, Diệp Thiếu Dương lại gọi đặt hàng vài món thức ăn, Ngô Hiểu Tâm cũng lưu lại cùng nhau ăn. Trong bữa đoàn người cùng nhau thương lượng biện pháp đối phó pháp thuật công hội, thật ra cũng không có biện pháp nào hay, chỉ có thể bắt đầu từ Thánh Linh hội này, chờ đợi manh mối xuất hiện.


Diệp Thiếu Dương càng nghĩ nhiều hơn, là một sự kiện khác:


Long Hoa hội đã thành gân gà không có ý nghĩa, có thể đúng hạn tổ chức hay không cũng là một chuyện, như vậy Diệp Thiếu Dương cũng sẽ không đem tâm tư đặt ở trên đó, bắt đầu nghĩ kế hoạch cứu viện Nhuế Lãnh Ngọc, nhưng bây giờ cũng không có kế hoạch gì hay, chỉ có chờ quân sự và Tiểu Cửu bọn họ từ Không Giới mang về tin tức,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK