Tạ Vũ Tình cảm thấy vụ án này rất khó giải quyết.
Tuyết Kỳ nói: “Cô nếu muốn làm rõ, chỉ có đem tà vật đoạt xá tìm ra, tự mình thẩm vấn.”
Tạ Vũ Tình nói: “Cô không có cách nào?”
“Tà vật đã đi rồi, cho dù là Diệp Thiếu Dương đến cũng không có cách nào, càng đừng nói tôi còn không phải pháp sư, cho dù cô có thể tìm được nó, tôi cũng không nhất định đánh thắng được.”.
Tạ Vũ Tình trầm ngâm không nói, bởi vì không có nhiều manh mối hơn nữa, sau khi điều tra xong hiện trường, cũng liền trở về, bắt đầu thông qua con đường thường quy điều tra chủ nhân gian phòng này, còn có thi thể kia…
Trong cùng một lúc, ở trong một vườn hoa nơi nào đó của Thạch Thành, đêm khuya không người, một bóng người đen sì đứng ở trên một tấm bia đá, sừng sững bất động, từ xa nhìn lại, như là một pho tượng, trên thực tế là một soái ca người da trắng tóc vàng mắt biếc, chải tóc về phía sau, mặc một bộ đồ tây màu đen, bên ngoài khoác áo gió, nhìn qua cực kỳ có một loại khí chất quý tộc cao cao tại thượng.
Hắn ở dưới ánh trăng đứng yên rất lâu, mắt cũng chưa từng chớp một lần.
Một con dơi cực lớn từ trong bụi hoa bay tới, đáp ở dưới chân nam nhân, xoay tròn một cái, hóa thân thành một người mặc áo choàng đen, ở trước mặt nam tử khom người quỳ xuống, nói một chuỗi tiếng Pháp ( tự động phiên dịch):
“Điện hạ, ta đã theo chỉ thị, chế tạo sự kiện linh dị, hơn nữa dẫn tới cảnh sát chú ý.”
Nam tử đồ đen vẫn nhìn mặt trăng, thấp giọng nói: “Tốt lắm, tiếp tục chế tạo sự kiện, mở rộng sức ảnh hưởng.”
Biên bức tinh gật đầu đáp ứng, thuận miệng rụt rè hỏi: “Điện hạ, làm như vậy sẽ dẫn tới giới pháp thuật Hoa Hạ chú ý hay không. Ta từng nghe nói, giới pháp thuật Hoa Hạ có một số kẻ khó đối phó…”
Nam tử đồ đen cúi đầu nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Ngươi sợ?”
Biên bức tinh vội vàng quỳ, bái nói: “Thuộc hạ không sợ, thuộc hạ là lo lắng đại kế của điện hạ bại lộ, bị pháp sư Hoa Hạ liên hợp nhằm vào, tình huống sẽ không ổn.”
“Pháp sư Hoa Hạ.” Nam tử đồ đen lộ ra một nụ cười1khinh miệt, “Ta làm như vậy, chính là muốn dẫn tới pháp sư mạnh nhất địa phương, ta có thể cảm giác được, đứa em gái kia của ta từng tới nơi này, nó thế đơn lực mỏng, tất nhiên sẽ tìm pháp sư địa phương hỗ trợ, nếu không cũng không cần tới Hoa quốc. Tìm được pháp sư này, tất nhiên có thể tìm được nó.”
Đầu lưỡi màu đỏ tươi của hắn dọc theo môi liếm một vòng, “Cách di chúc có hiệu lực còn có một tháng thời gian, chúng ta cần đẩy nhanh tốc độ, về phần pháp sư của Hoa Hạ…”
Nam tử duỗi nắm tay, một quầng linh lực hình dạng hoa hồng triển khai ở lòng bàn tay. Nhìn đóa hoa hồng nụ hoa chưa nở này, nam tử âm trầm nói: “Ta căn bản không để vào mắt.”
Buổi sáng hôm sau, Diệp Thiếu Dương sau khi rời giường, đi gọi tỉnh mấy em gái cách vách, cùng nhau tới nhà của Nhất Cốc đại sư. Đàm Tiểu Tuệ và Cao Cao tiếp tục trị thương, thanh trừ cổ độc cho Nhất Cốc đại sư.
Như các cô nói, Nhất Cốc đại sư5hôm nay cũng không thống khổ giống như hôm qua, chỉ toát mồ hôi đầy người, khí sắc cũng so với ngày hôm qua tốt hơn rất nhiều.
Giữa trưa lão gia tử cố ý tìm một nhà hàng Mân Nam đặc sắc, mời mọi người ăn nhiều một chút, khi ăn đang high, Diệp Thiếu Dương nhận được điện thoại của Tạ Vũ Tình.
“Thiếu Dương, đã xảy ra chuyện!” Một câu đầu của Tạ Vũ Tình chính là cái này.
Diệp Thiếu Dương ngây ra một phen, vội hỏi cô có chuyện gì.
“Sự kiện linh dị, tối hôm qua đã xảy ra một vụ, buổi sáng hôm nay lại xảy ra một vụ! Bằng không tôi cũng sẽ không tìm cậu, cậu sự tình bên kia xong xuôi chưa, xong xuôi thì trở lại đi.”
Diệp Thiếu Dương hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Trong điện thoại nói không rõ, dù sao chính là vụ án linh dị, đã chết không ít người, Tuyết Kỳ dù sao không phải pháp sư, không xử lý được.”
Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua Nhuế Lãnh Ngọc bên người, phun ra một hơi, bất đắc dĩ nói: “Sao lại xảy ra vụ án linh dị3rồi?”
“Tôi nào biết, nói cậu bên kia đã bận xong chưa?”
“Biết rồi, làm xong trở về đi.”
Diệp Thiếu Dương nói vài câu với cô, cúp điện thoại, còn chưa mở miệng, Nhuế Lãnh Ngọc liền hỏi: “Vũ Tình lại gặp được chuyện phiền toái?”
“Ừm… Vụ án linh dị.” Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai.
“Vậy anh trở về đi giúp chị ấy đi.”
“Ặc…” Diệp Thiếu Dương nhìn sắc mặt của cô.
“Em là nghiêm túc, bên này bây giờ cũng không cần anh, anh ở lại thì cũng vậy, trở về giúp cô ấy đi, cũng là tận trách nhiệm làm pháp sư của anh đi.”
Nhất Cốc đại sư cũng nói: “Ừm, người trẻ tuổi các con nên làm gì thì đi làm cái đó, đừng bởi vì ta chậm trễ chính sự, Tiểu Ngọc con cũng đi đi.”
“Con tạm thời không đi, chờ vết thương người khỏi rồi nói.”
Nói đến một bước này, Diệp Thiếu Dương cũng đồng ý trở về, nói với Đàm Tiểu Tuệ và Cao Cao: “Lẽ ra anh là nên lưu lại với các em, chỉ là…”
Đàm Tiểu Tuệ giành trước nói: “Thiếu Dương ca, anh còn cần khách khí với em sao, bọn em3nhất định lưu lại giúp đại sư chữa khỏi thân thể, anh đi làm việc của mình là được, đến lúc đó bọn em trực tiếp trở về trong núi, có việc lại gọi điện thoại cho em là được.”
Diệp Thiếu Dương cảm kích nhìn cô, gật gật đầu.
Nhuế Lãnh Ngọc giúp hắn tra vé máy bay, vừa lúc buổi chiều có máy bay về Thạch Thành, vì thế giúp hắn đặt vé.
“Diêu tỷ tỷ, cô cũng theo Thiếu Dương cùng nhau trở về đi, đem thân phận… Không đúng, tin tức hộ chiếu của cô nói cho tôi biết, tôi cũng giúp cô đặt một vé.”
“Thật ngại quá, tôi tự mình làm đi.” Diêu Mộng Khiết cười từ chối.
“Không sao, tôi đã mở phần mềm rồi, để tôi làm đi.”
Diêu Mộng Khiết đành phải lấy ra hộ chiếu cho cô, để cô hỗ trợ mua vé máy bay.
Cơm nước xong, đoàn người về đến chỗ ở của Nhất Cốc đại sư trước, uống một ấm Bích Loa Xuân Nhất Cốc đại sư pha, Nhất Cốc đại sư đem Diệp Thiếu Dương gọi vào trong phòng, lại là một bộ dáng muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng5chỉ nói vài câu quan tâm, nói cho hắn chờ sau khi thương thế của mình lành, liền bắt tay vào làm an bài hôn sự của bọn họ.
Khi trở lại khách sạn thu thập đồ đạc, vừa lúc Lâm Tam Sinh và Lý Lâm Lâm cũng đều có mặt, Diệp Thiếu Dương nói với bọn họ chuyện về Thạch Thành, sau đó đem bọn họ cũng mang theo.
Nhuế Lãnh Ngọc và hai em gái cùng nhau đưa bọn họ đến sân bay, Diệp Thiếu Dương lưu luyến chia tay, khi máy bay cất cánh, hắn đột nhiên nghĩ đến, Đạo Phong buổi tối còn muốn tìm mình nói chuyện, không biết hắn có thể nghĩ đến mình đã về Thạch Thành hay không?
Quỷ hồn có thể thông qua “hồn tiêu” để thực hiện chuyển đổi không gian, hồn tiêu của quỷ hồn bình thường, bình thường đều là di vật lúc còn sống hoặc là nhớ nhung đối với người thân, bởi vậy mặc kệ người thân đi đến nơi nào, chỉ cần lấy di vật lúc còn sống chiêu hồn, quỷ hồn đều có thể nháy mắt tới, không chịu nhân gian địa vực biến hóa.
Nhưng4giống Đạo Phong tu vi cực sâu như vậy, chỉ cần là nơi từng đi, đều sẽ lưu lại một tia ấn ký, sau khi từ Quỷ Vực phá vỡ hư không, trên nguyên tắc có thể tới bất cứ nơi nào từng đi tại nhân gian.