Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Thẩm Cửu – Dạ Âu Thần (full) – Tác giả: Thời Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong chớp mắt bà Đường nghỉ ngờ có phải con gái của bà ấy thích Uất Trì Diệc Thù hay không nhưng khi nhìn thấy ánh mắt trong suốt như pha lê của con gái thì bà ấy lại cảm thấy không thể nào. Chỉ e là Viên Viên lo lắng sẽ không có ai đối xử tốt với cô bé nữa nên mới nghĩ như vậy mà thôi.

“Mẹ à, có phải con rất ích kỷ không?”

“Không có” Bà Đường ôm lấy con gái của bà ấy, khẽ thở dài: “Thật ra làm người thì ai cũng ích kỷ cả, con cũng chỉ có một chút tư lợi mà thôi. Mẹ sẽ không trách con đâu.”

Đường Viên Viên tựa đầu vào trong lòng ngực của bà Đường, thật sự trong lòng rất buồn.


Trước kia, có thể nói là Đường Viên Viên đều sống ở nhà họ Dạ. Nhưng năm nay nghĩ đến việc có thể anh trai muốn tìm bạn gái, lại thêm những lời nói của mẹ vừa nói xong khiến Đường Viên Viên không dám đi tìm Uất Trì Diệc Thù nữa.

Mãi cho đến khi Hàn Minh Thư gọi điện thoại đến nhà họ Đường để hỏi thăm xem tình hình thế nào.

Bà Đường quay đầu lại thoáng nhìn qua căn phòng của Đường Viên Viên: “Có thể dạo gần đây chơi nhiều quá nên điên rồi. Lát nữa tôi sẽ nhắc nhở con bé.”

“Bảo con bé có rảnh thì qua đây chơi, Giá Nhỏ chờ đó.”

“Được”

Sau khi tắt điện thoại thì bà Đường đi vào phòng của Đường Viên Viên.

“Dì Minh Thư gọi điện thoại cho con, hỏi sao không qua nhà họ Dạ chơi?”

Đường Viên Viên đang nằm ở trên giường vẽ tranh, nghe vậy thì tạm dừng vẽ một chút rồi sau đó hạ giọng nói: “Con không muốn đi”

Bà Đường ngồi xuống bên cạnh giường.

“Có phải nguyên nhân là vì mẹ đã nói những lời kia với con phải không? Con sợ sau khi anh trai con tìm được bạn gái thì sẽ không thương con nữa có phải không? Cho nên con dứt khoát không đi đến nhà họ Dạ nữa phải không?”

Đường Viên Viên không nói gì “Có điều con có nghĩ tới chuyện này hay không, đó là nhà họ Dạ ngoài Diệc Thù ra thì còn có rất nhiều người cũng thương yêu chiều chuộng con mà. Có dì Minh Thư này, còn có Giá Nhỏ này. Họ đã chờ con lâu lắm rồi”

Nghe mẹ nói như vậy thì Đường Viên Viên cũng hiểu được bản thân hơi quá đáng rồi.

“Vậy được rồi, buổi chiều hôm nay con sẽ qua đó” Về phần anh trai, cô bé chỉ cần nói chuyện với cậu ít hơn là được rồi.

Sau đó, Đường Viên Viên có đến nhà họ Dạ chơi, nhưng chỉ chơi cùng với Giá Nhỏ. Khi nhìn thấy Uất Trì Diệc Thù tới thì cô bé định chạy lên phía trước gọi tên nhưng cuối cùng vẫn ráng kìm lại và im lặng ngồi xuống.

Khi Uất Trì Diệc Thù đến nói chuyện thì Đường Viên Viên cũng chỉ tùy tiện đáp lại vài câu.

Ban đầu Uất Trì Diệc Thù nghĩ tâm trạng của cô bé không tốt nhưng sau đó lại phát hiện ra cô bé chỉ đối xử như vậy với một mình cậu thì càng cảm thấy kỳ lạ.

Vì thế Uất Trì Diệc Thù cố ý quan sát cô bé rồi đưa ra đề nghị qua mấy hôm nữa sẽ dẫn cô bé đi trượt tuyết.

Nghe thấy đi trượt tuyết thì Đường Viên Viên hơi vui một xíu, vừa định đồng ý nhưng lại giống như nhớ tới chuyện gì đó thì lắc đầu: “Thôi bỏ đi.”

“Tại sao chứ?” Ánh mắt của Uất Trì Diệc Thù vội bắt được ánh mắt và khuôn mặt của Đường Viên Viên, muốn tìm tòi tra cứu cái gì đó: “Không phải năm ngoái em rất thích đi trượt tuyết sao?”

Đường Viên Viên khẽ cắn môi, vùi đầu vào trong đầu gối: “Năm nay em không muốn đi nữa”

“Tại sao lại không muốn đi vậy?” Uất Trì Diệc Thù không định buông tha cho cô bé nên lại hỏi tiếp.

Đối mặt với Uất Trì Diệc Thù như vậy thì Đường Viên Viên cảm giác như bản thân cô bé không thể chống đỡ lại được nên chỉ có thể khẽ nói: “Em không muốn đi chính là không muốn đi. Anh đừng hỏi em nữa”

Uất Trì Diệc Thù thở dài: “Gần đây đã xảy ra chuyện gì sao?”


Cậu hơi lo lắng. Dù sao thì sau khi nghe được từ trong miệng của Chung Sở Phong những lời nói hoang đường trước kia thì cậu vẫn luôn lo lắng sẽ có người ở trước mặt Đường Viên Viên nói hươu nói vượn.


Nếu cậu nghe được thì không sao nhưng Viên Viên nghe được thì không hay chút nào.


May mắn là Đường Viên Viên vẫn còn đơn giản ngây thơ.


Nhưng từ lúc nghỉ đông đến giờ cô bé không hề qua nhà Uất Trì Diệc Thù chơi, từ đó trở đi cũng không muốn tiếp xúc với cậu nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK