Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Thẩm Cửu – Dạ Âu Thần (full) – Tác giả: Thời Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không có việc gì, dù sao thì tớ cũng thích nhìn dáng vẻ của anh ấy ở trên sân khấu, cách xa một chút cũng không có việc gì.’ Nói xong, Phương Đường Đường chống má nhìn về phía Giang Tiểu Bạch: “Thật là hậm mộ cậu mà, nhanh như vậy đã có thể tìm được hạnh phúc của mình, trước kia tớ vẫn luôn cảm thấy với tính cách của cậu chắc chắn là sẽ không động lòng với ai, ai biết tốc độ của cậu lại nhanh kinh người như vậy, tốc độ hẹn hò nhanh, tốc độ kết hôn còn nhanh hơn. Tớ đoán là, sau khi cậu kết hôn không bao lâu là có thể lập tức tuyên bố tin tức mình mang thai luôn chứ?”

Giang Tiểu Bạch đỏ mặt cả lên: “Cậu nói linh tỉnh cái gì vậy? Làm gì có thể mang thai nhanh như vậy được?”

“Thì như lần trước đó, bây giờ cậu vẫn chưa có mang thai sao?” Phương Đường Đường cẩn thận từng li từng tí đến gần bên tai cô: “Vậy thì Tiêu Túc nhà cậu thật sự là quá không được rồi, lại không có bắn một phát trúng đích!”

Giang Tiểu Bạch: “Một cô gái độc thân như cậu, làm sao lại có thể nói mấy lời không trong sáng như vậy với tớ hả?”


Phương Đường Đường cười hề hề giống như là kẻ trộm vậy, cũng không có đáp lời của cô.

Rất nhanh bên ngoài đã truyền đến tiếng gõ cửa, mọi người bắt đầu ầm ĩ cả lên.

“Chú rể tới chú rể tới, chúng tôi muốn để chú rể trả lời câu hỏi, trả lời không đúng thì không thể cho chú rể đi vào được, hơn nữa còn phải giao tiền lì xì ra đây nữa”

Mọi người ở trong phòng lúc này vô cùng náo nhiệt, đột nhiên có người nhét một tập thơ vào trong tay của Giang Tiểu Bạch.

“Cái này là giấy cam kết, lát nữa sẽ để cho chú rể đọc cho cậu nghe.”

Giang Tiểu Bạch nhận lấy nhìn xem một cái, bên trên viết quả thật rất đơn giản, sau khi kết hôn vợ sẽ ở vị trí đầu tiên, vợ là lớn nhất, vợ sẽ không bao giờ sai, nếu như có sai, thì xem lại những điều ở trên.

Để cho Tiêu Túc nói những lời này, anh sẽ chịu đọc sao?

Không biết tại sao, Giang Tiểu Bạch vừa nghĩ tới dáng vẻ Tiêu Túc đọc những dòng này thì lập tức muốn cười, mà ở bên ngoài phòng đã bắt đầu vui đùa.

Mặc dù Hứa Nghệ Phỉ cũng không có quen biết mọi người ở đây, nhưng mà cô ta là bạn thân của nhà gái, lại còn là biên tập viên, là người phải hay nói, hơn nữa cô ta còn rất biết pha trò, bầu không khí của hiện trường lập tức được cô ta khuấy động lên.

Phù rể đi theo Tiêu Túc cũng có hai người, đều là người trong nhà của anh, một người trong đó là người đàng hoàng, một người còn lại tiếp nhận trò chơi cũng hoàn thành rất tốt.

Cuối cùng vẫn là Tiêu Túc nhét rất nhiều bao lì xì qua khe cửa, sau đó cửa mới được mở ra.

Chú rể và phù rể vừa mới đi vào cửa, lập tức nhận được nhiệm vụ, đó chính là phải tìm được nơi giấu giày của cô dâu.

Trò chơi tiến hành rất thuận lợi, rất nhanh đã tìm được hai đôi giày.

Giang Tiểu Bạch ngồi ở trên giường chờ, nhìn những người này chơi đùa ầm ï, khóe môi không kìm được cong lên.

Cô chưa bao giờ nghĩ tới, mình lại có thể có một ngày như thế này, Tiêu Túc mặc bộ đồ cùng màu với cô đến đón cô, hôm nay Tiêu Túc có đôi mắt đen xì, mặc dù quanh mắt đều là quầng thâm nhưng lại vô cùng sáng ngời, cái mũi thanh tú, môi thật mỏng, bởi vì trang điểm, nên thoạt nhìn vết sẹo kia có chút mờ, khiến cho khuôn mặt của anh không còn sắc bén như trước nữa, tăng thêm mấy phần dịu dàng.

Hai người cách một khoảng nhìn nhau, Tiêu Túc nhìn thấy dáng vẻ ngày hôm nay của Giang Tiểu Bạch, trong mắt lóe lên vẻ kinh diễm.

Anh vẫn luôn biết Tiểu Bạch lớn lên rất xinh đẹp, nhưng bình thường vẻ ngoài của cô không lộ ra ngoài, lần trước cô tham dự tiệc nên mới mặc váy, còn có một lần đi tham dự đám cưới nữa, đêm hôm đó cô tới quán bar, mặc váy ngắn nhảy múa ở trên sân khấu, mỗi lời nói hành động, từ bên trong đều toát lên vẻ quyến rũ.

Cho tới bây giờ, khi nhìn thấy cô mặc lễ phục có đội mũ phượng trên đầu ngồi yên ở chỗ đó, làn da trắng ngần được bọc trong bộ lễ phục màu đỏ, lông mi hơi nhướng lên, đôi mắt long lanh, đôi môi đỏ mọng như lửa.

Liếc mắt một cái, gần như chính là muôn đời.


Mỏng môi của Tiêu Túc hơi mấp máy, đôi mắt sâu như biển, cất bước đi đến gần Giang Tiểu Bạch.


“Anh đã tới”


Nghe được ba chữ này, Giang Tiểu Bạch cảm giác trái tim của mình như bị một cái lông chim cào nhẹ một cái, vô cùng rung động.


Tiếp theo sẽ tiến hành theo quy trình, phù rể và phù dâu nhích lại gần nhau không ngừng làm sinh động bầu không khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK