Mục lục
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Thẩm Cửu – Dạ Âu Thần (full) – Tác giả: Thời Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hành vi đó làm Giang Tiểu Bạch cảm thấy không vừa mắt.

Cho nên cô vô thức bảo vệ Tiêu Túc, không nghĩ anh lại nhắc tới chuyện xưa.

“Anh không vì chuyện đó mà cảm thấy rất cảm động chứ?”

Tiêu Túc cười nhạt một tiếng, khẽ trả lời câu hỏi của cô: “Đúng là có hơi cảm động, dù sao lúc ấy chúng ta cũng chỉ là diễn trò, ai ngờ sẽ có sau này?


Mà lúc đó em lại sẵn lòng bảo vệ anh”

Chuyện này Giang Tiểu Bạch chỉ tùy tiện giúp đỡ, thật sự không nghĩ đến Tiêu Túc lại nhớ lâu như thế.

“Cho nên nếu lúc đó anh chấp nhận số phận, sau này em cũng không thể tìm được anh” Tiêu Túc nắm chặt tay của cô, mười ngón tay đan chặt vào nhau: “Em cảm thấy anh nói những lời này có ý gì?”

Giang Tiểu Bạch không trả lời, sao cô lại không biết có ý gì chứ?

“Em thông minh như thế, hãy giải thích giúp anh đi?”

Nghe vậy, mặt Giang Tiểu Bạch đỏ lên: “Anh làm gì mà đột nhiên miệng lưỡi trơn tru thế? Vừa rồi bầu không khí vẫn đau đớn bi thương, kết quả bị anh nói thành như thế”

Bầu không khí khổ sở nặng nề kia lập tức chẳng còn thấy tăm hơi.

“Em không nói vậy anh nói.”

Tiêu Túc giống như từ cây gỗ trở thành cao thủ tình trường, một câu lại một câu, đại khái là biểu lộ mình thật lòng, nên nói liên tục.

“Anh không tin số mệnh, cũng không chấp nhận số mệnh. Cho dù thây bói nói là thật hay không thì đều không liên quan đến anh, bởi vì anh sẽ không nghe theo. Cuộc đời của anh anh có kế hoạch, có sự kiên trì của mình, không vì vài lời nói mà bị tác động.”

“Thật sao?” Giang Tiểu Bạch không hề nể mặt mà cắt ngang lời anh: “Vậy lúc đó chẳng phải anh phải kiên trì với người anh yêu sao? Sao lại bị em tác động?”

Nghe vậy, Tiêu Túc nghẹn lời, có lẽ không nghĩ đến Giang Tiểu Bạch lại cứng đầu như thế, còn nhắc đến chuyện này.

“Ừm? Sao anh không nói gì?” Giang Tiểu Bạch đưa tay, nhéo mặt Tiêu Túc: “Anh nói chuyện đi.”

Tiêu Túc cúi đầu xuống, nắm lấy ngón tay cô đột nhiên để bên môi cắn một chút.

“Á” Giang Tiểu Bạch không ngờ được, kêu lên một tiếng, đột nhiên sắc mặt ửng đỏ: “Anh làm gì thế?”

“Cắt ngang một lần anh sẽ cắn em một cái.”

Nghe vậy, khóe miệng Giang Tiểu Bạch giật một cái, tức giận sao, sao anh đột nhiên trở nên mạnh mẽ thết Hơn nữa cô cảm thấy Tiêu Túc thế này rất đẹp trai.

Cô không nói gì, ngoan ngoãn mà nhìn Tiêu Túc: “Không cắt ngang thì không cắt ngang, anh nói đi!”

Sau khi bị cô cắt ngang, tình cảm của Tiêu Túc đang dâng trào bỗng nhiên biến mất hoàn toàn. Những lời kia cũng không có tâm tư nói tiếp, chỉ có thể im lặng nhìn cô: “Tóm lại quyền quyết định thuộc về em, nếu em cần Tiêu Túc vĩnh viễn ở đây: Giang Tiểu Bạch ngây người, hoàn toàn không ngờ Tiêu Túc lại nói ra lời này.

“Dù sao vẫn chưa qua kỳ kiểm tra, lúc nào em cũng có thể vứt bỏ anh”

Nghe đến đó, Giang Tiểu Bạch hơi không vui nhíu đôi mi thanh tú: “Anh đang nói gì đấy? Nói như thế thật giống như em bội bạc tình nghĩa, anh rất đáng thương vậy? Còn nữa, anh làm gì mà giao hết quyền quyết định cho em, em nói với anh chuyện này là bởi vì em cảm thấy anh cũng có quyền lựa chọn!”

“Anh biết.”

Tiêu Túc gật đầu, khẽ đáp lại cô: “Nhưng từ lúc chúng ta bắt đầu, anh đã giao tất cả quyền quyết định vào tay em. Em cần thì anh ở đây, nếu em không cần…”

“Nếu em không cần anh, anh làm thế nào?”


Giang Tiểu Bạch mở to đôi mắt linh động, nghiêm túc nhìn ánh mắt anh, giống như là muốn thông qua ánh mắt anh nhìn rõ lòng anh.


Anh không nói chuyện, chỉ nhìn Giang Tiểu Bạch.


Giang Tiểu Bạch cảm giác mình đã đoán được đáp án: “Có phải em không cần anh, anh sẽ rời đi?”


Vừa dứt lời, Giang Tiểu Bạch thấy rõ ánh mắt Tiêu Túc lóe lên vẻ bối rối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK