Khuôn mặt anh hơi cười, vẫn giữ được dáng vẻ thong dong bình tĩnh giống như ở nơi nguy hiểm này anh vẫn có thể khống chế trong lòng bàn tay.
Dáng vẻ như biết trước mọi việc của anh ta lúc này khiến cho đối phương không dám có động tác gì, tất cả đều sợ như anh ta có thể ăn thịt người. Dù sao bọn họ đã nhiều lần chịu thiệt bởi anh ta.
Người nước ngoài nói: “Vì đề phòng anh ta giở trò, tất cả chúng mày đều xuống dưới!”
Trước đó Quạ Đen bị ba người nước ngoài khác dây dưa nên không có biện pháp nào đến cứu Yến Thanh Ti, có thể nói tình trạng của bọn họ còn nguy hiểm hơn Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti cảm giác gần đây cô rất xui xẻo, về nhà nhất định phải nghỉ ngơi một thời gian, tìm ngôi chùa miếu nào đó cúng bái để thay đổi vận số.
Những người trên xe liên tục đi xuống, Diệp Thiều Quang đứng trước người Quý Miên Miên. Nhạc Thính Phong che chở Yến Thanh Ti còn Tiểu Từ thì đứng một mình phía sau lạnh run vì sợ.
Yến Thanh Ti kéo Nhạc Thính Phong một chút đi đến bên cạnh anh.
Cô nói: “Anh ta bây giờ đã bị thương nặng, chúng tôi lại là một nhóm người tay không tấc sắt, không có súng ống, các người cảm thấy chúng tôi có sức chống cự sao? Tôi nghĩ các người chắc là cũng biết thân phận của chúng tôi. Đối với các người, chúng tôi không có thể mang đến thứ tốt gì. Chúng tôi đã phát tín hiệu cầu cứu, người của chúng tôi sẽ nhanh chóng đến đây. Thời gian của các người không còn nhiều, chẳng cần mất thời gian ở đây, hãy mau chóng mang người đi. Nếu không đợi người của chúng tôi đến thì các người muốn đi cũng không được.”
Tên thông cống nước hừ lạnh: “Tôi thấy nếu chúng tôi bắt cóc các người còn có thể đi xa hơn!”
Yến Thanh Ti xòe tay ra: “Đúng không? Vậy thử xem, xem các người bắt cóc được tôi đi xa hay bây giờ chạy trốn có thể đi xa. Các người muốn dùng tính mạng để ngăn cản tôi cũng không sao cả, chỉ là… Bây giờ Tằng tiên sinh của các người dám làm gì tôi sao? Lấy được tính mạng của tôi để đổi lấy tính mạng của cả nhà họ Tằng, tôi cảm thấy rất có lời."
Tên thông cống nước tức giận cắn răng, không thể động đến Yến Thanh Ti bây giờ, nếu không… Động vào điểm mấu chốt của Hạ An Lan, bọn họ sẽ không còn thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức.
Từ lúc Tằng Niệm Nhân chết, nhà họ Tằng cùng với Hạ An Lan ai cũng rõ ràng hiện tại chỉ có là kẻ địch của nhau. Nhà họ Tằng bây giờ không có đủ thực lực, nhưng phía Hạ An Lan muốn hoàn toàn tiêu diệt nhà họ Tằng cũng không thể công khai, cần có chứng cứ đầy đủ. Bây giờ hai bên đều tranh cướp thời gian, Hạ An Lan chỉ chờ hành động của nhà họ Tằng để nắm được chứng cớ.
Xem cục diện bây giờ, động vào Yến Thanh Ti không được, không động vào cũng không được.
Người nước ngoài vẫy tay: “Đem đi…”
Tô Trảm bị hai người nước ngoài cao lớn mang đi về phía bọn chúng.
Yến Thanh Ti nheo mắt nhìn Tô Trảm bị bắt đi.
Tô Trảm bị mang đi thì bọn họ có lẽ sẽ không chết nhưng Tô Trảm chắc chắn sẽ chết, không có khả năng sống sót.
Yến Thanh Ti quay đầu nhìn về phía Nhạc Thính Phong. Ánh mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào Tô Trảm, đây là anh họ của anh ấy.
Yến Thanh Ti im lặng kéo Nhạc Thính Phong một chút, nháy mắt với anh.
Nhạc Thính Phong gật đầu.
Diệp Thiều Quang nhìn động tác của hai người liền biết bọn họ muốn làm gì, thở dài đi theo hai vợ chồng này. Thật là… không có chuyện tốt mà!