Phong Lăng đã tỏ ra mất hết kiên nhẫn, nhưng ông chủ đã nói xong, ông ta xua tay: “Được rồi, mọi người vào học đi, tôi đi đây, có chuyện gì thì đến văn phòng tìm tôi.”
Dứt lời, ông ta quay người rời đi.
Phong Lăng nén giận, chẳng buồn nhìn sang người đàn ông bên cạnh, chỉ trừng mắt nhìn Trần Bắc Khuynh đang mang vẻ mặt “hôm nay mà không nói chuyện cho rõ ràng thì sẽ không chịu để yên”: “Mau vào học!”
Thấy tâm trạng của Phong Lăng không mấy vui vẻ, Trần Bắc Khuynh đành nhịn. Trước ánh nhìn của một đám học viên, anh ta chọt đầu lưỡi vào má trong của mình với vẻ không vui, sau đó sầm mặt quay người bước vào trong hàng, đi đến vị trí thường ngày rồi đứng ngay ngắn.
Đến lúc từng người trong đám học viên đó tự giác làm đúng động tác chuẩn bị mỗi khi lên lớp, không khí yên tĩnh và trật tự như bình thường mới được khôi phục lại.
Phong Lăng ngồi yên tại chỗ, đảo mắt nhìn sang Lệ Nam Hành.
Lệ Nam Hành cũng đứng nguyên tại chỗ, liếc mắt, cúi xuống nhìn cô, hàng lông mày lạnh lùng của anh khẽ nhướng lên.
Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý rõ ràng của anh, Phong Lăng hung hăng lườm anh một cái, cố gắng nuốt mấy lời trong cổ họng xuống, cuối cùng cô nói với vẻ mặt khó coi: “Nhìn cái gì, tưởng làm trợ lý của tôi dễ lắm sao? Đứng đây trừng mắt với tôi là muốn lấy không tiền lương à?”
Người đàn ông như cười như không: “Vậy nên bây giờ huấn luyện viên A Linh muốn tôi làm gì?”
“Từ động tác cơ bản tiêu chuẩn mà mấy người họ đang tập bây giờ, anh có thể nhìn ra họ đang học cái gì, tự anh qua đó xem, động tác của ai chưa chuẩn, ai còn sai ở đâu thì đôn đốc vài câu, tôi ngồi đây nghỉ ngơi.” Phong Lăng căn dặn với vẻ
lạnh lùng.
Nghe giọng điệu dặn dò của Phong Lăng, Lệ Nam Hành khẽ nhíu mày, cười nhẹ rồi nói: “Được.”
Dứt lời, người đàn ông có thân hình cao lớn rắn rỏi đi thẳng vào trong phòng học.
Nhìn bóng lưng của anh, Phong Lăng ngẩng đầu rồi trợn mắt, nhìn lên trần nhà một cách bất đắc dĩ.
Chưa đến mấy phút sau, Phong Lăng đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của mấy học viên thường không có biểu hiện đặc biệt xuất sắc.
Nghe thấy những tiếng kêu này, cô đã có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó.
“A, anh nhẹ chút, dù sao tạm thời anh cũng chỉ là trợ lý của huấn luyện viên A Linh chúng tôi thôi, huống hồ anh còn là người mới, rốt cuộc có biết cách dạy không thế hả, đau chết mất, m* kiếp! A…”
Liên tiếp nghe thấy tiếng kêu rêи, cô nhắm mắt lại.
Có thể được Lệ Nam Hành đích thân dạy dỗ, không biết nên nói đây là may mắn hay là xui xẻo của các học viên lớp này…
Dù gì thân thủ này của cô phần lớn cũng là học từ căn cứ XI mà ra, còn có rất nhiều động tác là do anh dạy nữa.