Mục lục
Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Mặc Cảnh Thâm - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng gõ cửa dồn dập không dứt, cô gắng gượng bò từ dưới đất lên, nhưng đầu óc choáng váng, chân tay mềm nhũn đến mức lảo đảo cố nhào tới cửa sổ sát đất đã mở suốt đêm, đầu đụng phải chân bàn ở gần cửa sổ nên cô lại càng cảm thấy choáng váng dữ dội hơn.

Tiếp đó, cửa phòng đột nhiên bị người ta đạp ra.

Cô ngẩng đầu lên, mở đôi mắt không nhìn rõ đồ vật, thấy mấy thành viên của đội khác trong căn cứ đi vào. Sau khi mấy người đó đi vào, mặt không biểu cảm liếc nhìn cô đang nằm dưới đất, họ nhanh chóng mở các ngăn kéo trong phòng cô ra, lục lọi tất cả đồ trong đó của cô rồi bỏ vào một cái túi lớn. Tiếp đó, bọn họ lại kéo hai vali hành lý cô để dưới giường ra rồi đi thẳng ra phía ngoài.

“Các người làm gì thế?” Phong Lăng nhìn thấy hành động của họ, nháy mắt, trong lòng có dự cảm không lành, cô nhíu mày, khàn giọng hỏi.

Ngay lúc đó, hai thành viên khác đi tới kéo cô từ dưới đất lên, sờ cánh tay nóng hổi của cô và cơ thể nồng nặc mùi rượu, cứ như vậy kéo cô ra ngoài.

“Thả tôi ra…” Phong Lăng thử giãy giụa, nhưng bây giờ cô lại như bị rút cạn hết sức lực, ngay cả đứng cũng không vững, cứ như thế bị hai người lôi ra ngoài.

Ban nãy, khi những người mặt không biểu cảm đó mở tất cả ngăn kéo của cô, lấy đi tất cả mọi thứ của cô, cô đã có một linh cảm mãnh liệt…

Những người này có thể đột nhiên xông vào, cách làm không khách sáo như vậy…

Có lẽ chuyện giới tính của cô bị phát hiện rồi.

Nhưng là ai muốn lấy mấy thứ đồ này của cô?

Phong Lăng khó chịu nhưng ngay cả hơi sức vùng vẫy cũng không có, cho đến khi cô bị những người này mang đến sân huấn luyện rộng nhất đối diện văn phòng của căn cứ, tinh thần cô vẫn còn hơi ngẩn ngơ, không kịp nhìn những thành viên căn cứ đứng đầy xung quanh, cảm giác như thành viên của các đội đều ở đây, tựa như tạo thành một vòng tròn gần đó. Lúc này cô đã nhìn thấy mấy ông cụ đứng trước mặt.

Là mấy ông cụ nhà họ Lệ…

Bao năm qua, họ chưa từng xuất hiện trong căn cứ, bình thường cũng chỉ là xe đón xe đưa đi ngang qua mà thôi, chưa hề xuất hiện trước mặt nhiều người như thế này.

Lúc này, họ đang…

Ngay lúc trái tìm Phong Lăng đang đập thình thịch liên hồi, mấy người kia đưa cô tới trước mặt mấy ông cụ nhà họ Lệ, ném cô xuống đất không chút lưu tình.

Phong Lăng vốn đang ở trong tư thế được dìu, chân đứng không vững, lần này lại nhào thẳng tới phía trước, ngã xuống đất.

Trêи mặt đất đều là đất và sỏi đá, trong nháy mắt, do cô mặc áo thun ngắn tay nên bàn tay và cánh tay bị chà sát đến rách da, đau rát, ngay cả đầu gối cũng đập mạnh xuống nền đất.

Ngay giây phút Phong Lăng bị đẩy ngã nhào xuống đất một cách chật vật, mấy người sau lưng cầm hành lý của cô tới, đổ toàn bộ đồ trong đó ra đất, lại mở tiếp hai cái vali của cô ra, cầm tới trước mặt mấy ông cụ nhà họ Lệ, mở ra để ngay ngắn ở đó. Tất cả đồ xếp trong đó đều lọt vào tâm mắt của tất cả mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK