Tả Đăng Phong nghe xong hơi nhíu mày liếc Đằng Khi Chính Nam, mặc dù vẻ mặt Đằng Khi Chính Nam rất bình tĩnh, nhưng Tả Đăng Phong có thể cảm giác trong lòng hắn lúc này đang rất hả hê, sở dĩ giả bộ bình tĩnh là để tránh chọc giận hắn.
- Không cần vội vàng, tao muốn hỏi bọn mày, vì sao bọn mày biết được vị trí của 12 Địa chi vậy ?
Tả Đăng Phong liền xua tay nói.
- Trong tay chúng ta có một tấm bản đồ cổ, trên đó có ghi lại ví trí đại khái của các Địa chi.
Đằng Khi Chính Nam hình như đã đoán được Tả Đăng Phong sẽ hỏi vấn đề này, cho nên trả lời rất nhanh chóng, cũng rất khôn khéo.
- Bản đồ là thời đại nào?
Tả Đăng Phong liền hỏi kỹ hơn.
- Ta cũng không rõ ràng lắm về các triều đại của người TQ, chỉ biết là bản đồ này có niên đại rất lâu.
Đằng Khi Chính Nam liền nói.
Hắn vừa nói ra thì Tả Đăng Phong đã biết là nói láo, Đằng Khi Chính Nam và em gái mình hiểu rất rõ về TQ, người nước ngoài muốn hiểu biết TQ đầu tiên chính là học tập ngôn ngữ, tiếp theo chính là lịch sử, hắn không có khả năng không biết được niên đại của tấm bản đồ đó.
- Mày cũng hiểu rõ, lúc này tao không đuổi giết mày nữa là vì đang tìm Địa chi Thuần Âm, mà mày lại tìm Địa chi Thuần Dương, mục tiêu của chúng ta không giống, nếu tao giúp bọn mày, thì sẽ làm chậm trễ việc của mình.
Tả Đăng Phong suy nghĩ một chút nói.
- Chúng ta có thể hợp tác, cùng nhau tìm kiếm, Địa chi Thuần Âm cho ngươi còn Địa chi Thuần Dương thuộc về chúng ta.
Đằng Khi liền nói.
Đằng Khi vừa nói xong, Tả Đăng Phong liền rõ ràng, mặc dù Đằng Khi Chính Nam biết vị trí của Địa chi, nhưng hắn không biết khu vực đó là của Địa chi Thuần Âm hay Thuần Dương, nếu không hắn đã không nói tìm được thứ ai cần thì thuộc về bên đó.
- Bọn mày cần tao làm gì ?
Tả Đăng Phong liền thả rương gỗ xuống, lấy rượu trắng từ bên trong ra, trên bàn có nước trà, Tả Đăng Phong căn bàn là không đụng đến.
- Chúng ta biết ngươi am hiểu việc phá giải trận pháp, cho nên cần ngươi phá trận.
Đằng Khi liền nói.
Tả Đăng Phong nghe xong liền cười lạnh vài tiếng, lúc ở chân núi Mao Sơn hắn lợi dụng mấy cỗ xác chết chơi đùa Đằng Khi Chính Nam như ruồi bọ, xem ra hắn vẫn nhớ kỹ trong lòng.
- Bọn mày có thể giúp tao cái gì ?
Tả Đăng Phong liền nhấp một ngụm rượu, lúc này tropng lòng hắn thực sự nhẹ nhàng, bởi vì hắn sắp thấy được lá bài tẩy của đối phương.
- Chúng ta có quân đội, có võ sĩ Ninja bách chiến bách thắng.
Đăng Khi Chính Nam chỉ tay về phía Tam Xuyên Tố và tên nam Ninja áo trắng, nói.
- Nước Thục, và nước Vi ở Tứ Xuyên Thiểm Tây, nước Khương và nước Bành lại ở Cam Túc Tân Cương, nước Dung và nước Lô thì lại ở Hồ Nam Hồ Bắc, nước Mâu và nước Bộc lại nằm ở Vân Nam, những nơi đó bọn mày còn chưa chiếm được, vậy quân đội của bọn mày có ích gì chứ ? Hai tên gia hỏa ăn mặc như xác ướp này chính là thứ mà mày gọi là Ninja bách chiến bách thắng sao?
Tả Đăng Phong cười lạnh nói, hắn cố tình nói như vậy là để Đằng Khi biết hắn cũng biết vị trí đại khái của mười hai Địa chi.
Tả Đăng Phong nói xong, Đằng Khi Chính Nam còn chưa có phản ứng gì, Đằng Khi Anh Tử đã trợn mắt hung dữ nhìn Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong nói Ninja NB ăn mặc như xác ướp đó chính là xỉ nhục đối với Ninja, Đằng Khi Anh Tử cũng là một Ninja, tất nhiên nàng sẽ không vui khi nghe vậy, còn hai nam nữ Ninja kia thì không phản ứng gì, bởi vì họ nghe không hiểu tiếng TQ, Tả Đăng Phong dù có chỉ thẳng mặt bọn chúng mà chửi thì bọn chúng cũng chẳng hiểu gì.
- Trừng cái gì, không phục thì để họ đánh với tao, để tao đánh cho tất cả cùng bầm dập mặt mũi.
Tả Đăng Phong cũng không nể mặt mũi Đằng Khi Anh Tử, nữ nhân khi thổ lộ bị từ chối sẽ có hai phản ứng, một là nhất quyết không chấp nhận, còn loại thứ hai là vì yêu mà sinh hận, Đằng Khi Anh Tử chắc chắn là thuộc loại sau, nàng lúc này hận Tả Đăng Phong đến nghiến răng nghiến lợi, bởi vì hắn đã làm tổn thương đến tự ái của nàng.
- Tả tiên sinh, năm đó ta vô tình làm hại các ngươi, ta cũng có trách nhiệm trong cái chết của vợ ngài, ta thật sự có lỗi rất lớn, cũng hi vọng vợ của ngài sớm ngày sống lại, ta nghĩ đây cũng là hy vọng của ngài.
Đằng Khi Chính Nam cố gắng xoa dịu địch ý của hai bên.
- Đừng nói nhảm, tao không chấp nhận lời xin lỗi của mày đâu !
Tả Đăng Phong lạnh lùng nói.
- Đừng tưởng chúng ta thiếu ngươi thì không có cách nào phá trận, chúng ta chỉ không muốn kinh động đến...
Đằng Khi Anh Tử không nhịn được nói xen vào.
- Anh Tử, nam nhân đang nói chuyện không được nói leo.
Đằng Khi Chính Nam liền cắt ngang lời em gái mình.
Tả Đăng Phong giả vờ như không nghe rõ lời Đằng Khi Anh Tử nói... Thật ra hắn nghe rất rõ, trong lời nói của Đăng Khi Anh Tử đã tiết lộ bên đối phương còn có một vị cao thủ quan trong chưa xuất hiện, hoặc là chưa đi tới TQ.
- Tả tiên sinh, chúng ta thật lòng muốn hợp tác với ngươi, nhưng ngươi cũng không nên coi chúng ta là đang cầu xin ngươi, nơi này có vài tấm hình, ngươi hãy xem qua đi.
Đằng Khi Chính Nam liền lấy vài tấm hình trong tập hồ sơ trước mặt, đưa tới trước mặt Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong liền đặt chai rượu xuống cầm vài tấm hình lên, trong hình là một con sơn dương màu xám, nhưng con sơn dương này khác với các con sơn dương khác, trên trán nó có thêm một con mắt, đây đúng là Tam Mục Quái Dương.
Con Tam Mục Quái Dương này chính là con Thổ Dương Thuần Âm mà đám người Đằng Khi đã bắt được trong động đá Long Môn ở Hà Nam, ngày đó bọn chúng bắt buộc Kim Châm phải giúp chúng phá trận, kết quả là Kim Châm âm thầm lấy đi nội đan của Thổ Dương, mà đám người Đằng Khi không hay biết gì, chỉ đem Thổ Dương trở về.
- Tả tiên sinh, sau khi chuyện thành công, ta sẽ đem con Thổ Dương này tặng cho ngươi.
Đằng Khi tươi cười nói, Tam Mục Quái Dương là đòn sát thủ cuối cùng của hắn, ngụ ý là nếu Tả Đăng Phong không chịu hợp tác thì vĩnh viễn không thể tìm đủ sáu loài động vật Thuần Âm.
Tả Đăng Phong nghe xong liền nhíu chặt lông mày lại, thật ra hắn rất muốn cười nhưng phải cố nhịn, nếu không đám Đằng Khi sẽ phát hiện ra khác thường, đám người Đằng Khi cũng không biết món đồ quý giá nhất của Địa chi là gì, vì vậy mới đem Tam Mục Quái Dương làm đòn sát thủ để uy hiếp hắn, vào lúc này trong đầu Tả Đăng Phong vang lên lời Kim Châm từng nói.
- Con quái dương đã bị đám Đằng Khi bắt đi, hắn có thể sẽ dùng nó để uy hiếp ngươi, hắn không hiểu gì về nội đan, cho nên ngươi có thể tương kế tựu kế mà đùa giỡn bọn chúng.