Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, ngay cả Quân Tam Thiên, Diệp Ti Loan mà nàng tôn kính nhất cũng không ngoại lệ, ngay cả Lý Tiêu Nam nàng sùng bái nhất cũng là loại người này.

Lúc này nàng phát hiện một đạo chiến ý đậm đặc bay lên, chính là từ trên người tán tu Vân Phi Thiên, làm cho nàng kinh ngạc đến cực điểm.

- Tu sĩ Ngọc Kiền vương triều đúng là không biết xấu hổ, các ngươi có thể tự đi tìm Phong Phi Vân, làm ra tay hung ác với nữ hài tử thế.

Phong Phi Vân châm chọc khiêu khích nói ra, chiến ý trên người càng đậm đặc, phật chung trong tay của hắn phát ra phật âm, vang vọng mấy trăm dặm.

Ba lão giả Ngọc Kiền vương triều đều cảm thấy xấu hổ, đồng thời trợn mắt nhìn Phong Phi Vân, mang theo thần sắc cảnh cáo.

- Tán tu đại thúc...

Liễu Duệ Hâm ánh mắt dễ thương lập lòe, nhìn qua đôi mắt Phong Phi Vân, đột nhiên cảm giác hình tượng của tán tu đại thúc này trở nên cao lớn, ngay cả Lý Tiêu Nam cũng không dám chỉ trích người Ngọc Kiền vương triều, hắn dám mở miệng nói thế, đối mặt ba lão giả cường thế cũng không cảm thấy sợ hãi.

Rất nhiều người đối mặt cường quyền, ngay cả nữ nhân của mình cũng vứt bỏ mặc kệ, một mình một người trốn chạy để khỏi chết, miễn không liên quan tới mình là được, người có thể đối mặt với lực lượng cường đại chân chính còn dám đứng ra rất ít, loại người này không phải người ngu thì tuyệt đối là có phách lực, có dũng khí, có can đảm.

Tán tu đại thúc chính là người như thế.

Hồng Diệp hoàng tử nói:

- Phong Phi Vân cướp đi một kiện linh binh cái thế của bổn hoàng tử, ta lấy muội muội của hắn ra trao đổi, đây chỉ là chuyện bình thường.

- Nếu Phong Phi Vân cướp đi linh binh của ngươi, chỉ có thể nói tu vị của ngươi không bằng hắn, chính mình không có bản lĩnh đoạt lại linh binh, còn đi bắt muội muội của hắn, loại chuyện này người bình thường không làm được.

Phong Phi Vân mỉa mai nói.

Hồng Diệp hoàng tử biến sắc, tự nhiên nghe ra tán tu trước mắt có chủ tâm khiêu khích, mí mắt co rụt lại, lộ vẻ sắc mặt giận dữ, cánh tay sinh ra hoàng kim, lạnh nhạt nói:

- Nếu ngươi dám nói nhiều một câu, sẽ trở thành địch nhân của cả Ngọc Kiền vương triều.

Phong Phi Vân không sợ, kim quang trên người vạn trượng, hắn giống như kim nhân da đồng, cười lạnh nói:

- Không phải chỉ là một Ngọc Kiền vương triều hay sao, dọa được người khác chứ không dọa ta được đâu.

- Tán tu đại thúc, quá đẹp trai, ta ủng hộ ngươi.

Trong nội tâm Liễu Duệ Hâm phi thường kích động, bị Phong Phi Vân cường thế và không sợ hãi hấp dẫn thật sâu, thật giống như hợp thể với Phong Phi Vân, bàn tay không ngừng nắm chặc bờ vai Phong Phi Vân, nàng hưng phấn như chim sẻ, muốn chiến một trận sinh tử với Ngọc Kiền vương triều.

Phong Phi Vân khẽ nhíu mày, nha đầu kia lá gan thật sự rất lớn, hơn nữa không giống tu sĩ bình thường, có tinh thần trọng nghĩa rất mạnh, Phong Phi Vân không muốn bởi vì mình mà liên quan tới nàng, làm cho nàng đắc tội với Ngọc Kiền vương triều.

Phong Phi Vân cởi bỏ đai lưng trên người, thả nàng xuống đất, giải trừ phong ấn trong đan điền của nàng, vỗ vỗ đầu vai nàng, nói:

- Liễu Duệ Hâm đúng không, đại thúc ta nhớ kỹ ngươi, ngươi là nữ hài tử không tệ, nhưng mà có chút người ngươi không đắc tội nổi.

- Đại thúc, ngươi thả ta.

Liễu Duệ Hâm chớp đôi mắt dễ thương, tinh mang sóng gợn dạt dào, dáng người mềm mại tỏa ra hương thơm thơm mát.

- Đây vốn là chuyện không liên quan tới ngươi.

Phong Phi Vân nói.

Không chờ nàng hỏi tiếp, Diệp Ti Loan bay tới bên cạnh nàng, kéo nàng qua một bên.

Sau khi buông Liễu Duệ Hâm ra, Phong Phi Vân không tiếp tục cố kỵ, trực tiếp giơ thanh long chung lên, trực tiếp lao về phía Hồng Diệp hoàng tử.

Đăng.

Một tiếng chung vang vọng, thanh long chung hóa thành núi cao chín mươi chín mét va chạm với Hồng Diệp hoàng tử, Hồng Diệp hoàng tử vận dụng Hoàng Kim Thánh Minh Đạo, thân thể cao lên như thần thú, bộc phát lực lượng khủng bố không ai bì nổi.

Cả thiên địa run rẩy, kim quang quét qua tất cả, phật chung không ngừng nổ vang, mỗi một lần đều sinh ra lực phá hoại cực lớn, mặt đất hoàn toàn bị đánh nát.

Tán tu Vân Phi thiên dường như không có dùng hết toàn lực, đã chiến mấy trận vẫn còn bưu hãn như thế, đè đánh Hồng Diệp hoàng tử, cho dù hắn vận dụng Hoàng Kim Thánh Minh Đạo cũng không thể ngăn cản được sức nặng của thanh long chung, bị đánh bại lui liên tục.

- Tán tu đại thúc thật sự quá oai hùng, hoàng tử Ngọc Kiền vương triều cũng đánh không tha, vừa rồi ta nhìn thấy đại thúc một chưởng đánh vỡ bả vai Hồng Diệp hoàng tử, xé rách huyết tinh hoàng kim.

Trong lòng Liễu Duệ Hâm thập phần hưng phấn, trong lòng thậm chí có chút hi vọng đại thúc không thả nàng ra, như vậy nàng có thể kề vai chiến đấu với đại thúc, đánh đám người kia cho hả giận.

Đám tu sĩ ở nơi này vô cùng giật mình, nhưng mà giật mình cũng không phải vì tu vị tán tu mạnh bao nhiêu, mà là giật mình Hồng Diệp hoàng tử thực lực hung hãn như thế, còn chưa đạt tới cảnh giới cự phách đã có thể đánh không phân trên dưới với tán tu tu luyện ít nhất ba trăm năm kia.

- Hồng Diệp hoàng tử không hổ là một trong năm đại thần đồ của Thần Linh Cung, đã có được thực lực cự phách.

- Tán tu này ỷ vào mình tu luyện nhiều hơn Hồng Diệp hoàng tử vài năm mới có thể miễn cưỡng đánh Hồng Diệp hoàng tử lui ra, mười năm sau, Hồng Diệp hoàng tử có thể áp chế hắn rồi.

Có người cảm thấy tán tu đè đánh Hồng Diệp hoàng tử cũng không phải là chuyện gì quá khó lường, dù sao hắn tu luyện mấy trăm năm, mà Hồng Diệp hoàng tử vừa mới tu luyện chưa tới năm mươi năm, thiên tư của cả hai chênh lệch quá nhiều.

Oanh.

Cuối cùng nhất, Phong Phi Vân một cước dẫm nát đầu vai Hồng Diệp hoàng tử, giẫm hắn lún xuống mặt đất, Hồng Diệp hoàng tử muốn phản kháng, kim quang trên người tăng vọt, thi triển Hoàng Kim Thánh Minh Đạo tới cực hạn, hai tay giống như hoàng kim chế tạo, một quyền phản công đánh thẳng vào chân của Phong Phi Vân.

- Hoàng Kim Thánh Minh Đạo không phải công pháp luyện thể mạnh nhất, cho dù ngươi rèn luyện hoàng kim tinh thần dịch, cường độ thân thể vẫn không cách nào so sánh với ta.

Phong Phi Vân chân đạp lên đầu vai Hồng Diệp hoàng tử, cũng đánh ra một quyền, đánh vào nắm đấm Hồng Diệp hoàng tử, âm thanh gãy xương vang vọng.

Một quyền này của Phong Phi Vân đã đánh gãy ba ngón tay của Hồng Diệp hoàng tử, Hồng Diệp hoàng tử kêu thảm một tiếng, cả đầu cánh bị Phong Phi Vân đánh gãy, Hoàng Kim Thánh Minh Đạo được xưng luyện thể thuật đệ nhất Ngọc Kiền vương triều, trước mặt Phong Phi Vân bị đánh nát quá dễ dàng.

Vào lúc này có người ý thức được không đúng, tán tu này từ đầu tới cuối chỉ dùng lực lượng thân thể thuấn khiết đấu với Hồng Diệp hoàng tử, phải biết rằng Hồng Diệp hoàng tử tu luyện chính là Hoàng Kim Thánh Minh Đạo, thân thể có thể so với siêu cấp cự phách, nhưng mà quyết đấu thân thể lại bại, gãy vài cây xương.

Đây là hiện tượng không tầm thường, có người sinh ra hoài nghi với thân phận tán tu này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
paruce
11 Tháng bảy, 2018 02:08
Óanh dấu
Lê Minh Dương
25 Tháng sáu, 2018 21:23
truyện hay lắm, chỉ là kết buồn ko chịu nổi
Tý Bill
26 Tháng hai, 2017 10:57
Truyện hay
Hieu Le
29 Tháng mười một, 2016 14:36
hay k ả
BÌNH LUẬN FACEBOOK