Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Bạch Như Tuyết, Mục Tích Nhu, Liễu Duệ Hâm hy vọng Phong Phi Vân có thể đại triển thần uy, càn quét bảy cao thủ, tạo thế mặt trời ban trưa.

Khuôn mặt Liễu Duệ Hâm non nớt, thiếu nữ mới lớn nhưng nói chuyện thì già dặn:

- Trước kia luôn nghe các sư tỷ, muội bảo Võ Dương Sinh lợi hại thế này, kinh tài tuyệt diễm thế kia, giờ xem ra cũng không có gì lạ. Phong Phi Vân mới hai mươi tuổi đã một chọi bảy, chờ về tiên giáo ta phải nói cho mấy tiểu nha đầu kia tưởng tượng cho vui.

Liễu Duệ Hâm tỏ vẻ không thèm để Phong Phi Vân vào mắt.

Mục Tích Nhu không mấy lạc quan:

- Một chọi bốn đã là miễn cưỡng, giờ một chọi bảy e rằng hắn sẽ nhanh chóng thua. Trí Tàng đại sư còn cần nửa canh giờ mới lành vết thương, Nhất công tử khó chống cự bảy cao thủ qua nửa canh giờ. Huống chi không chừng chút nữa có càng nhiều người ra tay.

Linh hồn Bạch Như Tuyết, Mục Tích Nhu, Liễu Duệ Hâm nằm trong tay Phong Phi Vân, nếu hắn đánh không lại chết thì linh hồn của ba người cũng chôn vùi theo. Giờ phút này, các nàng hoàn toàn suy nghĩ cho Phong Phi Vân tương đương với lo tương lai của mình.

- Duệ hâm, theo ta đi.

Diệp Ti Loan bước ra từ màn đêm, sương mù gợn sóng bao quanh thân, trang nhã yểu điệu, đường cong xinh đẹp. Tốc độ Diệp Ti Loan rất nhanh, tựa như một chuỗi tàn ảnh đứng trong Tố Nhạc am.

Đây là đứng đầu sáu mỹ nhân Địa Tử phủ, sắc đẹp tuyệt trần, khuynh thành động lòng người, ba thiên chi kiêu nữ đều nhạt nhòa.

Liễu Duệ Hâm rất vui vẻ kêu lên:

- Diệp sư tỷ!

Ngày thường Liễu Duệ Hâm tôn sùng Diệp sư tỷ nhất.

Nhưng giây sau vẻ mặt Liễu Duệ Hâm buồn bã nói:

- Ta không thể đi cùng Diệp sư tỷ.

- Tại sao?

Liễu Duệ Hâm bực tức như gà mái nhỏ:

- Tại . . . Nhất Trận Phong rất đáng ghét, hắn khống chế một lũ linh hồn của chúng ta, tùy thời lấy mạng chúng ta.

Liễu Duệ Hâm tiếp tục bảo:

- Diệp sư tỷ mau đi đi, Nhất Trận Phong không phải thân phận thật của hắn. Bây giờ hắn đi khắp nơi bắt nữ nhân xinh đẹp, có âm mưu lớn. Ta không dám nói ra thân phận thật của hắn, nhưng nếu Diệp sư tỷ không đi thì . . . Không chừng chút nữa hắn sẽ bắt luôn sư tỷ. Hắn nói đang thiếu một thị nữ thị tẩm, rất xem trọng Diệp sư tỷ.

Liễu Duệ Hâm không nói cho Diệp Ti Loan biết trong am ni cô còn ngồi lão hòa thượng khủng bố, nàng không dám nói. Có lẽ Liễu Duệ Hâm chưa kịp thốt thành lời dã bị Trí Tàng đại sư đang dưỡng thương giết chết.

- Có chuyện như thế?

Diệp Ti Loan thông minh tuyệt đỉnh, nữ nhân bình thường không thể so sánh:

- Đừng lo, bảy cao thủ đủ sức trấn áp đại đạo hái hoa kia, khi đó bắt trói hắn, buộc hắn trả linh hồn lại cho các người.

Mắt Diệp Ti Loan lóe tia Diệp Ti Loan kỳ lạ, nàng không bỏ đi mà biến thành màn sương tan trong Tố Nhạc am.

* * *

Phong Phi Vân càng chiến càng cuồng, tà khí ngút trời, tóc bay lên cao, thanh âm như sấm sét:

- Hôm nay nếu bản công tử thoát thân thì sau này phu nhân giáo chủ ba tiên giáo Địa Tử phủ khó ngủ yên, ha ha ha ha ha ha!

Bảy cường giả tấn công càng dữ, đánh nát hết những trận pháp lúc trước Phong Phi Vân sắp đặt. Tố Nhạc am đã vỡ một nửa, tường phật sụp đổ, mặt đất nứt ra, gạch ngói vụn đầy đất. Những miếu cổ xung quanh bị lan đến, khắp nơi là vết nứt ghê người.

- Nhất Trận Phong, ngươi cảm thấy hôm nay còn cơ hội chạy trốn sao?

Hai tay Trần Mặc Kim chống trời, đôi mắt như hoàng kim. Hai mươi bảy khối thiên thạch quanh thân xếp thành một tòa thạch trận, bộc phát ra lực công kích gấp hai mươi bảy lần đè xuống đầu Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân cười phá lên, chân đạp luân hồi, tốc độ siêu mau. Tà văn lan tràn trên tay Phong Phi Vân, tà lực kinh thiên bay ra nổ nát hai mươi bảy tảng đá to, một đấm đánh thủng ngực Trần Mặc Kim.

Trần Mặc Kim hộc búng máu:

- Phụt!

Ngực Trần Mặc Kim thủng một lỗ máu to cỡ nắm tay. Lá phổi nát bấy, gãy mấy khúc xương sườn.

Trần Mặc Kim kinh hoàng vội lấy một bình ngọc ra nốc dược tuyền ừng ực. Linh khí toàn thân Trần Mặc Kim phong vị trí lỗ máu, gã nhanh chóng thụt lùi, bỏ chạy xa.

Trần Mặc Kim đã bị thương nặng không thể chiến đấu thêm, nếu không gã sẽ chết.

Phong Phi Vân hơi thất vọng, hắn liều cái giá bị Võ Dương Sinh đánh vào lưng quyết tâm đánh nát tim Trần Mặc Kim là để giết gã. Nhưng tu vi của Trần Mặc Kim rất mạnh, né khỏi vị trí nguy hiểm, giữ được mạng sống.

- Chạy đi đâu?

Phong Phi Vân không muốn thả hổ về rừng, hắn lấy Cực Đạo tháp linh khí nhị phẩm ra đụng vào Trần Mặc Kim đang chạy trốn.

- Nhất Trận Phong, ngươi không giết ta được!

Miệng Trần Mặc Kim phun áng mây màu lam, bên trong bao một linh binh phản chiếu hư không sắc lam đỡ công kích từ Cực Đạo tháp.

- Phá cho ta!

Cực Đạo tháp linh khí nhị phẩm nổ tung thành nhiều mảnh, bộc phát lực lượng xé rách nhiều mảnh.

Phong Phi Vân kích phát một linh khí nhị phẩm bộc phát ra uy lực vượt bậc. Trần Mặc Kim vốn bị thương nặng không đỡ nổi lực lượng đó, bị mảnh nhỏ linh khí cắt trúng cơ thể, nổ nát.

Bùm!

Máu phun tung tóe, giọt máu bốc cháy trong không khí như đèn lồng từ trên trời rơi xuống.

Một vị tuyệt đại thiên kiêu của Địa Tử phủ đã chết.

Đỗ Doanh Tâm xếp hạng ba trong sáu mỹ nhân Địa Tử phủ nghiến răng:

- Đồ điên!

Người Đỗ Doanh Tâm run rẩy, khó thể che giấu nỗi lòng sợ hãi. Vì giết người, Phong Phi Vân liều lĩnh kích phát báu vật linh khí nhị phẩm. Nhất Trận Phong đúng là đồ điên.

Bị bảy cao thủ vây công nhưng Nhất Trận Phong giết ngược lại một người, quá kinh khủng.

Đương nhiên Phong Phi Vân giết Trần Mặc Kim cũng trả cái giá rất đắt, đầu tiên là bị Võ Dương Sinh đánh trúng vào lưng, bị Lệ Hình Thiên và lão nhân hộ đạo lần lượt đánh vào người. Ba chiến thi để lại ba vết cào đẫm máu trên người Phong Phi Vân, xương trắng hếu lộ ra ngoài, thi khí bám vào miệng vết thương ăn mòn thân thể.

Người Phong Phi Vân đẫm máu, da dẻ nứt toác, trong ống quần chảy máu dọc xuống đế giày.

Tu sĩ khác bị sáu cao thủ còn lại đánh trúng, dù chỉ một kích e rằng cơ thể đã nổ tung. Nhưng thể chất Phong Phi Vân mạnh mẽ, liên tục chịu đựng sáu đòn công kích mà không ngã xuống. Cơ thể Phong Phi Vân như làm bằng thần thiết.

Mắt Phong Phi Vân đỏ rực nói:

- Muốn giết ta? Đừng ép ta giết hết mọi người!

Ầm!

Chân Phong Phi Vân giẫm mặt đất, đạp bể đất đai. Phong Phi Vân như pháo lao vào người Lệ Hình Thiên, tay trái ngưng tụ tà văn, vạn thú lấp lóe trên tay phải. Linh hà ngút trời, hư không lấp lánh.

Lệ Hình Thiên và lão nhân hộ đạo hợp tác thi triển ra "Nhật nguyệt đồng thiên" có sức uy hiếp rất lớn với Phong Phi Vân, áp chế gắt gao tốc độ của hắn. Phong Phi Vân cần giết một trong hai người, phá thuật pháp của bọn họ.

Lệ Hình Thiên là người thông minh trí tuệ siêu quần, khôn ngoan thâm sâu, ngực rộng chứa núi non. Lệ Hình Thiên thấy Phong Phi Vân lao hướng mình là biết đối phương liều mạng quyết tâm giết gã. Lệ Hình Thiên thấy mới rồi Phong Phi Vân dứt khoát giết Trần Mặc Kim làm gã cũng sợ theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK