Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quốc chủ Thiên Long quốc bế quan ngàn năm, bây giờ đã xuất quan, tu vi lại tiến bộ một bậc.

Mao Ô Quy vỗ tay cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Đồ đệ của ta xuất quan rồi! Hắn truyền thừa tuyệt học cả đời lão phu, thật mong chờ hắn sẽ đá đít phụ thân mình.

Ầm!

Thanh thiên đao chém xuống kèm theo tiếng rồng ngâm hung tợn, ngưng tụ một bóng rồng.

Phong Phi Vân giơ tay, một đấm đánh nát thiên đao.

Phong Phi Vân nhìn hướng đế cung:

- Tiểu tử, tu vi của ngươi còn kém xa.

Phong Phi Vân buông Long La Phù ra, cất bước đi vào đế cung.

Long La Phù biến sắc mặt đuổi theo:

- Phong Phi Vân, đừng làm bậy! Nếu ngươi tổn thương hắn thì ta sẽ liều mạng với ngươi!

Ầm!

Long La Phù chưa lao vào đế cung đã bị dao động mãnh liệt đánh bay trở về, liên tục thụt lùi.

Trong đế cung đã thành đống hoang tàn, ánh sáng bắn ra bốn phía, đạo tắc bay đầy, trời đất quay cuồng. Bóng người va chạm nhưng không thấy rõ ai với ai.

Mao Thành Thật trợn to suýt lồi mắt, hỏi:

- Gia gia nói xem ai thắng ai thua?

Mao Ô Quy sờ cằm suy tư:

- Phong Phi Vân tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân, vạn thú chiến thể, Kim Tàm Kinh, lĩnh ngộ chân lý đại đạo, dung hợp dương thần thánh thai, thông hiểu cửu tự tiễn quyết, tu luyện hai thuật trong thái cổ bát thuật.

- Long Tiểu Phong là thần thai bẩm sinh, ở trong bụng đã độ hai thai kiếp. Khi sinh ra tu vi Thiên mệnh đệ tứ trọng.

- Lão phu dốc túi dạy thái cổ bát thuật cho Long Tiểu Phong, Nhân Tổ từng truyền Nhân Tổ nguyên thủy đạo, phủ chủ mộ phủ truyền Đạo Tổ cổ kinh, Tử Hà thần thư thì hắn cũng học được gần hết. Long Tiểu Phong đi con đường đạo gia.

Mao Thành Thật nói:

- Tức là nhị đại gia đi con đường phật gia, bao dung vạn vật, kim cương bất hoại, thân thể thông thánh. Tiểu Phong chủ yếu đi đẳng cấp đạo gia, thần hồn cường đại, thần thuật vô địch.

Mao Ô Quy lườm Mao Thành Thật:

- Nhi tử của nhị đại gia thì ngươi phải gọi là thúc.

Mao Thành Thật cười nói:

- Ta và tiểu Phong quan hệ rất tốt, bối phận như mây bay với ta.

Mao Ô Quy lắc lư nói:

- Tóm lại phụ tử đều dung hợp sở trường trăm nhà, con đường không giống nhau. Nói thần hồn của Phong Phi Vân không đủ mạnh cũng không đúng, dù gì hắn có ý chí đại thánh thái cổ thần phượng.

- Nói đại chú ngữ thuật tiểu Phong không đủ mạnh thì chưa chắc, hắn đã tu luyện Tử Hà thần thư đến đệ cửu trọng. Không nói thân thể thành thánh nhưng tay không đấu thánh linh dụng cụ tuyệt đối không thành vấn đề.

Nam Cung Hồng Nhan ngồi một bên không nghe nổi nữa:

- Nói nhiều như vậy toàn vớ vẩn.

Nam Cung Hồng Nhan đá bay ghế dưới mông Mao Ô Quy, nó ngồi bệch xuống đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cửa thành đế cung sụp đổ, một thiếu niên bay ra ngoài, lăn lông lốc dưới đất. Các miếng đá lót đường bị xới tung. Thiếu niên nằm trong đá vụn, nửa quỳ dưới đất, một tay chống đất, khóe môi dính giọt máu thánh.

Phong Phi Vân từng bước ra khỏi cửa thành, khí vũ hiên ngang, mắt như điện:

- Tu vi không tệ, tiếc rằng ra tay chưa đủ nhanh, chắc ít thực chiến. Từ nhỏ đến lớn đã giết người chưa?

Long Tiểu Phong lau máu thánh bên môi, ánh mắt sắc bén. Tử hà vô tận lao ra khỏi người Long Tiểu Phong, chớp mắt xông tới trước mặt Phong Phi Vân, đánh ra hàng vạn đạo thuật gộp thành trường mâu.

Ầm!

Phong Phi Vân vỗ chưởng đánh nát tất cả đạo thuật, đánh bay Long Tiểu Phong. Thiếu niên miệng hộc máu té cái bịch xuống đất.

Phong Phi Vân chắp hai tay sau lưng, từng bước một đến gần.

Phong Phi Vân đạp ngực Long Tiểu Phong, cười mỉa:

- Ngươi tu luyện thái cổ bát thuật, đạo tổ cổ kinh, quy phái khí công, đi con đường đạo gia, chủ tu thuật pháp thần thông. Đánh xa mới là lựa chọn chính xác nhất, nhưng ngươi đánh cận chiến với ta, đúng là tìm chết, ngu ngốc.

Mao Ô Quy ở phía xa hét to:

- Không phải quy phái khí công, là Huyền Vũ chân khí! Chết tiệt, ngươi nói làm giảm cấp bậc!

Long Tiểu Phong cắn chặt răng, đụng nát đất đai trốn thoát chân Phong Phi Vân.

Long Tiểu Phong bay lên cao, quát to:

- Dám vào hư không đâu với ta không?

Long Tiểu Phong phá tan vách tường Thiên quốc bay lên cao, kéo xa khoảng cách với Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân mỉm cười, đứng yên tại chỗ, vươn phật thủ to đánh vỡ hư không tóm Long Tiểu Phong về, đè dưới chưởng ấn.

Phật chưởng ấn màu vàng biến thành ngũ chỉ sơn đè Long Tiểu Phong bên dưới. Núi to nhấp nháy sáu chữ Càn Khôn hỗn nguyên thiên địa.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hai tay Long Tiểu Phong chống đất muốn thoát khỏi ngọn núi, chấn vỡ sáu chữ Càn Khôn hỗn nguyên thiên địa. Núi to sắp bị Long Tiểu Phong hất ra.

Phong Phi Vân lại đánh hai chữ chân lý đè núi to.

Chân lý Càn Khôn hỗn nguyên thiên địa.

Núi to giữ vững.

Long La Phù bay tới đáp xuống chân núi, ôm đầu Long Tiểu Phong, lau khô máu bên môi gã.

Mắt Long La Phù đẫm lệ nói:

- Phong Phi Vân, ngươi bị điên sao? Hắn là nhi tử của ngươi, là nhi tử của ngươi . . .

Phong Phi Vân chỉ đứng yên không nói.

Long La Phù quỳ trước mặt Phong Phi Vân, khóc sướt mướt:

- Tất cả là lỗi của ta được chưa? Là lỗi của ta. Hãy tha cho tiểu Phong đi, tha tiểu Phong, tha xin ngươi, hãy thả tiểu Phong ra . . .

- Chờ khi lực lượng của hắn mạnh đến mức có thể đánh thắng ta thì sẽ phá núi bay ra, hiện tại? Để hắn ngoan ngoãn ở bên dưới đi.

Phong Phi Vân nhìn thiếu niên bị đè dưới núi, cười nói:

- Nếu ngươi sửa họ Phong thì ta sẽ thả ngươi ra ngay bây giờ.

Long Tiểu Phong nghiến răng, khóe miệng chảy máu, ánh mắt kiên quyết:

- Không sửa! Đây là tên mẫu thân đặt cho ta, không ai có thể sửa. Mẫu thân đừng xin hắn, chờ ta đánh nát ngọn núi này sớm muộn gì sẽ đánh bại hắn, khiến hắn quỳ trước mặt mẫu thân nhận sai.

- Vậy hết cách. La Phù, hãy dạy nhi tử của mình đàng hoàng đi.

Phong Phi Vân xoay người đi, đưa lưng hướng mẫu tử Long La Phù. Khóe môi Phong Phi Vân cong lên, không thấy nhìn thấy.

* * *

Ầm!

Ban đêm, trên thiên long đại lục vang tiếng nổ điếc tai.

Hoàng thành Thiên Long quốc sụp đổ, phạm vi vạn dặm hoang tàn. Chính giữa phế tích dựng ngũ chỉ sơn to lớn hùng vĩ.

Mao Thành Thật nhìn phế tích, khẽ thở dài:

- Đây là tâm huyết Long La Phù gầy dựng mấy ngàn năm, giờ bị ngươi hủy. Nhị đại gia, nam nhân làm chi khó xử nữ nhân của mình?

Mao Ô Quy nhíu mày nói:

- Phong Phi Vân, ngươi làm vậy hơi ác. Hắn là nhi tử duy nhất của ngươi, lúc ngươi đánh hắn không gióng đánh nhi tử ruột thịt.

Mao Ô Quy cảm thấy Phong Phi Vân quá đáng.

Phong Phi Vân nói:

- Tư chất của hắn tuyệt đỉnh, các ngươi cứ nuông chiều hắn, không thiếu thứ gì, không cần lo cái gì. Chắc đến bây giờ hắn chưa một lần gặp trắc trở, chuyện này không tốt cho tương lai trưởng thành.

Mao Ô Quy nói:

- Vậy cũng đúng, nhưng ngươi làm vậy sau này hai mẫu tử càng hận ngươi. Tại sao ngươi không nói rõ cho Long La Phù?

Phong Phi Vân nói:

- Có gì mà nói, chuyện nhà là việc nhỏ. Hãy nói chuyện lớn xảy ra trong di châu hỗn nguyên đại thế giới mấy năm nay đi.

Mao Ô Quy kể lại vài chuyện xảy ra trong ba ngàn năm qua, mỗi sự kiện làm người ta thổn thức, cảm thán đời hóa bể dâu, cảnh còn người mất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK