Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Phi Vân ưỡn lưng một cái, lại đứng lên từ trên mặt đất, khóe miệng hiện ra nụ cười, ân cần hỏi:

- Tỷ tỷ của ngươi đâu?

Quý Tiểu Nô nhìn vẻ mặt ti tiện kia của hắn, trong lòng lại càng tỏ ra không thoải mái. Hỗn khất nhi này lại vẫn còn nhớ mãi không quên đối với tỉ tỉ, quả thực chính là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga. Hắn cũng không soi gương nhìn một chút xem chính mình có dáng vẻ thể nào !

- Tiểu tử, ta cảnh cáo ngươi, ngươi bớt chú ý vào tỷ tỷ của ta, nếu không ta sẽ rất không khách khí đối với ngươi!

Quý Tiểu Nô nheo mắt đôi mắt, quơ quơ năm ngón tay dễ thương trước mắt Phong Phi Vân, sau đó tạo thành quả đấm trắng nõn.

Phong Phi Vân sao lại phải để ý tới uy hiếp của nàng, hắn hỏi có hơi châm chọc:

- Đương nhiên là ta không có lá gan kia, chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi!

- Hôm nay mang ngươi đi gặp một vị trưởng bối phi thường quan trọng, tỷ tỷ của ta đã đi trước một bước đến đó để chuẩn bị, hiện tại chúng ta cũng xuất phát đi!

Quý Tiểu Nô nhìn qua một chút bộ quần áo kia của Phong Phi Vân, lại là liên tục lắc đầu nói:

- Hôm nay cần gặp vị trưởng bối kia không phải chuyện đùa. Không bằng trước hết ngươi đi tắm một cái. Cũng không nên để mất cấp bậc lễ nghĩa trước mặt vị trưởng bối kia, ngươi vẫn còn lo lắng làm gì?

Phong Phi Vân đích thật là sững sờ, sau một hồi lâu cuối cùng mới phục hồi tinh thần lại, chân tay luống cuống mà lẩm bẩm nói:

- Thế này có đúng quá nhanh hay không ? Tacũng chưa kịp chuẩn bị cái gì !

Quý Tiểu Nô cũng là ngẩn ra, chợt liền hiểu được hỗn khất nhi này lại suy nghĩ vớ vẩn. Nàng hung hăng đạp một cước trên mu bàn chân hắn mà nói:

- Ngươi thực sự đã cho rằng tỉ tỉ của ta coi trọng ngươi, định giở trò gì, cả ngày chỉ có mộng tưởng hão huyền.

- Gặp trưởng bối kia là chuyện đáng để ý đến như thế nào a?

Phong Phi Vân nói có hơi vô tội.

- Đi gặp trưởng bối liền nhất định là sẽ nhận con rể?

Quý Tiểu Nô tức đến mắt trợn trắng, nàng nói tiếp:

- Ta không muốn nói thừa nhiều lời với ngươi, ngươi cũng không cần tắm rửa. Dù sao cũng cứ để dáng vẻ kia, hiện tại liền đi theo ta.

Trong lòng Phong Phi Vân cười thầm một tiếng, cảm giác được cô gái nhỏ này so sánh tỷ tỷ của nàng càng thú vị hơn. Hắn làm bộ rất thành thật gật đầu, liền đi theo nàng ra bên ngoài.

Lúc này sắc trời đã muộn, trên đỉnh đầu đầy sao lấp lánh. Đã có ánh trăng từ trên màn trời chiếu xuống, làm trên mặt đất hiện ra những bóng dáng loang lổ.

- Tại sao chúng ta vào buổi tối lại đi gặp vị trưởng bối kia, đi ban ngày còn không phải có lễ phép hơn.

Phong Phi Vân đứng ở trong sân, ngẩng đầu lên nhìn về hướng trên bầu trời. Hắn căn cứ vị trí trăng sao mà phán đoán ra đã vào đêm được hai canh giờ.

- Im lặng!

Quý Tiểu Nô lại hung hăng đạp một cước trên mu bàn chân Phong Phi Vân, đạp đến Phong Phi Vân phải nhếch miệng mà cũng không dám kêu lên thành tiếng.

Vẫn chưa ra khỏi chỗ nhà hai tỷ muội ở, Phong Phi Vân đột nhiên ngừng bước chân lại, mặt mày căng thẳng. Hắn nhìn về hướng màn đêm sâu thẳm, đôi mắt nheo lại thành một khe hở.

Có tình huống!

Quý Tiểu Nô đi ở phía trước, tựa hồ cũng nhận thấy được một tia khí tức không ổn. Nàng cũng đột nhiên dừng chân, quay về hướng Phong Phi Vân đang nhìn để ngóng trông.

Hai người cơ hồ trong cùng một lúc mà làm ra phản ứng như vậy, chỉ có điều là Phong Phi Vân hơi nhanh hơn một chút. Mà sự chú ý của Quý Tiểu Nô đã tập trung toàn bộ đến trong màn đêm, cho nên nàng tịnh không hề phát hiện ra được sự dị thường của Phong Phi Vân.

- Nhanh, trốn đi!

Gương mặt xinh xắn của Quý Tiểu Nô thoắt một cái trở nên tái nhợt. Nàng lôi kéo Phong Phi Vân liền trở về trong kho củi, rồi "Rầm" một tiếng mà đóng cửa lại.

- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?

Phong Phi Vân bị nàng dùng sức ấn vào trong góc, rất khó nhúc nhích mảy may.

- Im lặng!

Quý Tiểu Nô thần kinh toàn thân đều đã căng thẳng, tuy nhiên lại lớn tiếng trách mắng Phong Phi Vân. Nhưng mà điều đó lại không che dấu được sự căng thẳng của nàng giờ phút này, hai tay gắt gao nắm vào trên cánh tay Phong Phi Vân, càng nắm càng chặt.

Nàng đích xác rất căng thẳng, thân thể đã co lại thành một cục!

- Ngao!

Trong màn đêm truyền đến một tiếng hổ gầm trầm thấp, có tiếng xé gió nhè nhẹ từ rất xa truyền đến.

Một con hổ lớn màu đen dài đến năm thước đang bay trên bầu trời, nói nó là hổ lớn kỳ thật cũng không chuẩn xác. Bởi vì nó vẻn vẹn chỉ là có chiều dài thân hình tương tự với con cọp, trên thân nó không có da lông, ngược lại được một lớp lân phiến đen nhánh bao trùm. Trên lưng vẫn còn mọc ra một đôi cánh thật lớn. Cánh to hình cái quạt, mỗi một lần vỗ đều sẽ khiến sinh ra một cơn cuồng phong.

Đây là dị thú "Đại Trùng Lân" tu vi ba trăm năm !

Phàm là mãnh thú tu vi đạt tới một trăm năm trở lên, cũng đã tiến vào phạm trù dị thú. Nó sẽ bị mỗi đại tiên môn thu phục nuôi nhốt, hoặc là bị Thần Vũ Quân của Thần Tấn Vương Triều thu vào trong quân doanh, huấn luyện thành chiến thú.

Cho nên trong thế giới phàm tục, bình thường đều không thấy được mãnh thú tu vi một trăm năm trở lên, mà dị thú tu vi đạt tới ba trăm năm liền càng thêm rất thưa thớt, chiến lực đã khá là đáng sợ, công thành đoạt đất đều chỉ trong một lần va chạm mạnh.

Trong một chút tiên môn nhỏ, dị thú tu vi ba trăm năm, đều đã có khả năng có thể nói Thú Vương.

Lớp lân phiến trên người Đại Trùng Lân kia đã thay đổi ba lần, nó cứng như sắt thép, coi như Hỏa Diễm bình thường đều không thể gây tổn thương mảy may đến nó, đích xác đã có tu vi ba trăm năm.

Trên lưng Đại Trùng Lân có một thiếu niên áo đen ngồi, thân thể gầy gò, toàn thân là tà khí, sắc mặt tái nhợt giống như người chết mới đi ra từ trong phần mộ.

- Hai đứa yêu nghiệt chạy thoát nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng là tìm được rồi một chút tung tích!

Một con Đại Trùng Lân khác từ trong màn đêm phía sau bay ra, trên lưng có một nữ nhân ngồi. Cũng là người mặc áo đen, trên lưng đeo hai thanh hàn kiếm, trong tay nắm một chiếc la bàn bát quái khắc đá, tựa hồ đang tìm cái gì đó.

Đôi mắt lạnh lẽo của nàng nhìn chăm chú trên la bàn bát quái, một tay chỉ thiên, chỉ ấn ( dấu tay) giữa các ngón tay liên tục biến hóa, tức thì ánh sao đầy trời đua nhau chiếu xuống, rơi vào trong la bàn bát quái.

Con Đại Trùng Lân thứ ba ở phía sau đuổi kịp, trên lưng nó có bốn người nam nhân mặc thần khải màu đen. Toàn thân bọn họ đều được áo giáp màu đen bao bọc, chỉ lộ ra một đôi mắt đen sì, thật giống như hai luồng hắc động, không có bất cứ tình cảm gì.

Bốn đạo hắc vụ xuyên qua không gian giữa các bộ áo giáp, quả thực liền như bốn vị tử thần.

Bọn họ gắt gao bám theo đằng sau một nam một nữ ở phía trước, nhưng không dám vượt qua. Hiển nhiên chính là vệ sĩ mà một nam một nữ này mang theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK